Trở về truyện

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp) - Chương 95

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)

95 Chương 95

Đến lúc này, sau một hồi nghỉ ngơi, con cặc của A Lý và A Tam đã bình phục hoàn toàn, căng cứng như cột buồm và sẵn sàng tiếp sức cho đệ đệ của chúng. A Lý nhanh hơn, nó nhào đến trước, không nói không rằng, nó đẩy Doanh Doanh nằm ngửa ra giường, định đè lên người nàng mà tiếp tục giao phối theo kiểu truyền thống, nhưng lần này, Doanh Doanh muốn đổi kiểu, nàng đã tự xoay người nằm sấp, ép sát phần thân trên xuống giường, còn mông thì chổng lên quay về phía nó, để lộ cái lỗ lồn vô cùng hấp dẫn với hai mép thịt vun đầy ra phía sau và một khe lồn hồng hào mời gọi, có vài giọt tinh dịch của A Tứ nhỏ nhễu dệu xuống dưới giường. Thân thể Doanh Doanh lúc này uốn cong, càng thể hiện rõ những đường cong tuyệt mỹ. Cả ba thằng không dám tin vào mắt mình, trước mắt chúng đúng là một nữ thần trụy lạc theo đúng nghĩa. A Lý xốc tới, nhét luôn con cặc vào lỗ lồn Doanh Doanh đang mở ra từ phía sau. A Tam nằm xuống ngay bên cạnh nàng, cũng chĩa con cặc dài thưởn ra trước mặt nàng. Doanh Doanh cũng chỉ chờ có thế, tóm lấy nó mà xục mạnh bằng tay, rồi nhét luôn vào miệng mà bú mút.

A Lý lúc này đang ôm chặt lấy hai bên hông Doanh Doanh, con cặc nó đút sâu vào lồn nàng, rồi bắt đầu địt một cách dứt khoát. Từng cú, từng cú, con cặc nó thọc mạnh vào lồn nàng, da thịt vỗ vào nhau lạch bạch. Doanh Doanh sướng quá, nàng nhả con cặc của A Tam ra mà rên lên đầy nhục cảm.

– Ôi…ứ…ư…ư…ư….các đệ…làm gỏi lắm…ta sướng….sướng….địt mạnh…lên…tỷ tỷ…sướng quá…a…a…a…

Nàng không thể ngờ mới lần đầu mà mấy thằng nhóc này đã làm tình giỏi như vậy. Làm tình một cách rất bản năng và đầy hào hứng. Đã xuất tinh hai lần trước đó (Một lần là trong góc phòng, còn lần thứ hai là do nàng bú cu cho nó) nên A Lý rất tự tin khám phá những khả năng của mình. Nó gần như hoàn toàn làm chủ nhịp chuyển động. Dưới cơ thể nó, Doanh Doanh từ một người làm chủ cuộc chơi thì giờ đây nàn gần như biến thành một thứ đồ chơi của nó. Nó giữ chặt, thọc ra thọc vào một cách thoải mái. Cái buồi khá dài của nó xọc tuốt đến tận gốc, rồi lại rút ra, thọc vào, liên tục. Do Doanh Doanh nằm thấp, nên nó phải đứng hơi khom chân, cong người xuống mà giã. A Tam nằm dưới, nó đã chui vào trong và lùa lưỡi vào giữa 2 khe ngực đang đong đưa theo nhịp nắc của A Lý. Doanh Doanh rùng mình, cảm giác vô cùng tuyệt vời. Nàng vẫn rên lớn, bóp mạnh xọc xọc con cặc của nó dụi vào mặt, vào mái tóc của nàng.

Sự co bóp của lồn Doanh Doanh quá dỗi khủng khiếp, Nó khiến cho A Lý dù đã xuất tinh hai lần rồi nhưng cũng không thể chịu đựng được lâu hơn nữa. Nó thở hổn hển, chân tay run bần bật, rồi hộc lên một tiếng và xối nguyên dòng tinh dịch vào lồn nàng. Con cặc A Lý vừa tột ra khỏi lồn Doanh Doanh là nàng lại ngồi lên, xoay người, nhét luôn con cặc của A Tam vào lồn mà cưỡi ngựa, nhún nhảy và rên rỉ không ngừng, đây là con cặc trinh nguyên thứ ba mà nàng chiếm đoạt trong một đêm. Doanh Doanh khao khát, cuồng nhiệt đến độ chính nàng cũng không thể ngờ tới, vốn ban đầu nàng định bụng chỉ làm cho chúng nứng cặc rồi đuổi ra để trêu tức chúng, nhưng thật không ngờ nổi, nàng đã sập bẫy của chính mình, chính nàng đã lên cơn nứng dữ dội và banh lồn ra cho mấy thằng nhóc mới lớn địt tơi bời. Có lẽ ngay cả trong mơ, chúng cũng không nghĩ người con gái mà chúng đang địt kia lại chính là Thánh Cô co quý của NNTG, người con gái có nhan sắc đẹp nhất trong thiên hạ.

