Trở về truyện

Tiên Vũ Trụ - Chương 2: Cổ Thai Thần Quốc Tuần Tra Quan Sứ

Tiên Vũ Trụ

2 Chương 2: Cổ Thai Thần Quốc Tuần Tra Quan Sứ

Vũ Lâm sau một tràng kinh ngạc của gã đệ tử tạp dịch kia liền lập tức được đưa trở về Ngũ Hành Môn. Lúc này Vũ Lâm mới biết được nguyên lai cái tông môn này được gọi là Ngũ Hành Môn. Trước đấy hắn căn bản là không biết chút gì, chỉ biết được nơi này có một cái "Tiên Bộ tuyển chọn", mà vẫn là nghe Hệ Thống thông báo qua mới biết.

Trong hồ nước có mười bảy tòa hòn đảo, mỗi tòa đảo có một tòa thành chữ nhật hình sắp xếp, có thể nhìn thấy hòn đảo ở giữa có không ít tàu thuyền chạy, thậm chí theo tới gần, còn có thể nhìn thấy trên hòn đảo khắp nơi tràn ngập cổ ý kiến trúc cùng vô số thân ảnh. Phía trên bầu trời, tiên hạc bay lượn. Phía dưới hồ, thân ngư tùy ý vẫy đuôi.

Đây là chân chính tiên cảnh.

"Các ngươi nhìn thấy toà này hồ, gọi là Thanh Thiên hồ, tên như ý, chính là mãi mãi xanh tươi, vĩnh hằng như bầu trời."

Trẻ tuổi tạp dịch đệ tử chỉ về phía hồ, trong khi đó 3 người trẻ tuổi kia kinh ngạc nhìn về phía cái hồ kia, há hốc mồm nhao nhao kinh ngạc. Liền là Vũ Lâm cũng có một loại ngoài ý muốn.

Hắn sợ a, mẹ nó cái Ngũ Hành tông này không phải cái kia bị hắn kiếp trước mấy năm sau giơ tay một chưởng đem đi diệt, để cho lấy Tế Linh thánh dược về tay, lại mười mấy năm sau cái kia Thạch Thôn tiểu nữ hài mò đến tận cửa báo thù đi?

Gượm, lúc này sợ chạy còn kịp không!?

Lại nói, hình như cái gì đó tự xưng Phù Tổ Thánh Nữ cũng từng tu hành qua ở đây. Còn có một cái càng thêm cao ngạo, gọi là gì ấy nhỉ!?

Bất quá dựa theo Hệ Thống thuyết pháp, kiếp này hắn - Long Ma Thiên - Long Đế duy nhất trưởng tử - không có tồn tại, chỉ có Vũ Lâm người này, cho nên liền không có e ngại cái gì CMN Long Đế chạy tới nữa.

Liền là vị kia Long Đế hiện trạng từ gà trống nuôi con biến thành không một người thân, thật thay hắn vị kiếp trước lão ba buồn rầu.

Tạp dịch đệ tử nhìn về phía Vũ Lâm ra vẻ kinh ngạc, gật đầu. Người trẻ tuổi này vừa mới bắt đầu liền đã không bị kinh ngạc bởi tiên hạc, cũng không bị tiên hạc phi hành trấn trụ. Nên biết dù là ai thì cũng đều sẽ tại lần đầu phi hành sinh ra kinh ngạc đấy.

Bất quá hiện tại nhìn vẻ mặt kinh ngạc của hắn, gã đệ tử tạp dịch này liền hài lòng, dù cảm thấy hơi lạ : Mặt mày méo xệch không giống như là kinh ngạc, càng giống sợ hãi.

Vì...

Hệ Thống thông báo:

"Xin chào Kí Chủ : Xin thông báo : Nhiệm vụ Tìm Đường Chết (4/32) đã hoàn thành.

