Trở về truyện

Vạn Thế Tinh Thần - Chương 2 Vạn Thế Tinh Thần

Vạn Thế Tinh Thần

2 Chương 2 Vạn Thế Tinh Thần

Bên trong đầu Vương Vân lúc này lại là một cảnh tượng khác, xuất hiện một không gian màu trắng, giống như một căn phòng, xung quanh không có gì cả. Phía trung tâm thình lình xuất hiện một chùm sáng ánh bạc, giống như một mặt trời nhỏ, ý thức Vương Vân đột ngột bị kéo vào đây.

Khi Vương Vân hơi hồi thần lại, hắn kinh hãi nhìn cảnh tượng khó tin trước mắt. Phải mất một lúc lâu sau, hắn mới tin đây là sự thật, không kìm được mà phun một câu nói tục.

-Con bà tố cha tiên sư nó, đây thật không phải nằm mơ?

Phát hiện ra bản thân ở đây cũng có thể nói chuyện, nhìn lại mới nhận ra thân thể hắn bây giờ rất giống một hồn ma, mờ mờ ảo ảo, lơ lửng giữa không trung, nhận ra ở đây có thể là không gian tinh thần của hắn.

Nhìn về phía chùm sáng, hít sâu một hơi, Vương Vân chậm rãi tiến về phía nó. Khi đến cách khoảng nửa mét thì dùng lại, mở to mắt nhìn kỹ vào trong, phát hiện chính giữa trung tâm chùm sáng là một khối thạch đá hơi trong suốt có hình của nửa bên đại não, đang lẳng lặng trôi nổi ở đó. Hắn đoán đó là đại não của nhân loại chứ không phải động vật, lại không biết vì lý do gì chỉ còn một nửa bán cầu, nhìn lại thấy thiếu đi là bán cầu bên trái.

Mặc kệ nó, hiện tại Vương Vân chỉ muốn biết thứ này có công dụng gì, có hại gì cho hắn hay không. Thử đưa bàn tay chạm vào vòng sáng, bàn tay lại trực tiếp xuyên qua, hơi chần chờ Vương Vân tiếp tục tiến lên, khoảnh khắc tay hắn chạm vào khối thạch não, một luồng tin tức trực tiếp truyền thẳng vào linh hồn khiến cho Vương Vân ngây ra như phỗng.

Chầm chậm tiếp thu tất cả thông tin, Vương Vân kích động đến mức chết lặng. Hoá ra thần tiên là có tồn tại, không phải chỉ có trong sách truyện hay truyền thuyết, không thể ngờ tình tiết như trong truyện này lại xảy ra trên người hắn.

Trong những tin tức mà khối thạch não chuyền lại cho hắn có rất nhiều chi thức về tu luyện. Thì ra con người chỉ cần dựa theo pháp quyết tu luyện, vận chuyển nó để cảm nhận và hấp thụ năng nguyên từ bên ngoài vào cơ thể, chuyển hoá chúng thành nguyên lực, rồi vận chuyển nguyên lực đi khắp toàn thân để nâng cấp thân thể và dự trữ lại để chiến đấu.

Trong đó còn có một môn công pháp tu luyện tên là Càn khôn quyết, môn công pháp này tuy chỉ có nửa đầu nhưng đã rất bất phàm, nửa đầu công pháp chia làm 5 tầng, tu luyện được tầng thứ nhất tốc độ tu luyện sẽ tăng lên gấp 2 lần, tầng thứ 2 là 3 lần cứ như vậy đi lên, đến tầng 5 sẽ là 6 lần.

Cũng tức là một khi Vương Vân tu luyện đến tầng 5 thì tốc độ tu luyện của hắn sẽ nhanh hơn người khác 6 lần.

Ngoài ra còn một môn phụ trợ công pháp là Luyện dược chân quyết cũng giống như Càn khôn quyết chỉ có nửa đầu, Vương Vân suy đoán khả năng cao là ở bên bán cầu còn lại, nhưng vì sao mà chỉ còn lại 1 bên, hắn cũng không đoán ra. Vương Vân suy đoán trên thế giới này có khả năng chứa đựng những thứ mà trước kia hắn khó lòng tưởng tượng ra nổi.

Giữa lúc Vương Vân còn đang tiếp nhận những tin tức trên, thì một giọng nói khiến hắn giật mình thoát ra khỏi không gian này.

-Con à. Sao lại nằm dưới đất ngủ thế này?

Vương Vân chậm rãi mở mắt, nhìn thấy mẹ hắn đang ngồi bên cạnh, nét mặt có chút lo lắng.