Doanh Doanh rên rỉ, sàng sê mông trên con cặc của A Tam, nó sướng quá, không ngừng hẩy mông lên để địt nàng, nó vươn hai tay lên bóp lấy hai bầu vú căng tròn đang nẩy tưng tưng theo nhịp nhún nhẩy của cả hai người. A Tứ lúc này cũng đã đứng dậy, nhét con cặc của nó vào miệng nàng, Doanh Doanh nhún nhảy trên người một thằng, bú cặc của một thằng cảnh tượng trông thật vô cùng hoang dâm, trụy lạc. Rồi cuối cùng, đến lượt A Tam cũng không chịu nổi, nó tăng tốc, địt phành phạch lên như một cái máy rồi bắn ngược tinh trùng vào trong lồn nàng. Cùng lúc đó, A Tứ cũng xuất tiếp một đợt tinh trùng nữa vào miệng nàng. Cả ba người nằm chồng đống lên nhau thở dốc, khắp khuôn mặt xinh đẹp của Doanh Doanh bê bết tinh trùng của mấy thằng. Nàng thở không ra hơi, thỏa mãn với cuộc truy hoan bất ngờ này. Trời lúc này cũng đã gần sáng:

Đúng lúc này, cánh cửa phòng Doanh Doanh bật mở, Hướng Vấn Thiên bước vào, nhìn thấy cảnh tượng chưa từng thấy với Doanh Doanh, tưởng rằng nàng bị đánh thuốc rồi bị hãm hiếp, ông tức giận hét lớn:

– Tiểu thư, cô bị sao vậy? Khốn kiếp, ta giết chết các ngươi.


Nói đoạn ông lao vút tới, tóm cổ lấy một thằng ấn người nó vào tường rồi bóp mạnh. Đúng lúc đó, Doanh Doanh kịp thời lên tiếng:

– Hướng thúc thúc, mau dừng tay. Mọi chuyện là do ta làm chủ, không phải lỗi của chúng.

Cánh tay của Hướng Vấn Thiên lỏng ra đôi chút, gương mặt của tên A Lý giãn ra, nhưng vẫn đỏ bừng vì khó thở, không nói được câu nào, Ở dưới, hai thằng A Tam và A Tứ mặt cắt không còn một giọt máu, vội vàng quỳ xuống van xin:

– Tiền bối, xin tiền bối tha mạng, xin tiền bối tha mạng, chúng con hoàn toàn chỉ nghe theo lệnh của tiểu thư, mong tiền bối xuy xét.

Tai hướng vấn thiên ù đi, ông thả tên kia ra, cả ba thằng cuống quít ôm quần áo cắp đít chạy mất. Hướng Vấn Thiên vẫn hoang mang với nhưng suy nghĩ trong đầu. Ông không hiểu sao Doanh Doanh lại cho phép chúng làm vậy, một điều chưa từng xảy ra và dù có nằm mơ ông cũng không dám mơ tới. Đột nhiên Doanh Doanh cất tiếng nói chặn ngang dòng suy nghĩ của ông:

– Hướng Thúc Thúc, thúc đừng nghĩ nhiều, vừa rồi Doanh Doanh chỉ coi chúng như những món đồ chơi mà thôi (Ôi, Vcl, cho bố làm đồ chơi của mày với, đcm :D)

– Tiểu thư, ta không có ý gì, chỉ mong người hãy giữ gìn ngọc thể, nếu có vui cũng đừng vui quá. – Hướng Vấn Thiên lên tiếng, ánh mắt không dám nhìn Doanh Doanh

– Thúc thúc, thúc Yên Tâm, Doanh Doanh hứa với người, sẽ không có lần thứ hai nữa đâu. À, người quay lại đây gấp như vậy là có việc gì.