Thân là Ma Đạo Tà Long Chí Tôn, há có thể không có chỗ dựa hạng người? Tiến về Ngũ Hành Tông, quyết liệt cùng với mấy cái Nhân Vật Chính chống lại đi thôi, ta cho ngươi đi trước 1 năm, đến xây lựng tu vi thế lực, cố gắng chèn ép bọn họ, thậm chí tiêu diệt bọn hắn nhân vật chính, đoạt tới nhân vật chính quang hoàn.

Chúc may mắn, đá mài dao đồ vật.

Đạt được : Tiên Thiên Kiếm Ý một phần.

"

CMM đá mài dao.

Lại nói cái gì Tiên Thiên Kiếm Ý ông mày đây không cần, ta sinh ra đã có Thái Dương Chân Ý Kiếm, Tiên Thiên Kiếm Ý cái cọng lông.

"Mười bảy tòa đảo này chính là có mười hai tòa Ngoại Môn đảo, 3 tòa Nội Môn đảo, 1 tòa Trưởng Viện Đảo cùng một tòa Môn Phong. Hiện chúng ta đang hướng về Linh Lan Đảo, một tòa ngoại môn đảo bay tới."

Hắn cái này biết, Ngũ Hành Tông Tế Linh thế nhưng là trồng ở cạnh tòa Môn Phong á.

Tế Linh là tạo vật vô cùng cường đại, nhận tế tự quỳ bái, nhận chúng sinh hiến tế, nhận tín ngưỡng chi lực đến tu thành một cái thần thân, là kẻ bảo hộ của một nền cái nền văn minh hoặc một tộc người.

Dù là Tiên Vực người cũng không ngoại lệ. Chỉ có điều Tiên Vực người Tế Linh bọn hắn xưng là Tế Tiên, thần tiên trấn quản một vùng đất, mang theo thiên mệnh chi uy long hình khí vận mà thôi.

"Đệ tử ngoại môn ở trong đảo, trên đảo có đại lượng kí túc xá."

Tạp dịch tu sĩ nói vẻ hâm mộ, nhìn về phía trên bờ thành trấn, bổ sung:

"Có thể đi tới thành trấn phía trên kia, tuy nhiên không được đi quá lâu, 10 ngày phải quay về. Kì thật, chủ yếu tạp dịch đệ tử vẫn là ở trong thành trấn sinh hoạt."

Theo Ngoại Môn đảo trong mắt mọi người nhanh chóng trở nên lớn, có thể nhìn thấy tại trên hòn đảo lớn nhất này, thình lình có hơn mười tòa nguy nga sơn phong, tựa như hơn 10 thanh lợi kiếm, muốn phóng lên tận trời.

Mỗi một tòa sơn phong, đều tồn tại đếm không hết kiến trúc, càng có chữ lớn, dù là tại thiên không đi xem, cũng đều đặc biệt rõ ràng.

Linh Lan đảo cực lớn, nhất là Ngoại Môn đảo này càng là bàng bạc, đủ để dung nạp mấy chục vạn người ở bên trong ở lại, giờ khắc này ở Linh Lan đảo phía đông nam, không cảng vị trí, chính đặt nước cờ mười chiếc to lớn khinh khí cầu phi thuyền. Mỗi chiếc đều chứa hàng ngàn tân đệ tử, phục sức các loại đều khác nhau.

"Bọn họ cũng như các ngươi, là đệ tử mới. Có điều họ ở địa phương so chúng ta càng xa xôi nên đi khinh khí cầu."

Vũ Lâm mỉm cười, Tiên Hạc ngày bay ba vạn dặm, hắn cũng không tin chỉ là "địa phương xa" đơn giản như vậy, nhất là khi nhìn phục sức của đám tân tấn đệ tử kia.

Hẳn là một cái hoàng triều, hoặc là rất nhiều cái hoàng triều, hoặc là các cổ lão gia tộc. Hắn nhìn ra được vài cái, càng nhiều hơn là không nhận ra được.

