Trở về truyện

Từ Thôi Miên Hàng Xóm A Di Bắt Đầu! - Chương 10 Từ Thôi Miên Hàng Xóm A Di Bắt Đầu!

Từ Thôi Miên Hàng Xóm A Di Bắt Đầu!

10 Chương 10 Từ Thôi Miên Hàng Xóm A Di Bắt Đầu!

Sự thật quá rõ, cảnh sát tuyên bố là tai nạn ngoài ý muốn kết án, thông báo thân nhân của nạn nhân đến nhận xác.

Sự việc cuối cùng cũng kết thúc, các phóng viên đều hưng phân bắt đầu biên soạn, không bao lâu sự việc hôm nay sẽ truyền khắp ở trên mạng đi.

Vì sự cố lần này, nhà trường cũng cho mọi người trở về nhà sớm, ngày mai cho thêm một ngày nghĩ.

Mọi người cứ thế chia tay, không bao lâu chỉ còn lại Nhạt Phàm cùng Diệu Nhiên cả hai đứng ở đó.

Hiện giờ còn sớm, cũng chỉ mới 1 giờ rưỡi, Diệu Nhiên lúc này mới to gan ôm chặc lấy Nhạt Phàm.

Nhạt Phàm an ủi nàng một hồi lâu, hắn muốn đưa nàng trở về nhà.

Diệu Nhiên vui vẻ đồng ý, trên đường đi hai người trò chuyện rất nhiều, lúc này hắn mới biết thì ra nàng sống chung với tiểu di, ba ba mụ mụ của nàng đ công tác ở nước ngoài, lâu lâu mới có thể trở về.

Đứng trở trước cửa biệt thự, lúc này một nữ nhân ăn mặc một bộ đồ cảnh sát từ trong nhà chạy nhanh bước đi ra, âm thanh lo lắng vang lên," Nhiên Nhiên ngươi không sao chứ?"

Nhạt Phàm lúc này hai mắt tỏa sáng, nữ nhân này tuổi tác chỉ tầm 26 27 tuổi, khuôn mặt vô cùng mỹ lệ, nàng để một đầu tóc ngắn làm cho nàng thêm một cảm giác khí khái hào hùng.

Diệu Nhiên lúc này nắm chặc tay An Nhiên mở miệng nói," Tiểu di, ta không sao!"

An Nhiên lúc đi làm về liền nhận được điện thoại của đồng nghiệp, nói có một vụ án mạng phát sinh ở trường mà cháu nàng đang học.

An Nhiên vừa ngồi xuống liền cấp tốc đứng dậy đi ra bên ngoài muốn đến trường đón Diệu Nhiên, nhưng vừa ra tới cửa liền nhìn thấy cháu nàng an toàn trở về thì thở phào một hơi, nhưng lại có chút lo lắng hấp tấp chạy tới kiểm tra.

Bầy một lác công phu, biết Diệu Nhiên không có chuyện gì, lúc này mới đưa mắt nhìn về phía bên cạnh Nhạt Phàm.

Nhạt Phàm lúc này lễ phép mở miệng giới thiệu," Tỷ tỷ ngươi tốt, ta gọi là Nhạt Phàm, là bằng hữu của Diệu Nhiên!"

An Nhiên quan sát một chút Nhạt Phàm mới gật đầu mở miệng nói," Ngươi tốt, rất cảm tạ ngươi đưa Diệu Nhiên an toàn trở về!"

Nhạt Phàm mỉm cười mở miệng nói," Chỉ là thuận đường mà thôi!"

An Nhiên hài lòng gật đầu, nam nhân này nói chuyện rất hợp khẩu vị của nàng, nàng gặp toàn là nói lời khách khách khí khí, làm nàng rất là phiền chán.

"Nếu có thời gian có thể vào nhà uống chút nước!"

An Nhiên than nhiên mỉm cười đề nghị, Nhạt Phàm đang đợi lời này liền sảng khoái gật đầu đáp ứng," Tốt!"

