Trở về truyện

Tỷ Phu Vinh Dự - Chương 39: Nhìn Lén

Tỷ Phu Vinh Dự

39 Chương 39: Nhìn lén

“ Ca, nhiều người như vậy để làm cái gì đó?”Tiểu Quân nhỏ giọng nói thầm bên tai ta, ta ngửi thấy một mùi thơm say lòng người.

“ A, Chu tổng giám đốc muốn bán cổ phần kt cho ca, đây là việc vui, cho nên người phải phấn khởi lên.”

Trên ghế sa lon màu nâu rộng rãi, ta ôm vai Tiểu Quân, thật muốn hôn lên cái miệng nhỏ của nàng. Bất quá chỗ này không được, có Chu Cửu Đồng, La Tất, Ninh Hồng Quân, Hầu Thiên Kiệt cùng với một luật sư ở đây, ta cũng không thể làm càn.

“ Tại sao phải bán cổ phần công ty cho ca chứ?”Tiểu Quân lắc lắc cái đàu nhỏ nhắn, chuyện này với nàng thật đúng là một câu hỏi rất khó trả lời.

“ Bởi vì Chu tổng giám đốc già rồi, hắn muốn về nhà làm ruộng.”Ta rất chân thành mà trả lời.

Tiểu Quân phì cười, dịu dàng nói: “ Tuy ta không hiểu nhưng ta tuyệt đối không tin Chu lão đầu sẽ về nhà làm ruộng. Hừ, không muốn nói cho ta biết thì không cần nói, cũng không cần phải lừa gạt ta chứ. Ngươi đúng là tên đầu heo, còn mong ta giới thiệu Dương Anh cho ngươi biết mới là lạ.”

“ Uy, ngươi động một chút lại lôi bạn học của ngươi ra hấp dẫn ta, ta không bao giờ tin chuyện ma quỷ của ngươi nữa .”Ta oán hận trừng mắt nhìn Tiểu Quân.

“hừ, ngươi nói đó nha! Hai ngày nữa Dương Anh sẽ đến đó, ngươi cũng đừng cầu xin ta giới thiệu nàng.”Tiểu Quân nhíu mũi một cái, tức giận hiện lên mặt.

“ cái gì? Ngươi đồng học mấy ngày nữa sẽ tới đây sao?”Ta thật bất ngờ.

“ Không tệ, hơn nữa là là ba người. Ba người đều là đại mỹ nữ thiên sinh lệ chất, sắc nước hương trời, chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn.”Tiểu Quân đắc ý sáng ngời nổi lên nàng cái đầu nhỏ.

“ Ừ? Những lời này hình như quen rất, dường như còn thiếu một câu ba nghìn giai nhân không bằng một người.”Ta nhịn không được sờ mũi, suýt nữa bật cười.

“ Đó là đương nhiên! chỉ có Lý Hương Quân mới xứng với ba nghìn giai lệ không bằng một người, khanh khách......”Tiểu Quân càng không ngừng cười rộ, đôi mắt loan nguyệt không chỉ lộ ra nét giảo hoạt mà còn đầy sự tự tin. Ai, ta đã yêu Tiểu Quân không còn thuốc chữa.

“ Vậy ca sẽ đi tìm mấy căn phòng trọ, bằng không bạn học của ngươi đến mà không có chỗ ở.”

Ta ôn nhu vuốt mái tóc Tiểu Quân, về phần bạn học của nàng, ta căn bản cũng không có cái tà niệm gì. Có một Tiểu Quân ta cũng cảm thấy rất đủ rồi. Huống chi trong kt mỹ nữ như mây, ứng phó với các nàng cũng đủ mệt rồi, lại thêm việc vừa lên làm tổng giám đốc, chuyện của ta quá nhiều rồi, đâu còn tâm tư nghĩ đến bạn học Tiểu Quân chứ?

“ Đúng nha! Lúc trước ta nói với bạn học bảo ca ca ta làm tổng giám đốc, các nàng còn chưa tin. Hừ, lần này cho các nàng biết ca ca ta lợi hại.”

Tiểu Quân đắc ý nhìn ta, có thể thấy nàng cũng cảm thấy kiêu ngạo vì ta. Nhưng Tiểu Quân cũng không biết, nàng mới là vinh quang không cách nào thay thế trong lòng ta.

“ Lý tổng tài, hợp đồng đã soạn xong, mời Chu tiên sinh và Lý tổng tài ký tên, sau đó hợp đồng lập tức có hiệu lực.”Một gã trung niên đeo mắt kiếng gọng vàng đi đến trước mặt ta cùng Tiểu Quân, người này là luật sư của kt.

“ Được.”Ta đứng lên, đi đến trước bàn làm việc, liếc nhìn mọi người, lập tức cầm lấy cây bút kí lên hợp đồng.

“Khoản tiền giao dịch trong ba ngày tính từ hôm nay phải đưa vào tài khoản chỉ định của Chu Cửu Đồng tiên sinh, khoản cổ phần này tổng cộng liên quan đến......”

Hồng Băng cầm tài liệu lên, trước mặt ta cùng Chu Cửu Đồng đọc chậm rãi. Ta không cẩn thận lắng nghe mà nhìn vẻ mặt Chu Cửu Đồng, ánh mắt ngốc trệ Chu Cửu Đồng cho thấy hắn cũng không biết luật sư đang nói cái gì.