Hết thảy tân niên đệ tử đều muốn báo danh tại "Vạn Linh Đường" một lần. Vũ Lâm cũng nhanh chóng tại báo danh qua, mặc dù trải qua một chút rắc rối nho nhỏ với mấy gã tân niên đệ tử, tuy nhiên kì thật cũng không có gì nhiều.

Tứ Tinh Linh Căn trở xuống không có tư cách báo danh, những người đệ tử tạp dịch ở đây là nghề phụ của những người ở thành trấn xung quanh. Trừ Địa Linh Căn bên ngoài, hết thảy liền là ngoại môn đệ tử mới nhập môn.

Nhưng thật có vài ba cái Địa Linh Căn. Những người này sẽ nhanh chóng trở thành Ngoại Môn đệ tử hạch tâm nhận lấy vô cùng tốt đẹp đối đãi.

Thiên Linh Căn sẽ được ngoại môn trưởng lão trực tiếp nhận làm đồ, hoặc trực tiếp vào Nội Môn đi.

Nếu nói cái gì, thì có một điểm công bình : Ở chỗ này, dù là ai, công chúa hay vương tử vẫn là bình dân đều muốn ở chung phòng, hơn nữa không được thay đổi. Phòng ở hai người, kí túc xá nam riêng nữ riêng, không được trang bị ống nhòm.

Tuy nhiên, chỉ là một cái không được trang bị ống nhòm sao ngăn được hắn? Ma Thiên Nhãn bí tích truyền thừa từ tận Thái Cổ cũng là không cần cái gì ống nhòm, thậm chí bản thân quần áo phục sức cùng với tường ngăn đã không thành vấn đề.

Nhưng mà hắn cũng không có kích động điên rồ tới mức sử dụng cái này bí pháp, ở cảnh giới này, một kích hoạt lên liền tương đương với toàn bộ tầm nhìn của hắn biến thành càng thêm trong suốt, thậm chí ... liền là phục sức của nam đệ tử cũng nằm trong đó.

Mù mắt chó! Sáng mù hắn cái này một đôi mắt chó.

Thậm chí một số nam giả trang nữ đệ tử cũng ... thôi không nói nữa. Nói thêm chỉ khiến hắn muốn tìm một cái cây nào đó mà treo lên đi.

Sau khi lĩnh thẻ bài, hắn đi theo chỉ dẫn của đệ tử tạp dịch đi về phòng. Phòng ở hai người, giường đôi, bàn cũng có hai cái, đèn cầy một cái loại dùng đèn phù dán lên, nhìn qua giống kiến trúc cổ đại. Hắn cũng chẳng trông mong gì vào cái này Tu Tiên Thế giới sẽ có công nghệ cao đồ vật giống như Địa Cầu.

Tiên Vực còn có công nghệ cao, địa phương này thì không hi vọng.

Không thể không nói, trọng sinh Địa Cầu về sau hắn liền cảm giác một trận thư thái, Internet nha, Games nha, mấy cái này lực hấp dẫn hắn còn hứng thú hơn nhiều so với tu hành thời điểm, suốt ngày ăn rồi ỉa, rồi lại chui vào bế quan.

Này mới là nhân sinh muôn màu muôn vẻ, nào có như Long Đế thời điểm hoàn toàn bị áp súc thành mấy cái nhàm chán đồ vật.

Lại nói, hắn tưởng hắn ngồi bế quan một bế là năm mười năm trong phòng tối đã ngưu bức lắm rồi, nhưng không ở Địa Cầu không biết, ở mới biết hóa ra ở cái đảo quốc Nhật Bản xa xôi có những người một ngồi trong phòng kín bế quan là cả đời không ra.

Mặc dù cả đời bọn hắn chỉ khoảng mấy chục năm, nhưng theo tỉ lệ đã là một con số kinh khủng.

Những người này, nếu hắn không nhầm thì hình như được gọi là ...

Otaku.

