Trở về truyện

Tiệm Massage Tùy Duyên - Chương 4: Hái Bưởi Tại Sao Lại Có Nước Chảy?

Tiệm Massage Tùy Duyên

4 Chương 4: Hái bưởi tại sao lại có nước chảy?

--------

Ngọc Trinh là một cô gái có tuổi đời khá trẻ, năm nay cô ấy mới mười chín tuổi, cái tuổi mà các nhà văn thường ca ngợi là tràn đầy nhựa sống.

Nhựa sống hay nhựa chín gì thì tác không biết nhưng tác biết nếu đụng vào cơ thể nàng đúng nơi, đúng chỗ, đúng thời điểm thì chắc chắn nước nôi sẽ lênh láng y như đồng bằng sông Cửu Long mùa nước lũ.

Quê Ngọc Trinh ở Vĩnh Long – xứ sở của những trái bưởi Năm roi. Nhắc đến bưởi năm roi tiện đây tác cũng bật mí cho các huynh đệ về sự tích của trái bưởi này. Một sự tích khá thú vị mà những người nông dân đi chuyên đi kiếm “rau sạch” chắc chắn sẽ rất ngỡ ngàng.

Số là ngày xửa ngày xưa, tại vùng đất Vĩnh Long này có một tay địa chủ sở hữu rất nhiều ruộng đất. Nhà hắn cũng nuôi rất nhiều người hầu đặc biệt là các thiếu nữ nghèo khổ trong đó có đứa con gái tên là Thị Bình.

Bố mẹ Thị Bình thì nghèo, nhà lại đông con, vì không thể nuôi nổi nên bán nó cho tay địa chủ này làm người ở đợ.

Tay địa chủ tuổi cũng còn rất trẻ, lão cha của hắn mới chết, hắn đi du học bên Tây mới về nên mọi người thường gọi hắn là cậu Ba.

Cậu Ba có một cây bưởi rất quý mang từ nước ngoài trồng ở sau vườn. Hắn đặc cách giao cho Thị Bình nhiệm vụ trông nom và chăm sóc.


Vào năm Thị Bình 19 tuổi, trùng tuổi với Ngọc Trinh thời bây giờ, lúc đó cây bưởi ra hoa trổ quả rất nhiều, ai nấy đều thèm chảy nước miếng mỗi khi nhìn thấy.

Một ngày Thị Bình được người thân báo rằng ba nàng bị ốm nên nàng đã xin phép về nhà thăm. Trong cơn hôn mê, ba của nàng không ngừng nhắc tới “bưởi …bưởi…nước…nước”.

Chẳng biết là trong đầu ông này có phải đang nghĩ bưởi này hay “bưởi” kia hay không, bưởi trên cây hay bưởi trên ngực đàn bà, nước này và “nước” kia hay không, tức nước miếng chảy từ miệng trên hay nước nhờn chảy từ miệng dưới.

Thế nhưng mẹ của Thị Bình thì chắc chắn với nàng rằng bưởi này chính là bưởi trên cây và nước kia chính là nước miếng. Ngụ ý nói rằng ông ta đang thèm ăn bưởi đến nỗi chảy cả nước miếng.

Thị Bình cũng cho rằng như vậy, vì thương cha, nàng lén trở lại nhà tay địa chủ, hái một trái bưởi về biếu cha.

Sự việc sau đó bị cậu Ba phát hiện, Thị Bình bị bắt và tra hỏi. Nàng không dám khai ra nàng hái trộm bưởi về biếu cha vì sợ cậu Ba mang người về đánh luôn cha nàng. Vì thế, nàng chỉ biết nói: “Bưởi…nước…hái bưởi…chảy nước…”

Cậu Ba thì vô cùng ngạc nhiên, không hiểu Thị Bình nói điều trên nghĩa là gì, cũng không thể hình dung ra tại sao bưởi và nước lại có liên quan đến nhau, hái bưởi tại sao lại có nước chảy.