“ Lý tổng tài, chúc mừng ngươi......”

“ Cám ơn.”

Ta mừng rỡ mà đã tiếp nhận lời chúc mừng của La Tất, Ninh Hồng Quân, Hầu Thiên Kiệt cùng với luật sư Hồng Băng.

Đợi khi mọi người rời đi, La Tất nháy mắt với ta và Tiểu Quân ta: “buổi tối hôm nay tổ chức một bữa tiệc tại đại sảnh khách sạn Burton, thời gian là chín giờ. Buổi tối ta xin mời tổng giám đốc cùng Tiểu Quân cùng tới dự, ha ha.”

“ Buổi tối ta còn phải ăn cơm cùng một vị lãnh đạo thị ủy, xin La tổng thứ lỗi.”Ta biết trước phải từ chối lời mời.

“ Thật đáng tiếc, hôm nay ta còn chuẩn bị một con cá Jamaica siêu lớn. Không sao, vậy thì đợi dịp khác, bất quá tiệc rượu buổi tối, ngài không thể không đến được!"La Tất có chút tiếc nuối, chỉ là nghe thấy ta cùng với lãnh đạo thị ủy ăn cơm, hắn cũng thoải mái.

“ Đó là đương nhiên, đợi lát nữa ta còn muốn mang Tiểu Quân đi mua quần áo. Ha ha !"Ta cười với Tiểu Quân.

“ Mua quần áo sao?” con mắt Tiểu Quân thoáng cái liền sáng lên.

“ Vậy ta không phiền tổng giám đốc nữa. Đúng rồi, ta còn chút tiền mặt, mong tổng giám đốc giúp ta chọn mấy bộ quần áo cho Tiểu Quân, coi như là một chút tâm ý của ta.”La Tất nói xong, hướng ta truyền đạt một túi tiền mặt.

“ Ha ha, làm sao tôi có thể nhận chứ. Bất quá, tiền mặt của ta đúng là không nhiều lắm, vậy ta xin cám ơn La tổng .”Ta ngoài mặt tỏ vẻ khách khí, nhưng cử động lại hoàn toàn không khách khí. Bởi vì ta thấy đã cho La Tất quá nhiều. Chỉ có điều La Tất khéo léo đưa đẩy khiến cho ta phi thường hưởng thụ.

“ Ai da, ngươi còn khách khí với ta làm gì? Được rồi, không làm phiền ngươi nữa, có chuyện gì cứ gọi bảo vệ.”La Tất lườm ngồi Chu Cửu Đồng sững sờ trên ghế.

“ Ngươi quá lo lắng đó.”Ta cười nhạt một tiếng, nghĩ thầm, đối phó với lão già khọm khẹm này còn cần bảo vệ sao?

Lúc La Tất rời khỏi phòng làm việc của ta, Chu Cửu Đồng cũng đứng lên. Hắn chậm rãi đi đến trước mặt của ta, nhàn nhạt nói: “ Người trẻ tuổi, đừng tỏ ra quá đắc ý.”

“ Ta biết, ta vẫn luôn khiêm tốn.”Ta lạnh lùng mà đáp lại Chu Cửu Đồng.

“ Ừ, ta có một chuyện muốn nhờ.”Chu Cửu Đồng rõ ràng cầu ta, ta không khỏi có chút giật mình.

“ Ngươi cứ nói. Chỉ cần có thể làm, ta sẽ đáp ứng ngươi.”Ta gật đầu.

“ Tiểu Nguyệt không muốn rời khỏi kt.” Chu Cửu Đồng thở ra một hơi.

“ A, ngươi yên tâm, kt vĩnh viễn là nhà của Tiểu Nguyệt. Tất cả điều kiện công tác cùng đãi ngộ của nàng đều không thay đổi, thậm chí ta còn định đem căn phòng hiện tại ta đang ở cho Tiểu Nguyệt, dù sao biệt thự bên bờ biển của ngươi cách công ty quá xa , bất tiện cho nàng.”

Chu Cửu Đồng nghe ta nói, trên mặt lộ ra vẻ kỳ quái. Hắn cũng không nói thêm gì nữa, bất đắc dĩ gật đầu, sau đó quay người đi ra khỏi gian phòng đã thuộc về hắn vài chục năm, có lẽ hắn vĩnh viễn không trở về nữa. Nhìn thân ảnh run rẩy của hắn, ta có chút cảm khái, sự chán ghét với lão đầu này cũng giảm bớt vài phần.

“ Thượng Quan Quyên, cô lại để cho bảo vệ rời khỏi đây được rồi. Mặt khác, gọi thư ký Quách Vịnh Nhàn đến một chuyến.”Chu Cửu Đồng vừa rời đi, ta tựu lập tức truyền lệnh qua hệ thống bộ đàm.

“ Được.” Thanh âm Thượng Quan Quyên rất êm tai, ta đoán chừng quảng bá kt cũng là công việc của nàng.

Tiểu Quân vẫn nhìn ngó khắp nơi thấy ta đóng lại hệ thống, đột nhiên hưng phấn chạy tới lớn tiếng hỏi: “ Ca, thật sự đi mua quần áo sao?”

