Trở về truyện

Thiên Đế Đọa Lạc Đô Thị - Chương 4: Đi Mua Nhà

Thiên Đế Đọa Lạc Đô Thị

4 Chương 4: Đi mua nhà

Triều Cát cầm điện thoại xịn sò vừa mới mua, tâm trạng lúc này cao hứng mở lên tập tành thao tác sử dụng thành thạo, ở cửa tiệm khi nãy được nữ nhân viên hướng dẫn sẵn tiện mua luôn dung lượng truy cập mạng không dây, tình cờ bắt gặp quảng cáo bất động sản Chu Tân rao bán nhà ở, thấy mức giá rao bán liền nhíu mày móc hết toàn bộ số tiền ít ỏi đành thở dài tiếc nuối ít giây, sau đó phá lên cười ngạo nghễ:

“xém chút bị thứ trước mắt đánh lừa chỉ số thông minh rồi a!!, hắc hắc”

Triều Cát vui vẻ từ nhẫn trữ vật đem ra vài khối Tử Kim Thạch, loại này khi còn ở thôn Duệ Tầm dùng để mua quần áo còn thừa một đóng tiền, nếu đến các tiệm đá quý quy đổi thành tiền giấy chắc hẳn giá trị sẽ cao hơn nhiều, nghĩ liền làm hắn cầm điện thoại lên tìm số xe taxi gọi điện chỉ mất vài phút có một chiếc chở tới tiệm đá quý.

Bước vào cửa tiệm, Triều Cát nhanh tay đem ra hai khối Tử Kim Thạch, vui vẻ nói:

“này ông chủ quầy, ta muốn 2 khối này thành tiền giấy ông định giá khoảng bao nhiêu?”

Ngừơi chủ quầy khi thấy 2 khối Tử Kim Thạch mắt sáng ngời, bao nhiêu năm trong nghề chỉ cần liếc qua là biết cái nào thật, cái nào giả, cầm khối Tử Kim Thạch lên, ông ngắm nó rất lâu rồi sau đó kinh hoàng, vui mừng như điên, chắc chắn Tử Kim Thạch này là vật đọc nhất vô nhị trên thế giới, ông nói:

"cậu đợi tôi 1 lát, tôi vào trong gọi ông chủ ra định giá, hai khối này có giá trị quá khủng khϊếp”

Triều Ca cũng vui vẻ chờ đợi gần 10 phút, một ông lão tuổi chừng 75 bước ra nhìn hắn mặt vui vẻ cười nói:


“Này cậu thanh niên trẻ, hai khối thạch này rất hiếm có từ đời ông nội tới đời tôi chưa từng thấy vật nào như thế giá trị lại quý hơn cả kim cương, giờ ta sẽ định giá 2 khối này khoảng 10 triệu tệ cậu đồng ý bán chứ?”

Nghe số tiền định giá 10 triệu tệ, Triều Cát cũng cảm thấy rất thỏa mãn, gật đầu đồng ý. Ông chủ tiệm nói:

"cậu có tài khoản ngân hàng không tôi sẽ chuyển tiền vào nhé”.

Ông chủ tiệm nói về tài khoản ngân hàng, Triều Cát nhíu mày nói:

“tôi không có tài khoản, tiền các ông cứ đưa tôi là được”

Ông chủ tiệm nói:

"chúng tôi không có nhiều tiền để ở đây toàn bộ gửi ở ngân hàng, nếu cậu đang cần gấp tiền mặt.. vậy tôi sẽ đưa cho cậu cái thẻ tín dụng này hạn mức 10 triêu tệ, và một ít tiền tiêu vặt thế nào?"

Khi ở thư viện Triều Cát cũng biết về thẻ tín dụng, cách sử dụng thẻ được ghi rất rõ trong sách kinh tế hắn đã đọc,Triều Cát đồng ý cầm thẻ tín dụng và ít tiền tiêu vặt rời khỏi.


