Trở về truyện

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp) - Chương 30

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)

30 Chương 30

Được Lục Hầu Nhi liếm lồn một lúc có vẻ đã, Linh San bật người chồm dậy rồi đẩy đầu hắn ra, vật ngửa hắn xuống giường. Nhạc phu nhân bò lên, cởi nốt chiếc áo của hắn ra khỏi người. Lúc này cả ba người đều hoàn toàn trần truồng nằm trên giường, nhìn hai người con gái đẹp mê hồn vẻ mặt thèm khát đang chuẩn bị dâng hiến cho mình, Lục Hầu Nhi phấn khích vô cùng. Nhạc phu nhân nhìn hắn một cách khiêu khích rồi đưa tay vươn tới vuốt ve mơn trớn hai bầu vú của Linh San. Tiểu sư muội của hắn cười dâm đãng trước cử chỉ của sư nương hắn, và cũng đưa tay vuốt ve ngược lại mẹ của mình. Lục Hầu Nhi mở to mắt. Đây là lần đầu tiên hắn được nhìn thấy cảnh này, nhìn tận mắt, nhìn hai người con gái biểu diễn hành động tình dục cho chính hắn xem.

Linh San vuốt ve đôi vú tuyệt đẹp của mẹ nàng va ngược lại, mẹ nàng cũng vậy, hai cơ thể đàn bà trần truồng mịn màng quấn lấy nhau. Sau một hồi vuốt ve hôn hít, Linh San và mẹ nàng rời nhau, Linh San đứng lên, uyển chuyển như một con mèo bước tới đứng trên đầu Lục Hầu Nhi lúc này đã bị nàng đạp nằm ngửa. Hắn ngước nhìn thân hình vô cùng cân đối, gợi tình của nàng mà liếm mép chờ đợi. Nàng cười dâm đãng rồi từ từ ngồi xuống mặt Lục Hầu Nhi, cái lồn đưa xuống sát dần, sát dần. Hắn hiểu ý ngậm chặt lấy nó mà bú liếm. Phía dưới, Nhạc phu nhân không còn nhìn thấy mặt Lục Hầu Nhi nữa mà chỉ còn cái dương vật non tơ đang chĩa thẳng lên trời. Nàng hất tóc, thè lưỡi liếm một đường dài dọc dương vật hắn. Lục Hầu Nhi giật nảy người, miệng kêu ư ử khi vẫn đang ngậm chặt lồn Linh San. Nhạc phu nhân mút nhè nhẹ đầu buồi Lục Hầu Nhi như sợ hắn đau. Cảm giác ngon lành đến khó tin. Nhạc phu nhân bú liếm say sưa dương vật hắn như một món ăn ngon lành, còn hắn thì run lên vì sướng.

Cho đến khi buồi Lục Hầu Nhi ướt đẫm nước miếng của hạc phu nhân thì Linh San đứng dậy, nói:

– Nào, bây giờ thì mẹ mau đưa Lục sư ca của chúng ta vào đời đi, còn chờ gì nữa.

Nhạc phu nhân mỉm cười, trườn lên kê miệng lồn vào đầu buồi Lục Hầu Nhi rồi từ từ ngồi xuống. Hắn nhắm nghiền mắt đón nhận thời khắc trọng đại. Dương vật hắn chui dần vào lồn sư nương, từng chút một cho tới khi vào hoàn toàn. Nhạc phu nhân lim dim mắt, ngồi trên người hắn tận hưởng cảm giác dương vật nóng ấm của hắn nằm gọn trong người mình. Rồi nàng bắt đầu đong đưa cơ thể, cọ xát hai phần dưới vào với nhau. Lục Hầu Nhi rên lên, nhịp người theo. Linh San nằm sát vào, xem thật gần cản mẹ mình và Lục Hầu Nhi địt nhau một cách thích thú. Tay nàng xoa xoa mông mẹ nàng theo nhịp chuyển động lên xuống, lúc lại trượt xuống dưới xoa nắn bìu dái của Lục Hầu Nhi làm hắn sướng phát ngất. Nhạc phu nhân cũng bắt đầu ngây ngất. Cảm nhận về cái buồi cứng ngắc của hắn trong lồn nàng ngày càng rõ và đầy khoái cảm. Nhạc phu nhân nằm gục xuống người hắn, tay bấu chặt lấy hai vai hắn và nắc mạnh lồn lên dương vật hắn. Phía dưới, Linh San nằm bò ra, ôm lấy mông mẹ mình và liếm lỗ đít xinh xinh đỏ hồng của mẹ. Nhạc phu nhân sướng quá, lồn thì địt Lục Hầu Nhi, lỗ đít lại được Linh San liếm láp.

