Trở về truyện

Thánh Nữ Mẫu Thân - Chương 1

Thánh Nữ Mẫu Thân

1 Chương 1

Ma môn yêu nhân đã bao vây tập kích sư môn suốt mấy ngày nay. Mặc dù trong lòng tràn đầy đau buồn và căm hận, nhưng ta lại hoàn toàn bất lực không thể làm gì với tình hình hiện tại. Bởi vì ta sinh ra đã là một phế nhân không thể tập võ, chỉ cần hơi vận hành kinh mạch trong cơ thể, liền sẽ co giật toàn thân lâm vào hôn mê.

Có một lần ta thử cưỡng ép thu nạp chân khí, nhưng chỉ được mười giây liền nôn ra một ngụm máu lớn té xỉu trên đất, sau đó còn bị bệnh nặng suốt ba tháng. Từ đó trở đi phụ mẫu liền không cho phép ta luyện công thêm lần nào nữa.

Cả phụ thân và mẫu thân của ta đều là nhân vật được võ lâm nể phục. Phụ thân của ta Lâm Chấn hành tung bí ẩn, nổi tiếng khắp giang hồ nhờ vào bí kỹ ám sát độc môn. Nếu như hắn đã mở miệng muốn lấy tính mạnh của kẻ nào trong vòng ba ngày, thì chưa bao giờ để người đó sống lâu thêm một nén nhang.

Không có bất kỳ ai biết hắn xuất thân từ môn phái nào, chỉ biết rằng nơi nào mà hắn đã ghé qua, chắc chắn sẽ để lại một tấm bảng gỗ viết chữ "Lâm" làm dấu hiệu.

Phụ thân ta là người rất chính trực, chuyên giết những kẻ tội ác tày trời. Hắn cũng thường xuyên cướp của người giàu chia cho người nghèo, vì thế bị rất nhiều tham quan căm ghét và sợ hãi, luôn luôn rình rập mưu toan sát hại hắn.

Tuy nhiên, phụ thân lại được rất đông nhân sĩ võ lâm ủng hộ. Bọn họ từng nhiều lần định đề cử hắn lên làm võ lâm minh chủ, nhưng đều bị hắn kiếm cớ chối từ.

Mẫu thân ta họ Tuyết, tên Ngạo Chi, là đại đệ tử của Thanh Tâm trai, được chính phái tôn xưng là thánh nữ. Bất kỳ chuyện gì dù lớn hay nhỏ của triều đình hay giới võ lâm, chỉ cần có mẫu thân xuất hiện, mọi người nhất định sẽ trao quyền quyết định cho nàng.

Nhờ tu luyện võ công đặc thù của bản môn, các đời đệ tử của Thanh Tâm trai đều là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, khiến cho nam nhân thần hồn điên đảo. Tuy nhiên Thanh Tâm trai lại có một quy định bất thành văn. Đó là các đời chưởng môn đều phải giữ gìn tấm thân xử nữ, tuyệt đối không được gả chồng. Đây cũng là lý do quan trọng khiến mẫu thân của ta không được kế nhiệm chức chưởng môn.


Tương truyền rằng, đệ tử Thanh Tâm trai nếu bị nam nhân phá thân, toàn bộ tám thành công lực sẽ dời sang người đối phương. Điều này khiến tất cả nam nhân trong giang hồ đều tranh nhanh vỡ đầu để được cưới đệ tử Thanh Tâm trai làm vợ.

Mẫu thân ta tuy được phong là thánh nữ, nhưng không hiểu sao nàng lại có mị cốt trời sanh. Đây là điều mà các truyền nhân đời trước chưa bao giờ có. Mị cốt trời sinh chính là từng động tác, từng ánh mắt đều mang theo hơi thở cám dỗ phái nam. Tất cả nam nhân khi nhìn thấy người phụ nữ này, trong đầu cũng chỉ còn duy nhất hai chữ: “làm tình”.

