Trở về truyện

Thế Giới 18 Chặt Khít - Chương 2.3 : Bệnh Kiều Cố Chấp X Cao Lãnh Nữ Thần ( Cường Cưới, Ngọt Văn )

Thế Giới 18 Chặt Khít

8 Chương 2.3 : Bệnh kiều cố chấp X Cao lãnh nữ thần ( cường cưới, ngọt văn )

Cô tức đến nỗi bật cười, “Không có khả năng, ba tôi không có khả năng thiếu nợ!”

“Nếu em không tin, tôi hiện tại có thể cho em xem chút chứng cứ.” Đầu dây bên kia là âm thanh vô cùng tự tin, “Vân tiểu thư, hiện tại tôi chính thức cầu hôn với em, sau 5 giờ chiều nay, Cục Dân Chính sẽ đóng cửa, đến lúc đó em vẫn chưa cho tôi câu trả lời hợp lí, tôi nghĩ ba em có thể bị bắt vào tù đó.

Cô run rẩy môi, lắp bắp một hồi, đầu dây bên kia nhanh chóng cúp máy, gửi đến hai tin nhắn liên tiếp, đều là hợp đồng mà ba cô đã kí.

“Thao…… Thao thao!”

Vân Từ vội vàng lấy điện thoại gọi cho ba cô, sau một loạt tiếng nhạc chờ, cuối cùng cũng có người nghe máy.

“Ba! Rốt cuộc ba ở bên ngoài thiếu nợ bao nhiêu !”

“Ba đừng gạt con, ba đã vay nặng lãi 20 vạn để làm tiền viện phí cho mẹ, hợp đồng con đều đã nhìn thấy!”

Bên kia trả lời, làm cô tâm như tro tàn, mày ninh chặt cũng đủ kẹp chết một con ruồi bọ, nói dối là đi Nam Xương kí hợp đồng, kết quả đi công trường làm công, vẫn luôn giấu cô đến bây giờ.


Lãi suất 80%, đó chính là cả đời cũng không trả xong!

“Cố tiên sinh, người đã an bài thỏa đáng, có thể xuất phát bất cứ lúc nào!” Người đàn ông bình tĩnh nghe người phía trước báo cáo, tay xắn cao lộ ra cánh tay vững chắc, không chút để ý gõ mặt bàn, ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường, khuôn mặt lạnh lùng không mang theo một tia nhu hòa, mí mắt hạ xuống tăng uy áp trên người.

“Nhiệm vụ hôm nay hoãn lại, tôi có chuyện cần làm.”

“Vâng!”

Còn 3 phút nữa là đến 12 giờ, có cuộc gọi đến hắn.

“Vân tiểu thư.”

Thanh âm bên kia nhiều phần nóng nảy, “Tôi hỏi anh, nếu tôi cùng anh kết hôn, anh sẽ giúp ba tôi trả hết nợ sao?”

“Đương nhiên, miễn phí trả hết. Hơn nữa nếu sau này trong nhà em có chuyện cần trợ giúp tôi chắc chắn sẽ không từ chối, tiền, tôi không thiếu.”


Đầu dây bên kia là thanh âm trầm mặc một lúc lâu.

“ Gặp ở Cục Dân Chính.”

Không người nhìn đến nụ cười ở khoé miệng hắn, đó là nụ cười của sự tự tin, chắc thắng.

Giấy đăng kí kết hôn đỏ đậm tươi tắn nhưng hình ảnh trên đó lại không đẹp chút nào, trên ảnh chụp Vân Từ ăn mặc sơ mi trắng cùng quần jean, dáng ngồi thẳng tắp, không cao như người đàn ông chỉ miễn cưỡng đến cổ hắn, trên mặt không chút tươi cười.

Xe hướng về phía ngoại thành xa xôi, đường lên núi không ngừng vòng vèo, ngôi nhà mà hắn muốn cô vào ở giờ đã cách nội thành hơn 30km, thật xa.

Nửa giờ sau, xe việt dã rốt cuộc tiến vào còn đường bằng phẳng lên sườn núi, bốn phía đều là cây xanh, che đậy sở hữu kiến trúc trên núi, tiến vào đống biệt thự cao tầng sang trọng kia, còn phải trải qua hai trạm kiểm tra chứng thực, ở đây không có bảo vệ chỉ có máy móc thay thế làm việc, không có nhân khí lạnh lẽo giống như nhà giam.

