Trở về truyện

Tỷ Phu Vinh Dự - Chương 7: Nhục Nhã (1)

Tỷ Phu Vinh Dự

7 Chương 7: Nhục nhã (1)

Trời ạ ! Trong hình chính là cảnh ta đùa giỡn Đái Tân Ni, ta thất kinh nhìn thoáng qua Chu Cửu Đồng, mặt hắn không biểu tình nói:“Ngươi cùng Ni Ni làm những chuyện gì ta đều thấy hết.”

“Tổng giám đốc, tôi, tôi...

Ta thật không biết nói gì cho phải, không thể tưởng được Chu Cửu luôn giám thị văn phòng Đái Tân Ni, mọi việc làm của nàng đều không thoát khỏi con mắt Chu Cửu Đồng. Điều này thật sự là ta ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.

“Ta có thể nói cho ngươi biết, lúc ấy nếu như ngươi muốn bá vương ngạnh thượng cung nhất định sẽ chết rất khó coi, dù Ni Ni không giết ngươi thì ta cũng sẽ giết ngươi, ngươi vĩnh viễn không có cơ hội.”

Chu Cửu Đồng thở dài một hơi lại khiến ta sởn hết cả gai ốc, thầm cảm thấy may mắn mình lúc ấy có thể dừng cương trước vực.

Chu Cửu Đồng nói tiếp:“Bất quá, xem ra Ni Ni thật sự thích ngươi, ta ở cùng nàng chín năm , xem ra vẫn kém ngươi cùng nàng hai tháng, ta thật thất bại a!"”

“Tổng giám đốc.”

Ta quanh co cả buổi cũng không nói nên lời, ta còn có thể nói cái gì lúc này? Có lẽ tốt nhất là nên câm miệng.

“Lúc Ni Ni mười lăm tuổi, cha mẹ nàng vì sự cố máy bay mà chết, ta cùng với cha mẹ nàng là bạn thân, cho nên liền đưa nàng về, trên danh nghĩa trở thành nghĩa nữ. Nhưng ta không muốn làm dưỡng phụ của nàng, ta muốn kết hôn với nàng, ta muốn yêu thương nàng như một người chồng, lúc mười lăm tuổi, Ni Ni duyên dáng yêu kiều, xinh đẹp tuyệt trần, quả thực tựa như thiên sứ. Ta động tâm, tuy ta cùng Ni Ni cách nhau 40 tuổi, nhưng ta tràn đầy lòng tin, ta có khả năng cho nàng hết thảy.”

Chu Cửu Đồng dừng một chút, mang theo cảm khái vô hạn cùng hoài niệm, ông ta lắc đầu:“Thế nhưng, chín năm qua đi, nàng đối với lão đầu này một chút cảm giác cũng không có, nàng chỉ nguyện ý nhận ta là dưỡng phụ, ai !"”

Ta nhịn không được hỏi:“Đái Tân Ni có biết tâm tư tổng giám đốc không?”

Chu Cửu Đồng kỳ quái mà ta, hỏi ngược lại:“Ngươi cảm thấy Ni Ni là kẻ ngốc sao?”

Ta chìm vào yên lặng, Đái Tân Ni đương nhiên không phải kẻ ngốc, nàng nhất định biết rõ tâm tư dưỡng phụ, trách không được nàng có thể tự do ra vào văn phòng Chu Cửu Đồng, trách không được địa vị Đái Tân Ni trong công ty đặc thù như thế, trách không được Đỗ Đại Duy cũng hiểu lầm quan hệ giữa nàng và Chu Cửu Đồng, nguyên lai quan hệ trong này phức tạp như vậy.

Trước kia, ta có nghe nói chỉ có người trẻ tuổi mới si tình, không nghĩ tới lão đầu sáu chục tuổi cũng si tình như vậy, yêu say đắm một nữ nhân nhỏ hơn hắn bốn mươi tuổi, thật là con cóc muốn ăn thịt thiên nga. Ta đột nhiên thầm mắng trong lòng: Ngươi muốn yêu thì yêu những lão bà cùng tuổi ngươi ấy, nếu như mỗi lão đầu cũng giống như ngươi, những người tuổi trẻ như ta đây chẳng phải là cả đời muốn làm Vương lão ngũ?

Bất quá, mắng thì mắng, trong nội tâm cũng thấy thoải mái, cái này chứng minh Đái Tân Ni quả nhiên là xử nữ, cũng đã chứng minh Đái Tân Ni cùng Chu Cửu Đồng trong sạch, duy nhất làm cho ta phẫn nộ chính là Chu Cửu Đồng cả ngày giám thị Đái Tân Ni, bất kể nàng làm việc gì trong phòng làm việc đều không thoát khỏi ánh mắt hắn.