– À, Giáo chủ…giáo chủ có việc muốn gặp tiểu thư, vì vậy ta tới để báo, chúng ta phải rời khỏi đây và hành động thôi.

Hướng Vấn Thiên sực nhớ nhiệm vụ, quay lại nhìn nàng lên tiếng, rồi chợt ông sững người lại, thất thần mất vài giây. Doanh Doanh đang ngồi trên giường, cơ thể nàng đã được che lại bằng miếng vải trắng từ khi ba thằng nhóc kia chạy ra khỏi phòng, chiếc vải trắng mỏng manh quấn ngang ngực để lộ một nửa cặp nhũ hoa, trắng hồng, tròn trịa, trông thật khiêu gợi vô cùng. Hướng Vấn Thiên không biết vô tình hay cố ý, mắt ông cứ dán chặt vào vùng da thịt tươi mát kia. Doanh Doanh cũng không biết là nàng đang vô tư hay chưa hết cơn nứng, cứ mặc nhiên cho ông soi mói trên ngực mình.

– Được thôi, thúc thúc, vậy bây giờ ta tắm rửa qua thật nhanh rồi chúng ta đi gặp cha ta.

Tai Hướng Vấn Thiên như ù đi, ông không nghe rõ câu nói của nàng, Hướng Vấn Thiên thấy Doanh Doanh ngồi xuống giường, hở hang như vậy thì tự dưng ông thấy nao nao. Ông liếc nhìn thân thể gợi dục của nàng, từ đầu tới ngón chân mà thấy hơi thở mình trở nên trì trệ. Khuôn mặt kiều diễm, bộ ngực khiêu gợi, cái eo thon nhỏ, bờ mông vung tròn, cặp giò trường túc, tất cả là biểu tượng của một nữ thần nhục thể, không thể chối cãi được. Như nếm phải món đồ chua mà ê răng trào nước miếng, ông nuốt nước bọt một cái “ực”. Thật không ngờ cô gái hỏ bé xinh xắn năm xưa ông dạy dỗ bây giờ đã thành một trang tuyệt sắc giai nhân rồi. Không nói thêm một lời nào, như đang cố gắng, một cách miễn cưỡng, chống lại một sức lôi kéo của một sự thu hút đầy đam mê, ngập dâm tính nhưng không chính đáng, nhiều tội lỗi, rồi như sực tua lại câu nói của Donh Doanh ban nãy, Hướng Vấn Thiên vội quay đi bước chân ra khỏi phòng. Doanh Doanh nhìn theo bước chân vội vàng của ông, nàng mìm cười dâm đãng “Thì ra Hướng thúc thúc của ta cũng như bao người đàn ông khác mà thôi”…

– Doanh Doanh, tình hình Hắc Mộc Nhai thế nào? – Nhậm Ngã Hành lo lắng hỏi con gái

– Bọn chúng tăng cường canh phòng bị, e rằng chúng ta muốn lên đó, sẽ khó khăn hơn.

– Khó nữa cũng phải lên, nếu không đòi lại được ngôi vị giáo chủ, cha uổng phí làm người.


– Cha, chi bằng để con đi xem thử.

– Không được, một mình con đi quá nguy hiểm, lần trước cha và con đại náo Linh Thứu tự chuyện này chắc chắn đã đến tai hắn, lần này con lên đó một mình, chắc chắn Đông Phương Bất Bại sẽ không bỏ qua cho con đâu.

– Cha yên tâm đi, hồi đó Đông Phương Bất Bại nói cha bị điên, mới cướp được ngôi vị giáo chủ, nhiều năm nay, hắn luôn đối xử với con không tệ. Thực ra chính là vì muốn che mắt người đời. Để tất cả mọi người không hoài nghi chức vị Giáo chủ của hắn mà chiếm đoạt mà có được, vậy nên nếu hắn biết con đi cùng cha mà tùy tiện ra tay với con, chỉ sợ tất cả giáo chúng trong thiên hạ cũng không chấp nhận.