Được một lát, cảm giác của Lục Hầu Nhi đã lên cao độ, hắn thở hồng hộc, vùng dậy đè ngửa sư nương ra mà đâm mạnh buồi vào lồn nàng. Cảm giác lúc này mới thật sự tràn đầy. Hắn thúc từng cú thật mạnh bạo vào lồn sư nương. Nàng nhắm nghiền mắt rên rỉ:

– Đúng rồi, địt ta đi, địt mạnh vào lồn ta đi, đồ nhi giỏi lắm, địt sư nương nữa đi. Á…á..a…a…

Lục Hầu Nhi đê mê, không biết trời đất gì nữa. Lúc này kinh nghiệm không có ý nghĩa gì hết. Hắn địt bằng bản năng giao phối của giống đực. Cái buồi nóng hổi cứng như sắt đâm sâu vào lồn của vị sư nương khả kính nằm dưới, đâm mãi, đâm mãi, ngày càng mạnh, cho tới khi hắn hét lên một tiếng, rùng mình phun xối xả dòng tinh dịch vào lồn nàng. Dòng tinh dịch đặc như keo, nóng bỏng chảy ào ạt vào lồn sư nương, trào cả ra ngoài, hắn dừng lại, thở dốc…


Quan sát một cách thích thú nãy giờ, Linh San trườn vào rút buồi hắn ra mà mút, mút những đợt tinh dịch cuối cùng của Lục Hầu Nhi phun ra mà nuốt, rồi lại mút sạch chỗ tinh dịch bên ngoài lồn mẹ mình, rồi lại quay sang mút buồi hắn.

Lục Hầu Nhi thấy không có gì trên đời sướng hơn nữa. Hắn vừa thực sự được sư nương thoả mãn lần đầu tiên trọn vẹn theo đúng nghĩa, rồi lại được Linh San tiểu sư muội phục vụ tận tình ngay. Cái miệng xinh xắn với đôi môi đỏ chót hơi trề ra một chút xíu trông rất dâm của Linh San đang bú lấy bú để buồi hắn. Nhìn xuống cảnh đó mà hắn đã lại thấy vô cùng kích thích. Vừa xuất tinh xong nhưng Lục Hầu Nhi không hề thấy mệt, dương vật chỉ hơi mềm ra một chút nhưng khi Linh San bú thì nó lại cứng lên ngay. Linh San bú tạo ra tiếng nhóp nhép vì cả buồi hắn và miệng nàng đều đầy tinh dịch, lại thêm nước lồn của mẹ nàng và nước miếng của chính nàng. Cảm giác ướt át, ấm ấm khi được thọc buồi vào miệng Linh San làm hắn thấy rất kích thích. Khi Linh San đã mút hết tinh dịch hắn, hoà nó vào nước miếng của mình để mút ướt đầm buồi hắn thì hắn đã lại hoàn toàn sẵn sàng. Không nói không rằng, hắn đẩy Linh San nằm ngửa ra giường, nhưng cô nàng tinh quái đã tự xoay người nằm sấp, ép sát phần thân trên xuống giường, còn mông thì chổng lên quay về phía hắn, để lộ cái lỗ thiên thai mời gọi. Thân thể Linh San lúc này uốn cong, càng thể hiện rõ những đường cong tuyệt mỹ. Lục Hầu Nhi xốc tới, cắm mạnh buồi vào lỗ lồn Linh San đang mở ra từ phía sau. Mẹ nàng nằm cạnh, thoả mãn, uốn éo người một cách sảng khoái, nhìn con gái đang tiếp tục quần nhau với đồ đệ của mình. Lục Hầu Nhi lúc này đang ôm chặt lấy hai bên hông Linh San, dương vật cậu đút sâu vào lồn Linh San, rồi bắt đầu địt một cách dứt khoát. Từng cú, từng cú, buồi thọc mạnh vào lồn nàng, da thịt vỗ vào nhau lạch bạch. Linh San rên lên đầy nhục cảm. Nàng không thể ngờ mới lần đầu mà Lục sư ca của nàng đã làm tình giỏi như vậy. Làm tình một cách rất bản năng và đầy hào hứng.