Có tiền trong thẻ tín dụng hắn vui vẻ đến nơi kinh doanh bất động sản. Khi bước vào chỗ này, những người mua nhà ở đây ăn mặc sang chảnh, thường là người có tiền nhìn hắn ăn mặc bình dân, tỏ vẻ xem thường khinh miệt, có một cô gái là nhân vân của công ty bất động sản đi đến nở một nụ cười thân thiện, hỏi hang:

“chào anh, bên em có rất nhiều căn đang chuẩn bị bán, em tên Thủy Vân xin được tư vấn: những căn hộ công ty em xây dựng đều đạt tiêu chuẩn quốc tế, nơi ở thoáng mát, đầy đủ tiện nghi ạ, khi anh mua sẽ rất vừa ý”

Thái độ phục vụ chuyên nghiệp của cô nhân viên này làm tâm tình Triều Cát vui vẻ lên, hắn nói:

“Tôi cần một căn hộ nho nhỏ diện tích cỡ 100m vuông thôi, bên em có căn nào như vậy không!?”

Thủy Vân trả lời: “Vâng, bên em có 5 căn hộ, cái căn có giá trị cao cũng 5 triệu, căn giá thấp cũng gần 3 triệu, những căn còn lại giá dao động từ 1 triệu tới gần 2 triệu ạ!”.

Nghe Thủy Vân tư vấn những căn hộ này, cảm thấy vừa ý nhất căn 5 triệu, đây là căn nhà đắt nhất mà những người có tiền chưa chắc mua nỗi thế mà hắn chọn căn này, hắn nói:

“Tôi sẽ mua căn hộ giá trị năm triệu này, đây là thẻ tín dụng, em cầm đi làm thủ tục mua bán đi tôi sẽ trả tiền đầy đủ”
Triều Cát vừa nói sẽ trả tiền đầy đủ mua căn hộ đắt nhất trị giá năm triệu này, những người vào mua nhìn qua hắn vẻ mặt ngơ ngẩn, không tin vào mắt một kẻ ăn mặt bình thường như vậy lại có tiền trả thẳng không cần suy nghĩ nhiều, từ ánh mắt khinh bỉ chuyển sang cái nhìn kinh sợ, không nghĩ người thanh niên này lại giả trư ăn thịt hổ.


Sau đó, Thủy Vân đem hợp đồng mua bán nhà đưa cho Triều Cát ký rồi dẫn hắn đến khu nhà ở hắn mua, ở đây thật mát mẻ, không khí trong lành dễ chịu, Thủy Vân nói:

“toàn bộ nhà ở nơi đây đều là khu nhà ở cao cấp, các căn hộ ở đây toàn bộ giá trị năm triệu tệ đều đã bán hết chỉ còn lại 1 căn này, may mắn được anh để ý, bên em sẽ chịu phí tổn 10 năm về an toàn cháy nổ, cũng như an ninh anh yên tâm sống ạ!”

Triều Cát gật đầu hài lòng về nơi mình sống, hắn cùng Thủy Vân vào căn nhà, khi thấy toàn bộ phòng ốc, bàn ghế đều tinh xảo đẹp mất, Triều Cát rất vui vẻ nói:
“Lúc nãi em tư vấn rõ ràng, nhìn anh vẫn vui vẻ cười nói chuyện, anh rất thích phong cách phục vụ này không xem vẻ ngoài khách hàng mà đánh giá tiêu cực, đây là 100 ngàn tệ anh thưởng em cầm lấy mà tiêu”

Thủy Vân từ chối vì số tiền này quá lớn hơn cả 2 tháng lương cô kiếm, nàng nói:

“Anh à, em đi làm tư vấn cho anh là nghề nghiệp em được học, mỗi lần bán được căn nhà nào bên em đều có khen thưởng, anh mua nhà đắt vậy cũng cần có tiền mua những thứ khác, em không lấy đâu!!”

Cô gái này nói vậy, hắn mỉm cười nhìn Thủy Vân lúc lâu, nói:

“em thật là cô gái tốt, nào cầm lấy đi, không cầm là anh giận đấy, ngoan!!”

Nhìn nụ cười ngọt ngào đó, Thủy Vân muốn ngấc đi, chàng trai này nhìn cách ăn mặt bình thường, nhìn kỹ thì gương mặt rất tuấn tú, đẹp trai làm nàng không nỡ từ chối ý tốt của hắn nữa, Thủy Vân siêu lòng cầm sắp tiền nói lời cảm ơn, sau đó nàng diện cớ xin số điện thoại nói Triều Cát có gì không biết gọi điện cho nàng để tư vấn.
Sau khi dẫn Triều Cát xem nhà xong, Thủy Vân quay về công ty báo cáo, tình cờ ngay lúc này có một nữ nhân dáng người ma quỷ với dung nhan tuyệt sắc nghiên nước nghiên thành đi cùng người trợ lý thân cận, tất cả mọi người từ cấp quản lí cho đến nhân viên ai nấy đều nghiêm chỉnh đón chào người nữ nhân này:

“Chào chủ tịch..!!!!"

