322 Chương 322 Vạn Vũ Đế Vương
“Tới lượt nàng!” Giọng nói của Trần An Vĩ vang lên trong không gian, thân ảnh đã biến mất không dấu vết.
Đế Vương Trảo bao trùm hai bàn tay, tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính, tám loại Vực và tám loại Khí Văn hùng mạnh gia trì, Trần An Vĩ thoắt cái đã ở trước mặt Phượng Thiên Vũ, dứt khoát đấm tới.
Phượng Thiên Vũ hừ một tiếng, Thất Thải Quyền Trượng theo điều động đón đỡ trước mặt, Cửu Thải Thánh Viêm mãnh liệt thiêu đốt, muốn đối kháng với thế công của hắn.
“Chắc nàng chưa biết, hỏa diễm không có tác dụng với ta!” Trần An Vĩ mỉm cười, một cỗ uy thế bất chợt từ trong cơ thể hắn khuếch đại mà ra, kết hợp với Xích Viêm Vực và Lãnh Hàn Vực vốn có, tạo ra một loại uy áp không thể hình dung.
Grao! Grao!
Hự!
Uy áp vừa ra, Xích Viêm Long và Lãnh Hàn Long hưng phấn rít gào, thế công đột ngột tăng mạnh, ngũ trảo lóe sáng chém về phía Chu Điềm Tử.
Cùng lúc đó, Chu Điềm Tử và Phượng Thiên Vũ đồng loạt cảm nhận được cỗ uy áp nặng nề khiến lực lượng trong cơ thể mình sụt giảm nghiêm trọng, thậm chí có xu hướng muốn quy phục nam nhân kia.
Cũng chính vì vậy mà cả hai đều bị thất thố giây lát, đồng loạt bị thế công của Trần An Vĩ đánh trúng, khóe môi tuyệt mĩ rỉ máu.
“Đây… đây là uy áp gì?” Toàn trường cũng có người sở hữu Hỏa Hệ và Băng Hệ Nguyên Lực, trong khoảnh khắc uy áp kia vừa xuất hiện, bọn hắn đã phải kinh hãi không thôi.
Ở trên chiến đài, Chu Điềm Tử và Phượng Thiên Vũ đưa mắt nhìn nhau, mặc dù không cam lòng nhưng vẫn phải thừa nhận, các nàng đã tiêu hao quá nhiều nhưng vẫn không thể làm gì nam nhân này.
Chu Điềm Tử một mình đối chiến với ba tôn Huyễn Long hùng mạnh, tạo điều kiện cho Phượng Thiên Vũ đánh bại hắn.
Trong thời gian đó, nàng cũng tiêu hao không ít nguyên lực trong cơ thể, nhưng ba con rồng kia hoàn toàn không có dấu hiệu tan biến, ngược lại chiến đấu càng ngày càng hăng, khiến nàng dù là Thần Thú chính tông cũng có chút đuối sức.
Phượng Thiên Vũ cũng không để đồng đội mình thất vọng, vừa xuất thủ đã triển lộ bản thể Thiên Mệnh Huyền Phượng cùng Thất Thải Quyền Trượng, uy lực vô cùng khủng bố.
Bất quá nam nhân này vẫn là nhanh hơn một bước, lợi dụng sức mạnh từ tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính hùng mạnh, hắn dễ dàng hóa giải thế công của nàng, làm nàng thất thố một phên.
Ngay khi nàng thi triển Bí Thuật – Cửu Thải Thiên Huyền Biến, chưởng khống Cửu Thải Thánh Viêm mạnh mẽ hơn nhiều lần, còn chưa kịp đánh tiếp đã bị hắn triển lộ uy áp hùng mạnh, dễ dàng khiến Cửu Thải Thánh Viêm của nàng rung động mãnh liệt, sợ rằng tiếp tục chiến đấu sẽ càng thua thảm hơn.
Chính vì thế, cả hai đồng loạt nâng tay “Chúng ta chịu thua!”
Các nàng là nữ nhân thông minh, biết cái gì nên cố chấp và cái gì nên buông bỏ, hơn nữa hiện tại nhận thua không có nghĩa các nàng chịu thua hắn, ngược lại qua trận chiến này, các nàng càng có thêm một mục tiêu để theo đuổi.
