Trở về truyện

Thẩm Khê - Chương 9.1: Làm Nũng (1)

Thẩm Khê

14 Chương 9.1: Làm nũng (1)

“Khê Khê, dậy mau. Có muốn ra biển câu cá không?”

Tống Tử Hoành ở bên tai Thẩm Khê nhẹ giọng gọi. Cô bé mơ hồ trả lời nhỏ một câu, trở mình muốn tiếp tục ngủ.

“Khê Khê, Khê Khê…”

Người đàn ông réo gọi giống như ma chú lượn lờ quanh quẩn ở bên tai Thẩm Khê, làm cô bất lực, mơ hồ nói.

“Anh đỡ em lên…”

“…”

Tống Tử Hoành đáp:

“Tự mình ngồi lên.”


Thẩm Khê dường như nghe không thấy, mắt nhắm mắt mở.

“Anh tới gần chút, ngủ lâu quá nên chân không có sức lực.”

Tống Tử Hoành bất đắc dĩ, hơi hơi khom lưng cúi người, đồng thời gập khuỷu tay lên đến trước mặt cô.

“Nắm cánh tay anh ngồi lên.”

“Em không muốn nắm cánh tay anh, người ta muốn ôm…”

Thẩm Khê duỗi tay, câu lấy cổ Tống Tử Hoành. Tống Tử Hoành quỳ một chân xuống đất, chỉ có một đầu gối trên mặt đất chống đỡ, đôi tay Thẩm Khê câu ở trên cổ, tương đương với dùng toàn bộ trọng lượng nửa người trên đem hắn kéo xuống, Tống Tử Hoành đột nhiên không kịp dự phòng, trọng tâm chao đảo không khống chế liền cùng Thẩm Khê song song kề sát cùng nhau.

"Anh rể to lớn như gấu."

Thẩm Khê giống như không phát giác ra tư thế vượt rào này có bao nhiêu mờ ám, thân mật mà cọ cọ sườn hắn.


“Thích nhất ôm anh rể.”

Tống Tử Hoành âm thầm nhẹ nhàng thở ra, cảm khái cô gái nhỏ này cư nhiên lại đem mình so sánh với gấu.

Xem ra là do bản thân hắn nghĩ nhiều, Tống Tử Hoành ôn nhu vỗ vỗ phía sau lưng Thẩm Khê.

“Được, đi nhanh lên, Chú Tề chờ đợi dễ sinh nóng nảy.”

Chú Tề mà Tống Tử Hoành nhắc đến là người phụ trách điều khiển du thuyền.

“Anh rể, cõng em.”

“Lớn như vậy, còn muốn cõng, bị người khác nhìn thấy không sợ xấu hổ sao.”


“Anh cõng em thì có làm sao?! Mọi người giờ này chắc là đi hết rồi chẳng ai nhìn thấy đâu. Anh rể.. Anh rể, anh là tốt nhất~"

Bé con mềm như bông, tiếng nói đáng thương vô cùng ở bên tai Tống Tử Hoành vang lên, hắn nhất thời mềm lòng, một tay ôm chầm sau thắt lưng, một tay ôm lấy bả vai, tiếp theo nháy mắt Thẩm Khê bị rút ra khỏi túi ngủ, ôm đến giữa không trung.

“Ah~”

Thẩm Khê kinh hô một tiếng, cánh tay buộc chặt, ngực cùng ngực tiếp xúc, thân mật không thể phân định, thậm chí có thể cảm nhận được tiếng tim đập hữu lực, “Thình thịch”, một chút tiếp nối một chút, phảng phất muốn đem chính mình tan vỡ.

Đồng dạng, Tống Tử Hoành cũng cảm nhận được, bất quá hắn chú ý không phải là tiếng tim đập, mà là thứ đang áp lên lồng ngực hắn chính là bộ ngực mềm mềm kia.

Thân thể thiếu nữ vô cùng mềm mại, mặc dù cách lớp quần áo, Tống Tử Hoành vẫn như cũ có thể rõ ràng cảm giác được bộ ngực sữa của thiếu nữ có bao nhiêu độ co dãn, có bao nhiêu ngập tràn hơi thở tuổi thanh xuân. Vòng eo tinh tế, bả vai mảnh khảnh, là đặc trưng của thiếu nữ uyển chuyển nhẹ nhàng gợi cảm.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.