Không, ta tuyệt đối không thể cho phép chuyện như vậy tiếp diễn, ta muốn dỡ bỏ những thiết bỏ theo dõi trong văn phòng Đái Tân Ni.

“Tổng giám đốc, vậy ngài bây giờ có tính toán gì?”

Ta cẩn thận thăm dò từng li từng tí.

Chu Cửu Đồng khoát tay:“Hai tháng trước, Ni Ni đột nhiên đưa ra một cái đề nghị với ta, đây là lần thứ nhất trong chín năm nàng yêu cầu ta, ta đương nhiên đáp ứng, chỉ là, ta không thể tưởng được, nàng lại yêu cầu ta đem một viên chức nhỏ bộ kế hoạch điều đến bộ phận đầu tư. Đây vốn là một yêu cầu đơn giản, nhưng ta lại phát giác nàng bắt đầu thích một người, người này chính là ngươi.”

Chu Cửu Đồng ghen ghét nhìn ta, nói tiếp:“Ta tuy ghen ghét, nhưng không thể làm gì, ta biết rõ cảm tình thì không cách nào miễn cưỡng, mà ngươi cũng thông qua được khảo nghiệm của nàng, hai mươi ngày, nàng luôn ở trong gian phòng nhỏ kia chờ đợi hai mươi ngày, chính là để khảo nghiệm ngươi, xem ngươi có phải thiệt tình với nàng không.”

“Khảo nghiệm ta?”

Trong nội tâm của ta vừa mừng vừa sợ, nghĩ thầm, trách không được hơn nửa tháng ta khắp nơi tìm Đái Tân Ni mà không thấy, nguyên lai nàng trốn vẫn ở trong căn phòng đó, thật sự là đáng giận a!

Chu Cửu Đồng gật đầu:“Đúng vậy, nàng theo dõi ngươi, xem ngươi có nữ nhân khác hay không.”

Ta xác thực không có những nữ nhân khác. Thật là may mắn, may mắn không có đi chơi gái, kỳ thật đoạn thời gian kia, ta vài lần suy nghĩ muốn đi tìm nữ nhân.

Chu Cửu Đồng nhìn ta:“Ta già rồi, không con không cái, có Ni Ni là con gái ta ta cũng cam tâm , nàng là người ta tín nhiệm nhất, cũng là người duy nhất, mà nàng lại thích ngươi, cho nên ta cũng chỉ có thể tín nhiệm ngươi, ta quyết định giao bộ phận đầu tư cho ngươi.”

“Giao bộ phận đầu tư cho tôi? Kinh nghiệm của tôi không đủ, nếu như để tôi quản lý bộ phận đầu tư, tôi nhất định không đảm đương nổi.”

Ta ăn ngay nói thật, bởi vì các tiền bối nói cho ta biết, bộ phận đầu tư là nơi nguy hiểm nhất, quỷ dị nhất.

“Ta không có cách nào, hết thảy đều là bởi vì Đỗ Đại Duy.”

Chu Cửu Đồng vừa nói đến Đỗ Đại Duy đột nhiên biến thành người khác, hai tay hắn nắm chặt quải trượng, ánh mắt ưu thương lập tức tựu trở nên kiên cường sắc bén, từ trong mắt bắn ra hàn quang khiến ta không rét mà run, bộ dáng rất cường đại, rất tự tin.

Quả nhiên, Chu Cửu Đồng kiêu ngạo ngẩng đầu, vẻ tuyệt không khuất phục:“Đỗ Đại Duy cùng một vài đổng sự đã bắt đầu rục rịch, bọn chúng đã không thể chờ đợi được, ta vốn định làm tiếp 5 năm nữa sẽ về hưu, nhưng bọn chúng không muốn đợi nữa .”

“Vậy, vậy phải làm thế nào?”

Ta cẩn thận hỏi.

“Làm sao bây giờ? Có người gây hấn với ngươi, ngươi chỉ có hai lựa chọn, một là lùi bước, hai là đánh bại hắn, đánh bại đối thủ của ngươi.”

Chu Cửu Đồng hào khí bừng bừng, thoạt nhìn trẻ ra hơn mười tuổi.

“Đánh...... Đánh bại hắn.”

Ta đành phụ họa theo. Ta đương nhiên đứng bên Đái Tân Ni, cũng là đứng bên Chu Cửu Đồng, nhưng ta không biết nên giúp đỡ cái gì.

“Đánh bại Đỗ Đại Duy không dễ dàng, hắn vây cánh đã đầy đủ, ban giám đốc đã có hơn một nửa cổ đông ủng hộ hắn, mà hắn lại có thể giúp công ty kiếm tiền, cái này khiến ta thấy rất khó khăn. Theo lý thuyết Đỗ Đại Duy là một nhân tài, ta cũng có thể đem vị trí tặng cho hắn, nhưng hắn quá tham lam, hơn nữa không coi ai ra gì, cũng không tôn trọng ta, lại càng không tôn trọng Ni Ni, thậm chí nhiều lần hắn phi lễ với Ni Ni, nhưng ta đều nhịn.”

