Trở về truyện

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp) - Chương 62

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)

62 Chương 62

Nhờ Tử Hà thần công của Nhạc Bất Quần truyền sang, sáng sớm hôm sau Lệnh Hồ Xung đã bình phục được vài phần, khi tất cả mọi người tề tựu đầy đủ chuẩn bị lên Ngũ Bá Cương thì Linh San và Bình Chi bất ngờ trở về, thì ra, ngay sáng sớm hôm sau, hai tên Hắc Hùng và Bạch Hùng sau khi vui vẻ với Linh San tới gần sáng thì nhận được mật báo, chúng đi tới, cởi trói cho Lâm Bình Chi:

– Xem ra các ngươi vẫn còn may mắn chán, chủ nhân của bọn ta ra lệnh thả các ngươi về.

– Thật sao?? Các ngươi tha cho bọn ta sao??

– Không tin à, con không mau dắt con điếm của ngươi đi, bọn ta đổi ý bây giờ.

Lâm Bình Chi hốt hoảng thả chạy tới nâng Linh San dậy, hấp tấp mặc quần áo vào cho nàng:

– Sư tỷ, chúng ta mau về thôi.

Sau đó hắn vội vàng dắt Linh San chạy thẳng một mạch về nhà, vừa về đến nhà thì gặp cha mẹ mình chuẩn bị đi:

– Cha, mẹ… – Linh San nhìn thấy mẹ, vội vã chạy tới ôm thật chặt, miệng thút thít.


– San Nhi, con về rồi sao? Đừng sợ, có mẹ đây rồi. – Nhạc phu nhân ôn tồn ôm lấy nàng vỗ về

Sau đó, mọi người ân cần hỏi han, Linh San thuật lại việc hai người bị bắt, bị nhốt, Bình Chi bị đánh, bị trói nhưng hai người tuyệt nhiên giấu nhẹm chuyện nàng bị hai tên đó hãm hiếp. (Tất nhiên, không lẽ đem ra khoe :D).

Thấy mọi việc đều đã ổn, Nhạc Bất Quần tiếp tục hối thúc mọi người lên đường đi Phúc Châu. Kỳ lạ là ở chỗ, trên đường đến Phúc Châu, dọc đường, rất nhiều môn phái và các bằng hữu khác trên giang hồ cứ hễ nghe thấy phái Hoa Sơn là xin gặp Lệnh Hồ Xung cho bằng được, vốn bản tính phóng khoáng, Lệnh Hồ Xung không ngần ngại kết giao với họ, thế nhưng chàng không biết điều này khiến sư phụ của chàng, Nhạc Bất Quần cảm thấy khó chịu vô cùng. Rồi trong số họ, có một cặp tình nhân, có lẽ do cùng một môn phái nói rằng ngày mai trên Ngũ Bá Cương hội đầy đủ các chưởng môn nhân, giáo chủ, đảo chủ và động chủ bang chủ và không ít giang hồ hảo hán có mặt tại Ngũ Bá Cương mong gặp mặt, và khẩn thiết đề nghị Lệnh Hồ Xung lên trên đó. Lệnh Hồ Xung thấy vô cùng ngạc nhiên, chàng dẫu sao cũng chỉ là một tên vô danh tiểu tốt trên giang hồ, tại sao mấy hôm nay tên tuổi lại nổi lên như cồn vậy, Chàng hỏi họ nhận sự ủy thác của ai thì hai người này không chịu nói, hoặc là không được nói, cứ nói rằng chàng chỉ cần lên Ngũ Bá Cương thì mọi chuyện sẽ rõ. Lệnh Hồ Xung mấy lần khước từ, nói phải đi cùng sư phụ, nhưng hai người họ liên tục nài nỉ, thêm sự công kích phía Lam Phượng Hoàng nên Lệnh Hồ Xung cũng chẳng còn cách nào từ chối.

