Trở về truyện

Sinh Viên Và Kiếp Cave - Chương 4

Sinh Viên Và Kiếp Cave

4 Chương 4

Đọc tới đó cũng chẳng buồn nhắn tin lại, nói với thằng bạn là 2 con pé mới zọn tới ở nó nói về qua phòng nó chơi…thằng con hớn hở tíu tít như mới trúng số, vừa đi vừa cười…mọa nó chứ, cái đồ hám gái – giống mềnh thế nhở…chạy về tới nhà, nó quăng cặp vào trong phòng (cái cặp có laptop trong đó luôn – đi làm thường xách cái cặp + laptop đi luôn mà), rồi mò qua phòng bên với 2 em nó, còn mình thì vào phòng tắm rửa cái…đang tắm thì có cuộc gọi đến, nhưng ko ra nghe được, tắm xong đi ra, mở máy lên xem, pé A gọi, gọi lại cho nó

M: gọi anh có gì ko!

A: Sao anh chưa qua

M: áh! anh quên mất, anh qua ngay đây (giả vờ thôi, làm giá chút, chứ đâu phải nói là anh phải qua phòng cô liền đâu)

A: Ukmh! nhanh nha a

Vội mặc cái quần jean, lục trong tủ đồ, mợ nó, ko còn cái áo nào cho ra hồn…còn mấy cái áo có hồn thì dơ cmnr, ngồi tính, mặc đồ sạch mà xấu, hay mặc đồ đẹp mà dơ…tính đi tính lại thôi thì quyết, đồ đẹp mà dơ vậy, lấy cái áo trong đống bùi nhùi lên, rủ 2 3 lần cho nó thẳng (áo thun thôi)…mặc vào, lấy chai nước hoa xmen sport xịt xịt…đứng trước gương, vẫn còn thấy thiếu thiếu cái gì, đúng, chưa vuốt keo, lấy chai gel xmensport nữa vuốt vuốt…, ok bảnh rồi đây, thôi đi qua phòng em nó, mấy lần trước thì luộm thuộm sao cũng được, chứ hôm nay phải chỉnh đốn…vì có zã tâm mà (hồi đó đi làm rồi, nhưng cũng chỉ thích xài mùi xmen thôi – đâm ra nghiện xmen luôn)

Đi qua thì thấy 2 em nó đang bày đồ ăn ra chiếu, còn thằng con thì ngồi máy tính em nó…mợ nó chứ, về ko lo tắm mà chun qua đây ngồi, cứ như thân quen lắm ýh,

M: sao ko về tắm đi mày, ở dơ hả!


Nó: đợi chút, đang ghost lại máy cho em nó

M: Sao mà phải ghost

Nó: nãy t mở máy lên thấy chậm quá…

M: chậm rồi sao…

Nó: nên ghost lại cho nó nhanh…em nó nhờ mà…

M: thôi về tắm đi, nhanh, để t làm zùm cho…

Nó: ờh! thôi ngồi đây đi, t về tắm cái…

M: đi lẹ mày


2 thằng nói cứ nói, còn 2 em zọn đồ ăn cứ zọn…khung cảnh đó các bác hình dung như vậy đi, vì mình cũng chẳng biết nói gì với 2 em nó, mà 2 em nó thì chắc cũng chẳng biết nói gì với mình…

Về đâu được 2 phút, mình nhớ là vậy, nói chung là nhanh lắm, thằng con mò qua…mợ nó, tắm gì nhanh vật vã…

M: có kịp kỳ cọ gì ko đó!

Nó: đâu phải loại đàn bà như mày, vào phòng tắm 5 – 10p

Thằng này tính dìm hàng mình đây…

M: àh em ơi! xong office rồi, có cài gì nữa ko

A: thôi để đó anh, xong rồi nè, 2 anh ngồi xuống luôn đi…thông cảm ko có bàn


M: trời, kiếp ở trọ mà ăn bàn ghế gì em…

Nó: Tao muốn khóc quá mày ơi!