Đã xuất tinh, nên Lục Hầu Nhi rất tự tin khám phá những khả năng của mình. Hắn hoàn toàn làm chủ nhịp chuyển động. Dưới hắn, Linh San lúc này như một thứ đồ chơi mà hắn giữ chặt, thọc ra thọc vào một cách thoải mái. Cái buồi khá dài của hắn xọc tuốt đến tận gốc, rồi lại rút ra, thọc vào, liên tục. Do Linh San nằm thấp, nên hắn phải đứng hơi khom chân, cong người xuống mà giã. Mẹ Linh San nằm dưới, chợt lại gần và lùa lưỡi vào giữa hai khe mông của hắn. Lục Hầu Nhi rùng mình, cảm giác vô cùng tuyệt vời. Buồi hắn thì đang địt lồn Linh San, còn mẹ của nàng thì lại nhét cái lưỡi nóng hổi của mình vào mà bú liếm lỗ đít cậu. Ba người đều chọn được vị trí thú vị, và say sưa làm như vậy. Sau một hồi, Lục Hầu rút buồi ra khỏi lồn Linh San và đút ngay vào miệng sư nương hắn. Nàng quỳ ngậm lấy buồi hắn, mùi vị lồn Linh San còn đọng rõ trên buồi hắn, tạo nên một cảm giác hoà hợp thật kích động, khiến Nhạc phu nhân bú mút say sưa. Linh San thì bò dậy, ngửa đầu chui từ phía sau vào giữa hai chân Lục Hầu Nhi đang đứng. Hắn hiểu ý dạng chân ra, kẹp lấy đầu Linh San. Cảm giác lúc này thật không gì sánh được. Toàn bộ vùng phía dưới của Lục Hầu Nhi cọ sát lên mặt Linh San, riêng lỗ đít thì được Linh San thè lưỡi ra liếm liên tục. Từ phía trước thì buồi hắn được sư nương mút say sưa. Thật không thể ngờ được lần đầu tiên của Lục Hầu Nhi lại sướng đến mức này. Đến nỗi nếu như Lệnh Hồ Xung – Đại sư ca của hắn có biết thì chắc cũng ghen tỵ vô cùng.

Sự kích thích đến tột độ khiến Lục Hầu Nhi dù đã xuất tinh một lần nhưng cũng không thể chịu đựng được lâu. Hắn thở hổn hển, chân tay run bần bật, rồi hộc lên một tiếng và xối nguyên dòng tinh dịch vào họng sư nương. Linh San tiếp tục liếm lỗ đít hắn cho đến khi hắn hoàn toàn thoả mãn trọn vẹn, nằm vật ra thở thoi thóp. Linh San mỉm cười ôm lấy mẹ nàng, hai đôi môi xinh xắn dính vào nhau, chia sẻ từng ngụm tinh dịch nóng hổi. bốn bàn tay mềm mại vuốt ve cơ thể Lục Hầu Nhi cả ba người trần truồng dính chặt lấy nhau, chìm sâu vào giấc ngủ cho dù trời đã gần sáng…

Từ hôm đó trở đi, thi thoảng, mỗi khi biết Nhạc Bất Quần luyện công, là Nhạc phu nhân và Linh San lại tìm đến Lục Hầu Nhi, hoặc là chạy lên Tư Quá Nhai tìm Lệnh Hồ Xung hoặc là chia ra để tìm cả ai người để thỏa mãn nhục dục bên trong con người mình…

Cùng thời điểm này, tại Phái Hằng Sơn, Nghi Lâm đang ngồi thiền, nhưng tâm trí nàng luôn luôn xuất hiện hình ảnh của Lệnh Hồ Xung cũng những lần mây mưa đụ đéo cùng chàng, và cả tấm thân trong trắng nàng đã trao cho chàng mà không hề đòi hỏi báo đáp. Nghi Lâm nhắm mắt tụng kinh gõ mõ, cố gắng để xóa đi hình ảnh của Lệnh Hồ Xung ra khỏi đầu mình.

