31 Chương 31 Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh
Ngày xửa ngày xưa, những ngày tháng xa xôi vô cùng, mấy nghìn năm về trước.
Thiên hạ có một quân vương, một kẻ tự xưng là thiên cổ nhất đế, một bậc hoàng đế đầu tiên của toàn cõi Trung Quốc.
Vị hoàng đế này tự gọi mình là Tần Thủy Hoàng.
Bất kể người đời sau có dùng từ ngữ gì đánh giá Tần Thủy Hoàng, bất kể cái nhìn của hậu thế như thế nào với bậc hoàng đế này thì không có ai có tư cách phủ nhận công trạng của ông, cũng chẳng có ai có tư cách để chê bai tài năng của Tần Thủy Hoàng.
Tần Thủy Hoàng ở ngôi vị cửu ngũ chí tôn, là người nắm toàn bộ thiên hạ trong tay, ông cũng là vị hoàng đế đầu tiên áp chế nho giáo, mặc dù nho giáo khi đó cũng mới chỉ trong trạng thái sơ khai, với Tần Thủy Hoàng ông đẩy mạnh pháp gia chứ không phải nho gia.
Với cái nhìn của Tần Thủy Hoàng thật ra ông có thể biết được điểm mạnh cùng điểm yếu của pháp gia, thậm chí còn nhìn ra được điểm mạnh của nho gia tuy nhiên lý do chính mà Tần Thủy Hoàng không chấp nhận nho gia là bởi vì tham vọng của ông, tham vọng về một Thiên Cổ Nhất Đế.
Làm sao để trở thành Thiên Cổ Nhất Đế? Chỉ tính riêng công tích và những thứ Tần Thủy Hoàng để lại cho đời sau thật ra ông có tư cách nhận cái danh hiệu này.
Có tư cách đi tranh cái danh hiệu này nhưng Tần Thủy Hoàng không chỉ muốn dừng lại ở đó, Tần Thủy Hoàng muốn trường sinh bất lão, cai trị Đại Tần ngàn năm, tạo nên một Bất Hủ Đại Tần.
Tần Thủy Hoàng cũng là một Cổ Võ Giả hơn nữa thực lực còn rất mạnh, mạnh kinh khủng nhưng mạnh đến đâu thì cũng có giới hạn, thì cũng sẽ có ngày thọ tận mà chết, không có cách nào chân chính trường sinh cả.
Tần Thủy Hoàng dĩ nhiên không chấp nhận điều này, với ông thì đây như một dạng chấp niệm vậy, trước Tần Thủy Hoàng ai chẳng muốn thống nhất toàn bộ Trung Quốc nhưng mà có ai làm được? Chỉ có duy nhất Tần Thủy Hoàng làm được.
Với sự tự tin tuyệt đối về bản thân mình cùng sức mạnh tuyệt đối của Đại Tần khi đó, Tần Thủy Hoàng tin vào trường sinh, tin vào con đường trường sinh.
Trước ông ai cũng muốn trường sinh nhưng thiên hạ này chỉ có mình ông có tư cách đoạt được trường sinh, chỉ có duy nhất Tần Thủy Hoàng trường sinh.
Mang theo cái suy nghĩ đó, Tần Thủy Hoàng bắt đầu tìm đến đạo gia, những người cũng tin tưởng vào trường sinh.
Như đã nói, Tần Thủy Hoàng siêu mạnh, tại thời điểm mấy ngàn năm trước Tần Thủy Hoàng vốn đã vô địch.
Nắm giữ thực lực như vậy một khi tìm tới đạo gia thì sẽ có hiệu quả gì?
Đạo gia quan trọng tu tâm, tu thần, tu thể, những liệu pháp dưỡng sinh của đạo gia quan trọng sự hài hòa của đạo, quan trọng âm dương giao tế, âm dương tương hỗ, chính thứ được gọi là dưỡng sinh này khi áp lên người Tần Thủy Hoàng thì quả thật có tác dụng, có siêu cấp tác dụng.
Thuật dưỡng sinh không phải xấu, và với Tần Thủy Hoàng thì từ khi tham ngộ đạo gia, thân thể của Tần Thủy Hoàng càng ngày càng tốt, càng ngày càng cảm thấy như mình trẻ ra.
Việc lúc này còn chưa đến mức không thể quay đầu tuy nhiên thời điểm mấy ngàn năm trước lại có mộ vài việc khiến Tần Thủy Hoàng càng đi càng xa.