Đương nhiên Otaku bọn hắn cũng không phải bế cái tử quan, thi thoảng sẽ có vài cái cường giả đại hội gọi là Cọt Pờ Plây Đại Hội, hay là cái gì đó phát âm đại loại thế, nơi đó vô số Otaku sẽ hướng đến sau những tháng ngày miệt mài khổ tu nơi bế quan.

Mặc dù hắn có chút không hiểu bọn hắn đến cùng là so cái gì với nhau a.

Dù gì thì đó cũng là chân chính hướng về cường giả phương hướng phát triển a.

Sau khi Đệ Tử Tạp Dịch đi mất, hắn cởi bỏ đồ đạc ra, để lộ ngoại trừ bản thân ba lô ra còn có một thanh đoản đao giắt trên lưng, Vũ Lâm rung đùi nói:

"Số liệu thiết bị, thiết lập môi trường cách âm, mau chóng liên lạc cho ta với 666 666. Báo cáo lại, nhiệm vụ xâm nhập Tiên Vũ Trụ, Cổ Man Đại Lục một trong Thập Đại Thánh Địa, Ngũ Hành Tông đã hoàn thành."

Lập tức, thanh cổ đoản đao hắn vừa tùy tiện giắt trên lưng trong nháy mắt phát ra một chùm sáng, một hình ảnh 3D xuất hiện. Hình ảnh này là của một thiếu nữ mặc một bộ quân phục, nàng nhìn Vũ Lâm, hỏi:

"Đã xâm nhập thành công? Tốt. Có vấn đề gì không?"

Tên nàng là 666 666. Không sai, là 3 số 6, một dấu cách, lại thêm 3 số 6. Nàng cũng không phải người. Hai kiếp một rồng một người Vũ Lâm còn chưa bao giờ nghe qua loại tên hiệu này. Đây là tên số, là mã hiệu đặc thù của một cái Quốc Độ khổng lồ vô cùng.

Đương nhiên, kiếp trước thời điểm hắn là sống ném tại thân chó phía trên, cả ngày không gái thì cũng gú, căn bản chẳng có tiền đồ gì.

"Có. CMN rốt cuộc là ngươi cái này bản đồ bị vấn đề gì? Ta đáng ra phải đi đường thẳng, nó lại chỉ đường vòng."

"Thật ư?"

Quân phục nữ nhân kinh ngạc, bất quá nàng nhún vai nói:

"Không có cách. Cổ Thai Thần Hệ dữ liệu số về Tiên Vũ Trụ không có đầy đủ, chứ ngươi nghĩ tại sao chúng ta cần ngươi đi qua điều tra?"

Không sai, nàng là một "thần" đến từ một cái Thần Quốc, Thần Quốc nàng cai quản cũng không phải là vũ trụ Tu Tiên này, mà là một cái vũ trụ khác, cái vũ trụ mà hắn trọng sinh tới : Cổ Thai Vũ Trụ, Địa Cầu chỉ là một cái tinh cầu nằm trong chiều không gian mà nàng kiểm soát.

Nàng chỉ là nhận nhiệm vụ điều tra vũ trụ này, sau đó thuận tiện đùn cho Vũ Lâm.

"Thần .... đừng nghe hắn nói nhàm."

Đột nhiên một thanh âm mang theo uy lực vô cùng, giống như hết thảy cái ác trên thế gian tụ hội lại vang lên:

"Bản đồ chỉ hướng đi bên trái. Hắn lại đi theo góc đi bên phải. Lúc bản đồ hướng lên thì hắn lại nhảy xuống vực, có thể trèo lên đỉnh núi ta còn thay hắn kinh ngạc."

Thanh đoản đao lúc này đã bắt đầu lăng không phi hành lên, tự rút bản thân ra khỏi vỏ. Lưỡi đao là một mảnh đen bóng không gì sánh nổi, lấm tấm vài điểm sáng như những ngôi sao. Cán đao cũng vậy, tuy nhiên thay vì đen bóng thì lại sáng chói như mặt trời.

