Trở về truyện

Từ Thôi Miên Hàng Xóm A Di Bắt Đầu! - Chương 9 Từ Thôi Miên Hàng Xóm A Di Bắt Đầu!

Từ Thôi Miên Hàng Xóm A Di Bắt Đầu!

9 Chương 9 Từ Thôi Miên Hàng Xóm A Di Bắt Đầu!

Ngồi ở chủ vị đương nhiên là hiệu trưởng, kế đó là phó hiệu trưởng, những học sinh đã tốt nghiệp thì ngồi ở bên dưới, mà ngồi ở trung ương nhất là một tướng mạo hơi mập gia hỏa, trên tay đeo không ít nhẫn vàng, nhìn rất hấp dẫn sự chú ý.

Mọi việc cứ như thế diễn ra, đầu tiên là nói về chuyện ngày xưa rồi tình cảm này kia, một loạt phát biểu làm cho những học sinh vây xem vô tay.

Kế đó là vì cảm ơn trường có công đào tạo mới có ngày hôm nay bắt đầu quyên góp, có nhiều có ít, tên tướng mạo hơi mập gia hỏa hào phóng quyên góp 100 vạn.

Nhạt Phàm lúc này lặng lẻ đi tới bên cạnh Diệu Nhiên, nắm chặt lấy tay nàng.

Diệu Nhiên bị nắm tay thì sợ hết hồn, nhưng khi nhìn thấy là Nhạt Phàm thì nở nụ cười, bàn tay nắm chặc hơn chút.

Nhạt Phàm con mắt nhìn chăm chú vào tên tướng mạo hơi mập gia hỏa trong tay khói thuốc lá đã cháy gần hết.

Tên tướng mạo hơi mập nhẹ quăng bay khói thuốc lá trong tay, lúc này khói thuốc lá không theo quỷ tích bay vào thùng rác mà là bay trúng một cải ổ điện bên trên.

Sì sì oanh

Một trận nổ mạnh vang lên, bạo tạc làm người ngồi gần đó bị xung kích trúng đến, bị thương không ít.

Vì đã chuẩn bị từ trước, Nhạt Phàm mang theo Diệu Nhiên rút lui rất xa khoảng cách.

Sự cố phát sinh làm mọi người ở bên trong loạn cả lên, hét lên nhau nhau chạy ra khỏi phòng, tên mập gia hỏa không biết vì sợ hóa hay sao chạy một cái đi tới cầu thang.

Vì chạy quá nhanh, tên mập gia hỏa có vẻ dừng không lại được, một đầu nhàu đi xuống.

Mắt thấy quá trình này mọi người há to mồn nhìn đây hết thảy, không lúc nhất thời không ai kịp phản ứng, chuyện chạy trốn cũng đứng im ở nơi đó.

Chỉ là sự cố nhỏ, cũng không quá nghiêm trọng, vụ nổ cũng không có tiếp tục nhưng lúc này mọi người giống như không để ý tới đồng dạng.

Qua một hồi lâu, một phóng viên lúc này lấy lại tinh thần chạy tới trước cầu thang đưa mắt nhìn xuống.

Chỉ thấy bên dưới là một thân thể không nhút nhích, máu lấy hắn làm trung tâm văn ra khắp nơi, đầu nhìn bộ dáng rất là thê thảm, có vẻ là dùng đầu tiếp đất.

Tên phóng viên mồ hôi lạnh chảy toàn thân, âm thanh run rẩy mở miệng lấp bắp nói," Chết ....chết ....!"

Bị một cái như thế mọi người lúc này nhau nhau đi xuống bên dưới xem tình hình, hiện trường hỗn loạn cả lên, trong lúc nhất thời tiếng huyên náo túi bụi, có người kịp phản ứng móc điện thoại báo cảnh sát.

Nhạt Phàm khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng, kiếp trước chính là tên mập gia hỏa đụng trúng Diệu Nhiên, nàng mới có thể từ trên lầu té thẳng xuống.

Vì bây giờ có hắn tại, cho nên chỗ đó bây giờ không có người đứng, cho nên kết cục mới như thế.

Có người nói, đã ngươi biết trước vì sao không tiến tới ngăn cản?

Xin nhờ, chuyện đó đâu liên quan gì đến ta, mắc mớ gì ta phải đi làm!

Còn nữa, cho dù có nói thì chưa chắc có người sẽ tin, mà có người tin thì làm mình quá nổi bật, tới lúc đó phiên phức không biết bao nhiêu liên tiếp theo tới, nói không chừng còn bị quan phương bắt đi xẻ miếng nghiên cứu.

Thực lực của hắn hiện tại còn quá nhỏ, thế giới này còn có tu sĩ, nói không chừng có vô số pháp thuật kỳ quái kiểm tra trí nhớ thì cái mạng nhỏ của hắn nguy rồi, chết còn đỡ, chỉ sợ đến lúc đó sống không bằng chết.

Với lại hắn có nữ nhân bên người, nói như thế nào hắn cũng không thể quá mạo hiểm.

Nói hắn ít kỷ vì tư lợi cũng được, nếu có thảm hại hơn nữa, chết nhiều người hơn nữa hắn mí mắt cũng không động một cái, hắn chỉ cần bảo vệ người trọng yếu đối với hắn là được.

Diệu Nhiên lúc này lòng còn sợ hãi nhìn chỗ mà mình hồi nảy đang đứng, trong lòng nàng chấn động mạnh một cái, trong mắt là không ức chế được vẻ khiếp sợ ngẩng đầu nhìn Nhạt Phàm.

Nhạt Phàm mỉm cười ôn nhu nhìn nàng, hai mắt đối mặt, lúc này thời gian như quay chậm đồng dạng, không nói bên trong, nhưng Diệu Nhiên giống như đọc hiểu ý tứ ẩn chứa trong mắt của Nhạt Phàm.

Diệu Nhiên trong lòng không nhịn được cảm động cùng cảm tạ, nàng trong lòng nghĩ kỹ," Dù sao bây giờ Nhạt Phàm đều là phu quân của nàng, hắn làm như vậy cũng chỉ tốt cho nàng!"

Có như vậy là đủ, Diệu Nhiên cả người lúc này như muốn dính vào người Nhạt Phàm, không muốn rời bỏ, lúc này cảm giác an toàn bạo rạp.

Hiện trường quá hỗn loạn, sự khác thường giữa hai người cũng không có ai để ý, dù có cũng chỉ cho là nữ sinh kia vì quá sợ hãi cho nên mới tìm kiếm cảm giác an toàn, cũng có không ít nam sinh khuôn mặt trắng nói chi là nữ sinh.

Không bao lâu cảnh sát cũng tới hiện trường, tiến hành điều tra, vì cả quá trình đều có camera quay video, cho nên lật video ra xem toàn bộ quá trình, cũng có cảnh tên tướng mạo hơi mập quăng khói thuốc làm phát nổ cùng với hắn hốt hoảng chạy ra bên ngoài lao xuống cầu thang chuyện này.

Ps\ sách mới đang tiến hành, cầu đề cử, ủng hộ, nhớ thích trước khi rời khỏi!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.