“Ta cũng chịu thua, năm đánh một, Huyền Vũ Tộc cũng không chịu nổi!” Cùng lúc đó, một âm thanh hổn hển cũng vang lên, Huyền Thiết thu hồi bản thể, đổ gục xuống nền đất nói.
Toàn trường nghe vậy vô thức đứng hết lên, mong chờ giây phút Lương Gia Quỳnh tuyên bố Đệ Nhất thắng cuộc.
Bất quá, thanh âm của hắn vang lên khiến đám người ngơ ngác…
“Xem nãy giờ chắc cũng đủ rồi chứ hả, Đặng Long?”
Chưa để đám người phục hồi tinh thần, vùng không gian trước mặt hắn khẽ rung động, một thân ảnh nhỏ nhắn bao phủ trong lớp áo choàng đỏ đen đan xen chậm rãi bước ra, trên môi nở nụ cười quỷ dị, miệng nhỏ nói “Mạnh, mạnh lắm, ngươi xứng đáng làm đối thủ của ta!”
Không để đám người có cơ hội hoàn hồn, một cỗ khí tức hùng mạnh bất chợt hàng lâm, kiện áo choàng được tháo xuống, để lộ ra một tiểu loli gương mặt khả ái với đôi mắt to tròn cùng hai chiếc long giác màu đen trên đầu.
Với vẻ ngoài đó của nàng, không ai biết nàng thực chất lại là một loài Hung Thú cực kì hùng mạnh tồn tại trong quá khứ.
Được xưng là Đệ Nhất Hung Thú, nỗi khiếp sợ mang tên Vọng Thiên Hống – Đặng Long!
“Đây… đây chẳng phải là tiểu nha đầu kia sao?” Toàn trường vô thức hít một hơi lạnh, một vị trưởng lão nào đó có kiến thức uyên thâm bất giác lên tiếng.
Như cảm nhận được ánh mắt của đám người, vị trưởng lão khẽ vuốt râu, trong mắt vừa thương cảm vừa hoài niệm nhìn về phía xa xăm, khẽ thở dài nói…
Đặng Long hay còn gọi là Vọng Thiên Hống là một chủng tộc Hung Thú cường đại thời kì đầu của An Nam Tinh Cầu, bọn hắn từng bảo vệ tinh cầu trong suốt nhiều triệu năm.
Cho tới khi kẻ thù trong một lần tập kích đã dùng thủ đoạn bẩn thỉu mà tiêu diệt toàn bộ Đặng Long Tộc.
Nhưng ở hiền thì gặp lành, Đặng Long Tộc vậy mà còn tồn tại một mầm non chớm nở, trải qua bao nhiêu năm sinh tồn trong thế gian, mầm non đó hiện tại đã trở thành một thiên tài cường đại, dưới Nguyên Quân cảnh không có đối thủ.
“Đáng tiếc…” Vị trưởng lão kia lại thở dài một hơi, sự thương cảm trong ánh mắt khi nhìn về phía tiểu loli Đặng Long Tộc kia không những không vơi đi mà còn nhiều thêm một chút.
“Đáng tiếc làm sao?” Toàn trường vô thức hít sâu một hơi, trong lòng ẩn ẩn cảm giác đau nhói.
“Đáng tiếc, vừa sinh ra đã phải đối mặt với cảnh tượng toàn tộc bị diệt, tâm cảnh nàng đã không còn nguyên vẹn, trải qua nhiều ngàn năm vẫn luôn liên tục chiến đấu, tìm kiếm kẻ mạnh rèn giũa bản thân, hòng chờ ngày trả thù.” Vị trưởng lão lại tiếp lời…
“Chấp niệm của nàng nặng tới nỗi, một khi đã chiến đấu sẽ không phân địch ta, một đường chém giết cho tới khi chỉ còn lại một mình, không hề biết đau đớn là gì!”
Hít!
Toàn trường vô thức hít sâu một hơi, trong lòng dâng lên cảm giác phức tạp khó nói.
Một tiểu cô nương chỉ mới bao nhiêu tuổi, vậy mà phải đối mặt với bi kịch lớn nhất của cuộc đời mình, sợ rằng dù là bất kì ai trong số bọn hắn cũng không thể kiềm chế nổi bản thân.