"Ta chỉ cho hắn đi trái, hắn đi bên phải. Lạy các vị thần trên cao, hắn còn không biết hướng Bắc là hướng nào, hắn một mực tin rằng hướng bắc là hướng trước mặt. Cái này nền giáo dục để lại cho hắn được cái thứ rác rưởi gì vậy?"

Vũ Lâm:

-..............

666 666:

- ..............

"Mẹ, ngươi có biết hắn thiếu chút chạy vào U Ám Sâm Lâm? Chỗ đó có cái biển đề "Nguy hiểm cấm vào"được chứ? Ngươi mù đường thì mù đường, mắt cũng mù là sao?"

Thanh đoản đao dường như còn muốn nói thêm gì đó, tuy nhiên Vũ Lâm nhanh chóng ấn cái gối lên nó. Đoạn hắn giơ tay ra, ấn vào thanh kiếm nói:

"Ta đã trắc thí ra tới một loại thiết bị gọi là Linh Căn Thạch. Thứ này dường như ban đầu có thể nhận ra được Linh căn nhân tạo của ta, cho nên lần sau nên chế tạo tốt hơn, bằng không các loại Linh Căn Thạch chất lượng cao có thể nhận ra được thứ linh căn nhân tạo này."

"Tốt lắm."

666 666 gật đầu, sau đó nàng giơ tay lên, một tay đang cầm lấy bát mỳ húp soạt soạt..

"........"

Hình tượng nữ thần nháy mắt sụp đổ.

"Cảm tưởng sử dụng linh căn nhân tạo thế nào? Có thể tu luyện hay không?"

666 666 hỏi, không quan tâm lắm tới hình tượng bản thân. Dù sao cũng đã rớt chẳng còn thứ gì.

Linh căn nhân tạo là đồ vật do 666 666 làm ra tới, có thể để cho hắn có được linh căn tương đối tốt. Nguyên bản hắn muốn Địa Linh Căn, nhưng 666 666 chẳng biết giày vò ra cái gì quỷ, bị giáng xuống còn bát tinh linh căn.

"Cảm giác cũng ổn, hấp thu linh khí nơi đây rất tốt. Lại nói, dù gì ta cũng có Tạc Tâm Ẩn Sĩ trợ giúp."

Vũ Lâm nói, chỉ chỉ về thanh kiếm đang bị hắn úp cái gối lên. Đồng thời, hắn ánh mắt nhìn về phía 666 666 hình chiếu 3 chiều càng thêm sắc bén:

"Nói đi, trưởng quan. Ta lần này có phải hay không sẽ được tăng thưởng cuối năm?"

"Hừm."

666 666 đưa tay ra móc một hồi, lấy ra một hộp cơm đổ vào nước mì thừa nói:

"Ta sẽ cân nhắc. Đoạn ngươi muốn ăn mì không? Ở đây ta có hơi nhiều mì ăn liền. Không cần lo lắng về vấn đề hình ảnh, ta đưa cho ngươi sẽ trực tiếp xuất hiện tại thế giới thật, dù có lẽ vị sẽ hơi khác biệt."

"Không cảm ơn."

Vũ Lâm toát mồ hôi, đóng lại liên lạc thiết bị.

Nhà của 666 666 có tới hàng tỉ gói mì được chứ? Nhìn mà lác cả mắt. Nàng nghe nói thậm chí từng cho chính mình cấp dưới mì là thưởng, sau đó bị cái khác nhân viên dọa cho chuyển công tác sang một cái trưởng quan khác liền bị dọa sợ đem phần thưởng cuối năm thật sự đưa ra.

Vũ Lâm lần này vẫn tính là lần thứ 9 thực hiện công tác cho 666 666. Lại nhắc đến lần đầu hắn cùng 666 666 vị này Nữ Thần tỷ tỷ gặp gỡ, chính là không thể nào quên được.