“Hơn nửa tháng trước có một tối, bởi vì trời mưa rất lớn, Ni Ni ở trong văn phòng chờ tạnh mưa, thế nhưng Đỗ Đại Duy vậy dám lẻn vào văn phòng nàng, muốn thừa dịp công ty không có người vấy bẩn nàng. Hừ! May mắn lão nhân này ngày đó cũng không đi đâu, may mắn ta lắp đặt máy giám thị trong văn phòng nàng, cũng may mắn ta một mực đang nhìn nàng, ha ha! Súc sinh kia đương nhiên không thực hiện được, ta liền giáo huấn hắn rồi đuổi ra ngoài.”

“Tên súc sinh!" Lửa giận thiêu đốt, bàn tay nắm chặt, ta chợt nhớ tới hơn nửa tháng trước đúng là có một tối mưa to gió lớn, mà sáng ngày thứ hai chính là ngày ta may mắn nhặt được chiếc quần lót màu hồng phấn, ta còn nhớ rõ lúc Đái Tân Ni đập vỡ bình thủy tinh của ta, nàng có nói qua công tác rất không vui vẻ, nguyên lai chính là chuyện thiếu chút nữa đã bị Đỗ Đại Duy phi lễ.

“Cho nên, chúng ta muốn đánh bại hắn.”

Chu Cửu Đồng ánh mắt sáng ngời nhìn ta.

“Tổng giám đốc, ngài nói đi, ngài muốn ta làm như thế nào?”

Ta lập tức tràn đầy nhiệt huyết, ý chí chiến đấu sôi sục, không vì gì khác, chính là vì Đái Tân Ni của ta, ta sẽ không bỏ qua cho Đỗ Đại Duy.

“Thế nhưng, ta nghe nói ngươi từng cùng ăn cơm với Đỗ Đại Duy, cùng uống rượu, nói chuyện phiếm, cho nên, dù Ni Ni tin tưởng ngươi, ta vẫn có chút lo lắng.”

Chu Cửu Đồng ánh mắt phảng phất muốn xuyên thấu thế giới nội tâm ta.

“Ngày đó là trùng hợp, muội muội tôi vừa tới thành phố, tôi cùng muội muội ăn cơm, đúng lúc gặp được Đái Tân Ni, cũng gặp phải Đỗ Đại Duy, nhưng tôi cùng Đỗ Đại Duy cũng không có giao tình gì, cho nên xin tổng giám đốc tin tưởng tôi.”

“Ừ, bất quá, còn chưa đủ, nếu như ngươi đáp ứng một yêu cầu của ta, ta sẽ tin ngươi.”

Chu Cửu Đồng ánh mắt thoáng cái mất đi sự lợi hại, trở nên có chút quái dị.

Ta vội hỏi:“Yêu cầu gì?”

Chu Cửu Đồng trầm ngâm một hồi, nói:“Ta hi vọng ngươi cùng Ni Ni ân ái dưới sự giám thị của ta.”

Cái gì? Ta giật mình mở to hai mắt, tưởng rằng lỗ tai xảy ra vấn đề, vì vậy, ta lại hỏi một lần:“Tổng giám đốc, tôi không hiểu, ngài có thể nói rõ ràng được không?”

“Ta biết ngươi rất kinh ngạc, nhưng điều này để thể hiện sự trung thành của ngươi với ta, càng cho thấy ngươi đối với ta không có bất kỳ giấu diếm, cho nên ta quyết định yêu cầu ngươi làm như vậy, kỳ thật ta đã xem qua ngươi thân mật cùng Ni Ni, nói thật, rất kích thích, nhưng cái ta cần chính là một người chịu toàn tâm toàn ý làm việc cho ta.”

Thấy ta trầm mặc không nói, Chu Cửu Đồng lộ ra thần sắc lạnh lùng tàn khốc:“Ngươi có thể cân nhắc, ta tuyệt không miễn cưỡng ngươi, nếu ngươi không đồng ý, ta sẽ trả sáu tháng tiền lương cho ngươi, nhưng ngươi phải rời khỏi công ty, trong công ty không có trung lập, không phải bằng hữu thì là địch nhân.”

Chu Cửu Đồng nói rất chậm, rất rõ ràng, rất có phân lượng.

Ta có chút choáng váng, đồng ý yêu cầu của Chu Cửu Đồng chính là chịu một loại sỉ nhục, còn phản đối đồng nghĩa với mất đi công việc, cuốn gói rời đi, mất đi không chỉ là Đái Tân Ni, mà ngay cả công việc của muội muội cũng khó giữ được, làm sao bây giờ? Ta cấp tốc suy nghĩ.