Ngay sau đó một lát thì một người là Tư Mã Đại, chính là một trong số những người đã tặng rượu trên đường cho Lệnh Hồ Xung đến tận nơi mang kiệu đón chàng lên Ngũ Bá Cương, thịnh tình khó từ chối, Lệnh Hồ Xung đành phải vào tạm biệt sư phụ và sư nương rồi theo họ cùng Lam Phượng Hoàng lên Ngũ Bá Cương. Thấy một mình Lệnh Hồ Xung lên Ngũ Bá Cương, sư nương của chàng vô cùng lo lắng:

– Sư huynh, Xung nhi đi lần này, không rõ là phúc hay họa, hơn nữa lần này, bọn tà ma ngoại đạo đều tụ họp ở trên Ngũ Bá Cương, không rõ sẽ có âm mưu quỷ kế gì gây bất lợi cho chúng ta, muội thấy hay là chúng ta đi theo nghe ngóng một chút, không biết ý huynh thế nào?

Nhạc Bất Quần suy nghĩ một lúc rồi thở dài lên tiếng:

– Đức Nặc, con và mọi người đi Phúc Châu trước đi, ta và sư nương sẽ theo sau.

– Rõ, thưa sư phụ.


– Các con đi đường nhớ cẩn thận nhé. – Nhạc phu nhân ân cần dặn dò.

– Vâng, thưa sư nương.

Trong khi đó, trên Ngũ Bá Cương hội tụ rất nhiều anh tài và các nhân sĩ võ lâm khác, bao gồm Lão Đầu Tử, Kế Vô Thi, Tổ Thiên Thu và rất nhiều những người khác, Lệnh Hồ Xung vừa đến nơi thì bọn họ đã chạy ra chào đón, sư phụ của chàng vừa tới nơi, thấy vậy lên tiếng:

– Xung Nhi, con tự mình xem đi, nhân sĩ võ lâm trên Ngũ Bá Cương này hoàn toàn không phải là võ lâm chính phái, ta thấy con nên rời khỏi đây sớm đi.

– Sư phụ, nhưng con thấy họ hình như hoàn toàn không có ác ý.

– Ta thấy bọn chúng vốn có dã tâm chính là muốn con gia nhập vào ma giáo.

– Xung nhi, sư phụ con nói có lý, nếu con không tỉnh ngộ kịp lúc thì sớm muộn gì cũng rơi vào cảnh thân bại danh liệt.


Lệnh Hồ Xung còn chưa kịp nói gì thì họ đã xúm lại bái kiến chàng và sư phụ chàng rồi lôi chàng vào uống rượu khiến cho Lệnh Hồ Xung còn không kịp giải thích với sư nương của mình. Bất đắc dĩ, Nhạc Bất Quần phải cùng cợ tìm một nơi nghỉ chân, đồng thời dò xét xem bọn chúng có âm mưu gì không? Lệnh Hồ Xung vào trong với mọi người, tất cả ly rượu đều được rót tràn, ly rượu chuẩn bị nâng tới miệng Lệnh Hồ Xung thì Bình Nhất Chỉ bước vào:

– Không được uống. Các ngươi đang làm gì vậy, ai ai cũng ép Lệnh Hồ Công tử uống rượu, có phải muốn ép chết huynh ấy không?

Sau đó, Bình Nhất Chỉ nhiếc mắng Lão Đầu Tử và Tổ Thiên Thu thậm tệ vì ông ta đã cho Lệnh Hồ Xung uống Tục Mệnh Bát Hoàn, vì thang thuốc đó vốn chỉ dành cho nữ nhân khí lực yếu và bị bệnh từ nhỏ. Lệnh Hồ Xung thấy hai người họ bị mắng thì đứng ra nói đỡ, Bình Nhất Chỉ thấy vậy mắng luôn cả chàng:

– Lệnh Hồ công tử, công tử phải biết giữ gìn sức khỏe chứ, người công ử yếu như vậy, đã thế lại suốt ngày rượu chè, thử hỏi ta làm sao cứu được công tử đây.

Lệnh Hồ Xung thấy lạ, liền lên tiếng đáp trả:

– Bình đại phu, mạng sống của ta ông hà tất phải lao tâm như vậy, ta biết bản thân bị thương nặng, chắc chắn khó mà sống sót, vậy thì tội gì mà không vui vẻ sống nốt quãng đời ngắn ngủi này cho thật thoải mái.