Thứ nhất, bằng vào thực lực thông thiên của mình, lại kết hợp lý niệm đạo gia về đạo, về âm dương, Tần Thủy Hoàng sáng tạo ra Hiên Viên Đế Phượng Quyết.
Việc thứ hai... tại cái thời đại đó đạo gia xuất hiện một thiên tài, một siêu cấp thiên tài.
Người này có luyện đan thuật tuy không phải hàng đầu đạo gia nhưng hoàn toàn cũng đủ khả năng lọt vào 10 vị trí đầu tiên.
Người này có tạo nghệ cực cao về nhân thể, về y học, trận pháp và đặc biệt là nghệ thuật dưỡng sinh, đồng thời trong đầu người này thậm chí tin vào con đường tu đạo, con đường trường sinh.
Kẻ này khi đó được gọi là thiên tài ngàn năm có một của đạo gia, hắn gọi Từ Phúc.
Từ Phúc rất nổi tiếng bởi thứ tài năng cùng thiên phú của mình, thời điểm Từ Phúc gần 30 tuổi thì hắn đã trở thành cột trụ của lý niệm tu đạo trong toàn bộ đạo gia.
Từ Phúc cùng Tần Thủy Hoàng là cùng một loại người, cùng một loại người tin vào sự trường sinh bất lão, thọ tựa thiên địa.
Sự xuất hiện của Từ Phúc cùng sự mạnh mẽ đến biến thái của Tần Thủy Hoàng đã mở ra cái lý do thứ ba, bản thân Tần Thủy Hoàng cùng Từ Phúc gặp nhau, để rồi một vua một tôi bắt đầu luận đạo, luận đạo về ý tưởng trường sinh của mỗi người, về con đường trường sinh của mỗi người.
Sau lần luận đạo đó, Từ Phúc xin phép bế quan, hắn một mực bế quan 3 năm.
3 năm sau, Từ Phúc 33 tuổi, hắn lại trở lại triều đình Đại Tần, vì Tần Thủy Hoàng dâng lên một quyển sách, một quyển sách mà hắn dùng toàn bộ thời gian 3 năm để đúc kết thành.
Quyển sách này gọi là Tiên Nhân Thư.
Người tu chân không cần ăn phàm thực, người thu chân hấp thụ nhật nguyệt tinh hoa vào cơ thể, không chịu những vật phàm tục làm dơ bẩn, có thể hấp thu năng lượng tự nhiên mà nuôi dưỡng cơ thể.
Đưa bản thân mình hòa vào thiên đạo, đạt được trường sinh bất lão, trở thành tiên nhân.
Tiên Nhân Thư thật sự như một liều thuốc phiện với Tần Thủy Hoàng, đừng nói là Tần Thủy Hoàng mà ngay cả Từ Phúc cũng say mê với nó vô cùng.
Tiên Nhân Thư được chi làm hai phần, một phần gọi là Tiên, một phần gọi là Nhân.
Tiên Thuật ở đây chính là hấp thu năng lượng tự nhiên nuôi dưỡng cơ thể, chỉ bằng thiên địa linh khí có thể khiến cơ thể 3 - 4 ngày không cảm thấy đói, cũng không cảm thấy mất sức mệt mỏi.
Nhân Thuật thì là nghệ thuật hít thở cùng điều hòa, đây vốn là phép dưỡng sinh của đạo gia nhưng lại có thêm một thuật gọi là Bế Khí Thuật.
Bế Khí Thuật dạy cách con người không cần thở, nếu người thường mỗi giây cần một lần hô hấp thì với Bế Khi Thuật phải 5 giây, 10 giây mới cần hít thở một lần, thậm chí tu luyện lên cao thì cả phút cũng chưa cần hô hấp.
Tiên Thuật của Từ Phúc tính tới thời điểm này đã thất truyền nhưng Nhân Thuật và đặc biệt là Bế Khí Thuật thì đến giờ vẫn còn lưu truyền chỉ có cái tên nó thay đổi, tên của nó đổi thành Quy Tức Công.
Lại nói, vào thời điểm Từ Phúc dâng lên Tiên Nhân Thư thì cả Từ Phúc cùng Tần Thủy Hoàng đều cảm thấy trường sinh ngay trước mặt, cả hai người bắt đầu tu luyện thuật này.
Tiên Nhân Thư quả thực rất giống tu tiên thậm chí nó bắt đầu tự động bài trừ tạp chất trong người, thanh lọc cơ thể nhưng chung quy thuật này không thể thoát ra khỏi phạm trù con người, tức là nhân thể vẫn cần ăn, vẫn cần uống, vẫn cần hít thở.
