Trở về truyện

Tiên Vũ Trụ - Chương 7: Giải Cứu 2

Tiên Vũ Trụ

7 Chương 7: Giải Cứu 2

"Ầy, thứ này cũng không tệ đâu."

Kiểm trắc hết thảy mất khoảng 3 giây đồng hồ, kế đấy cả ba lại tiếp tục phóng đi. Thiên Thủy mặc dù một mặt không tình nguyện nhưng vẫn đành cam nhận số mệnh.

Thí Thần chi Kiếm bình xét:

"Thứ này có đặc tính rất ấn tượng, nó cùng với một loại yêu ma trinh thám loại cộng sinh. Thông thường Xà Nhân Quái có đặc tính có thể tiến vào chết giả, không để ra ngoài bất luận khí tức hay là mùi gì, thậm chí thân thể đều trông cùng đá tảng giống nhau. Một khi phát hiện mồi hoặc bị tập kích do yêu ma trinh thám loại phát ra chất kích thích sẽ lập tức tiến vào trạng thái hoạt động."

"Nói cách khác, chúng ta cần tới một cái có thể tinh thần nhiễu loạn công kích. Để ta."

Vũ Lâm nói, cùng lúc này Thiên Thủy đang bám chặt lấy hắn soát tới cảm giác tồn tại:

"Nhưng xưa nay rất nhiều người từng thử dùng tinh thần công kích đối với bọn chúng, tác dụng không có mấy."

"Đó là phương thức không đúng. Chân chính đúng phương thức là nhiễu loạn công kích tinh thần, sau đó lẻn tới ám sát."

Thí Thần chi Kiếm nói:

"Đương nhiên bản thân Xà Nhân Quái có được nhất định khả năng nhận diện xung quanh. Về phần tinh thần công kích nhiễu loạn gì đó sẽ không có ảnh hưởng tới chúng, kháng tính của chúng rất lớn."

Vũ Lâm:

"Một con sinh vật tại nơi dã ngoại sao có thể sinh ra đề kháng tính với Tinh Thần Công Kích? Không phải tinh thần lực cực cao mới có thể sao?"

"Trường hợp đặc biệt, chúng quá ngu, không sợ hãi, không có hoảng loạn, căn bản là chưa bao giờ suy nghĩ qua, sẽ không bị tinh thần công kích ảnh hưởng."

"................"

Vũ Lâm không có để ý, lần theo dấu tích Xà Nhân Quái nơi phát ra và dấu tích để lại trên đường, một đường thẳng tới hang ổ Xà Nhân Quái.

"Khoan đã, ngươi muốn tập kích trại Xà Nhân Quái?"

Thiên Thủy kinh ngạc:

"Ngươi có biết trong U Ám Sâm Lâm, trại Xà Nhân Quái thú đầu lĩnh là Cấp 3 Thú Đầu Lĩnh, có thể so với Nguyên Anh Kỳ tu vi không?"

"Thì sao?"

Vũ Lâm quay đầu lại, vỗ vỗ đầu của Thiên Thủy:

"Giờ muốn chạy cũng muộn ạ."

Thiên Thủy một mặt mộng bức nhìn hắn:

"......Ta thấy ta cứ ngồi trên lưng ngựa tốt. Dù chẳng chắc đây có phải ngựa hay không..."

Vũ Lâm cũng không có để ý, một nhảy xuống ngựa nhìn qua trại Xà nhân quái. Không thể không nói, nói cái này là trại là có chút khoa trương, giống như trăm ngàn con Xà Nhân Quái đem cây cối bẻ đi, cắm xuống đất che nắng, ngủ bên dưới. Tuy nhiên nhìn qua thực hơi có chút quy củ.

"Ta phát hiện một lượng khổng lồ nhân loại sóng não trong hang động bên dưới."

Thí Thần chi Kiếm nói, sóng radar thí thần quả nhiên hữu hiệu:

"Muốn trước tiên giải cứu các nàng, hay giết đám quái trước? Dù sao ta trong 500km cũng không tìm thấy đám Xà Nhân Quái nào khác."

"Mô phỏng tín hiệu con mồi đi."

Vũ Lâm nói, nương theo Thí Thần chi Kiếm đạt tới số liệu kho của Xà nhân quái nó liền có thể mô phỏng lại chất xúc tác tinh thần của đám Xà Nhân Quái. Quả nhiên Thí Thần chi kiếm nhấp nháy một hồi về sau, toàn bộ mấy trăm hơn ngàn con Xà Nhân Quái tỉnh giấc toàn bộ.