Quá bất lực trước sự bảo thủ của chàng, đồng thời chưa tìm được ra cách nào cứu nội thương của Lệnh Hồ Xung, Bình Nhất Chỉ tức giận bỏ đi. Lệnh Hồ Xung thấy Bình Nhất Chỉ bỏ chạy thì phái Lam Phượng Hoàng đuổi theo, sau đó chàng quay lại uống rượu với bọ họ thỏa thuê, sảng khoái, không biết trời trăng gì nữa.

Đêm đến, Lệnh Hồ Xung do uống quá nhiều rượu nên ngủ li bì, bốn người Tư Mã Đại, Kế Vô Thi, Tổ Thiên Thu và Lão Đầu Tử đưa chàng về một ngôi nhà tranh trong rừng trúc ở gần đó, thì ra bốn người này chính là người của NNTG, họ luôn luôn túc trực bên Thánh Cô Nhậm Doanh Doanh, cả bốn người đều một mực trung thành với nàng, tất cả những chuyện liên quan đến Lệnh Hồ Xung trong thời gian gần đây đều do nàng một mình âm thầm chỉ đạo. Và cũng chính Doanh Doanh đã phái Bình Nhất Chỉ đi khám bệnh và chữa trị cho Lệnh Hồ Xung, rồi phái 4 người này kính rượu, rồi đưa chàng lên Ngũ Bá Cương, chủ yếu để cho cái Tên Lệnh Hồ Xung được uy trấn và vang dội trên giang hồ.

Bọn họ vừa đặt Lệnh Hồ Xung xuống giường thì cũng là lúc Doanh Doanh về đến nơi, thấy nàng, cả bốn người đó quỳ mọp xuống:

– Thuộc hạ tham kiến Thánh Cô.

– Các vị mau đứng dậy, ta có một việc nữa muốn nhờ các vị làm giúp ta.

– Xin Thánh Cô cứ việc sai khiến, chúng thuộc hạ luôn luôn sẵn sàng.


…………

Bốn người bọn họ đi rồi, Doanh Doanh vội vàng đến bến Lệnh Hồ Xung vẫn đang say giấc sau trận rượu túy lúy hồi chiều. Nhìn gương mặt điển trai thanh tú của Lệnh Hồ Xung đều đều theo nhịp thở, Doanh Doanh không khỏi xúc động, nàng mỉm cười nhìn chàng rồi nghĩ thầm “Tất cả là tại huynh không tốt, để thiên hạ cười nhạo ta, nghĩ rằng ta không thể gả cho ai được nữa nên phải nghĩ ra trăm phương ngàn kế để giữ huynh ở bên cạnh vậy. Huynh có gì ghê ghớm đâu chứ, hại ta chẳng còn mặt mũi nào để gặp ai hết, ta bảo bọn Tổ Thiên Thu truyền tin muốn giết huynh, là muốn huynh mãi mãi ở bên ta, không rời một bước” Nghĩ đến đây, khuôn mặt của nàng ửng hồng lên trông xinh đẹp vô cùng, thật chẳng khác Hằng Nga tái thế.

Lệnh Hồ Xung sau trận rượu đã say bí tỉ từ, nằm mê mệt không còn biết trời đất gì nữa, khuôn mặt chàng đỏ hồng vì hơi men, hơi thở chàng đều đều nhấp nhô nhẹ nhàng, chang mê man không hề hay biết có một mỹ nhân tuyệt sắc đang ngắm nhìn chàng say đắm, hơi rượu trong người chàng tỏa ra càng khiến nàng thêm xao xuyến. Doanh Danh đang ngồi ngay bên cạnh chàng, chiếc lò sưởi được đốt bằng củi than được đặt ngay cạnh hai người để tránh cho chàng bị cảm lạnh.