M: Khóc gì pa

Nó: đời tao chưa bao giờ được 1 đứa con gái nào nấu cơm cho ăn…

M: em ơi, có giấy ko, cái thằng đàn bà này nó muốn khóc rồi

B: để em vào nhà vệ sinh đã anh (lần này mới nghe con em nó mở miệng ra nói 1 câu – lúc đầu tiếp xúc thì thấy con này nó ít nói kinh, sau này mới biết là…cũng thuộc dạng pà 8)

M: Khiếp hé, vậy mà anh tưởng em bị câm chứ, bữa nay biết nói rồi àh!

Con nhỏ nó liếc mình 1 cái, nhìn yêu cực…

4 đứa vào ngồi, 2 em nó múc cơm ra, diễn tả bàn ăn chút, 1 chén mắm, 1 nồi cơm, 1 dĩa cá sốt cà (cá gì em ko biết nhá, lớn nhỏ giờ ko biết cá gì là cá gì, chỉ biết ăn thôi), 1 dĩa gà chiên, 1 dĩa thịt luộc + mắm zã tỏi, 1 nồi canh…nhìn là thèm rồi, hồi giờ cái kiếp ở trọ, có khi nào mà được ăn nhiều món + nóng hổi thế này đâu…cũng có đôi lần ăn ở quán kiểu đó, nhưng nó ko có cái không khí giống thế này (bác nào ở xa nhà, quen ăn ngoài đường, mà được ngồi ăn do ai đó nấu, sẽ có cái cảm giác thế này, em ko biết tả sao cả, nó lâng lâng lắm)

Múc cơm ra, không khí hơi chùn xuống, 1 thằng marketing như mình mà để không khí thế này thì ko được rồi, tìm cách nói chuyện! Quay qua nhìn con pé chị!

M: àh! anh có chuyện này chút (mặt em lúc đó rất nghiêm trọng)

A: nó nhìn qua, chuyện gì anh!


M: thật sự a ko biết có nên nói hay ko (mặt lại rất nghiêm trọng)

A: (con pé lúc này cũng hơn bối rối – thằng bạn em thì nó cũng nhìn em với ánh mắt thần thần và hết hồn) anh nói đi, chuyện gì…

M: ukmh vậy anh nói đây! (vô cùng nghiêm trọng)

A: dạ!

M: em tên gì vậy!

A: Trời! vậy mà làm em hết hồn…sợ 2 anh luôn, em tên Trang, pé em em là Nhi…còn 2 anh?

M: anh là…, còn thằng kia anh ko biết tên…tên gì nói em nó nghe mày

Nó: em thông cảm, bạn bè chơi với nhau lâu rồi, nên anh cũng hiểu, thằng này nó bị bệnh, lúc nhớ lúc ko, đi khám bác sĩ khen nó thần kinh hoài đó chứ: anh tên là Hoàng…

Rồi! tới đây là biết tên hết rồi nhen, câu chuyện mình sẽ chỉ tập trung vào 4 người này Mình (M), thằng Hoàng (H), pé chị Trang (T), và pé em Nhi (N), vì cái đáng kể thì chỉ có xoay quanh 4 đứa tụi mình thôi, còn thằng người yêu 2 em nó thì tính sau…

M: 2 đứa quê ở đâu…

T: quê em ở khánh hòa

rồi cuộc nói chuyện cứ dong dài như thế, cho đến hết bữa cơm, 4 đứa zọn dẹp, 2 thằng thì bưng bê, 2 em nó rửa chén, quét nhà lau nhà xong 2 em vẫn rửa chưa xong, thôi 2 thằng cáo lui ra về…ko quên hẹn 1 ngày nào đó tụi anh mời em qua phòng anh chơi, mà hôm đó phải nhậu nhẹt linh đình đó…

Về phòng được đâu 20p, 2 thằng định vác laptop ra cafe ngồi nữa, thì 2 con pé nó qua,

T: 2 anh ơi, ra trước khu trọ ngồi nói chuyện chơi anh

M: giờ tụi anh sắp đi rồi thôi để hôm khác đi em

H: Nó xạo đó em (ko quên đá đểu mình 1 cái), em về phòng đi, rồi anh với nó qua đi…

