Trở về truyện

Thánh Nữ Mẫu Thân - Chương 2

Thánh Nữ Mẫu Thân

2 Chương 2

Ma môn yêu nhân ném ta và mẫu thân vào trong một cái phòng luyện công. Mẫu thân trúng độc không sâu bị ném đau lập tức tỉnh lại. Lục Anh khoát tay ra hiệu cho thủ hạ rút đi, sau đó liền khóa cửa phòng lại.

"Khặc khặc…" Lục Anh phát ra một tiếng cười âm trầm quái dị. Ánh mắt bén nhọn không ngừng liếc ngang liếc dọc trên cơ thể chín muồi quyến rũ của mẫu thân, "Lâm phu nhân, không ngờ rằng con cóc ghẻ Lục Anh này hôm nay cũng có cơ hội được thưởng thức vị thánh nữ cao quý của chính phái!"

Mẫu thân hai mắt trợn trừng, nhưng dược hiệu của khói mê vẫn còn tồn tại trong cơ thể, khiến toàn thân nàng yếu ớt vô lực, "Ngươi... Tên ma quỷ kia... Ta phu quân... Nhất định sẽ không... Sẽ không tha cho... Ngươi... " Câu nói này của nàng giống như đã dùng hết sức lực của bản thân, vừa gắng sức gượng dậy liền lập tức ngã lăn ra đất.

"Hắc hắc… Hắc hắc…" Lục Anh bỗng nhiên khoái chí cười to, tiến đến gần dùng bàn tay vàng khè của hắn nắm lấy cằm của mẫu thân, "Lâm phu nhân, có chuyện này tại hạ quên chưa thông báo cho nàng biết. Phu quân của nàng chắc hẳn lúc này đang dạo chơi dưới âm phủ rồi, hắc hắc."

Mẫu thân cố sức tránh thoát khỏi tay của Lục Anh, nhưng cơ thể nàng lúc này hoàn toàn vô lực, chỉ đành mặc cho hắn nắm. Khi nàng nghe xong câu nói của Lục Anh, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy bàng hoàng, "Phu quân... Phu quân!" Mẫu thân liên tục lắc đầu, dường như chưa thể tin tưởng tin tức này.

Trong mắt Lục Anh lóe lên một tia khoái trá. Hắn dí sát khuôn mặt phủ đầy nếp nhăn của mình lại gần mẫu thân, "Lâm phu nhân, nàng đừng có trông chờ gì ở phu quân của mình nữa. Chỉ cần nàng đồng ý trở thành người phụ nữ của ta, thì thiếu gì vinh hoa phú quý mà hưởng. Ta đảm bảo sẽ mang đến cho nàng khoái cảm lớn nhất."

Mẫu thân vô cùng giận dử, nàng biết ma môn yêu nhân vốn không có cách sát hại phu quân mình. Dựa vào khinh công độc bộ giang hồ của hắn, cho dù không thể giết hết được đông đảo ma môn yêu nhân, nhưng để tự vệ thoát thân thì không có vấn đề gì. Tên yêu nhân ma giáo này nhất định đang lừa dối nàng!

"Phi!" Mẫu thân phun một ngụm nước miếng vào mặt Lục Anh, "Ngươi... Đừng hòng!" Hiện giờ mỗi một câu nói của nàng, hầu như đều phải dùng hết sức lực của toàn thân, quả thật không có cách nào để tự sát, chỉ đành hy vọng có kỳ tích xuất hiện.


Lục Anh không giận còn cười, lau nước miếng trên mặt cho vào trong miệng, sau đó tràn đầy thỏa mãn chép miệng mấy cái, giống như đang được thưởng thức món ngon tuyệt trần vậy. Hắn cười nói, "Ta trước đây vẫn luôn nghe nói, nước miếng của mỹ nhân là ngọt. Hôm nay mới được thưởng thức, quả thật đúng như vậy. Hắc hắc... Hắc hắc…"

Trong lòng mẫu thân vừa xấu hổ vừa giận dữ, nhưng trước mặt tên vô lại này, người hiền lành như nàng vốn không phải là đối thủ của hắn, chỉ đành nhắm hai mắt lại, nét mặt tràn đầy kiên cường không chịu khuất phục.

"Mỹ nhân, nàng không đồng ý, Lục Anh này cũng không bắt ép nàng." Lục Anh buông cằm của mẫu thân ra, đắc ý nói, "Nhưng chất độc trong cơ thể nàng chắc cũng đã đến lúc phát tác rồi nhỉ?"