Chiếc nón chùm che mặt một lần nữa được bỏ ra, vãn là khuôn mặt rạng ngời của thần tiên hiện ra, thế nhưng thêm một lần nữa Lệnh Hồ Xung vẫn chưa có cơ họi được ngắm nhìn dung nhan tuyệt sắc của Doanh Doanh. Hồi hộp và hấp tấp y như lần đầu tiên vậy, Doanh Doanh run run đôi tay đưa tới cạp quần của chàng mà cởi chiếc dây lưng. Từ hôm khẩu dâm để cứu chàng đến giờ, nàng không sao quên được hình ảnh con cu to lớn, hồng hào và lông lá của chàng. Đến nỗi hôm nay, vừa mới gặp lại chàng là nàng đã thấy mình loạn nhịp, cảm giác ham muốn dâng lên như sóng vỗ bờ, nàng muốn lao ngay đến bên chàng mà lọt cái quần đó ra để được nhìn thấy nó, được chạm vào nó mọt lần nữa, khó khăn lắm nàng mới nghĩ ra cách đuổi bốn tên kia đi khỏi đây để được ở bên chàng. Và chỉ một lát nữa thôi, nàng sẽ lại được thỏa mãn mong ước.

Chiếc dây lưng vải được kéo ra khỏi quần, hai vạ áo choàng của chàng đựa àng vén sang hai bên, những cúc áo vải trong cùng được cởi bung nót ra, để lộ ra lòng ngực săn chắc với những cơ bắp cuồn cuộn vô cùng hấp dẫn phụ nữ, làn da thịt ở ngực chàng đỏ rực lên vì hơi men khiến nàng không khỏi xuyến xao, tay nàng di chuyển dần xuống dưới, những chiếc quần cũng từ từ được kéo xuống tới tận đầu gối, con cặc chàng lần thứ hai trong đời hiện ra trước mắt nàng, vẫn mờ mờ ảo áo dưới ánh đè lồng và ánh lửa hòng của chiếc lò sưởi. Nó đang nằm vắt vẻo sang một bên đùi nàng, không cứng nhưng rất to lớn. Doanh Doanh run run, tim nàng vẫn loạn nhịp dù đây là lần thứ hai nàng cởi quần của chàng. Lệnh Hồ Xung vẫn miên man trong gấc ngủ lì bì mà không hề biết mình đang được hưởng một hồng phúc mà chưa gã đàn ông nào trên đời này có được. Cánh tay ngọc ngà của nàng từ từ vươn tới, tóm lấy thân cặc của chàng rồi dựng nó lên, những ngón tay khẽ bóp chặt lấy thân cặc mà xục xục nhẹ nhàng, hơi nóng từ thân cặc truyền vào lòng bàn tay mát dượi khiến nàng sung sướng. Cứ như vậy, Doanh Doanh xục xục thân cặc một hồi lâu thì nó bắt đầu cương cứng dần theo bản năng dù chàng vần nhắm nghiền mắt, kích thích được thân cặc, Doanh Doanh thích thú, nàng nhoẻn miệng cười thích thú, con cặc Lệnh Hồ Xung lúc này đã vô cùng to lớn và dài ngoẵng, đến nỗi cả hai cánh tay nàng nắm lấy mà cũng không sao phủ được hết chiều dài của thân cặc.

Xục cặc cho chàng bằng tay một hồi khá lâu, nàng bắt đầu cúi xuống, áp má ửng hổng lên thân cặc như thể lâu lám rồi nàng không được gặp nó vậy. Mà đúng là khá lâu thật, sau lần đó thì suốt mấy tháng sau nàng đâu có được nhìn thấy nó thêm một lần nào nữa đâu, thử hỏi không nhớ làm sao được. Dụi má vào thân cặc Lệnh Hồ Xung, Doanh Doanh ma sát thân cặc với má nàng, mắt lim dim hưởng thụ, mũi nàng hít hà để cảm nhận cái mùi ngai ngái, nồng nồng đặc trưng của thân cặc, cái mùi đó hôm nay được pha thêm hương vị của men say khiên cho nàng cảm thấy ngây ngất.

Há miệng ra thật lớn, Doanh Doanh bắt đầu đưa cặc chàng vào miệng, hai môi nàng chúm lại ngậm thật chặt lấy đầu rùa mà mút “chụt…” một tiếng thật mạnh, rồi cứ thế nàng từ từ đưa mặt xuống mà ngậm cho cặc vào sâu hơn, hai ngón tay tinh nghich vân vê hai hòn dái của chàng. Đọng tác của nàng lả lướt và chuyên nghiệp hơn rất nhiều so với lần đầu nàng làm cho chàng. Doanh Doanh làm đi làm lại cho đến khi thân cặc chàng ướt đẫm nước miếng của nàng tì nàng mới chịu nhả ra, con cặc càng chĩa ngược lên trời hiên ngang đầy kiêu hãnh.