Tần Thủy Hoàng cùng Từ Phúc là hai người tu thuật này tới đỉnh cao nhưng cả hai đều nhận ra chỉ bằng một mình thuật này là không đủ.
Việc gì phải đến cũng đến, Từ Phúc xin ra ngoài khơi, muốn đi tìm phương thức trường sinh bất tử.
Từ Phúc tấu lên Tần Thủy Hoàng rằng trường sinh dược nằm ở phương đông, nằm ở phương hướng mặt trời mọc.
Từ Phúc tin rằng ở phương Đông, nơi mặt trời mọc có một nơi gọi là chốn Bồng Lai của các vị thần, là nơi mà Trường Sinh Dược tồn tại.
Theo lệnh của Tần Thủy Hoàng, Từ Phúc mang thuyền ra khơi, Từ Phúc mang theo ba ngàn đồng nam đồng nữ, một đoàn thương thuyền cực lớn, vô số vàng bạc châu báu, hàng trăm thợ thủ công lành nghề cùng năm loại hạt giống còn gọi dưới cái tên – ngũ cốc.
Chặng đường mà Từ Phúc đi rất dài rất dài, rốt cuộc Từ Phúc dừng chân ở vùng đất của những bình nguyên bằng phẳng và những đầm lầy rộng lớn.
Ở đây Từ Phúc chính là người cai trị đồng thời Từ Phúc tại vùng đất này được gọi là Jofuku.
Vấn đề đặt ra trong câu chuyện này chính là, liệu Từ Phúc hay Jofuku có phải là kẻ lừa đảo? Có phải là kẻ dối gạt Tần Thủy Hoàng? Mang theo lòng tin của Tần Thủy Hoàng mà chạy trốn?
Hắn có phải là kẻ bất tài vô dụng, vì sợ không tìm được biện pháp trường sinh mà chạy đến nơi này và không bao giờ quay lại?.
Đáp án đương nhiên là không.
Từ Phúc sau khi tới Đông Hải, hắn quả thật đi được rất xa rất xa trên con đường trường sinh, khai phá cực hạn sinh mệnh.
Tần Thủy Hoàng... cũng chưa một lần không tin Từ Phúc, thủy chung vẫn tin tưởng Từ Phúc quay lại mang theo phương thuốc trường sinh.
Vì vậy... Tần Hoàng Lăng mới hiện thế, Tần Hoàng Lăng được xây dựng làm nơi an nghỉ của Tần Thủy Hoàng nhưng cũng mang theo mong ước của Tần Thủy Hoàng.
Một thế này, Tần Thủy Hoàng đợi không được Từ Phúc, vậy Tần Thủy Hoàng liền ở trong Tần Hoàng Lăng đợi hắn, đợi Từ Phúc mang Trường Sinh Dược trở về.
Đúng thật, không phụ sự mong đợi của Tần Thủy Hoàng, Từ Phúc ở Phù Tang cũng chính là Nhật Bản thời nay được gọi là Jofuku.
Tuy không tìm được Trường Sinh Dược, nhưng hắn tìm được con đường trường sinh của riêng mình.
Từ Phúc dựa vào thư tịch sưu tập được ở Tần Quốc năm xưa và kiến thức hơn trăm năm ở hải ngoại kết hợp với Thiên Nhân Thuật dưỡng sinh của mình mà sáng tạo ra Hiên Viên Đế Phượng Quyết.
Đúng vậy, đây không những là Hiên Viên Đế Phượng Quyết của Tần Thủy Hoàng, mà cũng là Hiên Viên Đế Phượng Quyết của Từ Phúc.
Chỉ là đáng tiếc, lúc Từ Phú ngộ ra được con đường trường sinh, thì cũng là lúc hắn hắn tròn 500 tuổi liền tạ thế.
Vì không để con đường trương sinh mà mình vất vả tìm được chôn vùi cùng mình, nên trước lúc tạ thế dùng sức cùng lực kiệt đã kịp thời viết Hiên Viên Đế Phượng Quyết truyền lại hậu thế.
Mà Tà Đế Hướng Vũ Điền trong một lần du lịch hải ngoại, không biết trời xui đất kiến phát hiện ra nơi Từ Phúc tìm hiểu sự trường sinh đồng thời cũng là nơi Từ Phúc tạ thế.
Mà đạt được Hiên Viên Đế Phượng Quyết lúc đó hắn mừng như điên coi như trân bảo, muốn chính mình đến tu luyện.