Đó là thời điểm ban đầu hắn bị Hệ Thống phụ thân, bị dọa cho phát sợ nó sẽ trực tiếp đem mình kéo lại Tiên Vũ Trụ, đem đối đầu với đám hố cha nhân vật chính, kết quả nó chỉ để cho hắn 1 cái nhiệm vụ chỉ cần đi dạo 1 phát rồi về nhà trước nửa đêm là hoàn thành. Hơn nữa, nếu hoàn thành nó sẽ rời đi, để lại Vũ Lâm an an ổn ổn mà sống.

Cho nên, hắn liền đi ra ngoài chơi. Nói cũng xảo, hắn gặp được một cô bé thật đáng yêu, xinh đẹp, khoảng chừng 6 tuổi đang chơi tha thẩn cạnh cái nghĩa địa. Sau đó hắn dắt cô bé này đi tới chỗ đồn công an bàn giao cho người ta, thuận tiện gặp được cha mẹ đang gấp rút tìm con.

Về sau hắn mới biết cái nghĩa địa kia thường xuyên có ma xuất hiện.

Sau đó ... 666 666 liền sẽ như thần kỳ xuất hiện, khâm thưởng hắn làm qua chuyện tốt, cho hắn làm một chuyến thần giới công việc? Hoặc Hệ Thống sẽ cảm phục hắn "cứu một người hơn xây 7 tòa tháp" mà lăn?

Đúng nha, hắn nên được thế, hắn là cái người tốt, thấy trẻ lạc đường dẫn công an, thấy lão bà bèn giắt qua đường, gặp cướp là đánh, thấy bất bình ra tay, hắn nên được 666 666 giáng lâm như một vị thần mới đúng!

Nằm mơ.

Vừa đi ra khỏi đồn công an, ngẩng đầu nhìn trời, hắn liền thấy được một đạo sấm sét lấy khí thế phô thiên cái địa, phật cản sát phật, thần cản sát thần hướng hắn lao tới, còn nghe được có mùi khét cùng với âm thanh của không gian nổ tung trong tiếng gầm đó...

Trước khi bất tỉnh, hắn nhớ kĩ nghe được một giọng nói êm ấm vô cùng, hiền dịu dễ nghe lại khiến cho người ta ấm cả cõi lòng, một giọng nói mà đời này kiếp này hắn sẽ không bao giờ quên:

"Trời má nó lão nương nhắm nhầm á!!!"

Chẳng biết mấy lâu sau hắn tỉnh dậy (dù sao cũng qua nửa đêm, nhiệm vụ đã thất bại), 666 666 liền ngồi húp mì ở trước mặt hắn, đưa ra cho hắn một phần đề nghị công việc tại Vũ Trụ Thời Không Quản Lý Cục. Hắn phản ứng đầu tiên là nhìn nàng, buột miệng sủa ra một câu:

"Thần kinh."

Lại thêm một đạo lôi đình giáng lâm, nhưng lần này hình như không phải do nàng ra tay. Mãi về sau hắn mới biết được đó là thiên phạt, là vũ trụ ý chí đối với hắn thể hiện sự bất kính với thần linh đưa ra trừng phạt.

Sau đó hắn ngoan ngoãn như đứa bé ký nhận bàn giao công việc chức là Vũ Trụ Tuần Tra Sứ, nhiệm vụ là duy trì các nền văn minh không lâm vào tận thế tự tìm đường chết tiết tấu, ngăn chặn các cuộc chiến tranh liên hành tinh, bảo hộ các nền văn minh khỏi thiên tai cùng nhân họa ..., đồng thời còn thêm thưởng phụ là cái này hố cha Hệ Thống.

Tại thời điểm hắn nhận được tháng lương đầu tiên, hắn nước mắt ròng rã nhìn tài khoản đột nhiên nhiều ra chục con số 0... nếu ngay từ đầu 666 666 một vỗ vỗ mớ số không này vào mặt hắn, hắn kí so cái gì đều thống khoái.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.