Trở về truyện

Thiên Mệnh - Chương 3: Chương 3: Huynh Đệ, Tức Giận, Ngăn Cản!!!

Thiên Mệnh

3 Chương 3: Chương 3: Huynh Đệ, Tức Giận, Ngăn Cản!!!

Do trời đã tối nên hai người Cao Tử Hàn cùng tên tóc đỏ phải ra bên ngoài học viện ăn, Cao Tử Hàn cùng tên tóc đỏ do đều mới đến nơi này lần đầu không thông thạo đường nên hai người chọn một quán gần đấy mà lại nổi tiếng là Minh Nguyệt Lâu.

Cao Tử Hàn cùng tên tóc đỏ chọn một vị trí ít người rồi ngồi xuống, tên tóc đỏ chỉ vào menu nói với Cao Tử Hàn: “Ngươi muốn ăn món gì thì gọi đi bổn thiếu gia mời”

Cao Tử Hàn nhìn menu không khách khí nói: “Được”

Mở menu nhìn qua vài lần rồi Cao Tử Hàn gọi các món: “Một dĩa gỏi cuốn, một tô phở bò, một dĩa gỏi xoài, một dĩa chả giò và một chai rượu vang đỏ 60 năm”

Cao Tử Hàn gọi xong đưa menu cho tên tóc đỏ nói: “Ta xong rồi, ngươi chọn đi”

Tên tóc đỏ nhìn menu rồi gọi: “Một tô phở bò, một đĩa bánh pudding dâu, một chai rượu Chivas Regal Royal Salute 50-years-old”.

Cao Tử Hàn nghe xong trợn to mắt xém rớt ra bên ngoài, chai rượu hắn gọi là rượu vang đỏ 60 năm giá khoảng 2 triệu rồi nhưng tên tóc đỏ lại gọi chai Chivas Regal Royal Salute 50-years-old giá tới 10 ngàn USD đấy.

Cao Tử Hàn thấy hắn đã mời mình ăn nên hảo tâm nhắc nhở một phen: “Chai đó giá tới 10 ngàn USD đấy”

Tên tóc đỏ cười rồi từ không gian giới chỉ lấy ra mười thẻ tạp tinh tệ mỗi thẻ trị giá 10 ngàn USD ném lên bàn nói: “Đừng lo, bổn thiếu gia đã nói mời ngươi ăn thì dù cho ngươi gọi chai Macallan 1946 – 460.000 USD ta cũng trả nổi”

Giọng tên tóc đỏ pha chút tự cao, khiến Cao Tử Hàn trong lòng tiếc nuối: “Biết trước ta gọi mười chai Macallan 1946 rồi, uống không hết thì dùng để tắm, coi ngươi trả nổi không”

Thức ăn vừa được đem lên bàn, hai tên đỏ đen này ăn điên cuồng như bị bỏ đói vậy, cả bồi bàn cũng giật mình, đang ăn một lúc sau tên tóc đỏ hỏi: “Mặt trắng ngươi tên gì?”

Cao Tử Hàn hơi bất mãn nói: “Ta không phải mặt trắng, ta là Cao Tử Hàn còn ngươi đầu mông khỉ?”

Tên tóc đỏ cũng như Cao Tử Hàn nói: “Ta là Nguyệt Hải Dương”

Thấy tên tóc đỏ không nói gì nữa Cao Tử Hàn lại tiếp tục ăn, một lúc sau Nguyệt Hải Dương hơi lấp bấp nói: “chuyện..chuyện khi nãy..nãy ta..ta xin lỗi”

Cao Tử Hàn thấy dương đã xin lỗi thì hơi nao nao nói: “Chuyện khi nãy ta cũng có một phần lỗi vậy thì huề đi”

Hai người sau khi ăn xong nói chuyện với nhau một lát rồi cùng nhau đi về KTX ngủ.

Một tuần trôi qua, Cao Tử Hàn cùng Nguyệt Hải Dương đã cở mở hơn, nói chuyện nhiều hơn hắn cũng đã biết thêm một vài thứ về học viện này đặc biệt hắn đã cảm giác tình cảm giữa hắn và Lý Tiểu Hoàn đã tiến triển vượt bậc.

Ngày hôm nay Cao Tử Hàn dậy rất sớm, vừa dậy là hắn lại liền rữa mặt đánh răng, làm đẹp, chỉnh kiểu tóc, hắn tốn tới nữa tiếng để chỉnh lại ngoại hình cực đẹp của mình.

Nguyệt Hải Dương thấy Cao Tử Hàn ăn mặc trang trọng như vậy hơi khó hiểu, hàn hôm nay mặc một áo zavans màu xám lúc đầu, mặc một quần jean bạc, kiểu tóc undercut càng thêm giúp hắn thể hiện vẻ đẹp trai nam tính.