T: dạ

Con pé đi về phòng nó (2 thằng trong phòng hay nói bậy lắm, trước câu nói luôn có 1 cái ” trợ từ – thán từ ”

M: Ụ! mày điên hả, chuẩn bị ra cafe ngồi mà còn hẹn hò nc với nó là sao

H: Móa! muốn tự kỉ thế này quài hả, có dịp thì ra ngồi với gái cho thoải mái, chứ ăn cứ 2 thằng đi, nó bảo gay sao…

M: Chứ mày tưởng t ko muốn hả, nhưng mày quên là tụi con gái thích con trai ” lạnh lùng ” àh, có muốn kua dính thì phải lạnh xí chứ…

H: Thôi! Con lạy pa, pa muốn làm gì pa làm, nhưng hôm nay thì pa phải ra trước khu trọ ngồi với 2 con pé…

M: Mịa mài! cái đồ dại gái…

Xong rồi thằng con lò mò qua phòng 2 em nó, khu này có 1 cái bàn ở giữa khu trọ, 4 đứa ra đó ngồi, hôm nay nói thiệt là mình ko có hứng ngồi nói chuyện với gái nên ra đó ngồi im như phật, thằng H thì bibo biba, nói này nói nọ với con pé T mà thấy nhạt vô cùng, còn con pé N thì suốt ngày ôm khư khư cái điện thoại, ko hiểu nó xem cái gì trong đó mà cứ ôm quài, sau này mới biết là nhắn tin, đúng là 9X có khác…nên mình mới đứng dậy

M: Nói chuyện chay thế này chán quá, ăn gì ko anh đi mua về ăn…

T: Gì cũng được anh!

M: Còn pé N, sao đây em…

N: em sao cũng được

M: Còn thằng kia, sao mày

H: T sao cũng được,

Mình vào dắt xe ra, nghĩ lại đi 1 mình rồi ai xách đồ, cũng chán chán, quay đít ra

M: Pé N, lên đây anh chở đi mua, anh đi 1 mình ko biết mua

N: Dạ! Anh đợi em lấy áo khoát

Mình chở pé N đi mua đồ, chắc phải đi qua siêu thị mua thôi, cho nhanh, nên hỏi pe N

M: Đi siêu thị mua nhen, chứ a ko biết mua đâu cả

N: Dạ, vào đó đi anh…

Đang đi vào

N: anh ơi, lên khu trò chơi xí đi anh

M: Lên đó làm gì em, mua đồ mau chứ 2 nó đợi…

N: Lên xí thôi mà…

M: ờh thôi lên…(trong lòng nghĩ chẳng biết nó làm cái gì trong đó đây)

Vào khu trò chơi, nó chạy ngay tới quầy mua xu, mua 1 đống xu, nó đưa mình 5- 6 xu gì đó, nói là chơi gì chơi đi, cho em chơi 30p thôi,…mợ nó, đi mua trái cây + nước, chứ a có dẫn mày đi chơi đâu mà ham hố giữ…

M: Anh có biết chơi gì đâu…

N: thôi theo em

Nó dẫn tới cái trò chơi gì mà có dấu mũi tên lên xuống, rồi nhìn màn hình rồi nhảy theo áh (Nói thật chứ nó có nói vài lần về cái game đó mà mình cũng chả nhớ nữa – vì ko thích + ko biết chơi), nó vào đó nó nhảy nó nhún, mà công nhận con pé này nhảy đẹp thật, quần đùi jean (quần sort áh), với cái áo thun, ko mang dép, nhìn nó nhảy phải nói sexy chịu ko nổi, mình giả vờ nhịp nhịp chân nghe nhạc, chứ thực ra đang nhìn (.) (.) nó nhún nhảy…hết bài này đến bài khác, lúc thì nhảy xong nó nhìn mình cười, lúc thì nó hậm hực gì đó rồi đút thêm xu vô chơi nữa…chả hiểu cái trò đó chơi sao (sau này mới biết là nhìn màn hình nó có cái dấu mũi tên và nhảy theo dấu mũi tên đó)…10p, 20p, 30p, nó vẫn chưa chịu ra về, cố đợi chút nữa, rồi cúi cùng cũng hết xu, 2 anh em đi mua trái cây…nhìn nó chọn mà muốn đấm vào mặt nó, NHO MỸ, MĂNG CỤT…toàn thứ mắc ko àh…ra tính tiền, hình như lúc đó khoảng hơn 200k, đau lòng quá, ăn có 1 bữa cơm mà tốn 200k…đang đi về thì nó nhìn bên đường thấy có chổ bán kem merino, nó bảo dừng xe để em mua, vào mua 2 cây, nó đưa mình 1 cây,nó 1 cây, nói thật chứ cũng khát nước lắm rồi, mà chẳng dám nói nó đi uống nước, vì về cho mau chứ 2 đưa kia đợi, đang đi tới công viên hoàng văn thụ thì nó