Lúc này, trên màn hình tinh thể lỏng cực lớn xuất hiện biến hóa, một nữ nhân tiến vào khung hình, ta nhận ra đó là Đái Tân Ni, quả nhiên nhất cử nhất động của nàng đều nằm trong giám thị của Chu Cửu Đồng.

Ta không chỉ thấy được bộ dạng Đái Tân Ni mà còn có thể nghe thấy rõ ràng tiếng bước chân, thậm chí cả thanh âm hô hấp của nàng, phảng phất Đái Tân Ni ngay ở bên cạnh ta.

Ta thật sự sợ hãi và thán phục với loại công nghệ cao này, đồng thời, trong lòng nổi lên bạo động, thầm nghĩ nếu như thân mật với Đái Tân Ni dưới sự giám thị của người khác sẽ có cảm giác gì? Rất sỉ nhục ư? Hay là rất kích thích? Ta tại cân nhắc lợi hại, thời gian dần trôi qua, ta tựa hồ phủ nhận vế trước, cảm thấy nhất định sẽ rất kích thích, ta kinh ngạc sao mình lại có ý nghĩ như vậy, có lẽ là ta tự thuyết phục rằng mình phải thần phục với Chu Cửu Đồng.

“Lý Trung Hàn.”

Vén màn lên, Đái Tân Ni mở cái cửa nhỏ kia ra, sau đó nhỏ giọng hô một câu.

Ta đương nhiên không cách nào trả lời, tuy nhiên ta nhìn thấy Đái Tân Ni.

“Hừ, đi cũng không điện thoại cho ta, thật sự là tên khốn, xem ta thu thập ngươi như thế nào!"”

Đái Tân Ni giận dữ mắng, hai chân bắt chéo nằm trên ghế sa lon, ngoài ý muốn, nàng lấy ra từ trong túi áo chiếc quần lót màu đen quan sát, còn đưa mũi lại gần ngửi, sau đó lộ ra bộ dáng thẹn thùng, ta vừa thấy, lập tức cương lên.

Vô ý thức nhìn qua Chu Cửu Đồng, ta phát hiện ông ta cũng nhìn chằm chằm vào màn hình với bộ dạng say mê, thấy ta đang nhìn hắn, Chu Cửu Đồng xấu hổ cười cười với ta:“Ta là nam nhân bình thường, Ni Ni lại rất mê người, với nàng ta xem không chán, ta theo đuổi nàng chín năm, ngươi mới gặp nàng hai tháng, cho nên ngươi không cần ghen.”

“Không ăn giấm.”

Ta cười khan hai tiếng, nhưng trong lòng mắng to: Đái Tân Ni là của ta, phiền ngươi nhắm mắt chó của mình lại.

Nhưng diễn biến kế tiếp trên màn hình lại khiến ta trơ nên điên cuồng, nàng đứng lên, đi đến bên bàn công tác, mở hộp khăn tay rút ra ba chiếc khăn, sau đó quay lại trên ghế, nhấc váy lên, mở cặp đùi thon dài ra, dùng khăn tay lau chùi nơi riêng tư, nàng vừa lau chùi vừa mắng:“Cái tên bại hoại này, làm hại người ta như vậy...... Chán ghét, cả bít tất cũng vậy, thực đáng giận.”

Trời ạ! Làn da Đái Tân Ni rất trắng, tất chân màu đen đã rất kích thích, nhưng cái mảng lông xù màu đen kia làm trái tim nhỏ bé của ta như nổ tung, Đái Tân Ni lại dùng bàn tay nhỏ bé đẩy chỗ phấn hồng tươi đẹp ra(???), huyết dịch ta thoáng cái liền xông vào đại não, ta rất bất đắc dĩ, Chu Cửu Đồng lại ở một bên thưởng thức khiến ta vô cùng tức giận.

Có lẽ không muốn quá mức kích thích ta, Chu Cửu Đồng tắt tivi đi, hắn nhàn nhạt nói:“Thời gian của ta không còn nhiều lắm, ngươi suy nghĩ thật kỹ đi.”

Hắn nói chuyện rất bình thản, nhưng từ trong ánh mắt hắn lại thấy sự sốt ruột.

“Biến thái.”

Ta thầm mắng một câu, bất quá, đã ta hạ quyết tâm, đồng ý yêu cầu của Chu Cửu Đồng, ta không có gì phải do dự, dù sao trong thế giới này mạnh được yếu thua, nếu như không quyền không thế lại không có tiền, như vậy nhất định phải trả một cái giá đắt mới có thể đạt được lợi ích, ta cần phải chịu đựng sự nhục nhã này để đổi lấy hi vọng có được thứ mình muốn, mà thứ này quả thật quá hấp dẫn .

“Tôi có một điều kiện.”

