Trở về truyện

Tôi Đã Vô Tình Đẩy Vợ Tôi Vào Con Đường Ngoại Tình - Chương 63: Những Ranh Giới Mỏng Manh (24)

Tôi Đã Vô Tình Đẩy Vợ Tôi Vào Con Đường Ngoại Tình

63 Chương 63: Những ranh giới mỏng manh (24)

"Thì anh có nói về nhà em đâu,anh xuống đó thuê khách sạn ở,em qua ở chơi với anh là được rồi.Còn con vợ già thách nó dám chửi gì anh,nó bận rộn bán hàng ở quán cả ngày,tiền bạc anh giao hết cho nó quản,nên nó không để ý anh đâu.Với lại tranh thủ lũ lụt này,quán có bán buôn được đâu,anh xuống huyện chơi thì nó nói gì anh được,cho anh đi theo em vài ngày nhé",lão Mười tuy trong lòng tim có đập nhanh hơn tý vì thật ra lão sợ vợ lão thiệt,nhưng trước mặt con Thương,lão cũng cố gắng lấy chút thể diện của đàn ông.Một phần lão Mười cũng đinh ninh rằng đã lâu rồi lão mới xuống huyện chơi thì bà vợ lão cũng sẽ không đếm xỉa,hạch hỏi gì nhiều.

"Dạ...dạ...vậy cũng..được anh...hih...i",con Thương giờ nhắm nghiền đôi mắt,hơi thở gấp gáp hơn,vì nó đang phê,đỡ đẫn hẳn ra bởi cái bàn tay thô ráp của lão Mười đang cạ mạnh bạo vào cái vùng kín của nó nãy giờ,những ngón tay của lão như đang muốn đâm thủng qua cái quần jean nó đang mặc để tiến vào cái lồn đang co giật vì nhột của nó.

"Vậy...anh tranh thủ tý rồi mình...đi hen em...",vừa nói lão Mười vừa cố gắng áp sát cơ thể đang trần truồng của lão vào người con Thương,để con cặt mèm èo của lão cọ xát vào tay,vào vùng kín của nó,như muốn mời gọi nó tham gia 1 trận hỗn chiến xác thịt.

"Dạ...hi..truyenc.com chịu...để...em hầu hạ...con cặt anh yêu...ha",con Thương không muốn người đàn ông mà nó muốn gần gũi lúc này phải hụt hẫng,nên vội vàng chụp ngay con cặt lão Mười,bóp nhẹ nó và cười "hí...hí.." rồi nằm ngửa ra giường đồng thời kéo cả cơ thể ốm yếu của lão đè lên người nó như thay cho lời đồng ý với trận chiến xác thịt mà lão mong muốn.

"Hehe....vậy thì con đĩ chó của anh đã sẵn sàng...",lão Mười cười lớn,chồm dậy,quỳ ngang bụng con Thương,2 tay lần lượt cởi nhanh từng nút áo sơ mi của nó đang mặc.

"Hí...hí...đúng rồi...con chó cái này...sẵn sàng hút cạn hết khí của...anh Mười nè...lồn con chó cái đang rất nứng...mong đợi anh đụ nó nè...hi..hi",con Thương thốt ra những lời dâm dục,chẳng hiểu sao nó lại muốn được lão Mười đụ nó đến vậy,một cảm giác muốn ân ái và hầu hạ người mình yêu đang khuấy động trong tim nó,khác xa những lần trao đổi tình-tiền trước đó với lão.

"Có phải mình yêu ông Mười rồi chăng?",con Thương đang tự vấn cảm xúc chính mình,nhưng nó cũng chẳng bận tâm câu trả lời mấy,vì có yêu hay không thì ngay lúc này,nó đang cảm thấy muốn làm tình với lão Mười cực độ.Cái quần lót trên người con Thương cũng đã được lão Mười tuột ra khỏi chân nó,vứt xuống sàn nhà,cơ thể trần truồng đẩy đà của nó đang phơi bày dưới đôi mắt của lão và lão thì đang quỳ chỉa con cặt đang gật gù mèm nhũng trước mặt nó.Con Thương mỉm cười,tỏ vẻ hiểu ý và quyết tâm làm lão Mười sung sướng đến tột cùng,nó ngóc đầu dậy,đôi môi dày hướng về con cặt lão và...trận chiến mới lại bắt đầu...

"Cô Diễm đi đâu vậy,đang có áp thấp cô hạn chế ra đường hay cần đi đâu thì tôi đưa đi cho",là K"ha(lính của lão Bình),đang sắp xếp chỗ nghỉ cho dân trong xã thì thấy vợ tôi đi ngang qua,khác với trời tối thì trời sáng nàng rất dễ nhận ra dù mang khẩu trang và cả áo mưa,vì cách mặt đồ của nàng khác xa phụ nữ ở đây và với người phụ nữ đẹp thì việc đàn ông nhận biết dáng người càng dễ dàng hơn nữa.