Chưởng môn Thanh Tâm trai biết được chuyện, đã cố ý bắt mẫu thân từ nhỏ mỗi khi ra ngoài đều phải đeo mạng che mặt. Tuy rằng làm như vậy có thể che giấu một phần dung nhan tuyệt đẹp của nàng, nhưng lại càng tôn thêm khí chất mờ ảo, siêu phàm thoát tục của mẫu thân, khiến võ lâm nhân sĩ, đặc biệt ma môn yêu nhân càng thêm điên cuồng.

Ngoài ra, mẫu thân còn sở hữu vóc dáng quyến rũ khiến ngay cả đứa trẻ như ta cũng cảm thấy bị cám dỗ. Hai tòa núi tuyết vĩ đại bó chặt dưới lớp áo trước ngực, vòng eo mềm mại như rắn, kết hợp với đôi chân thon dài rắn chắc lúc ẩn lúc hiện dưới lớp lụa mọng. Khó trách nàng được công nhận là truyền nhân đẹp nhất trong lịch sử của Thanh Tâm trai.

Ta cũng vẫn luôn tò mò vì sao một nữ nhân hoàn mỹ như mẫu thân lại đồng ý lấy phụ thân. Khí chất lạnh như băng của hắn khiến ngay cả chính ta cũng không muốn thân cận. Có lẽ điều mẫu thân thưởng thức nhất không phải là dung mạo hay tính cách, mà chính là tấm lòng nghĩa hiệp của phụ thân.
Hai tháng trước, phụ thân ta nhận được thư của võ lâm minh chủ mời đến núi Tam Thánh bàn chuyện đối phó với ma môn. Không ngờ ma môn lại chọn đúng lúc hắn vừa rời đi để đánh lén sư môn. Mặc dù mẫu thân đã sớm dùng chim bồ câu truyền thư cho cha, nhưng muốn từ núi Tam Thánh chạy về, cho dù đi cả ngày đêm, nhanh nhất cũng phải mất một tháng.

Dựa theo tình thế hiện giờ, đừng nói là một tháng, cho dù chỉ có một tuần chúng ta cũng không chờ thêm được nữa, chỉ đành hy vọng có kỳ tích xảy ra. Còn Thanh tâm trai? Đừng trông cậy gì ở bọn họ. Kể từ ngày mẫu thân quyết định kết hôn, nghe nói hai bên đã ân đoạn nghĩa tuyệt. Từ bé đến nay ta cũng chưa từng nghe thấy nàng nhắc đến ba chữ "Thanh tâm trai".

Từ lúc bắt đầu tập kích đến giờ, ma môn yêu nhân vẫn chỉ tập trung tiêu hao thực lực của chúng ta bằng bọn lâu la tốt thí. Ta không biết rốt cuộc bọn chúng còn đang che giấu lá bài tẩy nào nữa. Thật ra thì trước đây quả thật đã có trưởng lão của ma môn từng xuất hiện, nhưng lại bị trúng một chưởng của mẫu thân dẫn đến trọng thương. Từ đó trở đi liền không thấy có thêm cao thủ nào xuất hiện nữa.
Lúc này trong trận hình của ma môn, một nam nhân khoảng chừng năm mươi tuổi, tướng mạo cực kỳ hung ác và xấu xí, đang cầm một cái ống nhòm, hào hứng quan sát mẫu thân ta tung hoành ngang dọc giữa đám loạn quân.


"Chậc chậc, Tuyết Ngạo Chi ơi Tuyết Ngạo Chi, thế lớn đã qua rồi, xem ra chẳng cần bao lâu nữa, nàng sẽ nằm ở dưới háng ta, trở thành nô lệ tình dục của Lục Anh này. Hắc hắc… hắc hắc..."

Lục Anh, phó giáo chủ của ma môn, một trong số những nhân vật quan trọng nhất của ma môn, địa vị thậm chí còn lấn áp cả giáo chủ. Bởi vì nếu như không nhờ hắn thường xuyên lập mưu nghĩ kế, ma môn tuyệt đối không thể lớn mạnh được như ngày hôm nay.