-Không sao ạ, chỉ là lâu rồi không về nhà, muốn ngủ trên sàn một lát để thư giãn thôi mẹ.

Vương Vân cũng chỉ đành lấp liếm cho qua.

-Thôi dậy tắm rửa đi, để mẹ đi nấu bữa tối, đợi cha ngươi với tiểu Tuyết trở về rồi ăn.

-Vâng.

Trời vào đêm, sau khi cùng cả nhà ăn xong bữa tối, Vương Vân viện cớ ra ngoài chơi, dặn dò cha mẹ không cần chờ cửa.

Hắn đi thẳng đến một hang động nhỏ cách thôn không xa mà trước kia thường đến chơi cùng đồng bọn. Vào đến bên trong, đặt chiếc điện thoại để chiếu sáng sang một bên, hắn kiếm củi đốt lên một đống lửa, khoanh chân ngồi xuống bên cạnh.

Vương Vân đợi một lát, điều chỉnh thật tốt trạng thái, bắt đầu tiến hành vận chuyển pháp quyết tu luyện. Ngay lập tức hắn cảm nhận được xung quanh trong không khí có một nguồn năng lượng kỳ lạ đang chậm rãi hội tụ về phía mình, hắn nhận ra đây chính là năng nguyên. Chúng tiến vào trong thân thể rồi vận chuyển chúng tụ tập lại tại bụng, từ từ hình thành một quả cầu đan điền. Sau cùng năng nguyên trong đan điền chuyển hoá thành nguyên lực, một phần tản đi khắp nơi cải tạo thân thể hắn, còn lại thì được áp xúc chứa đựng lại đan điền. Không gian đan điền càng lớn, chứa đựng càng nhiều nguyên lực.

Cứ như vậy, gần 1 giờ chôi qua, một tiếng động nhỏ phát ra từ bên trong thân thể Vương Vân, đan điền triệt để hình thành, Vương Vân bước vào cảnh giới đầu tiên gọi là Tinh giả cảnh, chính thức bước chân vào hàng ngũ tinh giả.

Tinh giả cảnh là cảnh giới thấp nhất của tu luyện, chia làm 9 tầng. Phía trên là Tình tú cảnh tiếp đến là Tinh hằng cảnh… Cảnh giới cao hơn nữa thì hắn không có thông tin gì.

Vương Vân trợt mở mắt ra, trong thân thể cuộn trào mãnh liệt tựa như bão táp, trong đầu một mảnh thanh minh, trí tuệ và suy nghĩ như được tăng lên một tầng cao mới.

Một làn sóng sung kích nhẹ quét ra xung quanh, trong mắt hắn lập loè tình thần, giống như vũ trụ sao trời, ánh mắt như muốn hút đi linh hồn của bất cứ ai, cũng may hắn chạy đến hàng động này tu luyện, chứ nếu ở trong phòng có khả năng sẽ ảnh hưởng đến cả nhà.

Vương Vân thử vận dụng nguyên lực trong người, một trận đồ tinh thần lập tức hiện ra phía sau đầu hắn, bây giờ chỉ có một khoả tinh thần hơi mờ sáng đang quay tròn xung quanh tinh đồ, nhìn thật sự rất ngầu, bá khí tràn lan, ánh sáng chiếu rọi, giống như thần lâm hàng thế.

Nhìn lại trên người mình, phát hiện bên ngoài da có một tầng chất bẩn, mùi hôi bốc thẳng vào mũi, làm Vương Vân suýt nữa ngạt chết. Cố nén mùi khó chịu, hắn chạy ngay ra con suối gần đó tắm sạch một trận, sau đó mới quay lại hang động tiếp tục tu luyện.

Ngồi lại khoanh chân tu luyện, Vương Vân cảm thấy mình bây giờ đã nhập môn tu luyện, chỉ mất gần một giờ đã bước chân vào cảnh giới thứ nhất, khả năng cao tầng thứ 2 chỉ lâu hơn chút thôi.

Nhưng sự thật lại vả cho hắn một bạt tai, thổ nạp cả một đêm đến sáng hôm sau, khi mặt trời bắt đầu ló rạng, Vương Vân vẫn chưa đột phá được đến tầng 2, xét theo tiến độ này hắn còn cần thổ nạp liên tục 8 đến 10 ngày nữa mới có thể đột phá.