Diệu Nhiên len lén nhìn Nhạt Phàm nháy mắt, Nhạt Phàm mỉm cười đi theo phía sau An Nhiên cùng Diệu Nhiên đi vào bên trong biệt thự.

An nhiên để Nhạt Phàm ngồi xuống ghế Sofa, Diệu Nhiên thì đi lên lầu thay một bộ đồ đi, An Nhiên thì đi vào sao bếp chuẩn bị một chút nước uống.

Nhạt Phàm không phải là một cái an phận chủ, hắn cũng đứng dậy đi theo phía sau An Nhiên.

An Nhiên đi vào trong bếp, lúc này mới phát hiện Nhạt Phàm đi theo sao, nàng lúc này muốn nói cái gì nhưng đột nhiên tâm thần chấn động một cái, trong đầu lúc này xuất hiện rất nhiều ký ức giữa nàng cũng Nhạt Phàm.

Còn lại 266 năm tuổi thọ.

Thành công.

Nhạt Phàm mỉm cười đi tới ôm thân thể An Nhiên vào lòng, nhìn nàng hắn mở miệng nói," Ngươi sau này sẽ là thê tử của ta!"

Theo lời nói hắn rơi hạ, ánh mắt An Nhiên lúc này mới khôi phục bình thường, nhưng Nhạt Phàm cảm giác là lạ, cuối đầu xuống nhìn, liền phát hiện An Nhiên đang dùng ánh mắt tức giận nhìn xem hắn.

Nhạt Phàm bối rồi, thành công rồi a, trong lòng hắn có chút bất ổn, cẩn thận mở miệng hỏi," An Nhiên ngươi làm sao?"

An nhiên tức giận nhìn xem hắn, giọng nói có chút nghẹn ngào mở miệng nói," Tại sao ngươi có thể hạ thủ với Diệu Nhiên, ngươi có ta còn chưa đủ à?"

Nhạt Phàm lúc này thở phào một hơi, mặc dù không quá rõ ràng, nhưng ứng phó trước mắt rồi nói sau.

Nhạt Phàm giọng nói có chút ấy náy mở miệng nói," An Nhiên ta xin lỗi, Ngươi cung Diệu Nhiên hai người ta đều rất yêu, ta không khống chế nổi mình!"

"Ngươi ngươi...oa..!"

An Nhiên tức giận chỉ Nhạt Phàm mở miệng nói, nhưng cuối cùng lại bật khóc nhàu vào trong lòng hắn.

Nhạt Phàm mỉm cười, hắn không nói gì, nhẹ nhàn vỗ phía sau lưng nàng, một lúc lâu, An Nhiên mới nín khóc, bàn tay lực đạo không nhỏ đánh vào trong ngực hắn mắng," Ngươi là một cái súc sinh, biến thái, cặn bã....!'

Nhạt Phàm cũng không để ý, mặc cho nàng phát tiếc, giống như trúc giận đỡ một chút, hay có lẽ mệt mỏi, An Nhiên ngồi yên trong lòng hắn lẩm bẩm.

Nhạt Phàm lúc này nhìn vào hai mắt An Nhiên chân thành mở miệng nói," An Nhiên, ngươi cho ta cơ hội, ngươi cùng Diệu Nhiên một người ta đều không thể bỏ xuống được!"

An nhiên nhìn hắn mím môi, nghĩ hồi lâu nhẹ gật đầu, mở miệng nói," Bại hoại, nếu ngươi không đối sử tốt Diệu Nhiên hay phụ lòng nàng, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

Nhạt Phàm không có trả lời mà một thanh hôn lên đôi môi nóng bỏng của nàng, An Nhiên không có chống cự, trong ký ức của nàng, hai người cái gì làm đều làm, chỉ là chưa phá tầng cửa sổ đó mà thôi, cho nên quen thuộc đáp lại hắn.

Nụ hôn hai người rất chuyên chú cho nên không phá hiện Diệu Nhiên từ cầu thang nhìn về phía bên này.

Ps\ sách mới đang tiến hành, cầu đề cử, ủng hộ, nhớ thích trước khi rời khỏi!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.