"Đúng rồi đó...để tụi tôi chở cô Diễm đi,trời mưa gió đi nguy hiểm...",anh Mang và R"leo ở trong nhà văn hoá cũng chạy ra nói với vợ tôi,trên tay mỗi người còn cầm áo mưa,áo phao,mì tôm và trứng,đang phát dở cho dân trong xã.

"À không cần đâu,tôi ra quán cafe Y K"rắc lấy xe cho cô Thương à,gần đến quán rồi kìa,cảm ơn mấy anh nhen(quán cafe cách trường 5km,đi ngang qua khu hành chính của xã)",vợ tôi mỉm cười,xua tay từ chối lời đề nghị chở nàng đi giùm,tính e ngại và giữ khoảng cách với đàn ông lạ trong người nàng không bao giờ mất đi dù ít nhất tại thời điểm này đã có thêm 2 người đàn ông ngoài tôi được lên giường với nàng.

"Vậy cô Diễm đi xong quay về trường sớm,cô ở trường với cô Thương,hạn chế ra ngoài khi trời mưa nhen,cần gì liên hệ về xã,chúng tôi sẽ chạy qua truyenc.comà văn hoá có tích trữ mì tôm với gạo,trứng...Trường cô cạnh đây với cũng là khu vực cao,nước lũ có về cũng khó ngập được,à mà cô cầm 2 cái áo phao với áo mưa về phát cho cô Thương,đề phòng cho chắc ăn,2 cô là cô giáo người Kinh duy nhất trong xã này đấy(đây là 1 sự ưu ái rõ ràng nhé,và trường hợp này là mấy anh dại gái đẹp,vì không có xã nào có đủ áo mưa hay áo phao để phát cho toàn dân trong xã,với số lượng ít ỏi chỉ ưu tiên cho các lãnh đạo,đội cứu hộ hay những cá nhân làm việc trọng điểm mùa mưa lũ)",anh Mang đưa áo phao với áo mưa về phía vợ tôi.

"Cầm lấy mì tôm với trứng về nữa này cô Diễm",anh R"leo cũng chìa tay đưa túi đựng mì tôm và trứng về phía vợ tôi luôn.

"Dạ,em..em cảm ơn,nhưng em chỉ lấy áo mưa,áo phao thôi ạ,mì với trứng mấy anh cứ chia cho bà con,phòng tụi em vẫn còn,nào hết em qua truyenc.comôi em tranh thủ đi trước nhé,cảm ơn mấy anh ạ",vợ tôi không muốn từ chối thêm sự nhiệt tình hỗ trợ của họ dành cho nàng nên nàng gật đầu đồng ý nhận áo phao và áo mưa từ tay anh Mang cho xong,rồi nhanh chóng rời đi vì sợ lâu hơn họ sẽ giữ nàng lại.Cả 3 anh chàng đứng nhìn ngẩn ngơ thì thầm gì với nhau 1 hồi rồi mạnh ai nấy quay về hoàn thành nốt công việc của mình.

Vợ tôi chạy xe luồn lách qua những vũng nước trên con đường mòn xuyên qua những khu đồi núi đầy cây xanh,có vài cây bị ngã và vài mỏm đất lỡ trên đường nhưng nó không đủ cản quyết định đi về nhà của nàng.

"Quái thật,trời cứ mây đen mà mưa thì chỉ lắc rắc nên thuỷ điện vẫn chỉ xả 1 ít nước,còn nhiêu vẫn giữ vì sợ qua cơn áp thấp này thì lại thiếu nước làm điệtruyenc.comưng sao mình cứ có linh cảm chẳng lành là sao nhỉ?",lão Bình đứng tựa vào chiếc xe jeep,miệng rít điếu thuốc trên tay,trầm ngâm nhìn dòng nước dưới con suối chảy từ từ,không dấu hiệu dâng cao như trêu ngươi suy nghĩ lo lắng trong lòng lão vì thường lũ lụt về,chính nó sẽ cắt đứt tuyến đường vào xã với thế giới bên ngoài kia.

Đây là con suối cạn mùa khô,mùa mưa nước có dâng lên tý nhưng xe máy vẫn chạy qua được vì chỉ ngập 1/3 bánh xe là cùtruyenc.comưng mùa lũ thì con suối dâng thành con sông,chia cắt xã vì muốn vào xã phải đi qua con suối này,nó là đường độc đạo(cách đây 4 tháng so với thực tế ngoài đời thì nơi này đã hoàn thành cây cầu nối xã với bên ngoài,không sợ bị chia cắt khi lũ về nữa,và con suối đó nay thành con sông,vì dự án mở rộng thuỷ điện nên nước giờ chảy nhiều hơn và siết hơn,có dịp lên lại tôi sẽ chụp cho anh em xem).