Ta bắt đầu mặc cả, cố gắng vớt vát chỗ tốt.

“Nói đi.”

Chu Cửu Đồng gật đầu.

Ta nghĩ nghĩ, nói ra:“Tôi có một muội muội, tôi hi vọng nàng có thể tới công ty làm.”

“Không thành vấn đề, nếu như muội muội của ngươi không phải quá khó nhìn, ngươi có thể an bài cho nàng ở bất cứ bộ phận gì, công việc cụ thể ngươi cứ thương lượng cùng Ni Ni.”

Chu Cửu Đồng đáp ứng.

“Được, vậy xin tổng giám đốc chờ xem.”

Ta đờ đẫn nói.

“Ta không muốn chờ, cái này máy giám thị ghi hình suốt 24 tiếng đồng hồ, ngươi yên tâm làm đi.”

Chu Cửu Đồng lộ dáng tươi cười, ta không thể không nói, nụ cười kia rất hèn mọn.

Từ cửa chính ra khỏi văn phòng tổng giám đốc, hai thư ký xinh đẹp giật mình nhìn ta, chắc hẳn các nàng đang tự hỏi ta tiến vào văn phòng tổng giám đốc khi nào, trong đó một thư ký còn tranh thủ thời gian tiến đến văn phòng tổng giám đốc, xem tổng giám đốc phải chăng có việc gì không, ta cố ý hung dữ trừng mắt nhìn cô thư ký đó, tháy bộ dạng thất kinh của hai tiểu cô nương xinh đẹp, ta cảm thấy một chút khoái cảm.

Đi xuống lầu, trong đầu ta một mực cân nhắc làm sao hoàn thành nguyện vọng biến thái của Chu Cửu Đồng, trong lòng không ngừng tự an ủi mình, chẳng qua để cho Chu Cửu Đồng nhìn chút mà thôi, Đái Tân Ni cũng không tổn thất gì nhiểu.

Về tới văn phòng, ta có chút mất tập trung, buổi sáng còn thấy thoải mái dễ chịu, bây giờ tâm tình lại hỗn loạn, ngẫm lại quá trình phấn đấu, muốn tranh giành không chỉ là tôn nghiêm, có đôi khi một người phải cúi đầu trước sự thật, nghĩ vậy, trong nội tâm ta trào dâng vô hạn cảm khái.

“Xin hỏi tiên sinh muốn uống cà phê không?”

Ta đang ngẩn người, một thanh âm quen thuộc quanh quẩn bên tai ta, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một vị mỹ nữ tóc dài mặc đồng phục xanh đen đang bưng một chiếc khay nhựa đặt một ly cà phê hương khí nồng đậm, ta thề, đây là hương cà phê tuyệt nhất ta cảm nhận trong đời.

“Cà phê thơm như vậy đương nhiên muốn, nếu như thêm chút sữa sẽ đậm đà hơn.” Cà phê có mùi sữa ưa thích không rời.

“Cho thêm sữa.” Mỹ nữ tóc dài dịu dàng đáp ứng một câu.

“Nếu như thêm chút đường thì càng hợp khẩu vị.”

Ta uống không quen quá khổ cà phê.

“Đường cũng bỏ thêm;” Tóc dài mỹ nữ gật đầu mỉm cười.

“Nếu như cà phê độ ấm vừa phải thì càng tốt rồi.”

Ta thích phí nóng cảm giác.

“Vâng, độ ấm vừa phải mới tốt.”

Mỹ nữ cười tủm tỉm .

“Nếu có đại mỹ nữ pha cà phê cho ta, vậy thì quá lý tưởng.”

Ta cố nén tiếng cười.

“Vậy ngươi nói ta có đẹp hay không?” Mỹ nữ yêu kiều hỏi.

“Đẹp thì đẹp, đáng tiếc......” Ta sắp bật cười.

“Lý Trung Hàn, ngươi dám nói một câu tổn hại ta..., cái ly cà phê này cho heo uống cũng không đưa cho ngươi.”

Mỹ nữ mày ngài hét lên, bộ dạng, muốn ăn thịt người, sắc mặt biến hóa cực nhanh, khiến người ta líu lưỡi.

“Ha ha, ta nói, đẹp thì đẹp, chỉ tiếc là...... Là cô em vợ của ta.”

Ta cười to nhận lấy ly cà phê, uống một ngụm, toàn thân thoải mái.

Gặp được biểu muội Tiểu Quân, ta không khỏi tán thưởng hiệu suất xử lý của Đỗ Đại Duy, cả buổi không thấy, Hương Quân biến thành một nữ nhân viên mười phần hấp dẫn mặc đồng phục ol, nàng tuy dáng người nhỏ nhắn, nhưng mặc đồng phục vào lại có cỗ hương vị rất đặc biệt, ta rất thích loại hương vị này, ta chú ý tất cả nhân viên bộ phận đầu tư đều quăng ánh mắt hâm mộ về phía ta.