“ Còn không thật sao? Buổi tối còn phải đên nhà Hà Phù tỷ tỷ ăn cơm. Hừ hừ, lần này Tiểu Quân muốn không mặc xinh đẹp cũng không được.”Ánh mắt của ta không có hảo ý mà nhìn chằm chằm vào cặp đùi đẹp của Tiểu Quân.

“ Ca, ngươi quen biết Hà Phù tỷ tỷ hay sao? Ta trước kia làm sao không nghe ngươi nhắc qua?”Tiểu Quân không để ý thấy cặp mắt híp híp háo sắc của ta, nàng chẳng những cảm kích Hà Phù, càng cảm thấy hiếu kỳ với Hà Phù.

“ Muốn biết bí mật Hà Phù tỷ tỷ sao?”Ta ôm Tiểu Quân hỏi.

“ Ừ.”Tiểu Quân dùng sức gật đầu, đôi mắt xinh đẹp toát ra hiếu kỳ cực lớn.

“ cho ca hôn một cái, ca sẽ nói cho ngươi biết.”Ta cười hì hì đưa ra điều kiện.

“ Không cho, cũng lắm là ta không nghe nữa. Hừ !"Tiểu Quân sắc mặt trầm xuống, quay khuôn mặt nhỏ nhắn qua một bên.

“ Thực không nghe sao? Quá trình Hà Phù tỷ tỷ cùng ca quen biết có thể nói là kinh thiên địa nghĩa, khiếp quỷ thần, khiến cho người ta khó mà tin được. Không nghe, ca sẽ để bí mật này nát bấy trong bụng. Ai !"Ta cố ý thở dài một hơi.

Tiểu Quân rất hiếu kỳ bị ta công kích sớm đã xiêu lòng. Tròng mắt nàng liền quay ngược trở lại, lập tức chu cái miệng nhỏ nhắn lên: “Ta muốn nghe mà, ca nói đi.”

“ Không cho hôn, không có bí mật.”Ta học Tiểu Quân, đem con mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ.

“ Cái kia...... Vậy thì hôn chút thôi nha.”Tiểu Quân dậm chân, tức giận lớn tiếng trách móc.

Ta cười rất đắc ý, vội vàng ôm Tiểu Quân vào trong ngực, mặc kệ vẻ nhăn nhó của nàng, ngậm lấy cặp môi thơm đỏ mọng. Không thể tưởng được, bờ môi Tiểu Quân chẳng những mềm mại ngọt ngào, mà ngay cả trong cái miệng nhỏ nhắn tinh linh cũng chủ động thăm dò tiến vào miệng ta. Ta kinh ngạc vạn phần, vụng trộm nhìn Tiểu Quân, phát hiện Tiểu Quân lộ ra nụ cười giảo hoạt, ta không khỏi bừng tỉnh đại ngộ, nghĩ thầm đây không phải muốn mà lại ra vẻ cự tuyệt sao?

Ta khẳng định Tiểu Quân cũng thích nụ hôn của ta, chỉ là sự sĩ diện của cô bé, phải làm ra vẻ rụt rè, thế nên nàng mới nép vào người ta như con chim non, thẹn thùng tiếp nhận nụ hôn của ta. Ta kích động nuốt nước miếng của nàng, dây dưa đầu lưỡi nàng. Đôi tay càng hưng phấn đưa vào trong lớp áo đồng phục của nàng, lần lượt kéo ra từng hột cúc áo, kéo xuống áo ngực.

“ Ư......”Tiểu Quân rất si mê phát ra tiếng rên rỉ. Ta phát hiện thân thể Tiểu Quân càng ngày càng nhạy cảm, trước kia sờ vú của nàng thì nàng chỉ biết run rẩy, hiện tại vừa sờ đến thân thể nàng, phảng phất như chạm vào khu vực thần kinh mẫn cảm, nàng phản ứng mãnh liệt, ta thậm chí hoài nghi mỗi một tấc da thịt trên người Tiểu Quân đều có chứa dòng điện.

Hai cặp tuyết lê kiều nộn được ngón tay ta đầu nhẹ nhàng vẽ một vòng, lập tức đứng thẳng lên, so với tốc độ côn thịt dưới háng ta cứng rắn lên nhanh hơn nhiều lắm. Nhưng đáng yêu chính là hai khỏa núm vú này cứng rắn lên so với hạt đậu đỏ cũng không to hơn bao nhiêu, núm vú xinh xắn như thế rõ ràng đang mời gọi ta, thật là làm cho ta điên cuồng.

“ Tiểu Quân, núm vú càng lúc càng lớn rùi a.”Ta cúi đầu xuống, điên cuồng mút lên hột đào của Tiểu Quân.

“ Ai da! Chỉ nói là hôn môi, sao lại sờ người ta nữa?”

Tiểu Quân phát hiện ta chuyển di mục tiêu, nàng ỏn ẻn kêu to, vừa dậm chân vừa ướn bộ ngực lên. Xem ra nàng rất thích ta sờ ngực của nàng, ta sợ hãi thán phục không thôi.

“ Tiểu Quân, cởi quần áo ra được không?”Ta thở hồng hộc năn nỉ, đôi tay đẩy ra chiếc cúc cuối cùng trên áo Tiểu Quân.

“ Không cởi.”Tiểu Quân chu cái miệng nhỏ nhắn lên.

