Trở về truyện

Thầy Giáo - Chương 29

Thầy Giáo

29 Chương 29

Mấy ngày hôm nay, Hùng ốm 1 trận nặng. Hắn nằm bẹp trên giường không ra khỏi nhà. Huế sang thăm hắn. Nàng hỏi han vài câu rồi từ từ kéo quần hắn ra. Nàng ngậm con cu đang xìu xuống của hắn mà bú mút. Nhưng nàng bú hồi lâu mà nó chưa cứng lên được. Nàng hỏi:

-sao nó không cứng được thế này

-chắc mấy nay em đang ốm, người mệt nên nó cũng không cứng được đấy

Huế chán nản nói chuyện qua loa rồi bỏ ra về. Hùng vội vã dựng người dậy kiểm tra. Hắn sục cu các kiểu, bật cả phim sex để xem, nhưng con cu hắn vẫn cứ xìu như vậy, không cứng được lên nữa. Hắn nằm vật xuống giường, đôi mắt thất thần chán nản.

Hắn cứ nằm đấy, chẳng buồn ăn uống. Người hắn đờ ra, mệt mỏi rã rời. Hắn cứ miên man suy nghĩ, về hắn, về cuộc sống này. Chẳng lẽ hắn lại quay lại cuộc sống trước kia, bị mọi người cười chê hắt hủi. Đoá hoa trong lòng hắn vội nở chóng tàn. Lần nữa, sự cay nghiệt của cuộc sống lại bám lấy hắn, cuốn hắn vào bóng tối cuộc đời.

Hôm sau, Huế lại đến thăm hắn. Nàng chẳng bận tâm đến vẻ mặt tiều tuỵ của hắn, mà chỉ muốn địt thôi. Nhưng con cu của hắn chẳng cứng được nữa.

-chị đừng thử nữa, bệnh của em…lại tái phát rồi

Huế đờ người, vậy là từ nay nàng không được con cặc to lớn này địt nữa sao. Nàng thất vọng, chán nản nuối tiếc. Đúng lúc này, Lan biết tin vội đến thăm hắn. Vừa bước vào phòng, Lan thấy Hùng đang nằm, còn Huế đang ngồi cạnh với gương mặt chán nản. Huế lúng túng, gượng gạo nói chuyện với Lan. Nhìn khuôn mặt hốc hác của Hùng, Lan cố gượng cười nói chuyện.


Cả 3 còn đang gượng cười nói chuyện thì Thu bước vào. Nàng giật mình khi thấy cả 2 cô giáo cũng đang ở đây. 4 người lặng lẽ khiến căn phòng trở nên ngột ngạt. Không ai biết phải nói gì. Mỗi người có suy nghĩ khác nhau, nhưng chưa ai dám mở lời.

Hùng lên tiếng:

-3 người có mặt cả rồi. Có lẽ tôi cũng nên nói sự thật thôi.

Không ai nói gì, Hùng lại nói tiếp:

-tôi đã ngủ với cả 3 người. Tôi là kẻ đồi bại. Bây giờ trời phạt tôi rồi. Tôi lại trở về trước kia. Của tôi…nó… không thể…cứng được nữa. Tôi… xin lỗi… vì tất cả.

Căn phòng lại chìm vào tĩnh lặng. Huế chẳng nói gì, bước ra về. Lan cúi gằm mặt, cố kìm nén cảm xúc. Thu thì đã bắt đầu thút thít khóc. Hùng đứng dậy, bước nhanh khỏi căn phòng đầy bức bối. Hắn đi nhanh, cơ thể nhức nhối như vỡ ra từng mảnh. Rồi hắn chạy, như muốn thoát ra khỏi bi kịch cuộc đời. Đến 1 nơi vắng vẻ, hắn dừng lại, ngồi xuống nghỉ ngơi. Hắn nhắm mắt, miên man chìm vào ảo mộng.



Hôm sau, Hùng gặp Huế bảo chuyển nhà trọ. Huế cũng thông báo cho hắn biết, vợ chồng nàng cũng chuẩn bị bán nhà. Chồng nàng đã có tiền, muốn chuyển đến nơi gần công ty, 2 vợ chồng đỡ xa cách. Cuộc nói chuyện có phần gượng gạo, nhưng cũng coi như kết thúc 1 đoạn tình duyên. Cuộc tình chóng vánh giữa Hùng với Huế đã là hồi ức. 2 người đường ai nấy đi.


Mấy ngày nay, Hùng vừa đi thuê nhà, vừa chuyển nhà. Hắn thuê hẳn 1 ngôi nhà bé bé, sống cô độc 1 mình tại đó. Đồ đạc hắn chẳng có nhiều, chuyển rất nhanh. Xong xuôi, hắn mới yên tâm được đôi chút. Hắn còn chuẩn bị nghỉ việc, tìm 1 công việc mới. Coi như bắt đầu lại 1 cuộc sống mới.

Hùng đang nghỉ ngơi thì Lan tìm đến. Hắn chẳng biết sao nàng lại tìm được nhà mới của hắn. Khuôn mặt nàng cũng gầy đi rất nhiều. Mái tóc dài đã cắt đi, chỉ còn ngắn ngang vai. Hùng hơi đau lòng khi nhìn nàng. Hắn rót nước mời nàng:

-chị uống nước, sao chị biết em ở đây mà đến

-em gầy đi nhiều quá

-em không sao. Chuyện đã như vậy… chúng ta nên kết thúc thôi.

Lan im lặng không nói. Cơ thể nàng hơi run rẩy. Rồi nàng bật khóc nức nở. Người nàng nhào vào lòng Hùng, nước mắt chảy không ngừng. Lúc sau ngừng khóc, Lan mới mở lời nói chuyện:
-chị quyết định rồi, dù em có bệnh trở lại, chị vẫn muốn ở bên em

Hùng hơi thoáng giật mình. Hắn nói:


-chị đừng thương hại em

Lan ôm chặt lấy Hùng. Nghẹn ngào nói:

-không, chị muốn ở bên em, chỉ cần có em là đủ rồi. Sướng khổ chị chịu được, chỉ thiếu em là không chịu được thôi

Hùng cố kìm nén nước mắt:

-đừng ngốc nghếch vậy, đừng huỷ hoại cuộc đời vì em…em không xứng đâu.

Lan ngẩng mặt nhìn Hùng. Đôi mắt đẫm lệ tỏ rõ quyết tâm:

-chị sẽ không xa em, chị…em yêu anh!!!

Lan hôn lên môi Hùng. Nụ hôn nhẹ nhàng mang vị mặn tình yêu. Hùng muốn ôm nàng thật lâu, nhưng hắn lại sợ hãi. Hắn kéo Lan ra, từ từ nói:

-chị về đi, để em suy nghĩ đã

-ừm, cho chị ôm em thêm lúc nữa đã

Miệng Lan có chút mỉm cười. Nàng ôm hắn thật lâu mới bỏ ra. Nàng mua cho hắn nhiều đồ ăn, dặn dò hắn kĩ càng mới rời đi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.