"Rít gào"

Toàn bộ hơn ngàn con Xà Nhân Quái rầm rầm lao lên. Vũ Lâm đem Thí Thần chi Kiếm chém qua, một luồng sáng đen rực rỡ kéo dài hàng cây số, chém qua đầu của chí ít hơn ba trăm con Quái.

Thí Thần chi Kiếm công năng : tự động kéo dài.

"Rítttt"

Quả nhiên không hổ danh người ngu, Xà Nhân Quái đồng bạn bị chém chết mất một phần tư nhiều vẫn một mực lao lên. Vũ Lâm không tiếp tục chém, ngược lại là xách Thí Thần Kiếm đi vào bên trong trại Xà Nhân Quái.

Tử Thạch đột nhiên động, nó lúc lắc đầu, quây đầu nhìn về Thiên Thủy, miệng phun tiếng người:

"Bám chắc vào. Bản thuyền muốn chạy."

"......"

Lập tức, Tử Thạch rống lên một tiếng, miệng bên trong phun ra cùng một loại súng phun lửa, lửa này lửa đen, chạm vào liền đốt người thành tro. Tử Thạch rít gào lao tới bốn vó phủ trong hắc hỏa quang mang, miệng phun ma hỏa, hai cánh sắc như đao mỗi lần chạy qua liền có một đám lớn chết trận.

Nên biết trong đám này, cũng không thiếu cấp một và cấp hai dị thú, cùng với Trúc Cơ, Kim Đan một dạng tồn tại.

"aaaaaaaaaaaa"

Ngoại trừ âm thanh hỏa diễm thiêu đốt chính là tiếng hét của Thiên Thủy.

Một tiếng rống lớn vang lên, một con Xà Nhân Quái dài mười mét lao ra từ bên dưới nền đất. Con Xà Nhân quái này nhìn qua là biết là con cái, cặp ngực to kinh khủng lủng lẳng, tuy nhiên chỉ khiến Vũ Lâm thấy kinh.

"Này, nó là cấp 3 dị thú, cùng với Nguyên Anh một loại. Mau chạy đi. Ọe.."

Thiên Thủy hét, chỉ là một tiếng ọe phía sau không hợp thời điểm...

Hắn một kiếm vung lên, kiếm này rất bình thường, Thí Thần Kiếm không có hắc ám sát thần quang mang đi qua, cũng chẳng có kéo dài, chỉ nhấp nháy một hồi rồi lại bình thường. Tuy nhiên cũng chính này tiết tấu, con Nguyên Anh Kỳ Xà Nhân quái lập tức đang lấy khí thế phô thiên cái địa lao về hướng hắn lập tức lăn quay ra.

"Ngươi... ngươi thế mà một kiếm giết Nguyên Anh?"

Thiên Thủy kinh ngạc, cấp 3 dị thú so với Nguyên Anh còn mạnh, đây là thường thức. Người này vậy mà có một kiếm giết Nguyên Anh chi lực?

Vậy còn tu hành trong Ngũ Hành môn cái rắm, trực tiếp thành hạch tâm đệ tử cũng được. Ngũ Hành môn Nguyên Anh đệ tử dưới 100 tuổi đều có thể thành Hạch Tâm thành viên.

Đương nhiên hắn cũng không đần, nhìn ra toàn bộ đều là Thí Thần Kiếm một tay tạo nên. Nhưng Thí Thần chi Kiếm cũng chỉ là vũ khí, còn nhìn vào chủ nhân sử dụng nữa.

"Không có gì, ta chém hắn đại não."

Vũ Lâm giơ tay ra, hắn vừa nãy cho Thí Thần Kiếm mũi kiếm xuyên qua thời không, xuất hiện tại đại não Xà Nhân Quái Nguyên Anh bên trong, tự nhiên là một kiếm sát địch. Hắn cẩn thận thu hồi lại Trúc Cơ, Kim Đan mỗi cái 3 cái xác, lại thêm 1 Nguyên Anh cái xác.

Này là để làm nghiên cứu mẫu vật.

Vũ Lâm kế đấy lại tiến vào bên trong hang động, bịt chặt mũi. Nơi này quả là kinh tởm, máu me bê bết cùng với huyết tương loại hình đồ vật, thần mới biết lũ này đã ở đây quấy qua bao nhiêu đời.