“ Van ngươi đó, Tiểu Hương Quân. Để tỷ phu nhìn xem mông ngươi một chút.”Ta nóng vội muốn kéo áo sơmi của Tiểu Quân ra, thật muốn dứt tung ra cho rồi.

“Mông người ta có thể tùy tiện nhìn sao? Thiệt là, không cho nhìn.”Tiểu Quân hờn dỗi trách móc.

Thấy làn da thịt tuyết trắng, núm vú cao thẳng của Tiểu Quân, hạ thể ta đã cứng rắn tới cực điểm, chỉ là Tiểu Quân có vẻ không muốn làm cho ta khó khăn. Ta cười hì hì một tiếng, dứt khoát ôm Tiểu Quân đặt trên chiếc bàn làm việc thùng thình, lần nữa cường bạo nàng. Tiểu Quân đẩy ta hai cái, lại lặng lẽ khiêu khích lỗ tai ta.

Lần này, ta chẳng những hôn bờ môi Tiểu Quân, còn hôn lên cổ, lỗ tai, con mắt, cái mũi nàng. Trong tiếng ê a của Tiểu Quân, ta vừa ôm bờ eo nhỏ nàng, vừa đưa tay tới đôi chân đẹp của nàng nhẹ nhàng vuốt ve, cảm nhận được tất chân mềm nhẵn, cũng cảm nhận được đùi ngọc rắn chắc. Ta lén lút thuận thế mò xuống, mò tới đồ lót bằng bông.

Ta âm thầm buồn cười, nghĩ thầm lát nữa đi mua quần áo, nhất định phải giúp Tiểu Quân nhiều mua vài món đồ lót, ta muốn Tiểu Quân mỗi ngày mặc một món khác nhau đi tới đi lui trước mặt ta.

“ Ai da! Ca, bỏ cái tay thúi của ngươi lấy ra! Ô......”

Tiểu Quân đột nhiên toàn thân run rẩy, nàng bắt đầu làm nũng, bàn tay nhỏ bé bắt lấy bàn tay to của ta kéo ra bên ngoài. Nhưng bàn tay to của ta đã nhanh chân đến trước, tiến vào quần lót, mò tới vùng hang động âm u. Đó là một khu vực mềm nhẵn như chiếc bánh màn thầu, một cọng lông đều không có, bóng loáng vô cùng, non mềm vô cùng, ngoài ý muốn chính là còn trơn ướt vô cùng.

“ Rất nhiều nước tiểu nha.”Ta nhìn Tiểu Quân hì hì cười cười.

“ Ca...... Chớ có sờ nữa, ngứa chết ...... Ư......”

Âm thanh kiều mị của Tiểu Quân càng nhỏ dần, tiếng rên rỉ lại càng ngày càng to hơn, bởi vì ta ngón tay bắt đầu trêu chọc hai cánh hoa non mềm. Dịch thủy phun trào khiến cho ngón tay ta như trượt trên cánh hoa, ngắt mấy lần mới nắm được khỏa âm hạch nhỏ, xoa nhẹ vài cái, ta đột nhiên dùng sức đè xuống.

“ A...... Ca...... Ca......”

Rên rỉ vài tiếng , Tiểu Quân đã mềm nhũn cả người tựa vào ta. Ta âm thầm đắc ý, cái tay còn lại cũng không buông lỏng, đẩy ra nút thắt trên áo ngực nàng, lại để cho hai khối nhũ thịt đầy đặn bật ra ngoài.

“ Tu tu......”

Đúng lúc này hệ thống bộ đàm lại đột nhiên vang lên. Ta sững sờ, Tiểu Quân thừa cơ nhảy xuống khỏi bàn, chạy như chạy vào toilet.

“ Ai đó.”

Ta tức giận mà thở dài một hơi, đành nhấn vào hệ thống: “ Chuyện gì vậy? Tiểu Quyên.”

“Thưa tổng giám đốc, Quách thư ký đã đến.”

“ A, để cho nàng vào đi.”

Lần nữa lại để cho Tiểu Quân thoát khỏi ma chưởng của ta, trong lòng ta rất khó chịu, bất quá sau khi nhìn thấy Quách Vịnh Nhàn, nỗi phiền muộn của ta bị ném lên chín từng mây. Kỳ thật ta vẫn ưa thích nữ nhân thành thục, nhất là như Quách Vịnh Nhàn loại này quen thuộc được có thể tích chất mật nữ nhân.

Nàng không mặc áo đồng phục bên ngoài, chỉ mặc áo sơmi màu hồng cánh sen, váy ngắn màu đen, thoạt nhìn càng lộ ra vẻ đoan trang. trên khuôn mặt xinh đẹp là nụ cười đầy phong tình, đôi mắt câu hồn toát ra không chỉ là sự hưng phấn mà còn kèm theo chút gì đó. Nàng đi vào văn phòng quay người đóng cửa lại, mái tóc như nhẹ nhàng phiêu đãng quăn gợn sóng, tiêu sái tự nhiên, cực kỳ hàm súc thú vị, mà một cô bé không thể nào học được.

“ Tiểu Hàn, ngươi tìm ta ư?”Quách Vịnh Nhàn cười nói tự nhiên.

“ Người khác đều gọi ta là tổng tài.” Ta làm bộ xụ mặt.

“ Vậy sao? Ta lại càng muốn gọi ngươi là Tiểu Hàn .”Quách Vịnh Nhàn dương dương đắc ý.