“Kết hôn về sau, liền ở nơi này, phu nhân.”


Hắn sửa miệng nhưng thật ra nhanh nhẹn, xuống xe lấy cho cô rương hành lý đã được thu xếp tốt, động tác liền mạch không chút nào là cố sức, tiến vào thang máy trong gara.

Vân Từ không tiếng động đánh giá hoàn cảnh xung quanh, vẫn như cũ là sạch sẽ.

“Tôi nghĩ tôi yêu cầu một chiếc xe, nếu không tôi không có biện pháp đi làm".”

“Em không cần.” Hắn gọn gàng dứt khoát, nghiêng đầu rũ mắt nhìn về phía cô, trong mắt vài phần mỏng lạnh ý cười, không biết có phải hay không trời sinh không có cảm tình như máy móc.

Vân Từ không đem lời hắn nói đặt ở trong lòng, cô nghĩ chính mình có thể tự mua xe không cần dùng tiền của hắn.

“Tân hôn ngày đầu tiên, tôi sẽ không cưỡng bách em, biết em cũng không thích tôi, cho nên chuẩn bị phòng ngủ riêng cho em.”
“Cố tiên sinh thật đúng là tri kỷ, duy độc phòng ngủ cái này tôi rất vừa lòng.”

Hắn phát ra một trận ý cười, mang theo cô đi vào một gian phòng màu trắng, vẫn như cũ là dùng vân tay mở khóa.

Vân Từ phát hiện, toàn bộ phòng đều cần dùng vân tay hắn hoặc là đồng tử để mở khoá, nơi này thủ vệ nghiêm ngặt còn có không ít cameras, thật giống như căn cứ quân sự.

Vừa mới buông rương hành lý, tay hắn đột nhiên vươn về phía cô, Vân Từ theo bản năng muốn tránh, lại buộc chính mình trấn định lại, ngón tay thon dài trêu chọc cằm, nâng lên khuôn mặt trứng ngỗng tinh xảo, đôi mắt long lanh thấu triệt cực kì sạch sẽ.,

“Phu nhân, có phải hay không nên đổi xưng hô ?”

Cố Dịch Lễ cúi đầu, hô hấp ấm áp phun trên làn da trắng nõn, nhìn đến trong mắt hắn là ảnh ngược của chính mình, người đàn ông này luôn là bộ dáng người sống chớ gần trên người đều bao phủ một cỗ lệ khí, ngay cả hiện tại khi đang trêu chọc cô ánh mắt lại hận như không thể nuốt chửng cô vào bụng.
Vân Từ cắn môi từ từ nói, “Tôi còn chưa chuẩn bị tốt, đi gọi một người đàn ông vừa mới nhận thức không đến một giờ đồng hồ là chồng.”


“Cũng đúng.”

Khi cô còn chưa kịp thở một hơi, môi mỏng lạnh lẽo đột nhiên hôn lên khoé môi cô, nếu không phải cô tự chủ tốt, sợ là sớm đã đánh vào mặt hắn, đôi tay rũ ở bên sườn đang không ngừng run rẩy.

Người đàn ông chậm rãi từ trên môi rời đi, nắm lấy đôi tay đang run rẩy của cô, lòng bàn tay thô ráp, cọ xát rất đau, ngữ khí đạm mạc.

“Tôi cho em lời khuyên, ở trong cái nhà này, tôi có thể thấy được hết mọi hành động của em, em mới 25, dư lại trong cuộc đời ít nhất còn có hai cái 25, em là người thông minh, hẳn phải biết cùng tôi ở chung như thế nào.”

Đây không phải lời khuyên mà là uy hiếp, trần trụi uy hiếp.
Vân Từ ý cười nồng đậm híp mắt nói, “Được thôi.”

Sáng sớm hôm sau, cô liền nhận được điện thoại của tổng giám đốc, khách khí chào hỏi một tiếng, bên kia liền truyền đến thanh âm nóng nảy.

“Vân Từ cô có ý gì! Cô từ chức làm gì! Tiền lương tôi cho cô còn không hài lòng sao!”

Cô ngây ra một lúc.

“Cái gì?”

“Cô còn giả ngu! Tối hôm qua cô gửi đơn xin từ chức tôi đều đã đọc! Tôi không đồng ý, hôm nay lập tức trở về đi làm cho tôi! Có việc gấp tôi có thể cho cô xin nghỉ!”

Đơn xin từ chức……

“Cố Dịch Lễ!”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.