Trở về truyện

Sau Khi Bị Vả Mặt Nữ Phụ Cuỗm Được Nam Chính - Chương 62: Ác Ma Dụ Dỗ

Sau Khi Bị Vả Mặt Nữ Phụ Cuỗm Được Nam Chính

62 Chương 62: Ác ma dụ dỗ

Sau khi xuống xe, quần áo của Mộc Trạch Tê lộn xộn, mà Nghiêm Kỷ thì khẽ cúi đầu, hơi thở rối loạn.

Mộc Trạch Tê cảm thấy ngột ngạt, đứng trong khu chung cư hứng gió hồi lâu, trong đầu mơ hồ nhớ lại nụ hôn vừa rồi.

Mà Nghiêm Kỷ cũng phải hứng gió một lúc để kìm hãm sự xung động của mình, đôi nam nữ đứng hóng gió mang những suy nghĩ khác nhau.

Cuối cùng, Nghiêm Kỷ sợ Mộc Trạch Tê bị cảm lạnh mới đưa người đi.

Giờ phút này, hai người đang đứng trước cửa nhà của Mộc Trạch Tê, nghiên cứu mật khẩu khóa cửa.

Sau khi Mộc Trạch Tê xuống xe vì nóng nên đứng chỗ gió thổi hồi lâu nên đầu óc bây giờ đã choáng váng.

Lúc lên nhà, thang máy trong chung cư đang được tu sửa, hai người lại phải đi thang bộ lên, càng kích thích hơi men.

Ánh mắt Mộc Trạch Tê sáng ngời lại có tinh thần, nhưng đầu óc và tay chân đã không chịu nghe lời.


Cô nhập mật khẩu cửa, hiển thị sai mật khẩu.

"Hả?" Mộc Trạch Tê mở to mắt nhìn gần hơn, cẩn thận ấn lại.

"Mật khẩu sai."

Nghiêm Kỷ đứng một bên có thể thấy rõ ràng, anh nhớ mật khẩu nhà Mộc Trạch Tê.

Anh tựa một bên bình tĩnh xem trò vui, mặc tay Mộc Trạch Tê nhũn ra, mỗi lần cô nhấn một số lại nhấn một số khác, chỉ là anh không nói cho cô biết.

Cơ hội cuối cùng, nếu sai khóa nhà sẽ bị khóa lại, bây giờ Mộc Trạch Tê không dám bấm nữa, đứng thất thần như đang ‘ suy nghĩ.

Nghiêm Kỷ hé miệng cười thầm: “Cậu quên mật khẩu rồi à?”

Trước tiên anh gieo vào trong đầu Mộc Trạch Tê một khái niệm đã được hình thành từ trước .


Kế tiếp, nghe như là câu hỏi thăm dò nhưng thực ra đối với những người có đầu óc không được tỉnh táo lắm lại là một câu hỏi gây nhiễu loạn: "Là sinh nhật của cậu phải không? Hay là sinh nhật của mẹ cậu? Của bà nội cậu? Hay là ngày cậu chuyển đến nhà?"

Vốn dĩ Mộc Trạch Tê đã rất hỗn loạn, đầu óc không dễ gì tập trung suy nghĩ, lại bị Nghiêm Kỷ tận lực dẫn đường khiến cô càng ngơ ngác không rõ.

Cô không tự chủ được đi theo giọng nói trầm ấm dịu dàng như nước của Nghiêm Kỷ , nhớ tới những con số đó.

Những dãy số ngay lập tức tràn ngập trong tâm trí cô, hệt như những lời nguyền ma chú xoay quanh đầu cô, giống như trong kỳ thi không dễ dàng gì nghĩ ra một ý tưởng nhỏ, nhưng trong đầu lại đang phát ra một bài hát đáng ghét nào đó, bài hát đó cứ lặp đi lặp lại, càng muốn suy nghĩ thì bài hát đó phát càng to.

Lần này, Mộc Trạch Tê thực sự không còn đủ tỉnh táo.

Cô ngây dại, theo bản năng vỗ đầu muốn đập những câu ma chú đang lặp đi lặp lại này, nôn nóng tới nghẹn ngào nức nở: "Tớ.. tớ... hình như... tớ quên mật khẩu rồi ! "

Nghiêm Kỷ không nhịn được sung sướng muốn bật cười, nhưng lại giả vờ khó xử: "Quên rồi hả, vậy phải làm sao bây giờ?"

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.