“ Vì sao?” Ta hỏi.

“ Bởi vì có vị đại tỷ tỷ như ta luôn giám sát, ngươi sẽ không thể làm xằng làm bậy. Ngươi phong lưu như vậy, nếu không có người quản chặt, chỉ sợ tất cả cô nương trong công ty đều muốn bị ngươi hạ độc thủ.” Quách Vịnh Nhàn quả nhiên rất hiền thục, hiểu được đối với một kẻ khi đắc chí như ta phải quản chế rõ ràng, nghiễm nhiên có phong phạm đại quản gia.

Ta sững sờ, còn chưa nghĩ được phải đáp lại như thế nào, Tiểu Quân đã từ trong toilet chạy đến, nàng cười tủm tỉm với Quách Vịnh Nhàn lớn tiếng khen: “ Vịnh Nhàn tỷ tỷ nói đúng, phi thường đúng.”

“ Tiểu Quân cũng ở đây à?”

Quách Vịnh Nhàn không thể đoán được Tiểu Quân trong phòng làm việc, nàng tranh thủ thời gian thu liễm nét phong tình lại. Nghe thấy Tiểu Quân tán dương, nàng cao hứng mà mãnh liệt nháy mắt với Tiểu Quân.

Thấy hai đại, tiểu mỹ nữ vui vẻ như vậy, ta dứt khoát đánh rắn dập đầu, làm cho các nàng triệt để vui vẻ: “ Vì có thể tự hạn chế, vì nghiêm khắc yêu cầu mình. Ta đề nghị Quách Vịnh Nhàn đảm nhiệm trưởng phòng thư ký của công ty, tiếp nhận vị trí Đái Tân Ni.”

“ A?”Quách Vịnh Nhàn chấn động, nhưng lập tức lộ ra nụ cười tươi rói rất hài lòng. Hai con mắt ngập nước, ta rất hiểu cảm xúc của nàng.

“ Vậy Tân Ny tỷ tỷ thì thế nào?”Tiểu Quân nghiêng đầu hỏi.

“ Nàng đương nhiên về nhà làm bà chủ gia đình. Vợ chồng đều cùng trong công ty không tốt, ta còn ý định bớt phòng PR đi, về sau kt cũng không có thư ký PR nữa, đem hai phòng thư ký hợp lại làm một, tuy Vịnh Nhàn tỷ sẽ vất vả một chút, nhưng quyền lực càng lớn. Không biết Vịnh Nhàn tỷ có nguyện ý đảm nhiệm chức vụ này không?”Ta dùng ngữ khí trưng cầu hỏi Quách Vịnh Nhàn, đó là sự tôn trọng với nàng.

“ Ngươi cứ quyết định đi, khanh khách......”

Quách Vịnh Nhàn cười rất sáng lạn. Một nữ nhân tâm cao khí ngạo như nàng, vốn rất muốn có được quyền lực nhất định. Nàng trước kia rất thành thạo mọi nghiệp vụ của phòng thư ký lại chỉ là một thư ký bình thường, chỉ vì lớn tuổi nhất, tất cả mọi người đều kính nàng ba phần. Nhưng lời nàng nói hầu như không có trọng lượng bằng Trang Mỹ Kỳ hay Đái Tân Ni, địa vị thậm chí không cao hơn Vương Di, nhanh hơn không lên vài tên PR có sức ảnh hưởng. Cho nên trong lòng nàng cũng rất áp lực, ta trước kia thường xuyên thấy Quách Vịnh Nhàn quở trách người khác, có lẽ là nàng phát tiết sự bất mãn trong lòng.

“ Ừ, cứ quyết định vậy đi. Ngày mai ta sẽ lại để Tiểu Quyên phát thông báo.”Ta cười tủm tỉm gật đầu.

“ Vậy ta đi trước.”Quách Vịnh Nhàn đứng lên.

“ A, chờ một chút. Văn phòng ta phải thay đổi một chút, việc này phiền Quách thư ký đến phụ trách.”Ta cười nói.

“ Oa! thông báo nhậm chức còn chưa phát đi, ta lập tức có công việc sao?”Quách Vịnh Nhàn tỏ vẻ ủy khuất.

“ Ngươi không làm ra một chút thành tích, các thư ký khác làm sao phục ngươi?”Ta làm bộ nghiêm nghị cứng rắn giải thích.

“ Được rồi! Ngươi nói đi, muốn trang trí phòng làm việc của mình như thế nào?”Quách Vịnh Nhàn lập tức chăm chú bắt đầu, ta thầm khen Quách Vịnh Nhàn có lãnh đạo khí chất.

“ Ghế sô pha phải thay đổi, bức màn phải thay đổi, đèn treo phải thay đổi, bàn công tác phải thay đổi, toilet phải thay đổi......”Ta xem xét bốn phía, những thứ phải thay đổi xác thực không ít.

“ Này đợi một tý, ta đi lấy bút ghi lại.”Quách Vịnh Nhàn đi đến bàn làm việc, cầm bút giấy lên ghi chép.

Tiểu Quân thấy thế, nhàm chán thè lưỡi với ta: “ Không quấy rầy tổng giám đốc đại nhân làm việc nữa, ta đi tìm Phàn Ước tỷ tỷ.”