Nguyệt Hải Dương khó hiểu hỏi: “ngày hôm nay ngươi tính đi đâu à, ăn mặc trang trọng đẹp trai thế”

Cao Tử Hàn cười nói: “hôm nay ta muốn tỏ tình với lý học tỷ”

Nguyệt Hải Dương ngạc nhiên: “Lý tiểu hoàn mà ngươi hay kể ư?”

Cao Tử Hàn gật đầu rồi hơi ấp úng: “ừm, à mà… ngươi có thể cho ta..mượn 10 triệu đồng được không”

Dương đối với 10 triệu đồng không hề quan tâm gì nhưng thứ khiến hắn quan tâm chính là vì sao Hàn lại mượn tới 10 triệu đồng chứ, hắn hỏi: “ngươi mượn làm gì”

Hàn hơi ngượng ngùng nói: “ta..ta muốn mua một bó hoa, và đưa cho lý học tỷ 10 triệu, tỷ ấy nói cha tỷ ấy bị bệnh cần tiền gấp nên ta mới mượn ngươi đưa cho tỷ ấy”

“cho nên ngươi cho ta mượn 10 triệu đi, đợi học tỷ trả tiền ta sẽ trả cho ngươi liền”

Dương từ không gian giới chỉ lấy ra thẻ tạp tinh trong đó có 12 triệu nói: “đây là thẻ tạp tinh, trong đó có 12 triệu, ngươi cho nàng mượn 10 triệu còn hai triệu ta cho ngươi”

Từ lòng ngực dâng lên một cỗ cảm xúc cảm động, Hàn nói: “cám ơn ngươi, đợi khi lý học tỷ trả ta sẽ trả lại ngươi liền”

Dương phất tay nói: “cần gì để ý mấy đồng tiền nhỏ nhoi này, tình bạn chúng ta còn có giá trị hơn đấy”

Hàn cảm động nói: “cám ơn”

Hàn chạy ra tiệm hoa mua một bó hoa hồng trong đó có tới 100 cây, rồi hắn lại chạy đến quảng trường trung tâm của học viện .

Vừa chạy đến đó hắn thấy lý tiểu hoàn đang đứng đợi ở đó, nàng hôm nay mặc một cái áo tay ngắn màu vàng, mặc một cái quần màu đen, quần áo tương phản tạo ra sự nổi bật trước đám đông, cộng với khuôn mặt xinh đẹp lương thiện của nàng khiến lý tiểu hoàn thu hút được rất nhiều ánh mắt của mọi người.

Hàn chạy đến vãy tay hô: “Lý học tỷ, đệ ở đây”

Thấy Hàn nàng mỉm cười chạy lại nói: “Học đệ đệ đến rồi à”

Hàn quan tâm nói: “ Học tỷ, tỷ đợi có lâu không”

Lý tiểu hoàn lắc đầu: “Không, ta vừa mới đến mà thôi”.

Lý tiểu hoàn ấp úng nói: “Học đệ, chuyện hôm trước mà tỷ nhờ đệ có đem không”

Hàn nghe liền hiểu nhưng lại giả bộ cười ngây ngô nói: “Chuyện gì cơ, đệ không nhớ”

Lý tiểu hoàn lại ấp úng đỏ mặt nói: “thì thì chuyện ta mượn mượn đệ tiền ấy”

Hàn cười rồi lấy thẻ tạp tinh 10 triệu ra đưa cho lý tiểu hoàn: “đây này, đệ sao quên được chứ, trong đó có đủ 10 triệu luôn ấy”

Lý tiểu hoàn cảm kích nói: “oa, thật cám ơn đệ nha”

Rồi nói tiếp: “ý, vậy là khi nãy đệ lừa tỷ à”

Hàn cười nói: “haha đệ đùa ấy”

Nghe vậy lý tiểu hoàn đấm nhẹ vài cái vào ngực hàn oán tránh: “đệ nha, dám lừa học tỷ luôn à”

Nhìn cảnh của hai người nam nữ đùa giỡn với nhau tình tình ý ý khiến nhiều người ghen tỵ

Hàn bỗng nhiên chộp lấy bàn tay nhỏ nhắn của Lý Tiểu Hoàn rồi đem bó hoa mới mua ra nói: “Anh thích em, hãy hẹn hò với anh, Tiểu Hoàn”

Lời tỏ tình đối với tình trạng hiện nay thì đúng là hợp thiên thời, địa lợi, nhân hòa, thường là chắc chắn sẽ thành công nhưng kết quả lại khiến Hàn kinh ngạc.

Lý tiểu hoàn nhìn Hàn đang tỏ tình với mình cười khúc khích rồi nhìn về phía tiệm nước bên trái hô: “Tiểu long anh ra đây đi, ta thắng rồi nha”

Hàn đối với hành động kì lạ của lý tiểu hoàn khó hiểu nhưng không nói gì, theo bản năng nói cho hắn biết lúc này hắn cần phải xem chuyện gì chứ không phải hỏi.

