Trở về truyện

Thánh Nữ Mẫu Thân - Chương 8

Thánh Nữ Mẫu Thân

8 Chương 8

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Ta cảm thấy không thể tin nổi vào mắt mình, chắc hẳn đây là do yêu pháp phải không? Một lúc sau, vẻ mặt cực kỳ sung sướng của mẫu thân mới dần dần trở lại như cũ, tiếng rên rỉ cũng im bặt. Thấy vậy, "Ta" mới hài lòng gật đầu, "Tốt lắm, không ngờ được rằng thể chất của thánh nữ đại nhân lại kỳ diệu như vậy, đợi đến khi công pháp này đại thành, ta nhất định sẽ biến hết toàn bộ lũ đàn bà mua danh bán tiếng ở Thanh Tâm trai trở thành nô lệ tình dục!"

"Ta" âu yếm ngắm nhìn dung nhan lúc say ngủ của mẫu thân, đắp chăn lên cho nàng, rồi lắc mình một cái, ngồi xếp bằng trên đất điều tức. Chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu, mãi đến khi nàng tỉnh dậy, phát ra một tiếng rên rỉ đầy thỏa mãn, "Ta" mới mở mắt ra, thu công đứng dậy đi đến bên cạnh nàng.

"Thánh nữ đại nhân, bây giờ nàng cảm thấy thế nào?" Ánh mắt của "Ta" chợt ngừng lại trên đôi vai trần đang lộ ra ngoài chăn của mẫu thân. Mặc dù đã từng có quan hệ xác thịt với nàng, nhưng "Ta" vẫn không nhịn được nuốt nước miếng ừng ực.

Mẫu thân mặc dù vẫn còn lờ đờ ngái ngủ, nhưng nàng liền nhanh chóng phát hiện được ánh mắt dâm tà của "Ta", vội vàng ngồi dậy, dùng chăn che kín người mình lại, vẻ mặt tràn đầy cảnh giác và oán hận.

"Ta" nhếch mép cười, tùy tiện ngồi xuống giường, "Thánh nữ đại nhân, ta đã giúp nàng báo thù, sao nàng còn chưa thực hiện cam kết?" Dứt lời, ta dùng sức xé tấm chăn đang đắp trên người mẫu thân ra. nhất thời. Tấm thân nõn nà trần như nhộng của nàng lập tức phơi bày ngồn ngộn trước mắt ta.

"A!" Mẫu thân duyên dáng kêu lên, đôi mắt chảy xuống hai hàng lệ cam chịu. Hôm nay nàng đã bị "Ta" làm bẩn mấy lần, bây giờ chẳng lẽ lại phải tiếp tục trở thành nô lệ dưới háng của hắn?

"Ta" lắc lắc đầu, cười nói, "Thánh nữ đại nhân, hôm nay thế là đủ rồi, làm gì cũng không thể quá mức nóng vội được." Dứt lời, ta đưa tay nhấc bổng cơ thể yếu đuối của nàng lên, "Phòng ngủ ở đâu? Để vi phu giúp nàng mặc quần áo!"

Mẫu thân đang định giãy giụa, nghe "Ta" tự xưng là vi phu, lại chợt yên lặng. Hai má của nàng lập tức đỏ bừng lên, mật huyệt bỗng tiết ra một ít mật lỏng. "Thả ta xuống, ưm!"


Mẫu thân vừa muốn nói chuyện, liền bị "Ta" đoạt lấy đôi môi anh đào. Nàng nhanh chóng đắm chìm trong kỹ thuật cao siêu của "Ta", say sưa ôm lấy cổ ta. Chiếc lưỡi thơm nghịch ngợm của nàng không ngừng len lỏi vào mọi nơi trong miệng ta.

Một lúc lâu sau, "Ta" mới thả mẫu thân xuống. Chỉ thấy toàn bộ khuôn mặt nàng đều đã đỏ ửng lên, miệng không ngừng hổn hển thở dốc. Làn da trắng như tuyết cũng trở nên hồng hào như nắng, hương thơm đậm đà tỏa đầy khắp căn phòng.

Ánh mắt nàng lóe lên một tia quyến rũ, đôi mắt đào hoa linh động xoay chuyển. Làn da thịt vừa trải qua tinh dịch rèn luyện trở nên mịn màng như ngọc. Hơi thở dịu ngọt như hoa lan liên tục tràn vào trong lỗ mũi của ta. "Phu nhân, ta đưa nàng về phòng nghỉ ngơi!" Nói xong, ta ôm mẫu thân vào trong ngực, đẩy cửa đi ra ngoài.