Doanh Doanh ngòi trên giường, từng lớp áo mỏng được trên người được nàng cởi bỏ ra ngoài và vứt vào một góc giường, cho tới tận chiếc áo yếm cuối cùng được tháo ra thì một bộ ngực cang tròn ngạo nghễ, vun cao và vô cùng kích thích được hiện ra, Doanh Doanh cũng phấn khích đến ửng hổng cả hai má, bộ ngực nàng nhấp nhô theo từng hơi thở khiến nó càng trở nên hấp dẫn, cách đó không xa, bên ngoài cánh cửa, 4 lỗ nhỏ ở 4 điếm khác nhau trên cánh cửa bị đục thủng (thủng lớp vải mỏng trên cửa nhé), tám con mắt khát dục đang hau háu nhìn vào trong và chứng kiến toàn bộ hành động cở áo của nàng, từng lớp áo của nàng được thoát ra khiến tim chúng như ngừng đập, cả bốn con cặc đều như muốn nổ tung vì hành động của nàng, chúng chưa bao giờ thấy Thánh Cô tôn quý của chúng lại có những hành động dâm đãng như vậy, đến khí chiếc áo yếm được nàng cởi bỏ, bộ ngực bung ra và vun cao lên phía trước thì một thằng đã không chịu nổi, thì thào thành hơi chứ không dám nói ra tiếng:

– Ôi..trời ơi…ta chết mất…tên tiểu tử Lệnh Hồ Xung kia thật có phước ba đời.

– Ngậm cái mồm chó của ngươi lại mà chiên ngưỡng đi, Thánh Cô mà phát hiện ra là chết cả lũ bây giờ. – Một giọng khác vang lên.

– Trời ơi..Thánh Cô đẹp quá…được nhìn nàng như vậy thôi đối với ta cũng là một niềmhạnh phúc rồi. – Một giọng nữa chen vào, tất cả đều nói ra hơi chứ không ra tiếng.

– Ôi, nếu được Thánh Cô ban phước dù chỉ một lần, ta nguyện chết cũng cam lòng.

– Cái lão béo ịch này đứng gọn vào, che hết cả chỗ của người khác…trời ơi…chẹp chep…ta chết mất.

Thì ra bốn người này chính là Tư Mã Đại, Tổ Thiên Thu, Ké Vô Thi và Lão Đầu Tử, bốn thuộc hạ rất chung thành của nàng, cả bốn tên đều không hiểu vì sao nàng lại bắt chúng đi tìm và giết Lệnh Hò Xung trong khi chàng đang ở trong nhà, biết rằng tình cảm Doanh Doanh dành cho chàng là rất rõ ràng, không thể có chuyện nàng giét chàng được nên bọn cúng đã quay trở lại theo dõi, và quả thật cả bốn tên già trẻ này đẫ được một phen bổ mắt nhất trên đời. Cả bốn gã đều biết rõ Thánh Cô của chúng rất đẹp, không một người con gái nào trên thế gian này có thể sánh với nàng, thế nhưng, không một gã nào dám vọng tưởng, dù chỉ là trong mơ, với chúng, Thánh Cô là để tôn thờ, để chiêm ngưỡng. Hôm nay được nhìn ngắm nàng khỏa thân thế này, với chúng đúng là trên thế gian này không còn gì sung sướng bằng.

Ở bên trong, Doanh Doanh mỉm cười tinh nghịch, với bản lĩnh của mình nàng biết rõ ràng bản thân đang bị theo dõi, càng biết rõ những kẻ đang nhìn chằm chằm vào nàng mà nuốt nước bọt là ai, vốn nàng định ra đuổi chúng đi, nhưng không hiểu sao cái cảm giác biết người khác nhìn mình khẩu dâm vô cùng kích thích nàng, cứ nghĩ đến tám con mắt bên ngoài đang lén la lén lút nhìn vào thân thể của nàng mà không làm (hay là không dám) gì được nàng nó cứ kích thích Doanh Doanh vô cùng dữ dội, chính vì vậy mà nàng đã để chúng ở lại, cũng coi như là phần thưởng cho sự chung thành của chúng đối với nàng.