Cho dù hắn không nhắc, mẫu thân cũng cảm giác trong bụng có một ngọn lửa nóng rực đang dâng trào, vội vàng muốn vận công đè xuống. Nhưng không vận công còn đỡ, nàng vừa mới nhúc nhích chân khí, ngọn lửa đó liền giống như có suy nghĩ vậy, lại dọc theo kinh mạch trong cơ thể lan truyền khắp toàn thân.

Cơ thể của nàng lập tức đỏ rực lên như đang bị lửa thiêu. "Ngươi... Hèn hạ... A... " Khuôn mặt của mẫu thân đã đỏ bừng lên như đang say rượu, giữa háng không tự chủ chảy ra chất lỏng đáng xấu hổ, không nhịn được khẽ rên lên một tiếng.
Lục Anh lập tức bật cười, "Lâm phu nhân, độc mà nàng trúng cho dù là Biển Thước tái thế cũng không có biện pháp giải quyết đâu. Nhưng tại hạ lại có một biện pháp để giải độc, kiệt kiệt."

Dứt lời, hắn lại một lần nữa tiến đến gần mẫu thân, thì thầm, "Độc này chỉ khi nào nàng ân ái với nam nhân, để dương tinh rót vào trong cơ thể mình, mới có thể hóa giải được.”

“Sau đó mỗi ngày còn phải ân ái ba lần, cho đến tận nửa tháng mới thôi. Nếu không toàn thân sẽ đau đớn như đang vạn kiến gặm xương. Lâm phu nhân, tại hạ nguyện ý góp sức giải độc cho nàng."


Mẫu thân vừa nghe liền biết tên của loại độc này, "Xuân triều phệ xương tán". Loại độc này không có thuốc giải, không giống như "Hoan hỷ kỳ dâm tán", chỉ cần tiết thân ba lần là có thể giải độc. Loại độc này chỉ có thể giải bằng phương pháp mà Lục Anh vừa nhắc đến.
Nhưng giờ phút này trừ hắn và con trai nàng ra, vốn không có nam nhân thứ ba nào nữa. Hơn nữa, nàng tuyệt đối không thể chiều lòng tên ma quỷ này được.

"A" Mẫu thân không chịu được độc dược hành hạ, một tiếng rên rỉ từ trong khóe miệng thoát ra, thân thể càng ngày càng nóng như lửa thiêu. Hạ thể của nàng đang cực kỳ trống rỗng, cần một thứ gì đó thật lớn cắm vào.

"Hắc hắc… Hắc hắc" Lục Anh khoái trá cười to, "Thánh nữ đệ nhất võ lâm, cũng chỉ như vậy mà thôi. Cầu ta đi, nếu bản đại gia nghe được lời cầu xin của nàng, nói không chừng sẽ đến giúp nàng giải độc đó, ha ha ha ha ha ha… "

Mẫu thân cắn chặt bờ môi đến mức rướm máu, nhưng có lẽ vì dược hiệu quá mức mạnh mẽ, hơn nữa nàng lại là mị cốt trời sanh, bản năng đã vô cùng khát khao chuyện tình dục. Bây giờ bị dược vật khống chế, càng như đổ dầu vào lửa, một phần độc dược ở trong cơ thể nàng lại có thể phát huy mười lần hiệu quả.
Càng khiến nàng suýt nữa phát điên là, bàn tay của Lục Anh lại đang đùa nghịch quanh dái tai nhạy cảm của nàng, “Không được… Ta sắp sửa không nhịn được nữa rồi… Phu quân, mau tới cứu ta, nếu không Ngạo Chi đành phải có lỗi với chàng rồi.”

Lục Anh không nói một lời, chỉ dùng tay đùa nghịch dái tai của mẫu thân một cách thích thú. Nơi này là vùng nhạy cảm của hầu hết phụ nữ, bây giờ cơ thể của mẫu thân dưới tác dụng của thuốc lại đang nhạy cảm gấp mười lần bình thường. Cặp đùi thon dài săn chắc của nàng không ngừng cọ mạnh vào nhau, miệng mũi bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ đầy cám dỗ.

Lục Anh tin rằng mẫu thân dưới bàn tay của hắn tuyệt đối không thể chịu đựng lâu hơn được nữa. "Xuân triều phệ xương tán" là hắn không dễ dàng gì mới trộm được từ trong bảo khố của ma giáo, mục đích chính là để thưởng thức vị thánh nữ đệ nhất võ lâm này.
Cho dù là một cái người gỗ trúng phải "Xuân triều phệ xương tán" này, trong vòng mười mấy nhịp thở cũng sẽ biến thành một kẻ cuồng dâm có thể làm tình với bất kỳ ai, càng đừng nhắc đến người mang mị cốt trời sinh giống như mẫu thân.