Còn tại Hắc Mộc Nhai, giữa thánh đường, cũng có một người đang nhớ đến chàng da diết khôn nguôi, đó chính là Đông Phương cô nương. Đổng huynh đệ của chàng. Nàng đang thổi sáo, tiếng tiêu nói lên nỗi niềm nhớ thương của nàng với chàng gửi vào trong gió mang đi thật xa. Vậy là sau đó, suốt một thời gian dài, Lâm Bình Chi hăng say luyện tập võ công của Nhạc Bất Quần truyền thụ, Linh San vẫn lén lút giấu cha đưa cơm cho Lệnh Hồ Xung hàng ngày, lần nào gặp nhau, hai người cũng làm tình đến mê mệt khắp mọi nơi, mọi ngóc ngách trong hang động Tư Quá Nhai, cuộc sống thần tiên vô cùng. Cuộc sống trên đỉnh Hoa Sơn như vậy cứ êm đềm trôi qua, mỗi người đều theo đuổi mục đích của riêng mình…

– Sư huynh, huynh dạy Bình Chi luyện kiếm sao rồi. – Nhạc phu nhân hỏi chồng mình.


– Nói thế nào đây, ta đã dạy nó công phu nhập môn cũng đã mấy tháng rồi, một chút tiến bộ cũng không có. – Nhạc Bất Quần thở dài ngao ngán

– Nhưng bình thường muội thấy nó cũng rất cố gắng mà.

– Ta nghĩ, nó không phải người thích hợp luyện võ công, chẳng thà như muội nói dạy nó đọc sách, ngũ kinh, chưa biết chừng sau này thi đỗ Trạng Nguyên thì tốt hơn. Linh San, con ở ngoài đo nghe lén người lớn nói chuyện rồi cười cái gì, vào đây.

Linh San mỉm cười khúc khích, bước vào trong phòng:

– Cha, mẹ con đâu có nghe lén, cha mẹ nói chuyện không đóng cửa, con đi ngang qua và vô tình nghe thấy thôi mà.

– San nhi, lại đi mang cơm cho đại sư huynh phải không? / Vâng, thưa mẹ.

– Linh San, gần đây con càng lúc càng quá đáng ta làm ngơ để con mang cơm cho nó, vậy mà mỗi lần đi đều mất tới nửa ngày trời, ảnh hưởng đến thời gian nghiền ngẫm lỗi lần của nó là sao? Không chịu luyện võ, có ngày hoang phí


– Cha, con đâu có hoang phí võ công của mình, kiếm pháp phái Hoa Sơn con đã luyện rất thành thục rồi, nhưng luyện đi luyện lại, cũng chỉ có mấy chiêu đó, chán chết đi à, con đã nói với mẹ hãy dạy con Ngọc nữ kiếm pháp nhưng dù con khẩn cầu thế nào, mẹ cũng không chịu dạy, chả biết làm gì, con ở trên đó chơi với đại sư ca cho đỡ buồn thôi.

– San nhi, không phải mẹ không chịu dạy con, con phải hiểu tuổi con còn nhỏ, chưa thích hợp học Ngọc nữ kiếm pháp vì nội công chưa đủ, con hiểu không./ Dạ, vâng thưa mẹ. – Nàng phụng phịu.

– Nhưng bây giờ, trong suốt thời gian qua, cha mẹ đã thấy con thể hiện rất tốt, như việc con liều mình cứu Lâm Bình Chi cũng cho thấy con là một người sẵn sàng hy sinh vì người khác. Vì vậy, hôm nay Cha mẹ sẽ quyết định cho con học Ngọc Nữ kiếm pháp cùng với Lâm Bình Chi, đồng thời để rèn rũa hắn luôn. – Nhạc Bất Quần bất ngờ lên tiếng.