Doanh Doanh đứng dậy trên giường, nàng kéo dây và tụt luôn quần mình xuống, lần đầu tên trong đời, nàng khỏa thân trước mặt chàng và bốn gã đàn ông ngoài kia và cũng là lần đầu tiên chúng được nhìn thấy thân thể nhục dục của thánh nữ mà chúng luôn luôn tôn thờ, chiếc quần nàng vừa tuột ra, ngay lập tức cả bốn gã cũng vội vàng tụt quần xuống, tay nắm chặt lấy những con cặc của mình, bóp mạnh cố gắng kiềm chế để không xuất tinh vì hoàn cảnh trước mắt:

– Trời ơi…Thánh Cô làm gì vậy, không lẽ nàng định trao thân cho Lệnh Hồ Xung trong lúc hắn đang say như chết thế sao, trời ơi, sao nàng không trao cho ta. – Tư Mã Đại rên rỉ trong cuống họng.

– Câm cái mồm ngươi lại mà xem tiếp đi…trời ơi…hấp dẫn quá…đẹp quá…hm…hm…

Doanh Doanh đã hoàn toàn trần truồng, nhưng do nàng đứng nghiêng với ánh mắt của chúng nên bọn cúng chỉ nhìn thấy được cặp vú vươn cao của nàng và đôi chân dài miên man thẳng tắp chứ không thể nhìn thấy lồn nàng. Dưới ánh đèn lồng mở ảo, trông nàng lại càng trở nên hấp dẫn vô cùng, cả bốn đưa bên ngoài căng mắt ra hết cỡ, cố gắng ghi nhớ những hình ảnh hiếm hoi kia vào trong trí óc của chúng để sau này có đi chơi gái thì còn lôi ra mà tưởng tượng.

Doanh Doanh quỳ xuống, với động tác khoan thai, nàng khẽ vén mái tóc dài sang ột bên, một tay tóm lấy con cặc nàng, từ từ cúi đầu xuống, nàng le lưỡi liếm lên đầu khấc của cặc chàng một cái, động tác vô cùng dâm đãng, ở bên ngoài, cả bốn gã thuộc hạ của nàng nhìn vào mà tưởng tượng ra đó là con cặc của chúng, nhanh như chớp, bốn tên vừa già vừa trẻ vội vã cởi quần mình ra, tóm lấy những con cặc đã cứng ngắc của chúng mà bóp và vuốt mạnh, có đứa rùng mình xuýt chút thì xuất tinh.

– Trời…ơi…ta chết mất…đây có phải là mơ không…ư…ư..

– Ôi trời…chỉ cần Thánh cô liếm cu cho ta…như đang liếm cho hắn…ư…ư.s….ta nguyện chết vì nàng…ứ ứ..

Những tiếng rên rỉ ỉ ôi trong cuống họng lũ đực rựa vang ra càng khiến nàng thích thú. Doanh Doanh ngậm thật sâu cặc chàng, một tay vẫn tóm lấy thân cặc, miệng vẫn nhịp nhàng khẩu dâm cho Lệnh Hồ Xung, nàng quỳ xuống, mông nàng chổng ngược ra phía sau, cong vút lên đầy khiêu khích, miệng nàng cố ý mút thật mạnh để phát ra những tiếng “chụt…chụt…nhóp nhép…” như để khiêu khích bọn chúng, cả bốn thằng nhìn vào mà rên ư ử trong cuống họng, miệng thì thào:

– Ôi..trời ơi…giá mà cái gã đang nằm bất tỉnh…kia là ta…ư…ư..