Mẫu thân không ngăn cản "Ta" kêu nàng "Phu nhân". Nhờ sự chỉ dẫn của nàng, "Ta" dễ dàng đi đến phòng ngủ, sau đó tìm thấy một bộ váy lụa màu đen cho mẫu thân mặc lên. Đương nhiên trong quá trình không ít lần giở trò sàm sỡ, khiến nàng hổn hển thở dốc mới bật cười bỏ qua.

Mẫu thân rên rỉ một tiếng, hương thơm không ngừng từ trong người nàng tỏa ra. Nhìn bộ váy lụa mỏng trên người mình, nàng không nhịn được nhíu mày, "Áo lót, phải mặc cả áo lót nữa!"
Nghe lời nàng nói xong, "Ta" bật cười, "Mặc thứ đó làm gì! Lúc nào chúng ta muốn ân ái, chỉ cần vạch váy lên là có thể cắm vào rồi, mặc áo lót làm gì cho nó vướng?"

Mẫu thân cực kỳ thẹn thùng, gắt gỏng, "Ngươi... Ngươi vô sỉ!" Nói xong, liền tự đi đến chỗ tủ quần áo tìm áo lót và khố. Thân hình trắng như tuyết lúc ẩn lúc hiện dưới lớp lụa đen mỏng manh, đẹp không gì tả xiết!

"Ta" cũng không ngăn cản nàng, thong thả đi đến gần cái bàn trà, ngồi xuống ghế, rót cho mình một chén nước, cầm ở trong nay, sau đó thích thú ngắm nhìn mẫu thân đang cúi người tìm kiếm quần áo.


Một lúc sau, mẫu thân mới tìm được một chiếc áo lót màu trắng loại gần giống như chiếc áo mà nàng vừa mặc sáng nay. Nàng đang định thay, mới chợt nhớ ra "Ta" vẫn còn đang ngồi trong phòng.

Mẫu thân đỏ bừng mặt lên, xoay đầu lại liếc ta một cái. Bốn mắt gặp nhau, chỉ thấy ánh mắt của "Ta" mang theo một tia châm chọc. Nàng bỗng cảm thấy chân tay bủn rủn, may mà kịp vịn vào chiếc ghế ở bên, mới không bị ngã xuống đất.
"Sao thế?" Chứng kiến dáng vẻ của mẫu thân, "Ta" không nhịn được bật cười, thả cái chén đang cầm trong tay xuống, tiến đến đỡ lấy cánh tay trắng như ngó sen của nàng. Cánh tay nõn nà lấp ló dưới lớp lụa mỏng cực kỳ quyến rũ, khiến "Ta" không khỏi nhớ đến hai bắp đùi săn chắc mịn màng của nàng.

Mẫu thân giật nảy mình, vội vàng nói, "Ta không sao, không sao!" Sau đó nàng nhanh nhẹn tránh né bàn tay của ta, nép mình trốn sau một cái bình phong ở mép giường. Bên trong căn phòng lúc này ngoại trừ hương thơm đậm đà đang lan tỏa, liền chỉ còn tiếng thở dốc dồn dập của mẫu thân.

"Ta" mỉm cười, "Thánh nữ đại nhân, nàng chạy ra đó để làm gì? Cơ thể của nàng có chỗ nào mà ta chưa thấy qua, chưa thưởng thức qua đâu cơ chứ? Ta đã nói rồi, hôm nay chỉ làm đến thế thôi. Việc cải tạo thánh thể tuyệt đối không có cách nào hoàn thành được chỉ trong vòng một ngày!"
Dứt lời, ta liền rảo bước đi về phía tấm bình phong. Nhưng khi "Ta" đi đến phía sau chỗ đó, nụ cười trên mặt lập tức liền tắt hẳn. Ở phía sau bình phong làm gì còn bóng dáng nào của mẫu thân. Nếu không phải trong phòng vẫn còn vương vấn hương thơm, có lẽ ngay cả ta cũng sẽ nghi ngờ rốt cuộc nàng có từng xuất hiện ở đây chưa!

"Chết tiệt, bất cẩn rồi!" Nhìn căn phòng trống trơn không một bóng người, "Ta" lẩm bẩm một câu, sau đó nhắm mắt lại. Toàn bộ kết cấu trong gian phòng lập tức hiện lên trong đầu của ta. Quả thật là một bộ công pháp thần kỳ! Mọi chi tiết trong căn phòng cũng từng cái phơi bày ra trước mắt ta, bao gồm cả ngăn bí mật.