Chính vì vậy, ngay cả giáo chủ ma môn Trương Ma Sinh, cũng phải kính hắn ba phần. Có thể nói người có địa vị cao quý nhất trong giáo, ngoài hắn ra thì không còn một ai khác nữa.
Hai canh giờ sau, ma môn yêu nhân tấn công dần dần yếu bớt một chút. Có lẽ chúng đang chuẩn bị nghỉ ngơi. Mấy ngày qua, mỗi khi đến buổi trưa, bọn chúng sẽ tạm dừng tấn công để nghỉ ngơi.

Mẫu thân không nhịn được âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thu hồi thanh kiếm đã dính đầy máu tươi, thong thả đi đến bên cạnh ta.

"Mẹ uống chút nước đi ạ." Ta không giúp được việc gì cho chiến sự, đành phải làm những việc vụn vặt trong khả năng của mình, để mẫu thân có thể được nghỉ ngơi thật tốt.

Nàng nhẹ nhàng xoa đầu ta, ngồi xuống bên cạnh ta, thở dài một hơi, "Nếu như cha con ở đây thì tốt rồi." Dứt lời, mẫu thân nhận lấy chén nước trong tay ta, uống một hơi cạn sạch, trên mặt tràn đầy bối rối và tức giận, "Ma môn yêu nhân lại thừa dịp cha con ra ngoài để tập kích chúng ta, thủ đoạn thật là hèn hạ!"
Vào lúc này, ta cũng không biết mình nên nói gì để mẫu thân đỡ buồn. Câu nói này của nàng suốt mấy ngày nay ta đã nghe vô số lần. Nếu như phụ thân vẫn còn ở đây cùng với mẫu thân song kiếm hợp bích, đừng nói là ma giáo, cho dù là cao thủ của thập đại phái đến đây chúng ta cũng không hề sợ hãi!


Bỗng nhiên, ngoài cửa truyền đến một tiếng nổ lớn, sau đó là vô số tiếng kêu thảm thiết, ngay cả giấy trên cửa sổ đều bị chấn nát, còn có chút máu thịt văng tung tóe trên khung cửa.

"Là Chấn Thiên Lôi!" Mẫu thân hai mắt trợn tròn, không ngờ ma môn lại có Chấn Thiên Lôi làm đòn sát thủ. Lần này, chúng ta chắc chắn xong đời rồi.

Mẫu thân mang ta đi ra ngoài quan sát tình hình. Chỉ thấy chỗ Chấn Thiên Lôi rơi xuống chính là vùng chiến trường có nhiều đệ tử cùng ma môn yêu nhân nhất. Chết tiệt, bọn chúng quả thật là ác độc tàn bạo, ngay cả người của mình cũng bỏ mặc không thèm để ý, cố tình thả Chấn Thiên Lôi xuống nơi đông người nhất.
Nhưng kế sách này quả thật cũng rất hoàn hảo, bởi vì mặc dù bọn chúng chết còn nhiều hơn cả phe ta, nhưng phe ta cũng chỉ còn lại có mấy chục người, mà bọn chúng vẫn còn vô cùng vô tận viện quân ở phía sau bổ sung, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.

"Hết rồi... Hết rồi..." Mẫu thân bủn rủn tay chân, suýt nữa ngã quỵ xuống đất. May mà ta kịp thời phản ứng, vội vàng đỡ lấy nàng. Chứng kiến các đệ tử thân thiết như con hầu như đã chết hết, trái tim của mẫu thân dường như đã vỡ tan. Hai hàng nước mắt lăn dài trên má.

