Trở về truyện

Thiên Cổ Dâm Cơ - Chương 10:

Thiên Cổ Dâm Cơ

10 Chương 10:

“A.”

Hồng Ngọc nhìn lại theo tiếng phát ra, thấy Tự Phủ quay lưng với nàng, thở hồng hộc, cái khố phập phồng kịch liệt. Ngửi thấy mùi hương dâm loạn mà Hồng Ngọc đã quen thuộc, nàng nở nụ cười dâm đãng.

Tự Phủ lắng nghe một người đẹp tuyệt trần như Hồng Ngọc kể lại sự tích dâm đãng của Chiếu Phu nhân, hắn đã không còn quan tâm tới chuyện Hồng Ngọc còn ở bên cạnh, hắn không nhịn nổi dục vọng, xoay người vén khố lên, bên trong không mặc gì cả, con cặc thô to nhô lên đã hưng phấn đến mức sắp nổ tung, Tự Phủ nắm lấy đầu cặc, nhắm mắt nghe Hồng Ngọc nói về sự dâm đãng của Chiếu Phu nhân mà sục mạnh cặc, cấm dục trong thời gian dài khiến hắn chỉ tuốt mấy lần đã sắp không kiềm chế nổi nữa.

Vừa lúc hắn đang hưng phấn tuốt thật mạnh con cặc, bỗng nhiên hắn cảm giác quy đầu mình bị một lớp thịt mềm mại ấm áp bao bọc lấy, chất lỏng mát lạnh trên quy đầu mình bị một thứ mềm mại cẩn thận đảo qua.

Hắn ngạc nhiên mở mắt ra, lại nhìn thấy Hồng Ngọc xinh đẹp đang quỳ dưới háng mình, quần áo xộc xệch, cặp vú lộ ra một nửa, một tay xoa nắn bộ ngực xinh đẹp, một tay kia đang cầm hai túi dái của hắn vuốt ve một cách thành thạo, khuôn mặt tuyệt sắc ghé sát vào con cặc của hắn, đôi môi hé mở, hai cánh môi hồng nhuận ngậm con cặc thô to dữ tợn của hắn, đầu lưỡi khéo léo trêu chọc lỗ sáo.

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Tự Phủ, Hồng Ngọc nhả con cặc ra, nói với giọng dịu dàng kính cẩn:

“Chiếu Phu nhân có ân cứu mạng Hồng Ngọc, cho dù làm làm bất kể chuyện gì cho Chiếu Phu nhân, Hồng Ngọc cũng cam tâm tình nguyện. Nếu Tự Phủ tiên sinh và Chiếu Phu nhân là người quen cũ, Tự Phủ tiên sinh có nhu cầu, Hồng Ngọc đương nhiên sẽ tận tâm tiết dục cho Tự Phủ tiên sinh.”

Tự Phủ ngẩn ra, sau đó mắng:


“Mẹ nó, ngươi dâm đãng như vậy, mới vừa rồi còn giả bộ đứng đắn như thế làm gì?”

Hồng Ngọc mới chỉ ngước đôi mắt xinh đẹp đưa tình trêu chọc hắn một cái, sau đó cúi đầu tiếp tục liếm láp con cặc của hắn. Tự Phủ bị nàng ngậm con cặc trong miệng, còn liếc mắt đưa tình với hắn, hắn không chịu nổi.

Nhìn cảnh tượng dâm loạn Hồng Ngọc đang liếm láp con cặc của mình với vẻ mặt đoan trang, Tự Phủ không kiên trì nổi nữa, hai tay ôm lấy đầu Hồng Ngọc với mái tóc gọn gàng dí sát vào háng mình, sướng đến mức kêu lên:

“Địt! Địt! Địt! Địt!”

Vừa kêu, hắn vừa di chuyển thắt lưng một cách mãnh liệt, con cặc thô to ra vào miệng Hồng Ngọc một cách hung ác.

Mặc dù Hồng Ngọc mới phá trinh không lâu, nhưng đã chơi vô số người, cho dù bị mấy tên lính lưu manh và nông dân ép làm tình bằng miệng nhưng chưa bao giờ nàng bị một con cặc thô to dã man như thế cắm vào miệng, lúc này sắc đến mức kêu ô ô, ngay sau đó vị dập đến mức thân thể run rẩy dữ dội, hai tay ghì chặt lấy bắp đùi Tự Phủ.

Cuối cùng, trong tiếng gầm hưng phấn của Tự Phủ, tinh dịch hôi hám của hắn bắn đầy vào trong miệng nàng. Tự Phủ xuất tinh xong cũng không rút cặc ra, mà hai tay giữ chặt lấy đầu Hồng Ngọc, cắm con cặc vẫn đang ngẩng cao đầu ở trong miệng nàng, dùng quy đầu và lỗ sáo cẩn thận thưởng thức đầu lưỡi mềm mại dịu dàng của Hồng Ngọc.

Hồng Ngọc bị thọc ho khan dữ dội, tinh dịch còn sót lại trong miệng cũng bị sặc vào khí quản lúc nàng ho khan.


“Con... con cặc của Tự Phủ tiên sinh tuyệt quá...”

Hồng Ngọc thở dốc hồi lâu, lúc này mới nói ra lời tán thưởng từ tận đáy lòng.