Trên đầu bị tạt một gáo nước lạnh, nếu là như thế chẳng phải càng lên cao đột phá sẽ càng chậm sao. Mặc kệ vậy, chỉ cần kiên trì tu luyện rồi sẽ có ngày đắc đạo.

-Ấy, chẳng phải còn có môn công pháp kia sao, nếu học được không phải tốc độ tu luyện của mình sẽ tăng gấp 2 gấp 3 thậm chí gấp 6 lần à.

Tâm trạng Vương Vân vui sướng hẳn lên, không còn chần chờ, nghiêm túc tập trung tinh thần dựa theo chỉ dẫn của Càn khôn quyết trong đầu tiến hành học tập. Một lát sau hắn mới phát hiện môn công pháp này muốn tu luyện được tầng đầu tiên cũng không dễ, tu luyện một mạch từ sáng sớm đến trưa mà vẫn chưa học được.

Thấy thời gian không còn sớm, Vương Vân buộc phải ngừng tu luyện và trở về nhà, phát hiện mình thử vận dụng nguyên lực đã có thể bước đi như bay trên mặt đất, chỉ vài phút sau đã về đến nhà mà không thở dốc lấy một hơi. Sau khi ăn xong bữa trưa hắn lại nói mình ra ngoài có việc, cha mẹ hắn cũng không hỏi gì.

Quay trở lại hang động tiếp tục tu luyện, liên tiếp hơn 3 ngày như vậy, cuối cùng Vương Vân cũng tu luyện được tầng thứ nhất của Càn khôn quyết. Nhắm mắt lại, cảm nhận năng nguyên trong không khí tụ tập và tiến vào thân thể hắn nhanh hơn trước ít nhất 2 lần, làm Vương Vân mừng suýt khóc.

Cứ như vậy, tốc độ tu luyện của mình sẽ tăng lên, thời gian tiến lên cảnh giới mới sẽ được rút ngắn đi. Hắn không nhịn được mà cảm thán một câu.

-Quả là một môn công pháp bá đạo.

Vương Vân có thể khẳng định một điều, công pháp này cũng chắc chắn là gần như mạnh nhất trong các loại công pháp, bởi vì tăng cảnh giới lên là điều quan trọng nhất, tốc độ tu luyện quyết định tất cả.

Công pháp bá đạo như vậy, cũng không thể một sớm một chiều tu luyện đến tầng mới được, Vương Vân chỉ đành gác lại dự định vào lúc khác tu luyện.

Thử xem Vạn kiếm quyết có thể tu luyện hay không, phát hiện ra muốn tu luyện và vận dụng nó cần ít nhất 1 thanh bảo vật, bí bảo dạng kiếm mới được, giờ Vương Vân biết kiếm đâu ra loại bảo vật này, có khả năng trên cả tinh cầu này cũng không tồn tại vật như vậy.

Gác lại một bên, hắn không vội, ngồi khoanh chân tiếp tục thổ nạp tu luyện, sớm ngày tiến lên Tinh giả cảnh tầng 2 mới là quan trọng.

Thời gian cứ thế đi qua, đang tu luyện hắn bị một tiếng động bên cạnh đánh thức, mở mắt ra là chiếc điện thoại đang reo.

-Alo, mẹ à.

-Tối nay có về ăn cơm không, để cả nhà chờ cơm?

-A.

Vương Vân lúc này mới chợt nhận ra, nhìn bên ngoài quả thật trời đã tối lúc nào không hay.

-Có mẹ à, lát sau con về.

Hắn cũng nên về rồi, còn cần xin nghỉ việc, công việc này không cần thiết nữa rồi, giờ Vương Vân đã không còn là người bình thường nữa, có khả năng hắn đã trở thành siêu nhân trên thế giới này, dựa vào thực lực hiện tại, hắn thay đổi thế giới có khi còn được ý chứ.

Mục tiêu trước tiên là vận dụng năng lực hiện tại leo lên đỉnh thế giới này đã rồi tính, nghĩ đến thôi đã thấy sục sôi rồi.

Vào đêm khuya, Vương Vân tiếp tục tu luyện, hắn phát hiện khi tu luyện bản thân không còn cảm giác buồn ngủ, cũng không còn cảm giác đói nữa, giống như trong truyện mà hắn thường đọc, có lẽ thân thể hắn đã chỉ cần đến nguyên lực để duy trì.

Một ngày sau, Vương Vân lên đường trở lại thành phố, quyết tâm làm lại tất cả, thực hiện hết những ước muốn mà trước kia hắn không thể làm được, cũng không để sau này phải tiếc nuối điều gì.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.