– Thật không, cha, mẹ. – Linh San không dám tin vào tai mình, nàng vui mừng lên tiếng.

Nhìn thấy nụ cười hiền lành trìu mến từ mẹ nàng, Linh San nhãy cẫng lên vì sung sướng, nàng ôm hôn mẹ thắm thiết.

Đến trưa, tại Tư Quá Nhai:

– Đại sư ca, đại sư ca

– Tiểu sư muội, muội đến rồi sao? Hình như hôm nay muội rất vui phải không?

– Đúng vậy, Cha mẹ đã đồng ý cho muội luyện Ngọc nữ kiếm pháp với Lâm sư đệ Lâm Bình Chi rồi.

– Thật vậy à, đúng rồi, Lâm Bình Chi có Tịch tà kiếm pháp, hoàn toàn có thể luyện với Ngọc nữ kiếm pháp của muội.

– Thật ra cha cũng đã nói, đại sư ca từ nhỏ đã biết rất nhiều võ công của các môn phái khác, đáng lẽ ra huynh rất thích hợp luyện với muội, nhưng đại sư ca lại đang phại diện bích một năm nên…đại sư ca, huynh chưa thể rời tư Quá Nhai, mà muội lại rất nóng lòng học Ngọc nữ kiếm pháp nên muôi, muội không chờ huynh nữa, huynh không giận muội chứ.

– Ngốc ạ, sư nương đồng ý dạy cho, muội phải học nhanh lên chứ. – Chàng véo yêu một cái vào má nàng.


Linh San chơi đùa với Lệnh Hồ Xung trên đó một lúc rồi trở về nhà, sáng hôm sau, mẹ nàng đã gọi nàng và Lâm Bình Chi đến để bắt đầu truyền thụ võ công Ngọc nữ kiếm pháp, Linh San quả nhiên rất thông minh, nàng nhanh chóng hiểu hết khẩu quyết tâm pháp của Ngọc nữ kiếm pháp và một số các chiêu thức căn bản của nó, sau đó Lâm Bình Chi và Linh San tỉ thí với nhau một người dùng Ngọc nữ kiếm pháp, một người ùng Tịch tà kiếm pháp đấu kiếm với nhau, cả hai say sưa luyện tập, không để ý rằng Nhạc Bất Quần đang quan sát rất tỉ mỉ từ hồi nãy đến giờ. Tối hôm đó tại phòng thở tổ sư gia, Nhạc Bất Quần ngẫm nghĩ “72 đường tịch tà kiếm pháp mặc dù tinh xảo điêu luyện, nhưng chiêu thức vẫn không có gì khác thường, giữa Quỳ hoa bảo điển và Tịch tà kiếm pháp này rốt cuộc có liên hệ gì, hay là Lâm Bình Chi có dấu diếm gì về thực lực của tịch tà kiếm pháp, thật lỳ lạ”

– Lâm sư đệ, đi ăn cơm thôi, giờ này mà đệ vẫn còn luyện công sao?

– Sư tỷ, đúng vậy, tỷ chưa ăn cơm sao.

– Ta không thấy đệ nên ra đây tìm, Lâm sư đệ, luyện công phải từng bước từng bước mới thành công được, đệ nóng lòng như vậy, sẽ không đạt được hiệu quả cao đâu, có khi còn làm hại mình đó.

Lâm Bình Chi dừng tay, đôi mắt nhìn xa xăm, hắn cất giọng mang đầy tâm sự và thù hận.

– Nhưng sư tỷ, tỷ có biết mỗi tối nằm ngủ, hình ảnh cái chết thê thảm của cha mẹ cứ hiện lên trong đầu đệ, đệ rất nóng ruột, đệ không thể chờ cho chúng chết già được, nhất định đệ phải báo thù cho họ. – Hắn nắm thật chặt tay lại, dồn căm phẫn vào lòng bàn tay.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.