Mà lúc này, Trần An Vĩ đương nhiên cũng nghe được cuộc đối thoại kia của đám người, thậm chí còn biết nhiều hơn do Ảnh Nhi đã giải thích cho hắn từ khi cảm nhận được khí tức của tiểu loli này.
Còn chưa để hắn kịp chuẩn bị, khí tức Đặng Long lan tràn khắp không gian, một cỗ lực lượng huyền bí kì lạ bao trùm lấy hai tay, tiểu loli nở nụ cười quỷ dị, cất giọng hô vang “Đặng Long Phá Thiên Trảo!”
Ngũ trảo ẩn chứa lực lượng kì lạ màu đen kịch hướng Trần An Vĩ vồ xuồng, không gian nơi nó đi qua lập tức bị xé toạc, vô cùng khủng bố.
Trần An Vĩ không chút xem thường, Đế Vương Trảo cũng bao trùm cánh tay, chính diện ngạnh kháng với hắc trảo của nàng.
Oành!
Nguyên lực bá đạo ma sát với loại lực lượng kì lạ kia, liên tục bào mòn lực lượng của nhau, không gian xung quanh liên tục nứt vỡ, mãi cho tới khi song phương hết lực lượng tan biến mới dừng lại.
Phản chấn cùng lúc đẩy lùi hai người đi vài chục bước, một khoảng cách bằng nhau cho thấy thực lực hai người hiện tại không cách biệt lắm.
“Chúc mừng, công tử đã gặp được một loại lực lượng mới – Ma Lực!” Ảnh Nhi ngồi trên vai Trần An Vĩ, nhí nhảnh nói.
“Ta đang tính hỏi luôn ấy!” Trần An Vĩ khóe miệng giật giật, trong lòng đối với loại lực lượng mang tên Ma Lực này có phần hứng thú.
“Lại lần nữa!” Tiểu loli Đặng Long hưng phấn hét lên, hắc trảo lại bao trùm cánh tay, một thức Đặng Long Phá Thiên Trảo lại được tung ra, nhưng lần này, không chỉ đơn thuần là lực lượng thuần túy nữa.
Một thức Đặng Long Phá Thiên Trảo được gia trì tám loại Ma Lực Thuộc Tính vô cùng hùng mạnh hướng thẳng tới Trần An Vĩ mà vồ xuống.
Trần An Vĩ cũng không ngại, Đế Vương Trảo bao trùm trong tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính đồng dạng bao phủ cánh tay, chính diện ngạnh kháng.
Bùm!
Toàn trường nhìn tình cảnh trên chiến đài mà tê dại da đầu, tuy cục diện lại lâm vào thế giằng co, nhưng không thể phủ nhận rằng hai người này đều là yêu nghiệt, là nhân trung chi long. À mà quên bọn hắn vốn là long rồi!
Nhưng đó chưa phải tất cả, ngay lúc toàn trường tưởng rằng thế trận vẫn sẽ luôn cân bằng, tiểu loli Đặng Long lại nhếch miệng cười.
Grao!
Từ trong cơ thể nàng, một cỗ uy thế khủng khiếp gào thét mà ra, vảy lân đen kịch bắt đầu bao phủ cơ thể nhỏ nhắn của nàng, đôi long giác trên đầu mọc dài ra, toàn thân bao phủ trong Ma Lực nồng đậm.
Trước mắt đám người, tiểu loli Đặng Long đã biến hóa trở thành một tôn long tộc cùng hung cực ác màu đen kịch, hai mắt đỏ ngầu cùng cặp long giác nhỏ hoắt, khí tức hung lệ xứng danh Đệ Nhất Hung Thú.
Nàng gầm lên một tiếng, Ám Hệ Ma Lực và Quang Hệ Ma Lực phá thể mà ra, đem vùng không gian xung quanh nàng chia thành hai nửa đen và trắng.
Rồi trong ánh mắt bất khả tư nghị của đám người, nó hòa vào hắc trảo, biến một thức Đặng Long Phá Thiên Trảo đã khủng bố nay còn khủng khiếp hơn.
Thất Tầng Chiến Ý và Sát Ý hội tụ quanh thân, đồng dạng gia trì lên hắc trảo.
“Bại!” Tiểu loli Đặng Long gầm lên một tiếng, hắc trảo tiếp tục vồ xuống.