Thì ra bức tường phía sau tấm bình phong được xây rỗng, chắc hẳn là có một cái mật đạo ở bên trong. Không ngờ ngay cả đứa con trai này cũng không biết, phụ mẫu khi làm việc quả thật sẽ luôn luôn lưu lại hậu thủ. Nhưng bây giờ tất cả những thứ này đều chỉ là tốn công vô ích, có lẽ chỉ không lâu nữa là kẻ này sẽ phát hiện được nơi ẩn náu của mẫu thân.
Sau khi phát hiện ra điều bí mật này, "Ta" chậm rãi mở mắt ra, cười nhạt một tiếng, "Nếu không phải đang cần ngươi trợ giúp ta hoàn thành nghiệp lớn, lão tử tuyệt đối sẽ giết chết con nô lệ định mưu toan phản bội này!"


Dứt lời, "Ta" liền vung hai tay lên, chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn truyền đến. Bức tường giả bị “ta” dùng chưởng chấn vỡ, nhưng điều làm ta cảm thấy giật mình, chính là hai bên tường còn lại vẫn hoàn hảo không hề sứt mẻ gì. Rốt cuộc công lực của hắn đã đạt đến trình độ nào? !

"Ta" thi triển khinh công, tùy tiện tiến vào trong mật đạo. Từ ngoài sáng bước vào trong bóng tối, ban đầu ánh mắt vẫn còn chưa thích ứng, chỉ thấy bên trong tối om om, không hề nhìn thấy gì cả. Lúc này, "Ta" nhẹ nhàng búng hai ngón tay, chuyện thần kỳ lại một lần nữa xảy ra.
Chỉ thấy trên ngón trỏ phải của ta chợt xuất hiện một đốm lửa, mặc dù không lớn, nhưng cũng đã thừa đủ để chiếu sáng hai ba thước xung quanh. "Ta" lắng tai nghe ngóng một hồi, tất cả âm thanh từ bốn phương tám hướng đều truyền vào trong lỗ tai ta.

Chỉ nghe thấy một tiếng thở hổn hển của nữ nhân từ xa xa vọng lại, chắc hẳn đó chính là của mẫu thân. Thật ra cũng chẳng cần phải lắng tai nghe, chỉ cần đi theo mùi thơm đậm đà vẫn còn quanh quẩn trong mật đạo, là đã có thể tìm được nàng. "Ta" chậm rãi bước đến, đi về phía thanh âm phát ra.

Mùi thơm trong mật đạo càng ngày càng nồng nặc. Tiếng thở dốc hình như cũng càng ngày càng gần. Đúng như dự đoán, khi tiến sâu vào trong, hai bên mật đạo xuất hiện một vài căn phòng, có lẽ là phụ mẫu ta sợ có một ngày mình cùng các đệ tử bị kẻ thù truy sát, có thể chui vào đây tạm lánh.
Cửa phòng đều được đúc bằng thép, nếu trong phòng không có ai, người ở phía ngoài có thể dễ dàng đẩy ra. Nhưng chỉ cần người ở bên trong khóa trái cửa lại, căn cứ vào độ dày của tấm thép, muốn dùng lực phá cửa tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng.

Quả là một thiết kế rất lợi hại, mỗi căn phòng đều chỉ rộng khoảng mấy thước, bên trong chứa đầy các loại lương khô và nước ngọt. Theo như số lượng dự trữ, một căn phòng như thế này hẳn có thể chứa được năm người ở suốt tận một tháng.

"Ta" nhắm mắt lại, dùng ý niệm rà quét xung quanh, rất nhanh liền tìm được bóng dáng của mẫu thân. Thì ra nàng đang núp ở căn phòng số tám phía bên phải. Lúc này mẫu thân đã chẳng còn sót lại chút uy nghi và đoan trang nào, giống như chim sợ cành cong, toàn thân mồ hôi đầm đìa, không ngừng há miệng thở dốc. Đôi mắt đẹp kinh hoàng nhìn chằm chằm về phía cánh cửa thép.
Ta cứ tưởng rằng kẻ đó sẽ lập tức tiến vào phòng của mẫu thân, ngờ đâu, "Ta" lại không hề gấp gáp, thong thả tắm rửa thay quần áo, còn ăn một chút lương khô, hoàn toàn không có chút lo lắng nào, giống như đã tính toán xong xuôi hết mọi việc.

Ăn uống no đủ, "Ta" mới chậm rãi đi đến phòng của mẫu thân. Chỉ thấy cánh cửa đã khóa chặt, nhưng đối với kẻ có võ công sâu không thể lường như "Ta" mà nói, cánh cửa này chẳng qua chỉ cần lãng phí một chút thời gian.

Quả nhiên, chỉ thấy "Ta" giơ tay phải lên, nhẹ nhàng đè vào tay nắm cửa. Bỗng nhiên, khóa bên trong phát ra một tiếng "Đinh", liền dễ dàng bị đẩy ra.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.