N: Anh ơi dừng xe

M: về nhanh chứ nó đợi chứ dừng gì em…

N: Dừng xe em ăn hết que kem rồi về

M: nghĩ trong bụng: Con này bị dở hơi rồi, xinh mà thần kinh…

N: Anh ơi! vào đây với Nhi

M: vào đó làm gì

N: thì anh vào đi

M: Ờh! Gạt chống xe xuống (lúc này leo xe lên lề rồi, chứ mấy bác lại nghĩ sao em zám liều dựng xe dưới đường)

N: anh cầm máy chụp zùm nhi

Nó đứng uốn éo + mút kem rồi bắt mình chụp (chụp bằng con Iphone3 của em nó – chứ lúc đó mình xài con bb7290 với bb8100 àh – ko có tiền nên chỉ xài được cỡ đó thôi), bọn 9X là thế này sao

N: anh chụp cận cảnh mặt nhi nè

M: Nhanh đi, về chứ 2 đứa nó đợi…

Vẫn hành động mút kem, mà mợ nó chứ, kem thì ko cắn cho nhanh đi, mà cứ lấy mút mút…bịnh thật mà…xong rồi bắt nó về, nó mới chịu về đó, về đến nhà cũng đã gần 9 giờ rồi, về thì chẳng thấy 2 đứa kia đâu hết, vô phòng ko thấy luôn…

M: em phone hỏi thử pe trang đâu!



N: chị nói, 2 anh chị đang đi dạo, vì đợi anh em mình lâu quá…

haizzzz, do em hết đó, rồi lúc đó trời bổng dưng mưa…,

M: em về phòng em đi, mưa rồi, anh về phòng anh!

N: Nhi sợ sấm sét lắm, anh qua với Nhi

M: có 2 đứa 1 phòng, ko sợ àh

N: Sợ gì chứ

M: Anh làm thịt Nhi giờ…

N: KO sợ, anh mà zám àh! hehe

M: ukmh! xí nữa rồi coi thử anh có zám ko nha…

2 đứa vào phòng, mình cũng ngạc nhiên, mới dọn tới ở mà sao 2 pé này tự tin giữ, và rất thoải mái luôn…

Để rút ngắn lại thì mình kể sơ sơ qua thôi cho mau, chứ chuyện này mà kể thì kể hàng ngày làm gì làm gì, chắc mấy tháng mới kể xong quá (quen được 2 pé này khoảng 6 tháng là mình về quê ăn tết rồi)

Vào phòng, mà cái khu trọ này điện đóm nó hơi bị điên, cứ mưa là điện chập chờn, rồi lúc tắt lúc có, nên để an toàn, thì mưa xuống phòng nào ko sợ hư đồ điện cứ xài, còn phòng nào sợ hư thì thôi tắt, ko xài…, ngồi đó với pé nó thì tự nhiên đèn cúp cái rụp, con pé hoảng quá nó bay qua chổ mình ngồi, do mình ngồi ngay bàn vi tính nó, còn nó nằm chổ cái nệm, cái nệm cạnh bàn vi tính, muốn ngồi bàn vi tính thì phải ngồi trên cái nệm (hơi lòng vòng, các bác cố hiểu khung cảnh chổ đó)…

M: Cái gì vậy…

N: Anh ơi, nhi sợ…

M: Cúp đèn chứ có gì mà sợ…

N: Nhi sợ bóng tối…

M: vậy chứ ngủ ko tắt đèn àh

N: Có tắt chứ, nhưng em ôm 2 hủ, nên ko sợ (nó gọi chị nó bằng 2)