“Tỷ phu, tỷ phu, ngươi nói ta mặc bộ quần áo này xinh đẹp không?”

Tiểu Quân xấu hổ làm ra một tư thế đáng yêu.

“Thật đẹp, chính muội mua sao?”

Ta mở cờ trong bụng, hai chữ tỷ phu khiến xương cốt toàn thân ta như tan ra, trời ạ ! Ta cực kỳ nguyện ý làm tỷ phu, cực kỳ nguyện ý có một vị di tử như Tiểu Quân vậy.

“Đương nhiên không phải rồi, là Linh Linh tỷ mua giúp ta, rất đắt đó! Tỷ phu, ta cũng không có tiền a, dù sao ngươi nợ ta một chiếc váy, ngươi giúp ta trả lại cho Linh Linh tỷ nhé.”

Nghe thấy lời ca ngợi của ta, con mắt Tiểu Quân híp lại thành một vòng loan nguyệt.

Tim ta ngày càng gia tốc.

“Tốt, tỷ phu trả giúp muội, bao nhiêu tiền?”

Ta đáp ứng, cảm giác mình thật sự giống như tỷ phu, thế gian nào có tỷ phu nào không ham muốn tiểu di sao?

“Ách...... Ách...... Cộng thêm đôi giầy, tổng cộng sáu ngàn tám.”

Tiểu Quân do dự cả buổi, rốt cục nói ra một con số.

“Khục khục.”

Cà phê vừa uống vào lập tức phun ta, ta vuốt vuốt cuống họng, lớn tiếng ho vài chục cái, mới hỏi:“Ngươi nói bao nhiêu tiền?”

“Tiểu Quân, bảo muội chớ nói cho tỷ phu rồi mà vẫn nói, y phục này là lễ vật Linh tỷ tặng cho muội, cho nhìn xem làm tỷ phu cho sợ hãi kìa!"”

Người chưa tới mà mùi thơm đã lan tỏa quanh mũi , thanh âm Cát Linh Linh ngọt ngào bay vào lỗ tai ta, dáng vẻ động lòng người, thướt tha mềm mại đi tới, nam nhân trong bộ phận đầu tư đều đã gặp Cát Linh Linh nhiều lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy nàng, vẫn phải thán phục thật sâu, mà ta cũng bị vẻ dệp bức người của nàng thiêu đốt tận xương tủy.

“Linh tỷ, cái nào ra cái đó, tỷ phu cho tuy rất keo kiệt, nhưng hắn nhất định sẽ trả tiền giúp ta.”

Ta còn chưa trách Tiểu Quân, ngược lại nàng đã nhanh chân tổn hại hình ảnh của ta, ta hung hăng trừng mắt với Tiểu Quân.

“Tiểu Quân đừng trách của tỷ phu muội keo kiệt, tỷ phu muội tiền lương một tháng mới đủ mua hai, ba bộ quần áo, muội tha cho hắn đi.”

Cát Linh Linh đôi mắt đẹp liếc nhìn ta, thấy ta tay chân luống cuống, nàng tựa hồ lộ có chút xem thường, chỉ là khoảnh khắc này chợt lóe qua.

Ta giận dữ, hình tượng chói lọi của Cát Linh Linh trong suy nghĩ ta thoáng cái hạ thấp không ít, ta có thể mặc người khác xem thường ta, nhưng ta tuyệt không cho phép mỹ nữ xem thường ta; Ta tuy có chút tự ti nhưng ta không cho phép mỹ nữ khinh bỉ ta, ta vỗ vỗ bả vai Tiểu Quân, cố ý thở dài một hơi:“Ôi! Ai kêu ta là tỷ phu của muội? Ta làm sao có thể keo kiệt với tiểu di của ta được, bằng không Tiểu Quân cáo trạng với tỷ tỷ thì ta thật phiền toái to. Đi, đợi lát nữa tỷ phu lĩnh tiền liền đưa cho ngươi.”

“Cám ơn tỷ phu.”

Tiểu Quân kích động quăng ánh mắt cảm kích, trong đó còn có chứa một ít ôn nhu.

Cát Linh Linh không ngờ ta lại không tiếp nhận món quà nàng tặng, nàng có chút không được tự nhiên, đôi mắt to xinh đẹp đã hiện lên một chút tức giận.

Trông thấy Cát Linh Linh tức giận, không hiểu sao ta lại cảm thấy vui vẻ, bất quá, ta còn không muốn chọc tức Cát Linh Linh, dù sao Tiểu Quân vẫn còn phải công tác tại kt, ta cùng Tiểu Quân đều chỉ là tiểu nhân vật, Cát Linh Linh cùng đỗ Đại Duy mới chính là đại nhân vật.

