Trở về truyện

Truyền Kì Đông Vân - Chương 60: Biện Pháp Chỉ Có Một.

Truyền Kì Đông Vân

60 Chương 60: Biện pháp chỉ có một.

-Tối!

Là một đêm tối trời.

Thi hào Nguyễn Du từng có câu thơ: “Trời cao, gió mát, trăng thanh” , âu cũng là chỉ buổi tối vậy.

Không phải là một thời điểm ngẫu nhiên nào đó trong ngày,thực sự có thể vào buổi tối mà thôi!

Sở dĩ nói chỉ có buổi tối, bởi đó là lúc, tầm hoan tác nhạc việc kia, dưới màn đêm mở ảo bao bọc lấy, càng lộ vẻ kiềm diễm.

Nhạc Đông Vân hắn là cố ý lấy, tại khi tối trời, định ngựa quen đường cũ lẻn vào bên trong Thanh Vân kiếm phái, mà đích đến, dĩ nhiên là chỗ kia….đình viện.

Chỉ là, không biết vô tình hay hữu ý, tên này vừa ra khỏi cửa, đã gặp một mỹ nhân vận thanh y đứng chờ sẵn. Chờ cho Nhạc Đông Vân đến gần, cô ta nhẹ nhàng cười khẽ:

-Vân a, tối trời như vậy ngươi vì sao còn ra ngoài nha? Cũng nỡ bỏ rơi hai nữ nhân như hoa như ngọc kia, không sợ bọn họ đau lòng sao?

-Ách!

Nhạc Đông Vân có chút bối rối. Vì sao lại là nàng đây này?

-Nguyên Dao tỷ tỷ, trùng hợp nha! Ta cũng định ra ngoài đi dạo mà thôi.

-Vậy ngươi định để hai nữ nhân như hoa như ngọc kia đêm dài tịch mịch sao? Cũng không đau lòng à?

Giọng Lạc Nguyên Dao đặc biệt mềm mại, mà nghe vào tai Nhạc Đông Vân sao có vẻ có chút chì chiết đây này?

-Nữ nhân? Nữ nhân nào cơ? Cái gì mà đêm dài tịch mịch? Nguyên Dao tỷ tỷ là đang nói gì vậy a?

Hắn quyết định giả ngu, cái gì cũng không biết.

-Ngươi còn chối?

Lạc Nguyên Dao bực mình dậm chân:

-Đừng tưởng tỷ tỷ không biết. Đừng quên ngươi nhưng là đối với tỷ tỷ… cái kia...bây giờ còn có nữ nhân khác sao?

-Ứ hử?

Hắn hơi lơ đễnh:

-Tỷ là đang ghen sao?

-Ngươi!

Nàng tức dận tiến tới một bước, tay ngọc vươn ra nhéo má hắn:

-Ta chính là ghen thì sao? Ngươi có biện pháp gì?

-Ta..

Nhạc Đông Vân có chút câm lặng. Để cho Lạc Nguyên Dao thừa nhận bản thân nàng ghen tuông, ngoài việc hắn thực sự bất ngờ, tâm có bất giác cảm thấy thật vui vẻ. Chỉ là, này để cho hắn nhất thời cũng không biết nói sao.

-Tính toán...quên đi.

Lạc Nguyên Dao nhìn Nhạc Đông Vân vô ngữ, cô ta im lặng một lúc, rồi có chút vô lực mà thở dài. Dù sao, nam nhân tam thê tứ thiếp vốn là thường tình đấy, càng huống gì Vân, hắn vốn sau này sẽ đi lên làm gia chủ đây này? Coi như nàng tận lực giữ gìn, mà lại hắn thực sự ý đã quyết mà nói, cô ta cũng vô pháp ngăn cản.

-Nguyên Dao, ủy khuất nàng.

Nhạc Đông Vân vuốt nhẹ gò má Lạc Nguyên Dao, áy náy nói. Hắn bây giờ xưng hô, cũng không gọi “tỷ tỷ” một từ kia, mà đổi thành “nàng” gọi lấy. Đây coi như thừa nhận địa vị của Lạc Nguyên Dao sau này đi.

-Ngươi tối nay đã thảnh thơi đi ra ngoài như vậy, không bằng ra ngoài đi dạo bồi tỷ tỷ một lúc?

-Không được!”

Nhạc Đông Vân vội vàng nói.

-Tỷ tỷ xinh đẹp, tối nay đệ cần làm một chuyện rất trọng yếu.”

Quả thực là có chuyện trọng yếu, hắn còn phải đi tìm Vương Ngọc Tình cơ mà!

-Chuyện trọng yếu gì?”

Lạc Nguyên Dao hơi nhíu mày một chút.

-Cái này…, tỷ tỷ, đệ…, đệ phải đi gặp một người

Nhạc Đông Vân lắp bắp nói. Hắn cuối cùng không thể cho Lạc Nguyên Dao biết, tối nay hắn muốn đi thâu hương.

-Vậy...được rồi. Ngươi đi vậy!

Lạc Nguyên Dao hơi chút thất vọng, bất quá nghĩ là hắn thực có việc, cũng buông tha ý tưởng đi dạo.

-Tỷ tỷ, ta đi trước.

Nhạc Đông Vân nói xong, thì thân hình lóe lên rồi tiêu thất.

Thực sự hôm ngày nghỉ, cũng muốn viết tầm năm, sáu chương bồi độc giả. Chỉ là bản thân vốn thật lười, lại đụng khi cảm giác chán chường, liền lực bất tòng tâm.

Có thể like hoặc đề cử để làm động lực giúp ta cố gắng không?

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.