Bởi vì lực sát thương của Chấn Thiên Lôi là cực lớn, chỉ còn một vài đệ tử vẫn còn đứng vững, nhưng phần lớn đều đã thân mang trọng thương, vừa mới đối kháng với yêu nhân thêm một lát, liền lại có mười mấy người ngã xuống thêm.
"Hắc hắc… Hắc hắc!" Lúc này, ngoài cửa truyền đến một tràng cười vang dội, âm thanh này giống như mang theo ma lực xuyên thấu màng nhĩ. Mới chỉ một sát na, tất cả đệ tử còn lại đều chết hết. Xem ra cao thủ chân chính của ma môn giờ phút này mới bắt đầu xuất hiện!

"Lục Anh!" Mẫu thân căm tức nhìn chằm chằm vào kẻ vừa xuất hiện, khẽ quát một tiếng, giọng nói xen lẫn căm hận và đau buồn.

Khuôn mặt già nua và xấu xí của Lục Anh nhếch lên một nụ cười quái dị, nói với vẻ châm chọc, "Lâm phu nhân, ta đã nói với nàng từ lâu rồi, phu thê nàng không phải đối thủ của chúng ta đâu. Nhưng nếu nàng đồng ý quy thuận thánh giáo chúng ta. Ta có thể tha cho nàng, à quên, còn cả đứa trẻ sau lưng nàng một mạng, hắc hắc hắc hắc hắc..." Nói xong, hắn lại tiếp tục nở nụ cười khoái trá.
"Đừng hòng!" Mẫu thân đẩy ta ra sau lưng, đặt ngang thanh trường kiếm trước người, "Không một ai được phép làm tổn thương con ta!" Chiếc váy lụa dính đầy máu tươi của địch nhân che trở trước mặt ta, toát lên một vẻ đẹp thê lương.

"Hắc hắc" Lục Anh cười nhạt một tiếng, "Giờ không phải là lúc để nàng được lựa chọn đâu, Lâm phu nhân! Cho dù nàng có muốn chết, cũng không dễ dàng như vậy!" Lục Anh phát hiện tay của mẫu thân đang nhúc nhích, hình như định nâng kiếm tự sát, trong tay liền bắn ra một đồng xu đập vào cổ tay của nàng. Thanh trường kiếm lập tức leng leng rơi xuống.

Mẫu thân biết bọn chúng chỉ mơ ước cơ thể của nàng, chỉ cần nàng chết, ma môn tuyệt đối không dám động đến ta, bởi vì ta chính là con trai nuôi của đương kim hoàng hậu!

Ai mà chẳng biết, hiện giờ triều đình có thể dễ dàng tha thứ cho ma môn, đó là bởi vì bọn họ cần cân bằng hai bên, không để cho chính đạo một nhà độc đại uy hiếp đến địa vị triều đình mà thôi. Nếu như đứa trẻ được hoàng hậu cưng chiều nhất này xảy ra chuyện gì, cho dù ma môn có lớn mạnh hơn nữa một trăm lần triều đình cũng sẽ không dễ dàng tha thứ.
"Mẹ!" Chỉ thấy mẫu thân toàn thân vô lực, ta vội vàng đỡ lấy cơ thể mềm mại của nàng. Mặc dù ta chỉ mới mười sáu tuổi, nhưng cũng đã đủ sức chống đỡ sức nặng của mẫu thân.


Lục Anh hào hứng liếc nhìn ta một cái. Chỉ thấy hắn quơ nhẹ tay áo, một làn khói thơm đột nhiên phun ra. Ta chỉ kịp nghe thấy một tiếng kêu duyên dáng của mẫu thân "Không được ngửi!" Sau đó liền bất tỉnh nhân sự .

Mẫu thân mặc dù có chân khí hộ thể, nhưng tiếng kêu vừa nãy cũng khiến nàng hít phải một chút khói thơm, lập tức tay chân bủn rủn ngã quỵ xuống đất.

Lục Anh vẫy vẫy tay, liền có bốn năm tên ma môn yêu nhân tiến đến, mang ta và mẫu thân vào trong gian phòng. Lục Anh nhếch mép cười quái dị, sau đó thong thả đi theo sau.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.