Chẳng qua sau cùng còn chưa kịp tu luyện đã bị tập kích, sau này bị Hắc Tâm Lão Nhân bắt nhốt cùng không có cơ hội tu luyện.
Ở thời điểm tìm được công pháp này, Dạ Nguyệt trong lòng lớn tiếng hò hét.
" Trời không phụ ta, trời không phụ ta, ta rốt cuộc có thể tu luyện!”.
Hiên Viên Đế Phượng Quyết ở Dạ Nguyệt trong lòng không ngừng chảy xuôi, Dạ Nguyệt càng đọc càng chú tâm, càng đọc như càng bị hút vào trong từng câu chữ.
Càng đọc...Dạ Nguyệt càng bắt đầu thấy sợ.
Hiên Viên Đế Phượng Quyết do ai tạo ra? Do Tần Thủy Hoàng tạo ra.
Mong ước lớn nhất của Tần Thủy Hoàng là gì? Là trường sinh bất tử.
Cuộc đời của Từ Phúc theo đuổi cũng là cái gì? Cũng là trường sinh bất tử.
Hiên Viên Đế Phượng Quyết luyện đến mức tận cùng... chính là Thiên Nhân Hợp Nhất.
Cái gì gọi là Thiên Nhân Hợp Nhất.
Hiên Viên Đế Phượng Quyết vốn là một bộ công pháp miêu tả quá trình tu hành, có thể thông qua giấc ngủ đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất.
Người tu luyện Hiên Viên Đế Phượng Quyết nhất định phải thông qua việc ngồi thiền, minh tưởng, yên tĩnh suy ngẫm, dẫn đạo việc huấn luyện này khiến nội tâm hùng mạnh, tinh thần tập trung, không chế hô hấp, tim đập, mạch đập các loại cơ năng trở nên tốt hơn.
Huấn luyện tâm linh đến một cảnh giới cao thâm sẽ xuất hiện hiện tượng ngủ sâu trạng thái gọi là Thâm Độ Thụy Miên.
Hiện nay, loài người đã sớm nghiên cứu kết luận, bình thường ngủ sâu một giờ so với hiệu quả ngủ tám giờ của người bình thường tốt hơn rất nhiều.
Mỗi ngày ngủ ít đi bảy giờ, con người có thể tiết kiệm bao nhiêu thời gian học tập, làm việc.
Hiệu quả của một giờ ngủ sâu có thể cho người cả ngày đều long tinh hổ mãnh, trí nhớ siêu quần, dần dần, thân thể cường tráng, kéo dài tuổi thọ.
Ngủ say, chia làm ba cái giai đoạn.
Giai đoạn thứ nhất: Cần thủ đoạn phụ trợ, dẫn đạo chính mình tiến nhập ngủ say trạng thái.
Giai đoạn thứ hai: Không cần thủ đoạn phụ trợ, có thể thập phần dễ dàng tiến nhập ngủ say trạng thái.
Giai đoạn thứ ba: Thời khắc sử dụng chính mình nằm ở ngủ say trạng thái.
Trong đó...
Giai đoạn thứ nhất cùng giai đoạn thứ hai, ngoại trừ có thể được càng buông lỏng nghỉ ngơi bên ngoài, không có còn lại bất luận cái gì siêu phàm thủ đoạn.
Nhưng giai đoạn thứ ba bất đồng.
Đạt được giai đoạn thứ ba phía sau, không chỉ biết sử dụng chính mình thời khắc nằm ở bổ sung tinh lực trạng thái, hơn nữa tâm linh chi lực tăng vọt, thậm chí có thể can thiệp hắn suy tư của người, sở hữu thôi miên người khác siêu phàm thủ đoạn!
Tiếp theo cái tâm linh tu luyện cảnh giới là Nhập Định.
Cái gọi là Nhập Định, cũng là cần phải cường đại tinh thần ý chí cùng tâm linh lực lượng, khu trừ tâm ma, bầu trời trong trẻo, tạp niệm không sinh.
Đây là tâm linh tu luyện cơ sở cảnh giới.
Tại Nhập Định tình huống dưới, tự thân các loại tiềm năng đều sẽ đạt được đại lượng khai phát.
Không qua cửa ải này cũng là khó khăn nhất qua, bởi vì chỉ cần là người liền có tạp niệm, liền có các loại suy nghĩ, không có cách nào nhường chính ngươi hoàn toàn lâm vào không có tạp niệm tư duy bên trong.
Mà lại, cái này một cảnh giới lại phân làm ba cái tiểu cảnh giới, Tiểu Định, Đại Định cùng Thường Định.