“ Đi đi. Chờ ta sắp xếp xong xuôi sẽ đi xuống đi tìm ngươi, đừng chạy xa đó! Không tìm thấy ngươi, chuyện mua quần áo cứ ngâm nước đó.”Ta dặn dò Tiểu Quân.

“ Ngươi dám ngâm nước sao?”Tiểu Quân đến cửa ra vào còn quay đầu lại, hung hăng trừng mắt với ta.

“ Tiểu Quân rốt cuộc là biểu muội hay là tiểu di của ngươi?”Tiểu Quân vừa đi, Quách Vịnh Nhàn đã chạy đến trước mặt ta lo lắng hỏi.

“ Đương nhiên là tiểu di rồi, chỉ có điều nàng luôn xem ta như là ca ca.”Ta cười hì hì ôm lấy Quách Vịnh Nhàn.

“ Ta thấy Tiểu Quân rất thông minh, nàng nhất định đã nhìn ra ngươi cái này sắc tỷ phu mưu đồ làm loạn, cho nên nàng gọi ngươi là ca ca chính là để ngươi bỏ cái sắc tâm đi. Hừ hừ, Tiểu Quân xinh đẹp như vậy, ngươi dám nói không có ý xấu với nàng sao?”Quách Vịnh Nhàn trợn mắt nhìn ta, chỉ là ***g ngực ta đã áp hai ngọn núi cao ngất, nàng cũng không né tránh.

“ Ta thích nữ nhân thành thục, Vịnh Nhàn tỷ của ta vừa thành thục lại xinh đẹp nhất.”Ta nhẹ ngửi ngửi Quách Vịnh Nhàn lỗ tai.

“ Cái gì Vịnh Nhàn tỷ của ngươi, thực không biết xấu hổ! Được rồi, những thứ phải thay đổi ta đã nhớ kỹ, lát nữa ta sẽ để cho người tới, muốn lắp đặt thiết bị như thế nào ngươi...... Ngươi còn không có có nói cho ta biết.”

Quách Vịnh Nhàn định lực không tệ, khuôn mặt nàng đã rõ ràng nóng lên mà vẫn còn có thể tiếp tục hỏi ta những vấn đề này.

“ Lắp đặt thiết bị toàn bộ nhờ Vịnh Nhàn tỷ. Ta đã đem văn phòng giao cho Vịnh Nhàn tỷ, ta tin tưởng ánh mắt của ngươi.”

Hai tay ta nhẹ nhàng xoa lên bộ mông bự to mọng của Quách Vịnh Nhàn. Ta rất hiểu rõ năng lực của nàng trong bộ phận thư ký tuyệt đối số một. Ta chẳng những tin tưởng ánh mắt của nàng, càng tin tưởng năng lực của nàng, cho nàng lãnh đạo các thư ký, tuyệt đối càng thêm trơn tru so với Đái Tân Ni.

Quách Vịnh Nhàn kinh hỉ nhìn ta, nàng không thể tưởng được ta coi trọng nàng như thế, điều này đối với nàng là một niềm vui ngoài ý muốn. Cho tới nay, nàng luôn cố tỏ ra xa lánh người khác, hôm nay thực sự đã bị cảm động. Quách Vịnh Nhàn cắn cặp môi đỏ mọng khêu gợi, run giọng nói: “ Tiểu Hàn, Nhàn tỷ nhất định sẽ làm tốt mọi chuyện.”

Ta mỉm cười, rất chân thành nói: “ Đại tổng quản, vậy ta xin nhờ ngươi.”

Vừa nói xong, Quách Vịnh Nhàn đột nhiên nhún hai chân lên, nhanh như chớp hôn ta một cái.

“ Chỉ hôn một chút thì không được.” Ta ôm thân thể đẫy đà của Quách Vịnh Nhàn thật chặt, nhục cảm thật là thoải mái.

“ Vậy muốn bao nhiêu mới đủ?”Quách Vịnh Nhàn hờn dỗi hỏi ta, cái nhìn này bao hàm sự yêu thương. Vô hạn phong tình từ cái nhìn này dần dần lan tràn bốn phía, ta xúc động hôn lên bờ môi nàng, lần nữa lãnh hội nghệ thuật hôn môi. Bờ môi được ngậm vào thật sâu, đầu lưỡi khẽ cắn, ngay cả nước miếng của ta cũng biến mất, nướt bọt đi đâu? Đương nhiên bị Quách Vịnh Nhàn nuốt hết. May mắn nguồn nước miếng của ta dồi dào không ngừng tuôn ra, cho đến khi ta cởi quần ra, Quách Vịnh Nhàn mới di chuyển lực chú ý. Nàng si ngốc nhìn đại nhục bổng của ta, ta phát hiện nàng có động tác nuốt nước miếng. Trong lòng khẽ động, ta nhịn không được năn nỉ: “ Vịnh Nhàn tỷ, giúp ta ngậm một chút.”

Quách Vịnh Nhàn phong tình vạn chủng liếc nhìn ta, đột nhiên do dự nói: “ Ngậm một chút thì có thể. Bất quá, ta muốn ngươi đáp ứng ta một chuyện.”

Ta lo lắng hỏi: “ Chuyện gì?”

Quách Vịnh Nhàn cắn bờ môi, nở nụ cười: “ Ta muốn nhìn lại ngươi cùng Vương Di ân ái.”