"Đừng... " Mẫu thân cuối cùng cũng không chống cự nổi tác dụng của độc dược, phát ra một tiếng van xin. Nàng đã cảm giác được hai hạt anh đào đỏ bừng đang cọ xát với lớp áo lót. Cơ thể vốn đã nhạy cảm giờ đây lại càng thêm khó chịu. Mấy chỗ nhạy cảm liên tục phát tín hiệu khiến cho nàng không thể chịu đựng lâu hơn được nữa.

Nhưng Lục Anh lại tiếp tục tiến thêm một bước, bàn tay còn lại giả vờ vô ý len lỏi vào giữa háng của mẫu thân, nhẹ nhàng lướt qua cấm địa ẩn giấu sau lớp lụa mỏng. "Ư!" Tiếng rên rỉ của mẫu thân lập tức trở nên cao vút. Trên mặt Lục Anh lóe lên một tia khoái trá giống như vừa thực hiện được âm mưu. Hắn há to miệng, ngậm lấy dái tai của nàng.
Vùng nhạy cảm của mẫu thân bị tấn công mãnh liệt. Nàng vốn đã đạt đến điểm cực hạn, đôi chân thon dài dùng sức đạp một cái, cuối cùng cũng lên đỉnh. "Lâm phu nhân, chưa gì mà đã không chịu được rồi à?" Lục Anh bật cười, buông dái tai của mẫu thân ra, nhìn nàng bởi vì vừa mới tiết thân mà không ngừng run rẩy, trong lòng vô cùng sảng khoái.

Sau khi mẫu thân đạt đến cực khoái, cơ thể vốn đã cực kỳ nhạy cảm lại càng thêm khó chịu. Lớp áo lụa bị mồ hôi thấm ướt dính chặt vào người, từng lỗ chân lông dường như đang nở ra, làn da mềm mại không ngừng tiếp xúc với quần áo, khiến nàng suýt nữa thì lên đỉnh thêm một lần nữa.

Lục Anh chứng kiến ánh mắt mẫu thân đã trở nên vô cùng khiêu gợi, càng thêm mừng rỡ. Hai bàn tay vàng khè của hắn hơi hơi run rẩy, dùng sức kéo mạnh lớp áo lụa mỏng của nàng. Chỉ nghe "Soạt" một cái, lớp áo lụa mỏng manh bị hắn xé rách một nửa, lộ ra lớp áo lót màu đỏ bên trong.
"A!" Mẫu thân rên lên một tiếng cao vút. Cảm giác cơ thể thoát khỏi lớp váy áo trói buộc khiến cơn ngột ngạt khó chịu của nàng được hóa giải. Nàng không nhịn được há miệng thở dốc, "Phu quân của ta... Nhất định sẽ không tha cho ngươi !"

Mẫu thân tuy vẫn còn cứng miệng nói như vậy, nhưng phản ứng của cơ thể đã hoàn toàn bán đứng nàng. Toàn thân nàng nổi đầy đỏ ửng, khóe mắt nhộn nhạo xuân thủy như sắp sửa tràn ra ngoài.

Giờ phút này Lục Anh giống như không còn chú ý đến mẫu thân nói điều gì nữa. Ánh mắt của hắn đang gắt gao nhìn chằm chằm vào cơ thể quyến rũ lấp ló đằng sau lớp áo lót của nàng. Chỉ thấy trên đó đã đầm đìa mồ hôi, hai tòa núi ngọc trắng nõn như ẩn như hiện khiến lửa dục của hắn càng bùng lên dữ dội.

Hai bàn tay ngây ngốc nắm lấy lớp áo rách rưới của mẫu thân, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, "Đẹp quá, Lâm... Lâm phu nhân... " Thỉnh thoảng hắn lại không nhịn được nuốt nước miếng ừng ực.
Lục Anh đang ngây ra đến mức sững sờ. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào mảng da thịt trắng như tuyết của mẫu thân, dường như đã quên mất bước tiếp theo phải làm gì.

Một lúc sau, hắn mới đột ngột tỉnh táo lại, nhìn mẫu thân ta đang nằm trên đất thở hổn hển, liền nở một nụ cười dâm đãng, "Lâm phu nhân, nàng có biết không. Cơ thể tuyệt mỹ của nàng có thể đưa đến vô số võ lâm nhân sĩ tranh cướp. Lục Anh ta thề với trời sẽ thương yêu nàng hết lòng, kiệt kiệt."

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.