Tiểu Định là ngẫu nhiên có thể nhập định, trạng thái không ổn định.
Đại Định là thường xuyên có thể nhập định, nhưng là chỉ cần bị một số tác động bên ngoài làm cho thoái khỏi trạng thái nhập định.
Chỉ có đạt tới Thường Định trạng thái, tâm linh vĩnh viễn không bao giờ lui chuyển, mới có thể xem như đại thành!
Dường như nhiều hơn thứ 2 cái ý thức, một cái băng lãnh vô tình chỉ còn lại có tuyệt đối lý trí ý thức.
Tại loại trạng thái này phía dưới, hắn có thể làm ra tuyệt đối lý trí, tuyệt đối hợp lý sự tình.
Không trộn lẫn bất luận cái gì một chút tình cảm nhân tố.
Lại nói tiếp về Hiên Viên Đế Phượng Quyết, bước đầu tiên là Thâm Độ Thụy Miên, bước thứ hai gọi là Nhập Định, vậy bước thứ ba chính là Thai Tức.
Đây là một cái có thể tâm linh can thiệp thân thể cảnh giới.
Thông qua sức mạnh của tâm linh, can thiệp vào cơ thể, hoàn mỹ đắp nặng thân thể, làm đến hình thể hoàn mỹ, cốt cách cứng cỏi, bắp thịt rắn chắc, bộ phận cường hóa, ngưng tụ thành sinh vật năng, can thiệp vật chất.
Đồng thời, cũng có thể càng thêm nhẹ nhõm khống chế thân thể.
Đọc đến đây, Dạ Nguyệt hai mắt sáng lên, nếu như có thể hoàn toàn tiến nhập Thai Tức trạng thái, hắn có thể lợi dụng tâm linh lực lượng can thiệp thân thể, tiến hành tẩy gân phạt tủy, tái tạo lại kinh mạch đang bị héo rũ của mình.
Dĩ nhiên Hiên Viên Đế Phượng Quyết còn chưa dừng lại ở đó, cảnh giới Thai Tức mới tạm coi là có thành tựu, quan trọng là bước tiếp theo được gọi là Tọa Vong.
Quên mất chính mình hình thể, vứt bỏ chính mình thông minh, thoát khỏi hình thể cùng trí tuệ trói buộc, cùng thiên địa dung thông làm một.
Đây là một cái tâm linh có thể can dự ngoại giới năng lượng cảnh giới.
Nếu như người tu đến Tọa Vong cảnh giới, cường đại tâm linh có thể cùng ngoại giới vận chuyển quỹ tích kết hợp với nhau, từ đó thực hiện thiên nhân hợp nhất, vật ngã lưỡng vong.
Thân thể không còn là thân thể, mà chính là thế giới bên trong một bộ phận.
Có thể làm được ba bước này thì chính là Thiên Nhân Hợp Nhất, thân thể cùng thiên địa tương hợp, cũng đã đạp một chân vào sự trường sinh trong miệng Từ Phúc.
Dĩ nhiên Hiên Viên Đế Phượng Quyết còn có cảnh giới sau Toạ Vong, nó gọi là Hiển Thánh.
Một điều đáng tiếc là trong sách không ghi lại cách để Hiển Thánh mà thôi ngay chính bản thân Từ Phúc cũng chưa thể luyện thành đã hết tuổi thọ mà chết.
Đây hẳng qua là Từ Phúc đã dựa vào trí thông minh của mình mà tưởng tượng, cố gắng biến hóa nó ra mà thôi.
Cho nên Dạ Nguyệt rất khó đoán cái cảnh giới này.
Mặc dù như thế, Dạ Nguyệt hiện tại thực sự cảm thấy hưng phấn, hưng phấn vô cùng, không hổ là Đế Đạo Võ Học mạnh mẽ dị thường.
Đế Đạo Võ Học – Hiên Viên Đế Phượng Quyết luyện đến mức tận cùng thì đã như vậy, thế còn các loại Đế Đạo Võ Học khác thì sao?.
Theo trong trí nhớ của Tà Đế Hướng Vũ Điền, Dạ Nguyệt biết trên đời có ít nhất ba đến bốn bộ Đế Đạo Võ Học.
Hiên Viên Đế Phượng Quyết của Tần Thủy Hoàng.
Thái Tổ Trường Quyền của Tống Thái Tổ.
Thiên Tử Quyền Pháp của Hán Cao Tổ.
Thương Lang Chiến Hồn Quyết của Thiết Mộc Chân.