“ Cái gì?” Ta chấn động.

“ Đừng như vậy mà! Mau đáp ứng Nhàn tỷ. Chỉ cần ngươi đáp ứng Nhàn tỷ, Nhàn tỷ về sau mọi chuyện đều nghe theo ngươi. Nhàn tỷ sau này sẽ là người của ngươi, được không nào?”

Quách Vịnh Nhàn luôn miệng làm nũng, dáng vẻ không có nửa điểm không hợp lý, mị lực cường hoành như vậy làm tim ta nhảy loạn“ bịch, bịch”, sao có thể cự tuyệt yêu cầu của nàng?

“ Tại sao phải xem?”Ta rất hiếu kỳ, không nhịn được phải hỏi.

“ Bởi vì muốn nhìn. Đừng hỏi nữa, hỏi nữa ta cũng không biết thế nào. Dù sao là ta muốn nhìn a, ai kêu ngươi lúc đầu trước mặt ta cùng tiểu Di ân ái chứ? Hiện tại Nhàn tỷ nghĩ tới đến, muốn...... Muốn......”

Quách Vịnh Nhàn đột nhiên sắc mặt như hoa đào, ngượng ngùng đem khuôn mặt tựa trên hạ thể của ta.

“ Muốn cái gì?”Ta quyết định hỏi cho ra lẽ, điều này thật khiến cho người ta cực kỳ tò mò, thật muốn biết rõ đáp án .

“ Ta không muốn nói.”

“ Đừng sợ.”

“ Không cho ngươi cười.”

“ Cam đoan không cười.”

Quách Vịnh Nhàn nhăn nhó cả buổi mới nói: “ Mghĩ tới ngươi cùng Vương Di ân ái trong phòng làm việc, Nhàn tỷ sẽ cảm thấy toàn thân khó chịu. Hiện tại cơ hồ mỗi buổi tối đều có cùng một giấc mơ, mơ thấy ngươi cùng Vương Di ân ái, kỳ quái.”

“Xuân mộng?”Ta không nhịn được mà bật cười.

“ Ngươi đã nói không cười mà.” Quách Vịnh Nhàn xụ mặt xuống.

“ Được được, không cười không cười, nhưng Di tỷ đồng ý không?”Ta cảm thấy được vừa hoang đường lại vừa buồn cười.

“ Nàng không đồng ý ta chẳng lẻ ta không biết nhìn lén sao?” Quách Vịnh Nhàn đổi giận thành vui, ánh mắt của nàng nhìn xung quanh một lần, đột nhiên kích động chỉ vào bức màn dày cộm trên cửa sổ.

“ Trốn sau bức màn nhìn lén?”Ta hỏi.

“ Ừ.”Quách Vịnh Nhàn mạnh mẽ gật đầu.

“ Được rồi. Bất quá nếu như bị Di tỷ phát hiện, ngươi cần phải gánh chịu mọi hậu quả.”

Lúc này trong lòng ta có một cảm giác quái dị, rất xúc động, rất hưng phấn.

“ Yên tâm đi, ngươi mau gọi tiểu Di lên nha.”Quách Vịnh Nhàn lo lắng kêu to, ta thực hoài nghi nàng có phải là tâm lý biến thái hay không.

“ Vậy Vịnh Nhàn tỷ cũng phải giúp đệ chứ.”Ta dùng côn thịt dưới háng đâm vào đùi Quách Vịnh Nhàn, lại nhấn vào hệ thống bộ đàm. Quách Vịnh Nhàn lườm ta, nhẹ vung vẩy mái tóc, sau đó nàng chậm rãi ngồi xổm xuống. Có lẽ cảm thấy góc độ không đúng, nàng quỳ hai đầu gối xuống, bàn tay trắng như ngọc nhẹ nhàng vuốt ve đại nhục bổng của ta, lại vụng trộm ngắm nhìn ta.

Dưới sự chờ mong vạn phần của ta, nàng há đôi môi đỏ tươi nuốt cả quy đầu lớn, tiếp theo ngậm nhẹ rồi chậm rãi nhả ra, đầu lưỡi đánh vài vòng trên mặt côn, đột nhiên đem cả côn thịt nuốt vào trong miệng.

A, cảm giác tê dại thoải mái tràn ngập trong người ta. Loại cảm giác này không giống người thường, trong những nữ nhân ta biết cũng chỉ có miệng Quách Vịnh Nhàn có thể mang đến cho ta loại khoái cảm kỳ diệu này, ta thậm chí cảm giác quy đầu tiến vào cổ họng Quách Vịnh Nhàn.

“ Tiểu...... Quyên, gọi thư ký Vương Di lên đây. Ách, sau khi thư ký Vương Di đến không cho phép những người khác tiến phòng làm việc của ta.”

Ta cố nén sự hưng phấn nói hết lời, Quách Vịnh Nhàn không ngừng phun ra nuốt vào làm cho ta gần như sụp đổ.

“ Ô, tổng giám đốc làm sao vậy? Có phải là không thoải mái hay không?”Thượng Quan Quyên nghe ra khác thường.

“ Không có việc gì, ta hơi mệt, hiện tại đang cùng Quách thư ký thảo luận công tác.”Ta lập tức giải thích.