Sau khi nghe Doanh Doanh phân tích, sau một hồi đắn đo, Nhậm Ngã Hành cũng liều mình gật đầu đồng ý. Doanh Doanh trở về Hắc Mộc Nhai ngay lập tức nàng bị Đông Phương giữ lại, sau khi điều tra, Đông Phương biết Doanh Doanh cũng rất yêu thích Lệnh Hồ Xung, đã vậy hai người còn ở bên nhau một khoảng thời gian dài, nghĩ đến đó, một chút hờn ghen bùng lên trong người nàng, đáng lẽ Đông Phương định dùng Doanh Doanh để ép Nhậm Ngã Hành xuất hiện, nhưng giờ đây, nàng không cần nữa, nếu là người Lệnh Hồ Xung thích, nàng lại muốn đối phó theo kiểu khác. Đông Phương lôi ra một viên thuốc trong suốt, sau đó nàng é Doanh Doanh phải uống nó vào, Doanh Doanh lúc đầu không chịu, nhưng khi Đông Phương đem tính mạng của Lệnh Hồ Xung ra đe dọa thì nàng không còn cách nào khác, âm thầm nuốt viên thuốc đó vào. Thật trớ trêu, cả hai người con gái nhan sắc tuyệt trần lại đều vì tình yêu vói một người con trai và một chút hờn ghen nhỏ nhoi của mình mang đang tâm hãm hại lẫn nhau…

Sau 3 tháng tu luyện trên Tư Quá Nhai, mọi chiêu thức và bí kíp võ học của Tịch tà kiếm pháp, Nhạc Bất Quần đều thấm nhuần và luyện tập vô cùng tinh diệu, hắn trở xuống núi với bộ mặt khoan khoái, thần thí tươi tỉnh, chí có giọng nói là tự nhiên trở nên the thé khó hiểu, điều này khiến Nhạc phu nhân hết sức ngạc nhiên và trong lòng đã dấy lên một mối hoài nghi, có điều nàng không nói cho rõ ràng.

Trong thời gian này, tình cảm của Lâm Bình Chi và Linh San ngày càng trở nên khăng khít, chính điều này khiến cho Nhạc phu nhân hết sức vui mừng, nàng tin rằng San nhi có lẽ đã tìm được hạnh phúc của đời mình khi mà Bình Chi không hề quan tâm đến quá khứ của nàng. Ngày Nhạc Bất Quần bế quan, cũng là lúc Lâm Bình Chi đến xin sư phụ và sư nương gả Linh San cho hắn, tất nhiên bọn họ rất vui mừng đồng ý và chọn ngày tiến hành hôn lễ.

Về phía phái Hằng Sơn, Lệnh Hồ Xung vẫn chỉ đạo bọn họ luyện kiếm rất tốt, nhờ có kiếm pháp thất truyền, mà võ nghệ của các đệ tử trong phái tiến bộ vô cùng rõ rệt. Mọi việc đang diễn ra hết sức bình thường thì bỗng một ngày, Điền Bá Quang bỗng dưng chạy đến phái Hằng Sơn và bị Lệnh Hồ Xung bắt gặp. Có điều trông hắn không giống như trước đây là một chàng trai tuấn tú và đào hoa nữa, thay vào đó là một Điền Bá Quang đac cạo trọc đầu, ăn mặc theo lối phong cách của một hòa thượng, đến nỗi Lệnh Hồ Xung suýt chút nữa là không nhận ra. Qua hỏi han, hắn kể lại với chàng rằng trong một lần đi chơi gái, bị Đông Phương Bất Bại bắt được nên nàng ta đã bắt hắn lên Hằng Sơn để chăm sóc và bảo vệ cho Nghi Lâm, đồng thời còn cắt mất tóc của hắn và bắt hắn phải ăn mặc như một hòa thượng vậy.

Nhắc đến Đông Phương, Lệnh Hồ Xung lại chạnh lòng, chàng cảm thấy hối hận vì hôm đó đã đâm nàng một nhát kiếm, tình yêu mới chớm nở của hai người tan biến nhanh chóng như bong bóng xà phòng vậy. Và có lẽ cũng chính vì tình yêu đó đã làm trỗi dậy sự tàn ác trong con người Đông Phương, để giờ đây cả giang hồ bị nàng dậy sóng, âu có lẽ lỗi lầm cũng một phần do chính chàng gây ra. Lệnh Hồ Xung dẫn Điền Bá Quang lên núi, Nghi Lâm là người đầu tiên phản đối, do nàng vẫn còn cái cảm giác sợ hắn từ trước tới giờ. Cuối cùng Lệnh Hồ Xung phải dứng ra nói giúp, Nghi Lâm mới đồng ý.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.