– Ôi…giá như ta được ở phía sau mà địt nàng…ư…ứ..ứ..ta sẽ chết…ứ..ứ..ứ…mất

– Còn ta chỉ mong được bóp vú…của nàng…zz..z…ôi..nhìn hai bầu vú căng phòng kia kia…trời ơi…ta sẽ bóp…ứ..ứ..nát…nó…

Bốn gã đàn ông thì thào rên rỉ bên ngoài, 4 con cặc của chúng đã căng cứng hơn bao giờ hết. Bằng một động tác vô cùng kích thích, Doanh Doanh trườn người xuống, nàng nằm đè lên người Lệnh Hồ Xung, hai bầu ngực của nàng không ngừng ma sát, mơn trớn trên cơ thể của chàng, lưỡi nàng le ra luân phiên liếm lấy hai đầu ti của chàng, cổ họng liên tục phát ra những tiếng rên ưm..ưm…vô nghĩa. Bị kích thích không ngừng như vậy, mọi giác quan của Lệnh Hồ Xung như được đánh thức khắp người chàng như nổi hết cả da gà, miệng cũng hơi phát ra tiếng rên ư ử, thế nhưng chỉ là trong vô thức, chứ còn chàng vẫn say bí tỉ, không hề biết trời đất là gì. Thấy chàng có phản ứng, Doanh Doanh càng kích thích chang mạnh hơn, nhanh hơn, và nàng cũng rên lớn hơn, nàng đã định sẵn, nếu chàng tỉnh dậy, nàng sẽ trao trọn vẹn tấm thân này cho chàng, ngay lúc này, trong hôm nay, trước mắt mấy gã đàn ông kia để cho tất cả mọi người trong thiên hạ biêt, Thánh Cô của NNTG đã là người của Lệnh Hồ Xung. Thế nhưng, dù đã kích thích chàng khá lâu, cơ thể có hản ứng, miệng chàng có rên nhưng Lệnh Hồ Xung vẫn chìm sâu trong giấc ngủ, hình như là chàng đang mơ..mơ về một ai đó.

Doanh Doanh quyết định thực hiện một hành động kích thích táo tợn nữa, nàng xoay đầu chàng vào trong giường cho hai chân chàng thõng xuống đất con cặc chĩa thằng lên trời, gân guốc và sừng sững đầy kiêu hãnh, chiếc lò sưởi được để ra xa để trông khoảng không dưới đất, Doanh Doanh trườn xuống đất, quay lưng lại với bốn gã đực rựa ngoài cửa, khoe tron cặp mông căng tròn và trắng ngần với vòng eo nhỏ xíu về phía bọn chúng, nàng ép con cực cứng ngắc và dài ngoằng của chàng vào giữa hai bầu vú của nàng, dùng tay ép chựt nó lại khiến cho con cặc của chàng mất hút sau khoảng thịt đó, chỉ có cái đầu khấc là lòi ra phía trên, chĩa thẳng vào mặt nàng, hơi nóng của con cặc tỏa ra xung quanh hai bầu vú mát dượi khiến nàng ngấy ngất. Doanh Doanh trườn lên, trườn xuống, nàng đang đụ cặc chàng bằng hai bầu vú của mình. Động tác nàng trường lên trườn xuống rất nhịp nhàng và khoan khoái, con cặc to và dài của Lệnh Hồ Xung cứ mất hút rồi lại hiện ra ngay trước mặt nàng như phù thủy vậy, mỗi lần cái đầu cu ấy lòi ra, nàng lại há miệng ra mút thật chặt lấy đầu cu của chàng rồi lại nhà ra kẹp nó vào vú (Skill này của e Ngọc sakura, bác nào di rồi thì thừa biết :D), những tiếng nhóp nhép hòa lẫn với tiếng rên khoái lạc của nàng vang đi văng vẳng trong đêm vắng, động tác rất nhanh nhẹn và ăn khớp, Mỗi lần trườn lên trườn xuống như vậy, nàng lại cố ý đẩy cái mông trần trụi cong vút ra phía sau, vun hai mép thịt ra khiêu khích tám con mắt rực lửa của 4 thằng đực rụa ngoài đó. Cả 4 thằng như nín thở trước hành động dâm đãng đó của nàng, của Thánh Cô cao quý mà chúng rất tôn thờ.

Cả bốn gã thở lên thở xuống, tay tóm chặt những con cu của mình mà xóc nhanh hơn, mạnh hơn, nhịp tim của chúng loạn nhịp, thở dóc như thể vừa đi chạy thể dục ở tốc độ cao về vậy, tất cả đều không chịu nổi nữa, lần lượt từng thằng rùng mình xuất tinh tứ tung quanh cửa, rồi sau đó ngồi phịch xuống thở dốc.