Đáp lại lời kêu gọi của Lý tiểu hoàn là một thanh niên ăn mặc toàn đồ hiệu, tay đeo vàng, nhìn là biết mấy hạng thiếu gia giàu tiền rồi, chắc hắn là Lương Tiểu Long mà Lý Tiểu Hoàn vừa mới gọi.

Lương tiểu long tiến lại rồi làm ra hành động khiến Hàn kinh ngạc, trợn to mắt xém rớt ra ngoài.

Lương Tiểu Long vừa tiến lại gần Lý Tiểu Koàn rồi tay luồn qua cái eo nhỏ của nàng kéo nàng vào lòng rồi hôn lên đôi môi ấy một cái nói: “Hừ, anh thua rồi, không ngờ tiểu tử này lại bị em mê hoặc được chứ?”

Hàn kinh ngạc với hành động của Lương Tiểu Long nhưng lại càng kinh ngạc về Lý Tiểu Hoàn hơn, vì nàng không những không phản kháng mà còn rúc vào lòng Lương Tiểu Long đưa mắt nhìn Hàn đang bở ngỡ nói: “Hihi, em thắng rồi, không những thắng còn được 10 triệu nữa này”

Hàn nghe vậy đã đoán vài phần nhưng hắn lại không tin, nhìn Lý Tiểu Hoàn nói: “Lý học tỷ, chuyện này là sao, ta không hiểu gì cả”

Lý Tiểu Hoàn tính nói thì Lương Tiểu Long cướp lời: “Ta và Tiểu Hoàn giao kèo nếu nàng trong hai tuần khiến một nam sinh tỏ tình nàng thì nàng sẽ thắng, và giờ nàng đã thắng rồi đấy, tiểu tử nhiệm vụ của ngươi đã hết, phắn đi đi”

Hàn lại gượng hỏi tiếp: “Thế chuyện mượn tiền thì sao, cha tỷ chẳng phải bị bệnh sao?”

Lúc này Lý Tiểu Hoàn mới cười nói: “học đệ, đệ đường trù cha tỷ thế chứ, cha tỷ vẫn còn khỏe mạnh lắm à, còn tiền kia chẳng phải đệ cho tỷ sao”

Đầu Hàn ong ong lại những lời ấy, lòng hắn cực kì đau đớn, tức giận, hắn phun ra một ngụm máu, vì tức giận đến đỉnh điểm, Hàn chỉ vào Lý Tiểu Hoàn nghiến răng nói: “Cô lừa ta, cô lừa ta, con bitch, thật kinh tởm vì lúc trước tao vẫn còn yêu thích sư lương thiện trong sáng của mày chứ, hạng bitch như mày chắc đã qua đêm với hàng trăm thằng rồi, hàng đêm đều nằm dưới hạ thân của mấy thằng đàn ông”

Lý Tiểu Hoàn tức giận trừng mắt chỉ vào Hàn nói: “Mày, mày chủi tao ư? Tao đâu có bắt mày thích tao đâu, đó là tự mày tỏ tình với tao, còn về tiền thì mày đã nói là mày cho tao rồi”

Hàn gầm lên: “Con bitch, một ngày nào đó tao sẽ chơi nát mày”

Lúc này Lương Tiểu Long bên cạnh Lý Tiểu Hoàn trừng mắt nhìn Hàn nói: “Thằng phế vật, còn không cút đi à tin tao phế mày không?”

Hàn lúc này mới nhìn đến Lương Tiểu Long, hắn nghiến răng nói: “Mày cũng không thua gì nó, giờ nó nằm trong lòng mày, chứ lúc không có mày thì nó nằm trong lòng mấy thằng khác ha ha ha.”

Lương Tiểu Long tức đến xanh mặt nói: “Muốn chết”, nói xong hắn vận dị năng kim hệ của mình, tay hắn nhanh chóng hiện ra một cây thương sắt, hắn tiến lại dùng đánh một phát khiến Hàn văng xa phun ra một ngụm máu

Hàn bị đánh bay phun ra một ngụm máu, hắn cười to, mắt trợn ra trên mắt có vài tia rân đỏ nói: “Ha ha ha, nếu mày không giết tao thì đợi vài tháng nữa tao sẽ giết mày, rồi cho một trăm thằng chơi còn bitch này trước mặt mày”

Lương Tiểu Long lần đầu tiên tức giận đến mức này, hắn gầm lên: “Mọe nó, mày muốn chết’ nói xong hắn đâm thương vào Hàn.

Mắt thấy Hàn sắp bị thương đâm xuyên thì một hỏa tiễn bay đến chặn đầu thương hỏa Lương Tiểu Long.

Lương Tiểu Long thấy đòn công kích của mình bị ngăn cản nhất thời tức giận nhìn xung quanh quát: “Ai mau ra đây cho tao!”

Là ai đã cứu Hàn? liệu chuyện gì sẽ xảy ra? xin hãy đón xem chương bốn của Thiên Mệnh.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.