Nghĩ lại, ta lập tức thay đổi bộ mặt, mặt mũi tràn đầy tươi cười:“Linh tỷ, con mắt thưởng thức của cô thật khiến tôi bội phục, cô không chỉ tạo được phong cách ăn mặc cho chính mình, còn có thể giúp người khác, bộ quần áo trên người Tiểu Quân vô luận kiểu dáng, màu sắc, chiều dài đều cực kỳ phù hợp với nàng.”

Đây là lời nói thật, vẻ đẹp của Cát Linh Linh không chỉ nhờ dung mạo xuất chúng của nàng, càng quan trọng hơn là phong cách thời trang của nàng cũng là nhất lưu, quần áo trên người nàng chưa bao giờ lặp lại, hôm nay nàng mặc một chiếc quần dài màu trắng, giày cao gót thủy tinh trong suốt cùng màu trắng không có tay áo, cánh tay ngọc cũng trắng noãn, mà ngay cả chiếc áo cũng là một màu trắng, tất cả hợp lại trong một chữ: trắng.

Nhưng màu trắng trên người nàng cũng không khiến người khác hoa mắt, tại phần eo thắt một chiếc đai lưng màu thủy lam, trên mười ngón chân phấn nộn đều thoa màu lam nhạt lãng mạn, vẻ đẹp như thế thật khiến ta sợ hãi thán phục. Ta không thể không thừa nhận, Cát Linh Linh quá đẹp, đẹp đến từng chi tiết.

Nhưng có điều kỳ quái là hôm nay Cát Linh Linh không hề quấn tóc, mái tóc dài của nàng buông xõa trước ngực, tuy cũng thấy sáng bóng mềm mượt như mái tóc Tiểu Quân, nhưng trực giác nói cho ta biết, Cát Linh Linh đã dùng một loại dầu dưỡng tóc. Một phen tâng bốc lấy lòng này quả nhiên làm cho nàng đổi giận thành vui, dịu dàng nói:“Tiểu Quân có vẻ đẹp trời sinh, mặc cái gì cũng đẹp, ta cũng chỉ tùy tiện chỉ dẫn nàng một chút thôi á.”

“Tỷ phu, vừa rồi dạo phố Linh tỷ giới thiệu thật nhiều quần áo đẹp cho ta, đáng tiếc quá mắc, chờ khi ta đi làm, ta sẽ dùng tiền của mình mua thật nhiều quần áo đẹp, không cần ngươi xuất tiền.”

Tiểu Quân hoàn toàn đắm chìm trong suy nghĩ về đống quần áo mới, ta cảm thán nữ nhân tuyệt đối là sống vì quần áo, đặc biệt là nữ nhân xinh đẹp.

Cát Linh Linh lại cười dịu dàng, nàng kéo tay Tiểu Quân nhỏ giọng nói:“Đi, Tiểu Quân, chúng ta đến phòng nhân sự làm thủ tục, ngày mai muội có thể đi làm .”

“Không phải là còn chơi vài ngày nữa sao?”

Tiểu Quân vẫn còn muốn chơi, ta cười thầm, quả nhiên là hài tử.

“Ngốc, hai ngày nữa là phát lương rồi, tranh thủ thời gian đến mà cầm tiền lương.”

Cát Linh Linh nhéo cái mũi Tiểu Quân.

“Muội, muội vừa tới là có tiền lương sao?”

Tiểu Quân mê hoặc trừng hai mắt.

“Có lẽ có.”

Cát Linh Linh thần bí cười cười.

Tiểu Quân hưng phấn hẳn lên, miệng toàn Linh Linh tỷ thế này, Linh Linh tỷ thế kia, lúc rời đi, ngay cả cái biểu ca này cũng không chào hỏi một tiếng, thực khiến ta tức chết.

“Reng... Reng...!"”

Điện thoại trong văn phòng ta lại vang lên, trực giác nói cho ta biết, nhất định là Đái Tân Ni gọi tới .

Quả nhiên không ngoài sở liệu, trong điện thoại Đái Tân Ni ôn nhu hỏi:“Có bận gì không?”

“Không bận, không bận.”

Ta cũng ôn nhu trả lời.

“Không bận thì cút lên đây cho ta, ta có chuyện tìm ngươi.”

Đái Tân Ni ôn nhu thật là không giống người thường.

“Được, anh lập tức lăn đến” Không biết vì sao, ta thích Đái Tân Ni “ôn nhu” như vậy. Xem ra ta thật là bỉ ổi .

Để điện thoại xuống, ta chạy hai ba đã đến bộ phận thư ký.

Trưởng phòng thư ký hành chính là Đái Tân Ni, trưởng phòng PR là một nhân vật tên Trang Mỹ Kỳ. Phòng thư ký hành chính bao gồm cả Đái Tân Ni đều là nữ nhân thành thục, bảo thủ, hơn nữa niên kỷ khá lớn, Đái Tân Ni 24 tuổi đã được xem là trẻ tuổi rồi.

