51 Chương 51
– Trung này, sáng mai tao về Hải Phòng giải quyết công việc riêng. Có thể tao đi cả tuần mới về. Mọi công việc ở cơ quan mày chủ động giải quyết. Có gì thì gọi điện cho tao. Ai hỏi tao đi đâu mày cứ bảo tao đi công tác nhé.
– Rồi, ông cứ đi đi. Mọi việc tôi lo.
– Nhà cửa nhớ trông cẩn thận nhé.
– Có việc gì mà đi lâu vậy.
– Có khi về lần này tao phải ép Thủy cưới đây. Tao không chịu được cảnh này nữa rồi. Bằng mọi giá tao sẽ làm.
– Mày đã nói với bố mẹ chưa.
– Chưa nhưng việc này đã thống nhất từ đầu năm. Vấn đề bây giờ là ở Thủy, mày biết bố mẹ tao rồi sẽ đồng ý thôi.
– Tùy mày, chúc mày sớm có vợ. Tao cũng chuẩn bị chuyển nhà là vừa nhỉ.
Hắn vỗ vai bạn. Cả hai đều cười. Sao tự nhiên hắn thấy vui thế chứ. Hắn vui cứ như là cô đồng ý cưới rồi.
Tối, sau khi ăn xong hắn tắm rửa và lên nhà gấp quần áo vào va li để chuẩn bị về nhà cô. Hắn quyết tâm lần này hắn sẽ về làm mọi cách bắt cô đồng ý. Còn đang mơ mộng về ý tưởng của mình điện thoại rung, hắn nhìn vào số. Không tin vào mắt mình cô gọi cho hắn. Hắn mải móng nghe.
– A lô em à.
– Anh … anh còn giận em không.
– Không không anh không giận em.
Và cô khóc. Cô khóc nhẹ trên máy.
– Em làm sao vậy, anh … anh … đang gấp quần áo mai về với em.
– Em không sao, nghe anh nói em khóc thôi.
– Em đang ở quê à, mai anh về nhé.
– Em mai định lên với anh đây. Em gọi điện báo cho anh biết, mai anh đón em nhé. Em đi sớm chắc 8h sáng là em lên đến Gia Lâm.
– Ừ anh sẽ đón đúng giờ, em lên có việc gì vậy.
– Em lên chơi với anh, không có việc gì cả.
– Vậy còn bố và cái Thu
– Em nhờ chú Hoan rồi, cái Thu gửi sang dì nó mấy hôm.
– Ừ vậy thì tốt quá em lên đây anh có việc cần bàn với em luôn.
– Có gì thì để mai nói chuyện nhé. Thôi em tắt máy đây.
– Ừ không nói chuyện được lúc nữa à.
– Thôi em còn đưa cái Thu sang nhà dì nó. Thôi anh nhé.
– Vậy cũng được mai anh sẽ đón em đúng giờ.
Một buổi tối đầy những trăn trở của hắn, vui có hắn vui lắm, buồn hình như cũng có và cả những câu hỏi đặt ra. Rồi cả những kế hoạch cưới xin hắn sẽ bàn với cô. Hắn không ngủ được hắn lên nhà ngồi và nhớ cô. Hắn cảm thấy cô đơn kinh khủng. Hắn thèm cô bên cạnh lúc này hơn bao giờ hết. Khi cô nói mai cô lên với hắn hắn bâng khuâng lạ thường. Một cảm giác mà hắn có lần đầu tiên hắn có trong đời. Hắn cảm thấy hồi hộp, những kỷ niệm vui buồn tràn về trong hắn lướt qua như làn gió nhẹ. Đến bây giờ ngồi đây hắn cũng không định nghĩa nổi cảm giác của hắn bấy giờ.
Bài hát: Ánh trăng buồn Ca sỹ Cao Thái Sơn trình bày
truyenc.com