Hiện tượng vật lý như thế này là sao ta? Mình đi học ở Tây bao nhiêu năm mà chưa từng nhìn thấy tình huống lạ lùng thế này bao giờ.


Vì vậy, Thị Bình bị bắt nằm sấp lên cái ghế dài, hai chân quỳ xuống đất, ngực nàng bị ép xuống mặt ghế đến biến dạng, mông nàng bị chổng lên trời, cậu Ba giờ muốn đích thân chấp pháp.

Cậu Ba tay phải cầm roi, hắn tiến lại gần Thị Bình nhìn thấy mông nàng căng tròn, quần mỏng dính sát da thịt tự nhiên thấy vô cùng thu hút.

Cậu chợt nhận ra Thị Bình đã lớn lên tự bao giờ, nữ thần thanh xuân đang bám vào người nàng khiến cho mỗi phần cơ thể của nàng trong lúc lơ đãng cũng thành một loại độc tình.

Thầm nuốt nước miếng một cái, cậu Ba lên tiếng trêu ghẹo:

“Con Bình, mày nằm im để tao kiểm tra cái Mông của mày xem có lót mo cau vào hay không? Tụi bay mỗi lần bị đánh là tìm cách lót mo cau cho đỡ đau. Tao còn lạ gì”.

“Cậu Ba, mông con không có lót gì hết á. Con nói thật mà. Con sai thì con chịu bị đánh chớ con không dám qua mặt cậu Ba đâu”. Thị Bình nghe cậu Ba đòi khám mông thì giật mình phân bua
“Hừ. Tao tin mày nên tao mới mất bưởi. Giờ tao không tin mày nữa. Mày nằm im cho tao”. Cậu Ba quát lớn

Thị Bình bị đuối lý, đành phải để cậu Ba khám mông mình. Thân phận của nàng là con ở đợ, tức cả thân thể này của nàng cũng thuộc về cậu Ba chứ không còn thuộc về cha mẹ hay bản thân nàng nữa.


Cho nên, cậu Ba dù muốn khám mông hay khám ngực hoặc khám háng mình thì nàng cũng chỉ biết chịu đựng chứ biết làm sao bây giờ. Nghĩ đến đây, nàng nhắm mắt lại, tim đập thình thịch, nàng bỗng xuất hiện cảm giác có chút chờ mong, thật kỳ lạ.

Cậu Ba đưa tay vén cái áo nâu của nàng lên, hai quả mông của Thị Bình lộ ra căng đét đèn đẹt. Phía trong quần còn hằn lên hai đường line hình thành một hình tam giác lớn, đây đích thị là quần lót của cô ả.

“Hừm…được đấy. Mông thật tròn, gầm xe thật cao, hệ thống động lực chống đẩy tốt, hệ thống phanh hãm còn mới tinh, miếng bất động sản trung tâm bằng nửa bàn tay, nếu tưới tắm đúng cách thường xuyên đoán rằng nó rất phì nhiêu”. Cậu Ba gật đầu thầm nghĩ
Để kiểm chứng thông tin mà mình vừa nhìn thấy hắn đưa tay xoa xoa mông trái, xoa xoa mông phải, thấy tiết diện mông quả thật rất mượt mà, lại có cảm giác mát rượi. Nhưng Thị Bình đang nằm phía dưới lại run lên bần bật.

Để kiếm tra về độ co dãn đàn hồi hắn bắt đầu bóp bóp, nhéo nhéo mông Thị Bình. Oh. Rất co giãn đó chứ, đây là hàng chính hãng, hàng real chứ không phải hàng fake. Tốt…tốt…tốt.

Rất nhạy cảm, cả miếng bất động sản rung lắc dữ dội như động đất. Thay vì phát ra tiếng răng rắc thì nó lại phát ra tiếng mèo kêu kéo dài: “Ư…ư…ư…cậu baaaaaaaaa….aaa…đừngggggggg…mà”.

----------

TruyenC

Copyright © 2025 TruyenC.