Lão Bình đang suy tư về việc có phải lão đang lo lắng quá không về đợt áp thấp này thì nghe thấy tiếng xe máy đang chạy về phía lão.Lão Bình xoay người,đưa tay,ra dấu hiệu cho chiếc xe đó dừng lại,lão quan sát nhìn người phụ nữ mặc áo mưa đeo khẩu trang trên xe 1 lát thì lên tiếng.

"Cô Diễm đi đâu ra đây,có biết đang lũ lụt không,quay về trường lại đi",lão Bình đứng trước đầu xe vợ tôi và nhìn nàng nói,tay lão chỉ về hướng ngược lại,nàng hơi lúng túng vì bắt gặp lão ở đây.

"Tôi...tôi tính về nhà,chứ lũ tôi không thích ở trên này buồn lắm,với lại tôi có thấy lũ lụt gì đâu ngoài vài cái cây ngã,vài sườn đất lỡ.Trời cũng không có mưa to,anh nhìn kìa,nước dưới suối cũng cao hơn bình thường 1 tý chứ nhiêu,tôi đã chạy đến đây rồi,qua khỏi con suối là an toàn về nhà.Chẳng lẽ anh ngăn cản không cho tôi về ở với con cái gia đình mình lúc lũ lụt mưa bão thế này à?",vợ tôi chỉ tay ra sau lưng lão Bình hướng về con suối,cũng đúng thôi,vì chỉ còn vượt qua con suối này nữa là ra khỏi địa phận xã,nàng có thể bon bon chạy về nhà mà không sợ gì nữa kể cả lũ đến.

"Tôi thì không có quyền ngăn cản cô,nhưng mà...mà...thôi,cô...tranh thủ chạy qua đi,nước suối chưa dâng cao đó...",lão Bình nhìn dòng nước,và suy nghĩ đúng là lão không có quyền gì ngăn 1 người vượt suối khi nó không to lên thành sông và không có dấu hiệu nguy hiểm.Đặc biệt,với vợ tôi,lão Bình càng không đủ dũng cảm để từ chối hay ngăn cản nàng lại được,nhất là khi nàng nói về bên con và gia đình,lão cũng có con gia đình chứ,nên hiểu mong muốn chính đáng trong lòng nàng.

"Cảm ơn ông!",vợ tôi nhanh nhảu đáp với giọng điệu dứt khoát,rồi đề máy chạy xe về hướng con suối,lão Bình nhìn theo bóng dáng người phụ nữ lão thích,tặc lưỡi vì biết khi nào mới có thể gần được nàng nếu nàng cứ giữ thái độ xa lạ đó với lão.

Đột nhiên xe sắp qua bên kia bờ thì trượt ngã,lão Bình trong lúc chạy tới đỡ xe hộ vợ tôi thì tai chợt nghe tiếng nước chảy siết.

"Nước hiện tại chỉ 1/2 bánh xe,mặt nước lặng,mà sao lại đẩy ngã xe được ta,không...không ổn rồi tiếng nước chảy siết...trên thì yên ả nhưng phía dưới nước đang chảy siết...dấu hiệu xả đập,tiêu rồi...địt mẹ,tụi thuỷ điện xả nước không báo trước rồtruyenc.comăng xe,ôm chặt 2 áo phao vào!cô Diễm,cô Diễm!!!!...",lão Bình lao như bay tới hướng vợ tôi đang loạng choạng dựng chiếc xe máy lên,đúng là nước đang chảy siết,khiến cho nàng dựng xe khó khăn hơtruyenc.comếng hét của lão Bình càng làm vợ tôi giật mình ngơ ngác hơn.


"Ôm 2 áo phao nhanh lên,nước về rồi",lão Bình giựt 2 cái áo phao mắc trên xe máy,rồi nắm tay vợ tôi toang kéo chạy lên bờ,trên người lão Bình cũng đã mặc sẵn 1 cái áo phao từ tối qua,nhưng....nước siết đã đẩy té 2 người,cả xe,cả balo đồ.

"Đừng sợ...đừng sợ...đây là nước đầu tiên tràn về nên siết nhưng không sâu...cô ôm chặt tôi...tôi bơi nương theo nó để vào bờ....đừng sợ...",lão Bình nhanh nhảu choàng vào người vợ tôi 2 cái áo phao để làm nàng nổi lên,rồi 1 tay ôm chặt nàng,1 tay bơi nương theo dòng nước hướng về phía bờ.Vợ tôi giờ đang hoảng loạn chỉ biết làm theo những gì được nghe từ lão Bình,chứ không biết hành động như thế nào nữa,nàng quên mất đi sự ác cảm nàng dành cho lão,ôm chặt lão.Nước giờ mới tới thắt lưng 2 người nhưng vì siết nên nó khiển cả 2 không đứng dậy được,cứ thế,cứ thế nó đẩy họ trôi dần hướng vào rừng sâu....

Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo...mời anh em đón đọc chương tiếp theo,cảm ơn vì đã ủng hộ,chờ đợi.

TruyenC

Copyright © 2025 TruyenC.