Trở về truyện

Thẩm Khê - Chương 2.2: Đến Nhà Chị Gái (2)

Thẩm Khê

4 Chương 2.2: Đến nhà chị gái (2)

Dọc theo đường đi, Tống Tử Hoành câu được câu không hỏi tình hình học tập của Thẩm Khê, nghe được kỳ trung khảo chỉ có 553, hắn trầm mặc thật lâu. Tự hỏi Thẩm Hủy thành tích xuất sắc như vậy, tại sao Thẩm Khê là em gái lại học hành thua kém như vậy? Thiếu nữ ngượng ngùng mà cười cười.

"Cấp Sơ trung do em ham chơi, anh rể yên tâm, vào cao trung em bảo đảm sẽ nổ lực hơn!"

Đồng thời trong lòng một trận buồn bực, thành tích trung khảo kém như vậy không phải do cô nha! Lại muốn mình gánh tội thay... Haiszz!

Tống Tử Hoành thấy Thẩm Khê nhận sai thái độ chân thành, đồng thuận gật gật đầu. Chịu học, biết sai sữa sai. Xem ra còn tính có thể cứu chữa.

Chị gái thành tích vượt trội, từ nhỏ đến lớn đều là chuẩn con nhà người ta, thế cho nên "Thẩm Khê" luôn phải sống dưới cái bóng của Thẩm Hủy, đối với việc này cô thực sự không thích. Trước đây thành kiến đến nổi nhìn thấy Thẩm Hủy, cô tuyệt không sẽ chủ động chào hỏi, nhưng sau khi thay đổi cái "Tâm", đối nhân xử thế càng hiểu nhân tình, vừa vào trong nhà, không chờ Thẩm Hủy mở miệng, Thẩm Khê đã chủ động tiến đến thăm hỏi.

"Chị, em đến rồi."

Thẩm Khê gãi gãi đầu, có chút thẹn thùng nói.

Thẩm Hủy ngẩn ra vài giây, mới hơn nửa năm, em gái đã cao lên không ít, rồi sau đó trong lòng dâng lên cảm giác vui mừng. Chị lớn như mẹ, trong lúc nhất thời nhìn em gái đã trưởng thành, trong lòng cảm khái.


"Mau đến đây ngồi"

Thẩm Hủy dắt tay em gái, cùng ngồi vào trên sofa, hỏi:

"Trung khảo muốn báo danh chỗ nào?"

Thẩm Khê mông còn chưa ngồi ổn, một đòn trí mạng sấp mặt mà kéo đến làm cô gái nhỏ ngượng ngùng nói.

“Mẹ dặn em hỏi ý của chị.”

Thẩm Hủy lại hỏi.

“Muốn lưu tại thành phố G, vẫn là tới chỗ này?”

Nếu là em gái chuyển đến nơi này chọn trường học, thì cần thao tác tốt một chút.


“A?”

Thấy em gái đăm chiêu nhìn mình, Thẩm Hủy bất đắc dĩ,nhớ lại ngày xưa bằng tuổi Thẩm Khê, cô đã sớm xác định rõ mục tiêu lý tưởng.

“Em đó, chẳng có quyết tâm gì trong việc chọn trường học?”

Thẩm Hủy khí bất quá, gõ gõ đầu Thẩm Khê. Thẩm Khê tiếp tục mở to một đôi mắt tròn vô tội. Thẩm Hủy thấy em gái xấu hổ, tính hỏi thêm nhưng thôi, cô quyết định trực tiếp cùng mẹ thương lượng chuyện trường học cho em gái.

“Lớn như vậy, cũng không biết dự tính tương lai của mình, nếu không có mẹ bảo bọc, chị xem em làm sao?"

“Không phải còn có chị sao!”

Thẩm Khê ôm lấy tay Thẩm Hủy mè nheo lay động, làm nũng như con mèo nhỏ. Một giọt máu đào hơn ao nước lã, máu chảy về tim, nay thấy em gái chủ động cùng mình thân cận, Thẩm Hủy cư nhiên vui vẻ.


“Được rồi, được rồi, ăn cơm trước, em ăn sáng rồi mới đi hay gì?”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.