“ Vậy lát nữa tôi sẽ pha một ly cà phê cho tổng giám đốc. Khi thư ký Vương Di đến, tôi sẽ nhờ nàng bưng cho ngài.”Thượng Quan Quyên quả nhiên rất quan tâm.

“ Ừ, cám ơn.”Ta tranh thủ thời gian tắt hệ thống bộ đàm đi, trễ một chút nữa thì tiếng rên rỉ của ta sẽ bị Thượng Quan Quyên phát giác mất.

“ Vịnh Nhàn tỷ ngừng đã, ta sắp bắn rồi.” Ta lo lắng hô to.

“ Đúng là kém cỏi, đồ vật lớn vậy mà sức bền kém quá.” Quách Vịnh Nhàn nhổ ra côn thịt, trêu tức ta một phen.

“ Không phải ta kém bền bỉ mà là công phu dùng miệng của Nhàn tỷ rất cao minh. A, thật sự muốn chết mất.”

Ta lớn tiếng ca ngợi, vội kéo Quách Vịnh Nhàn đến bên cạnh ghế sô pha. Vừa đặt mông ngồi xuống, ta lần nữa hướng nàng ý bảo ngậm xuống đại nhục bổng của ta.

“ Đừng mà, tiểu Di sắp lên đó, ngươi mau mặc quần vào.”

Quách Vịnh Nhàn vũ mị nhìn ta, nhặt quần dài trên mặt đất lên ném tới trên người ta, uốn éo eo thon thật sự chạy đến cửa sổ, kéo bức màn ra lách mình trốn vào trong. Bức màn rất dày, thật sự nếu không kéo bức màn ra, tjof đúng là không nhìn ra bên trong có người.

“ Tiểu Hàn, như vậy sẽ bị phát hiện sao?” Âm thanh Quách Vịnh Nhàn từ sau bức màn truyền ra.

Ta vừa mặc lại quần vừa cười không ngừng: “Không nhìn thấy. Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi không phát ra tiếng động, Di tỷ trăm phần trăm không biết trong này còn cất chứa một cái máy quay.”

“ Không cho nói ta là máy quay! Nhàn tỷ chỉ muốn nhìn ngươi cùng Vương Di làm một lần, hơn nữa chỉ xem chút thôi.” Quách Vịnh Nhàn nhô đầu ra từ trong bức màn, thật sự có chút buồn cười.

“ Cốc cốc cốc.” Sau ba tiếng đập cửa nhẹ nhàng, Quách Vịnh Nhàn vội vàng rút đầu vào trong màn, lập tức một giọng nói mềm mại khẩu âm Hồ Bắc truyền vào: “ Cà phê đến rồi nè.”

Người không gặp, thanh âm đã tới. Khe cửa vừa mở, thân ảnh cao gầy của Vương Di đã xuất hiện trước mặt ta. Ta phát hiện đôi mắt của nàng đang cười, ngay cả cái miệng nhỏ nhắn cũng lộ ra hai cái má lúm đồng tiền.

“ Oa, làm sao có thể phiền Di tỷ pha cà phê được chứ, phải là Tiểu Hàn bưng cho Di tỷ mới đúng chứ. Đến đây nào, đưa cà phê cho ta, coi chừng đừng để tay bị bỏng, ta đau lòng.” Ta vội vàng đứng lên từ trên ghế, nhận lấy ly cà phê nóng hôi hương nồng.

“ Hừ, ngươi đau lòng cho ta ư?”Vương Di liếc nhìn ta. Nàng có dáng người cao gầy lại mang giày cao gót, đi trên đường tới thật sự giống như người mẫu, làn váy bồng bềnh, thân thể thướt tha thật sự là say lòng người.

“ Đâu chỉ là đau lòng, hiện tại ta ngay cả ruột gan cũng héo mất.”

Ta làm bộ dạng khổ sở, thuận tay kéo Vương Di ngồi xuống. Nàng mặc lấy một chiếc áo không có tay áo, lộ ra cánh tay trắng noãn, sờ vào có cảm giác mát lạnh, rất thoải mái.

“ Làm sao vậy?”

Vương Di khẩn trương nhìn ta: “ Mau nói cho Di tỷ, có phải là lên làm tổng giám đốc có rất nhiều chuyện phiền hay không?”

“ Không phải, là vì Di tỷ đã có người trong lòng.” Ta cố ý thở dài.

“ Khanh khách...... Ta mỗi ngày đi tới công ty làm việc, tan tầm lại về nhà, ở đâu có thời gian tìm người trong lòng? Cũng không biết ngươi từ đâu nghe tin đồn vậy.”

Vương Di vừa cười vừa giải thích. Sau khi nàng biết nguyên nhân khiến tâm tình ta không tốt, ngược lại vui vẻ muốn chết.

“ Ta không phải nghe đồn thổi, chỉ vì Di tỷ dùng son môi rất đẹp câu dẫn nam nhân. Ai, ta rất lo lắng ong bướm xếp hàng mà đến. Xong rồi, thật xong rồi, ta đoán chừng hiện tại thì có rất nhiều sắc lang phát động thế công với Di tỷ.” Ta nặn vẻ mặt đáng thương.

Vương Di mím môi, cánh môi càng thêm kiều diễm, vũ mị trợn mắt nhìn ta một cái: “ Nói không sai, hiện tại có một đại sắc lang phát động thế công với ta.”

“ là ai vậy?” Ta giả bộ kinh hãi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.