M: đúng là bọn con gái…

N: con gái thì sao chứ…

M: yếu bóng zía chứ sao…, ngồi xích ra anh xí, chứ ko xí nữa 2 đứa kia về lại nghĩ zì lung tung nữa…

N: Ko đâu, anh cho Nhi mượn tay anh…

M: chi

N: Cầm tay cho đỡ sợ

Thôi tới đây thì chịu rồi đó, sợ thiệt hay đang lừa tình tui đây…nghĩ rồi cũng đưa tay nó cầm…ngồi 1 xí thì nó lại xích vô chổ mình, nói thật chứ 1 nam 1 nữa trong này, mình cũng…hơi…*ﹾﹾﹾ*(#)*(#@, nó cứ thế mà xích vô, mình cũng chủ động choàng tay qua người nó, ôm nó lại…

M: Đừng nghĩ bậy, em sợ nên anh mới ôm em (nói thế thôi, nhưng thật sự em ko thể nào vượt qua sự quyến rũ này được)

N: Ukmh! Nhi biết mà…

Ngồi đó rồi tay chân mình cứ động đậy, thò bàn tay xuống ngực…rồi mân mê, tay kia thì đặt chổ khác trên người em nó…, em nó quay sang hôn mình…(thôi kể vậy thôi, nói chung là

có *#*() chút, nhưng chẳng tới đâu)- trong đầu nghĩ, thôi chít mợ, bị lừa tình rồi…cuộc chiến đấu cứ tiếp diễn, nghe tiếng xe máy chạy vào khu trọ, thì mình cũng buông tay ra, rồi nói nó, 2 đứa kia về rồi, thôi mỗi đứa mỗi góc ngồi, mình để nó ngồi đấy,mình ra gần trước cửa ngồi, xem như chưa có gì xảy ra, 2 đứa kia vào phòng…

H: sao tối thui mà ko thắp đèn lên…

M: phòng…

nó có đèn đâu, t định qua phòng mình lấy đèn cầy mà pé Nhi nó ko cho, nó sợ…

T: Cái con pé này vậy đó, nhỏ giờ ở với mẹ quen rồi, ko ở 1 mình được, sợ bóng tối lắm, nó mà ngủ 1 mình, nó bật đèn cả tối đó…

pé Nhi nó vẫn ngồi im lặng, mình chủ động…

M: thôi pet về rồi, anh với Hoàng về phòng đây, ngủ sớm mai đi làm, trái cây anh để trong phòng em đó, mai lấy ra ăn…

T: uk! thôi 2 anh về đi…

H: pp 2 đứa, ngủ ngon nhen…

Về phòng, tâm trạng mình thật sự hoang mang, rối bời, tại sao lại như thế, tại sao mày lại làm như vậy…cũng chả buồn hỏi thằng Hoàng nãy giờ đi đâu với pé Trang, cứ thế mà…nằm rồi đặt tay lên tráng suy nghĩ, ngẩn ngơ, ngớ ngẫn…hoang mang lắm các bác ạh! 1 tin nhắn tới, 1 số lạ ” Anh ơi, tụi mình là gì vậy “. mình nhắn lại ” ai vậy “. tin nhắn trả lời lại ” Pé Nhi nè ”

M: sao em biết số anh mà nhắn

N: em hỏi 2, tụi mình là gì vậy anh

M: (thật sự tâm trạng rối bời, ko biết trả lời sao nữa, mình thấy có lỗi với gấu, có lỗi với pé Nhi quá, sao mình đốn mạt như thế…tại sao những lần trước vượt qua được, lần này sao lại thế – cuộc đấu tranh nội tâm lại diễn ra) – A k biết nữa Nhi ơi!

N: Em biết rồi, anh cũng như bao thằng khác!

M: Mai anh em mình đi cafe nc anh sẽ nói rõ hơn nhen! Giờ anh ngủ xí đây, mai anh đi làm, mệt rù pé Nhi! em ngủ ngoan!

N: dạ…

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.