Trong khi đó, ở bên trong, do bị kích thích dữ dội, Lệnh Hồ Xung đã bắt đầu có phản ứng, chàng rên lớn trong giấc mơ sung sướng:

– A..a..a…sướng…sướng…trời ơi…ta sướng quá…á.á..a..

Tiếng rên bất ngờ của chàng làm chính Doanh Doanh và cả 4 gã bên ngoài đầu giật mình, chúng tỉnh giấc mộng vội vàng chồm dậy hướng ánh mắt về phía Lệnh Hồ Xung, lúc này chàng lấy hai tay ôm chặt lấy đầu Doanh Doanh, ấn nó vào cặc mình đồng thời hẩy mông địt lên, nàng cũng rất hợp tác, ngậm thật sâu và mút thật mạnh con cặc đó của chàng, Lệnh Hồ Xung vừa tăng tốc vừa rên lớn:

– A..a..a…sướng quá..sư nương…nàng làm ta sướng quá…á…á….truyenc.com…a..a..

Sau đó, chàng rùng mình, giật giật mấy cái rồi xuất tinh xối xả vào miệng Doanh Doanh, đầu nàng bị chàng giữ chặt, không nhấc ra được, vị vậy mà nàng gần như nuốt trọn đám tinh trùng đó của chàng, sau cú xuất tinh đó, Lệnh Hồ Xung lại nằm vật ra giường, hai tay buông lơi, mắt vẫn nhắm nghiền, miệng mỉm cười sung sướng. Doanh Doanh đứng dậy, nàng cúi đầu liếm sạch cặc càng rồi quay ra cửa, phơi trọn thân hình ra phía trước bón thằng đực rựa với những núi đồi thung lũng đẹp tuyệt trần cho chúng ngắm, nàng khẽ đưa tay quẹt ngang miệng lau đám tinh trùng vương vãi trên miệng rồi bước ra cửa. Bọn chúng thấy nàng đang đi đến gần thì giật mình đứng dậy, thằng nào thằng nấy cuống quít cầm quần chạy sâu tít vào trong rừng, không dám ngoái đầu trở lại.

Khi Doanh Doanh mở cánh cửa ra thì đã không còn ai ở đó, nhìn đám tinh trùng văng tứ tung, bê bết dưới cửa mà nàng không khỏi bật cười một tiếng, Doanh Doanh ngồi xuống, nàng vét một đsm tinh lên tay rồi dâm đãng le lưỡi liếm sạch nó, trong đầu nàng thầm nghĩ “tại sao trong cơn mê sảng chàng lại gọi sư nương, chẳng lẽ hai người bọn họ đã…”

Bốn gã kia chạy một đoạn khá xa vào sâu trong rừng thì dừng lại thở dốc:

– Trời ơi, mệt quá…phù phù…may mà chạy kịp, nếu để Thánh Cô nhìn thấy, chắc chúng ta chết không toàn thây. – cả 4 thằng chạ sâu vào trong rừng thì dừng lại thở dốc.

– Khoan đã, các vị có thấy trong lúc mê sảng Lệnh Hồ Xung đã gọi tên ai không? – Kế Vô Thi bất ngờ nghĩ lại.

– Sư nương, là sư nương của hắn. – Tư Mã Đại mắt sáng quắc, ý đồ đen tối hiện rõ trong đầu.

– Ý ngươi là Lệnh Hồ Xung và sư ương của hắn đã làm ra chuyện trái vơi Luân thường đạo lý trong thiên hạ. – Tổ Thiên Thu len tiếng.

– Phải rồi, Thánh Cô thì chúng ta không dám động tới, nhưng nếu như Ninh Trung Tắc và Lệnh Hồ Xung có làm chuyện này, chúng ta hoàn toàn có thể làm thịt giang hồ đệ nhất hiệp nữ. – Đến lượt Tổ Thiên Thu kết luận.

– Ha ha ha, ông nói rất chính xác, việc của chúng ta bây giờ là chờ cơ hội.

Cả 4 thằng cười vang trong rừng khuya thằng nào thằng nấy đều khoái trí vì đã tìm được mục đích chung…

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.