“Còn lâu!” Trần An Vĩ hưng phấn cười, Ngũ Chuyển Thể Tu lực lượng dồn vào hai cánh tay, Huyết Lực trong cơ thể cũng gào thét mà ra, bao trùm lên Đế Vương Trảo, Ngũ Tầng Chiến Ý và Sát Ý gia trì, mãnh liệt đấm tới.
Song trảo va chạm, không gian như tan vỡ, thời gian như ngưng đọng.
Tuy chỉ là hai chiêu thức đơn giản nhưng nó là đủ khiến cho toàn trường một phen kinh diễm.
Đơn giản là bởi thân phận và chiến lực của hai người này.
Một người là hậu nhân duy nhất còn sót lại của Đặng Long Tộc, một chủng tộc hùng mạnh hiếu chiến nhưng cũng cực kì nguy hiểm, kinh nghiệm chiến đấu phong phú do phải sinh tồn trong tự nhiên, đối mặt với hiểm nguy sinh tử.
Một kẻ lại là chủ nhân của Nguyệt Ảnh Bảo Cung, một thế lực bí ẩn nhưng vô cùng mạnh mẽ, chiến lực siêu quần, một mình đối chiến với các thiên tài hàng đầu của Thần Thú Tộc vẫn không hề lép vế.
Thân phận như vậy, cho dù là một thức đơn giản giữa hai người họ cũng là đáng mong chờ.
“Hừ!” Tiểu loli Đặng Long hừ một tiếng, từ trong cơ thể nàng đột nhiên hiện ra một tôn hư ảnh đen kịch mờ ảo, hình dạng của nó lại giống hệt như Đặng Long Tộc, chỉ khác là nó ở dạng linh hồn.
Hư ảnh Đặng Long này chính là Long Hồn mà tiểu loli sở hữu, nó có thể hoạt động độc lập mà không cần nàng điều khiển và dĩ nhiên, công kích của nó cũng thuộc dạng công kích linh hồn.
Grao!
Đặng Long Hồn nhìn thấy chủ nhân của mình đang giao chiến, nó gầm lên một tiếng kiệt ngạo, vung lên ngũ trảo đen kịch về phía Trần An Vĩ.
Grao!
Một tiếng gầm kiệt ngạo khác vang lên, từ trong cơ thể Trần An Vĩ cũng đồng dạng xuất hiện một tôn Long Hồn trắng muốt, ánh mắt giận dữ nhìn lấy Đặng Long Hồn, ngũ trảo cũng vồ xuống.
Không phô trương thanh thế, không hào nhoáng đẹp mắt, công kích linh hồn là thứ thầm lặng nhưng chết chóc. Hai tôn Long Hồn giao chiến với nhau, tuy im ắng nhưng vô cùng khốc liệt.
Dư ba của chúng nó tạo ra loại công kích linh hồn mạnh mẽ đến nỗi chỉ cần không phải là Hồn Tu đều có thể bị nó tiêu diệt.
“Đặng Long Diệt Thiên Pháo!” Tiểu loli cảm thấy chỉ với nhiêu đó là không đủ để đánh với nam nhân trước mặt, nàng lại gầm lên một tiếng.
Miệng rồng mở rộng hội tụ lực lượng, Thập Đại Ma Lực Thuộc Tính dồn nén giữa thương khung, hình thành một quả cầu lực lượng cự đại ẩn chứa sức mạnh kinh người.
Trần An Vĩ không chút xem thường, động lấy ý niệm, một kiện pháp bảo có sức mạnh chí cao vô thượng dường như được kích hoạt, hư ảnh chiến uyển bên tay phải lấp lóe.
“Đi!” Tiểu loli Đặng Long cười gằn lên tiếng.
Nàng tự tin rằng ở khoảng cách gần như hiện tại, tên nam nhân này dù có nhanh cách mấy cũng không thể nào tránh được Đặng Long Diệt Thiên Pháo của nàng.
Nhưng đáng tiếc…
“Vô Thượng Long Tiên Giáp – Thao Túng Không Gian!”
Một âm thanh chỉ mình nàng có thể nghe thấy vang lên, trong ánh mắt tràn ngập kinh ngạc, kinh dị, kinh hãi của nàng, một cái lỗ đen nhỏ xíu hiện ra giữa hai người.