Hơn nữa, dường như cũng không chỉ có nữ nhân, còn có bất luận cái gì sinh vật, phàm là cái loại giới tính đều bị bắt đem về. Nhưng chỉ cần hai điểm tới bảo lưu : một, thuộc bộ linh trường, hai, hình dáng cùng con người không quá sai lệch, chí ít là thân trên không sai lệch.

"Thật đáng tiếc, những người này sớm muộn sẽ chết, những người kia hẳn là còn sống."

Thiên Thủy vịn tường đi vào, hắn đã sớm nôn ọe xong hết dạ dày. Chỉ vào một đống người chất đống ở góc, những người này khá ổn, chỉ là bị thương gãy tay gãy chân các loại, An Mai cũng trong số đó. Nhưng những người bên góc trái thì tệ hơn, bụng bọn hắn phành trướng ra, mặc dù vẫn còn sống nhưng không tốt tới đâu.

Ngoài người ra, còn có cả động vật.

"Ổn ổn. Thí Thần chi Kiếm, mau đem ngươi bản sự lấy ra."

Vũ Lâm vẫy tay, lập tức đằng sau lưng hắn Thí Thần Chi Kiếm phun ra ba cái cùng loại xúc tu quái đồ vật. Mỗi cái xúc tu quái đều mang theo dao phẫu thuật, Thiên Thủy đang tính nói cái gì, nhưng rất nhanh ba con xúc tu máy móc đã vô cùng thuần thục mổ bụng những nữ nhân kia, đem trứng trong bụng lấy ra, lại khâu vào.

Cực kỳ thuần thục.

"Chúng ta bên kia đối với những thứ này có kinh nghiệm. Đương nhiên, thân thể còn tốt, tâm lý vấn đề chúng ta không biết làm như thế nào."

Vũ Lâm nói, gián tiếp thừa nhận bản thân tới từ một địa phương khác. Hắn với cái này cũng không quan tâm, cùng lắm thì đem toàn cái quốc độ này một phát Tẩy Linh Pháo, đem kí ức về hắn toàn bộ tiêu trừ, lại đổi một cái tông môn.

Hoặc dù gì về sau cũng muốn nhiều chạy qua cái khác tông phái, thậm chí quốc gia, đại lục, còn có cái khác tinh cầu. Tầm mắt của hắn cũng sẽ không bị bó buộc tại một địa phương hạn hẹp như Ngũ hành Tông, ở đây chỉ là để tạo dựng một cái cầu nối với Cổ Thai Vũ Trụ.

Thí Thần chi Kiếm trải qua một phen xác nhận những người này hoàn toàn bình ổn, không bị cái gì yêu ma phụ thể, lời nguyền quấn thân bèn im lặng trở lại. Tuy nhiên một phần tin tức vẫn truyền lại cho Vũ Lâm:

Khả năng cao bọn họ về sau sẽ có bóng ma tâm lý, cho nên trong quá trình chữa trị, nó có tiến hành qua thanh trừ kí ức loại hình. Về sau họ có lẽ sẽ đối với dị thú, yêu ma sinh ra điên cuồng sợ hãi, nhưng sẽ không bị vấn đề gì quá nghiêm trọng.

"Rồi, chúng ta đem họ về thôi."

"Đem về? Đem về cái gì?"

Thiên Thủy chớp chớp mắt, hỏi:

"Hai cái luyện khí kỳ bốn trọng tiến vào nổi danh hung hiểm U Ám Sâm Lâm, đem ngàn con Trúc Cơ, Kim Đan một con so Nguyên Anh còn mạnh Xà Nhân Quái liệp sát đơn giản, thây chất đầy đồng xác chất thành đống máu chảy thành sông, cứu về hơn trăm cô thiếu nữ, chúng ta không bị mổ ra nghiên cứu còn là may đấy."

"Ặc."

Vũ Lâm vỗ mình cái ót, sực tỉnh:

"Đúng a. Ta quên không suy xét việc này. Bệnh nghề nghiệp."

Hắn công việc tính chất xưa nay luôn là đi giải quyết tận thế sự việc tại các tinh cầu xa xôi, ngăn chặn chiến tranh hủy diệt hành tinh, thi thoảng sẽ đi cứu rỗi các nền văn minh nhỏ yếu đang trải qua các sự kiện tuyệt chủng và đi hủy diệt mấy gã có mắt không tròng muốn phá hoại sự cân bằng vũ trụ, khai chiến liên hành tinh vân vân. Dần dà hình thành một loại phương thức tư duy làm việc trước, suy nghĩ cách bao biện sau.

Lần này cũng là thế.

Cho nên ... bệnh nghề nghiệp.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.