“Đừng nói mấy lời vớ vẩn đó, nói chuyện Chiếu Phu nhân đi. Ngươi có từng tận tâm phục tùng Chiếu Phu nhân vì ân tình của nàng không?”

Ngoài miệng vừa nói, Tự Phủ phối hợp rút con cặc trong miệng Hồng Ngọc ra, đặt nó trên cặp vú bự của nàng, cọ xát qua lại ở khe sâu hun hút giữa hai bầu vú. Tự Phủ nhìn con cặc đen thô to dính đầy tinh dịch đang cọ xát vào cặp vú to trắng ngần mát lạnh của Hồng Ngọc.
Hồng Ngọc nhẹ nhàng lắc đầu, để đôi môi đỏ mọng của mình vừa đủ thoát khỏi quy đầu con cặc to bự kia, nhưng lại chủ động vặn vẹo cái eo để cặp vú trắng nõn của mình cọ xát hoàn toàn vào bộ phận nhạy cảm của con cặc.

Thị giác và xúc giác dâm loạn đến cực hạn khiến Tự Phủ chơi rất hài lòng, sau đó hắn mới buông Hồng Ngọc ra, tiếp tục nói:

“Theo ta được biết, từ trước tới nay Chiếu vẫn luôn muốn có một Kiếm Linh. Mặc dù ngươi báo ân, nhưng không tình nguyện tôn nàng làm chủ nhân, nàng vốn là một người kiêu ngạo, trong lòng tất nhiên... ”

“Hồng Ngọc đồng ý. Sau khi kiếm đúc thành, nếu đại thù được báo, sẽ tình nguyện làm nô lệ tình dục, dùng thân thể phụng dưỡng muôn đời hậu duệ của Chiếu Phu nhân, cho đến khi... huyết mạch đoạn tuyệt, hoặc là hậu duệ của nàng không cần ta nữa.”

Hồng Ngọc ưỡn ngực, để cho con cặc thô to của Tự Phủ vô tình chui vào khe sâu, bị kẹp chặt, cho dù có co rút thế nào cũng không rút ra được.

“Là Chiếu Phu nhân muốn ngươi... làm nô lệ tình dục, hầu hạ hậu duệ của nàng... đời đời kiếp kiếp?”

Con cặc của Tự Phủ bị cặp vú to của Hồng Ngọc kẹp chặt sảng khoái không thôi, hắn vội vã muốn rút ra, đâm vào lồn nhỏ của Hồng Ngọc địt một phen, nhưng trong cơn vội vàng lại không cách nào rút ra được, hắn gấp gáp đến mức mặt đỏ tới mang tai, lộn xộn hỏi.

“Hồng Ngọc tình nguyện.”

Hồng Ngọc làm bộ đẩy hai bên vú to của mình ra, Tự Phủ thấy thế mừng rỡ, đang muốn rút con cặc từ rãnh vú Hồng Ngọc ra, nhưng vừa định rút ra, Hồng Ngọc lại nhẹ nhàng buông tay, cặp vú to run rẩy chạm vào nhau lại lần nữa kẹp con cặc của Tự Phủ vào khe vú. Da thịt nhẵn nhụi cọ qua lỗ sáo của Tự Phủ, cảm giác mát lạnh khiến con cặc Tự Phủ run rẩy.
“Long Uyên...”

Tự Phủ hơi do dự, nhưng thân thể tuyệt đẹp của Hồng Ngọc mang đến khoái cảm khiến hắn hanh chóng giải tỏa nỗi lo, tiếp tục chuyển động con cặc nói:

“Thuật đúc kiếm của Long Uyên chỉ có thể dùng linh hồn của phụ nữ dâm đãng trời sinh để làm vật dẫn. Ngày đầu tiên ta học đúc kiếm với sư phụ trời sinh dâm đãng của mình, nàng đã nói cho ta biết: Người có nhân đạo, quỷ có quỷ đạo, nếu thành Kiếm Linh, cũng là “dâm đạo”, sau khi trải qua trận huyết đồ sẽ trọn đời hóa thành dâm cơ.

Long Uyên đã đúc ra vô số vũ khí sắc bén, trong số Kiếm Linh có người tự nguyện hóa thành dâm cơ, cũng có người bị hãm hiếp thành dâm cơ. Nữ sư phụ thường nói, thân thể của mình càng dâm loạn càng không xứng làm người, nguyện vọng duy nhất chính là trước khi chết để cho người khác dùng mạng sống và linh hồn của nàng đúc thành kiếm.”
“Cuộc sống dâm loạn người không ra người, quỷ khong ra quỷ này, là điều ngươi muốn sao?”

Tự Phủ dùng ánh mắt dâm dục nhìn Hồng Ngọc đang chủ động vươn đầu lưỡi liếm láp quy đầu của mình, thở hổn hển hỏi:

“Qua mấy chục năm nữa, kẻ thù của ngươi chẳng qua chỉ còn là một nắm đất vàng, còn lại cái gì đâu? Việc báo thù này đáng để ngươi đưa ra quyết định như thế sao? Không phải là sống, cũng không phải là chết đi, mười năm hai mươi năm, trăm năm ngàn năm... cho đến một ngày thanh kiếm kia bị phá hủy, hoặc là ngươi bị người cưỡng hiếp mà chết, hóa thành dâm hồn tiêu tán, đến lúc đó, người cũng... không hối hận sao?”

Chương kế tiếp

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.