Trở về truyện

Tiệm Massage Tùy Duyên - Chương 5: Cậu Ba Check - In Thị Bình

Tiệm Massage Tùy Duyên

5 Chương 5: Cậu Ba check - in Thị Bình

-----------

Cậu Ba giật mình muốn phọt rắm, như tỉnh giấc mộng dài, hắn quát lên chữa thẹn.

“Mày kêu la cái gì. Tao đã đánh mày đâu mà mày la to thế. Mày có biết câu trăm nghe không bằng mắt thấy, trăm thấy không bằng tay sờ, trăm sờ không bằng sơ múi là gì hay không hả.

Tao mới chỉ tới bước thứ hai chứ chưa đi đến bước thứ ba nghe mày. Tao kiểm tra xong rồi. Mông mày không lót mo cau. Hừ”.

Thị Bình nghe cậu ba quở thì im thin thít. Thấy cậu ba ngừng kiểm tra mông mình ở bước thứ hai thì thầm thở vào nhẹ nhõm, thế nhưng nàng lại có cảm giác mất mát, nuối tiếc.

Cậu Ba cũng thật là, đang kiểm tra sao lại ngừng nhỉ? Đã mất công kiểm tra sao không kiểm tra luôn bước ba đi, giờ ngừng giữa chứng thế này liệu có ổn hay không? Có chính xác hay không?

Nếu sau này cậu Ba lại đổi trắng thay đen, lấy cớ chưa kiểm tra xong ba bước rồi nói nàng sai lầm thì sao? Như vậy nàng sẽ lại chịu oan uổng rồi. Thật là khó chịu!

Thị Bình nghe mấy con hầu nói chuyện với nhau rằng những kẻ biết làm đại sự là phải biết làm cho xong việc. Muốn thành công thì không được bỏ dở công việc giữa chừng.


Kẻ bỏ dở dễ bị liệt dương…Thị Bình không được học hành nên không biết liệt dương nghĩa là gì nhưng nó biết chắc chắn rằng điều đó là không tốt cho cậu Ba.

“Cậu Ba…vậy sao cậu ngừng kiểm tra rồi. Cậu kiểm tra nốt bước ba đi chớ. Mất công cậu lại nói con sai, con sao chịu nổi. Con nghe nói, người không làm cho xong việc dễ bị liệt dương lắm á!” Thị Bình ngoảnh đầu lại vẻ mặt cầu xin nói

Cậu Ba trợn mắt muốn phun nước miếng:

“Mày có biết liệt dương là gì hay không hả Bình? Ai nói với mày thế hả?”

“À, con nghe mấy con hầu nó nói chuyện. Con vô học nên đâu biết liệt dương nghĩa là gì đâu, nhưng con nghĩ nó chắc không hay ho. Để tí nữa con đi hỏi chúng nó xem cậu Ba liệt dương là thế nào nha cậu Ba”. Thị Bình thành thật trả lời

Cậu Ba tức muốn xì khói, hắn lâm vào tình thế lưỡng nan đấu tranh tâm lí. Kiểm tra tiếp thì hơi ngại, mà không kiểm tra lại bị trù liệt dương.

Không được. Kiểm tra. Nhất định phải kiểm tra. Phải kiểm tra cho ra ngô, ra khoai, ra sắn và ra cả nước.

Bởi vì:


Đàn ông không thể nói là anh không được và anh không thể.

Đàn ông có thể bị liệt tay, liệt chân, liệt cổ chứ nhất định không thể bị liệt dương.

Đàn ông có thể mỏi, có thể mệt chứ không thể mềm

Cũng như đàn bà họ không sợ khó, không sợ khổ chỉ sợ khô.

Câu Ba địa chủ cả cái tỉnh này, ai không biết cậu Ba hô mưa gọi gió, ai không biết cậu Ba giậm chân một cái thì rung rinh cả nền kinh tế. Thế mà bị đồn liệt dương, mặt mũi nào mà đi chém gió với thiên hạ.

Con Bình nó là người của mình mà. Mình là ông chủ. Muốn gì mà chả được. Tao kiểm tra cả mẹ mày còn được chứ đừng nói chỉ kiểm tra mông mày.

Nghĩ như vậy, cậu Ba như có thêm dũng khí. Cậu ba nói:


“Con Bình. Mày nói đúng. Cậu ba nên hoàn thành kiểm tra cả ba bước. Không thể ngừng lại giữa chừng. Người quân tử không thể dừng lại. Muốn thành công nhất định phải đi đến đỉnh vu sơn.

Vì biểu đạt sự khen thưởng đối với mày, tí nữa kiểm tra xong cậu Ba chỉ đánh mày có 5 roi. Nếu mày ra nước, cậu Ba sẽ tha cho mày lần này”.

“Con cảm ơn cậu Ba chỉ đánh có 5 roi. Cậu Ba cứ kiểm tra mông con đi ạ. Nhớ là đừng ngừng lại giữa chừng nha cậu Ba. Con xin cậu đó…” Thị Bình ngây thơ cảm ơn và liên tục dặn dò.

“E…hèm…Được rồi. Mày nằm im để tao tụt quần kiểm tra. Có thể hơi thốn đau một chút. Chớ có lên tiếng làm tao phân tâm đấy nha”.

Nghe cậu Ba nói muốn tụt quần nó, Thị Bình đã cảm thấy có cái gì đó sai sai nhưng lại ngường ngùng, mặt mũi nóng bừng lên. Chỗ đó là chỗ đi ị và đi đái, có gì đâu mà nhìn cơ chứ.
Con hầu nào cũng phải mặc quần che đi, sao cậu ba lại muốn kiểm tra nhỉ. Mà thôi, muốn kiểm tra kỹ tất phải cởi quần. Không cởi quần sao có thể kiểm tra. Cũng đúng mà.

Cơ mà xấu hổ chết đi được, mình nhất định phải giấu kín chuyện này, không thể cho mấy đứa khác biết được cậu ba nhìn thấy chỗ đái của mình.

Kiểm tra mà thốn đau là sao ấy nhỉ? Có đau bằng tý bị quất roi hay không? Chắc là không đâu. Không đau bằng roi quất thì cứ kiểm tra thoải mái. Mình đây nhất định không sợ. Phải dũng cảm lên.

Nghĩ đến đây, Thị Bình yên lặng tỏ vẻ bình tĩnh. Thế nhưng hai tay bám chặt vào thành ghế đã bán đứng nội tâm xoắn xuýt khẩn trương của nàng.

Nó không biết cậu ba đứng đằng sau đã vứt cái roi sang bên cạnh, hai tay xoa xoa vào nhau, mặt cười ranh mãnh.

“Đây là mày tự tìm nha Bình. Đương yên đương lành mày lại trộm bưởi của ông. Đương ngon đương tốt lại còn đề nghị tao kiểm tra thật kỹ. Hừ”
Cậu Ba cúi người xuống, hai tay luồn vào đai lưng quần của con Bình, hắn từ từ tụt nó ra khỏi bờ mông và kéo xuống dưới tận đầu gối.

---------

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.