Phòng PR lại bất đồng, người nào cũng trẻ đẹp, thanh xuân tú lệ. Trang Mỹ Kỳ vốn xuất thân là y tá không bao giờ keo kiệt nụ cười, trong công ty, vô luận lúc nào mọi người đều thấy trên người nàng một nụ cười động lòng người, khiến cho cả thế giới như tràn đầy ánh sáng. Với tư cách thư ký PR, Trang Mỹ Kỳ chủ yếu phụ trách hết thảy tiếp đãi xã giao trong công ty, “sáu tiên nữ” dưới tay nàng đều có khuôn mặt thiên sứ, vóc dáng ma quỷ, các cô nương ở đây luôn ganh đua với nhau, tận lực sáng tạo thành tích cho bộ phận PR, nơi này quả thực là được hải dương mênh mông sóng cả.

Đây là bí mật nửa công khai ở công ty kt.

Trang Mỹ Kỳ cũng rất mãnh liệt, Hạ Thiên d mút ngực mỗi thời khắc đều cực kỳ sinh động. Nàng là người có nhân duyên tốt nhất trong công ty chúng ta, cho dù tuổi Trang Mỹ Kỳ vẫn còn là một bí mật, nhưng thoạt nhìn tuyệt đối không quá hai mươi ba.

Có thể ở cái tuổi này làm trưởng phòng PR nhất định phải có bản lĩnh hơn người. Có lẽ khiêu vũ tốt cũng là một nguyên nhân, eo của nàng rất mềm, có thể dễ dàng làm được những động tác vô cùng khó, bất quá điểm lợi hại nhất của nàng lại là tửu lượng, mỗi lần tiếp khách xã giao, nam nhân đều muốn chuốc rượu mỹ nhân này, chỉ tiếc cho đến nay vẫn chưa có nam nhân nào thành công.

Thấy ta xuất hiện tại bộ phận thư ký, Trang Mỹ Kỳ mặc đồng phục màu đen, áo sơmi màu trắng bạc, hai chân bắt chéo tươi cười với ta, nụ cười rất ngọt, nhưng ta thấy có chút quỷ dị.

“Đại suất ca, vừa hết giờ nghỉ lại chạy tới đây vậy, thật kỳ quái a, có phải tới tìm Tân Ny của chúng ta hay không?”

Trang Mỹ Kỳ vứt mị nhãn về phía ta.

Tin tức ta theo đuổi Đái Tân Ni đã truyền khắp công ty, bất quá thói xấu hoa tâm của nam nhân trong ta tương đối nghiêm trọng . Bình thường vẫn khiêm tốn một chút, nhưng đối mặt đại mỹ nữ như Trang Mỹ Kỳ, xuân tâm của ta lại rục rịch.

Nhìn chung quanh không có ai, ta cười xấu xa:“Tôi tới tìm cô không được sao?”

Ở trong công ty hai năm, Trang Mỹ Kỳ là một trong không nhiều những nữ nhân mà ta từng tiếp xúc, ngoài ham thích sắc đẹp của nàng, tính cách hiền hoà của nàng cũng giúp chúng ta có giao tình thâm hậu.

“Hì hì, tìm ta? Ta không tin, ngươi đã rất lâu rồi không hẹn ta đi uống rượu, có người trong lòng nên quên ta rồi à? Thật sự là đồ thấy sắc quên bạn.”

Trang Mỹ Kỳ hé miệng cười.

“Đâu có, đâu có? Hôm nay tôi chính là đến hẹn cô, buổi tối mời ngươi đi uống rượu.”

Ta cười tủm tỉm quan sát Trang Mỹ Kỳ, chính xác là quan sát chỗ núi non phập phồng.

“Hừ, coi như ngươi còn có lương tâm, nghe nói ngươi đã thăng chức, ta chúc mừng ngươi trước.”

Trang Mỹ Kỳ chậm rãi vươn tay ngọc thon thon, ta đương nhiên tiếp nhận chúc mừng của nàng, bàn tay nhỏ bé của nàng ta đã nắm qua nhiều lần, rất non, rất mềm . Nhưng là, tay của ta đưa tới lại không thể rút trở lại, ta giật mình nhìn lại Trang Mỹ Kỳ, nàng chỉ cười:“ Lâu rồi không uống rượu, buổi tối không say không nghỉ, ngươi cũng phải say đó!"”

“Đương nhiên, buổi tối tại quán bar ‘Sào huyệt ân ái’, bộ phận PR các cô đều có thể tới, cô giúp ta truyền tin, nói ta Lý Trung Hàn buổi tối hôm nay muốn cảm tạ sự ủng hộ của mọi người.”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.