Nó vừa hiện ra đã lập tức biến lớn, hút hết toàn bộ sức mạnh của một thức Đặng Long Diệt Thiên Pháo của nàng, sau khi xong nhiệm vụ, nó liền biến mất như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Nhưng đó chưa phải tất cả, bởi vì nàng cảm nhận được, ngay khi nó vừa biến mất thì một lỗ đen khác có kích thước tương tự lại xuất hiện, lần này là ở sau lưng nàng.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Cỗ lực lượng vô cùng quen thuộc đối với nàng bất chợt từ bên trong lỗ đen kia bắn ra, không gian trên đường đi của nó lập tức bị ma diệt, đúng với hai chữ Diệt Thiên của nó
Phốc!
Thân rồng hứng chịu toàn bộ một thức Đặng Long Diệt Thiên Pháo, vảy lân dù kiên cố cũng có chút không chịu nổi mà vỡ nát, máu tươi cuồng phún, tiểu loli phản phệ không nhẹ.
“Tốt! Tốt lắm!” Tiểu loli cười như điên dại, không biết đau đớn mà tiếp tục lao lên.
“Bí Thuật – Đặng Long Hóa Ma!” Nàng gầm lên một tiếng, Ma Lực trong cơ thể bùng phát tới cực hạn, tốc độ thu nạp Ma Lực cũng mãnh liệt hơn, thực lực tăng tiến mạnh mẽ.
“Đặng Long Hận Thiên Chưởng!” Tiểu loli Đặng Long vẫn duy trì bản thể nhưng bằng một cách thần kì nào đó vẫn có thể kết ấn, Ma Lực hội tụ nơi ngũ trảo, vung về phía Trần An Vĩ đánh ra hai chưởng.
Đặng Long Hận Thiên Chưởng ẩn chứa nồng đậm Sát Ý và Chiến Ý, thể hiện hận ý với đất trời, hủy diệt tất cả những gì trên đường bay của nó.
Một thức này như thể hiện thù hận với thiên địa, vì sao lại cướp đi đồng tộc của nàng, như thể trước mặt nàng không còn là một cuộc thi, mà chính là kẻ thù đã giết phụ mẫu và tộc nhân của nàng!
Trần An Vĩ cảm nhận được hận ý ngút trời từ phía đối diện, hắn cũng chẳng dám xem thường, hai tay liền kết ấn, Đế Vương Trảo hội tụ tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính, Huyết Lực, Hồn Lực và cả Thể Lực đánh ra một chưởng ngăn chặn Đặng Long Hận Thiên Chưởng.
Ngũ Tầng Chiến Ý và Sát Ý, Tám loại Khí Văn hùng mạnh và Bạo Công Văn cũng được gia trì lên một chưởng này, kiên cường ngạnh kháng.
Ầm!
Đặng Long Hận Thiên Chưởng va chạm với thế công của Trần An Vĩ, song phương ầm ầm tan vỡ, hủy diệt vạn dặm chiến đài, không gian chưa kịp phục hồi nay lại tiếp tục bị phá hủy.
Dư ba cực mạnh quét ngang tứ phía, các Chiến Trận Sư của Lương Gia phải cật lực làm việc mới miễn cưỡng giữ vững trận pháp.
Phốc!
Phản chấn lúc này đã đánh tới, Trần An Vĩ thổ huyết bay ngược, hai cánh tay vỡ nát, sinh cơ tán loạn.
Ở bên phía ngược lại, tiểu loli Đặng Long lại như không cảm thấy đau đớn, hai tay vẫn liên tục kết ấn, tiếp tục triệu hoán ra ba thức Đặng Long Hận Thiên Chưởng nữa, hướng về phía Trần An Vĩ trực tiếp oanh tạc.
Lương Gia Quỳnh trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác bất an, dường như lo sợ nam nhân tên Đệ Nhất này xảy ra chuyện gì.
Ngay khi nàng định đi tìm Đại Trưởng lão nhờ cứu viện, một cỗ uy áp bất chợt hàng lâm khiến động tác của nàng khựng lại một nhịp, miệng nhỏ kinh ngạc “Đây là…”
Ở trên chiến đài, tiểu loli Đặng Long cũng cảm nhận được uy áp này, động tác cũng khựng lại một chút, gương mặt thoáng trở nên mừng rỡ “Là nó!”
--------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言