Người trợ lý bên cạnh cẩn thận nhận bảng báo cáo của bộ phận kế toán rồi trình lên nữ nhân này xem qua, chỉ qua ít phút xem tài liệu báo cáo gật đầu thỏa mãn cười, nói:


“Suốt một tháng qua mọi người đã vất vả vì công ty Chu Tân nhiều rồi, đều là thành viên chung một tập đoàn nên tất cả người ở đây đều có phần thưởng là một chuyến du lịch tới Nhật vào dịp hè, mọi chi phí sinh hoạt không cần phải lo nghỉ đều được tài trợ miễn phí..”
Người nữ nhân này vừa nói xong là tiếng âm của tập thể nhân viên công ty bất động sản này hô to:

“Cảm ơn Chủ tịch, chúng tôi nguyện vì tập đoàn chung sức cống hiến!!”

Người nữ nhân này mãn nhãn thái độ của nhân viên ở công ty con rất thuận mắt, vui vẻ đi ra chiếc siêu xe Ferrari làm toàn bộ người ở đây dùng con mắt ngưỡng mộ nữ chủ tịch xinh đẹp này.

Đi được một đoạn thời gian khoảng chừng mười phút tình cớ chạy qua quán rượu nhỏ, trông thấy một bóng lưng nam tử đi vào ánh mặt nữ nhân xinh đẹp này lạnh lẽo hàn băng khinh thường người nam nhân này bởi quán rượu này là địa điểm mua bán hương phấn, giải tỏa cơn du͙© vọиɠ sa đọa của nam nhân dẫn tới nhiều hệ lũy khó lường.

Nếu như chạy nhanh thêm vài giây người nữ nhân này sẽ được nhìn thấy dung mạo một nam nhân tuyệt mỹ khó cưỡng lại, mười phần sẽ say đắm nam nhân này nhất quyết ngăn cản không cho vào bên trong nhưng đáng tiếc chỉ thấy ở đằng sau lưng nên ánh mắt bài xích cho vào sổ đen là lẽ thường.
Người nam nhân này ngoài Triều Cát còn là ai nữa, hắn vui vẻ đi vào bên trong quán rượu nhìn cách bố trí của quán thì mới biết quán này là quán bar nhỏ, hoàn toàn không hề biết chỗ này là nơi nhạy cảm của xã hội.

Triều Cát kêu một ly rượu nhâm nhâm hưởng thức, hắn nhìn xung quanh quán nhiều nữ nhân son phấn lòe loẹt che phủ đi vẻ nhớt nháp khó coi, y phục trên người đặc biệt là thân thể biểu hiện trạng thái buông thả không còn điểm thẩm mỹ nào nữa.

Năm xưa, thanh lâu đem ra so sánh ở chỗ này thì đẳng cấp còn hơn rất nhiều lần. Hiện tại lúc này hai nơi khác hoàn toàn, mặc dù không có ý tứ đến nơi tồi tàn này nhưng vẻ dơ bẩn mất thẩm mỹ như vậy khiến tâm trạng Triều Cát buồn bực, hắn uống cạn ly rượu xong tính tiền luôn vô tình ánh mắt trông thấy một mỹ nữ dùng rượu cứ cho vào miệng uống ực ực mặc kệ xung quanh nhiều ánh mắt tham lam tới tận cùng dò xét.
Mỹ nữ xinh đẹp men cồn đã làm gương mặt thay đổi đỏ thật là gắt, đúng lúc này hai thanh niên xa lạ tiến lại ngồi sát bên cạnh, vẻ mặt đê hèn hiện rõ ra mặt nhìn mỹ nữ say rượu, tay nhanh nhạy cầm lấy tay ngọc cười khoái trá thì bị chống cự miệng nữ nhân này mắng băng quơ:

“tránh đi chỗ khác đừng đυ.ng vào.. để tôi uống.. ực ực!!”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.