Trở về truyện

Sau Khi Bị Vả Mặt Nữ Phụ Cuỗm Được Nam Chính - Chương 61: Nụ Hôn Đầu Hoảng Hốt

Sau Khi Bị Vả Mặt Nữ Phụ Cuỗm Được Nam Chính

61 Chương 61: Nụ hôn đầu hoảng hốt

Đôi mắt Nghiêm Kỷ tối sầm lại, anh nhéo nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộc Trạch Tê, trầm giọng hỏi: "Tôi là ai? "

Mộc Trạch Tê trợn to hai mắt, sao Nghiêm Kỷ ở trong mơ lại có thể hỏi cô một vấn đề như vậy, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn trả lời: " Nghiêm Kỷ .. "

Nghiêm Kỷ thu lại ánh mắt tối tăm, cô vẫn còn tỉnh táo để nhận ra anh là ai, nếu như là người khác, Mộc Trạch Tê cũng đừng nghĩ tới việc xuống xe nữa.

Nghiêm Kỷ muốn chạm vào đôi môi ửng hồng của cô, anh đang kiềm chế bản thân không được hôn cô nhưng bị cô cắn lại một cái.

Vừa lúc nắm được sơ hở, Nghiêm Kỷ cúi đầu, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm Mộc Trạch Tê, giọng nói rõ ràng: "Mộc Trạch Tê, cậu cướp đi nụ hôn đầu của tôi, lại còn dùng cách thức không dịu dàng gì."

Lời này truyền vào trong đầu đang choáng váng của Mộc Trạch Tê, ù ù một lát đã nổ tung.

Đây, đây thật sự là Nghiêm Kỷ !

Không đợi cô phản ứng, Nghiêm Kỷ đã hôn lên cánh môi của Mộc Trạch Tê, hai đôi môi cọ xát vào nhau, Nghiêm Kỷ mút lấy đôi môi mềm mại của cô, môi rất mềm.


Nghiêm Kỷ vươn đầu lưỡi để mở hàm răng của Mộc Trạch Tê, chiếc lưỡi nóng ẩm tiến quân thần tốc, bá đạo khuấy đảo rồi cướp lấy khoang miệng của Mộc Trạch Tê, trong cái miệng nhỏ của cô vẫn còn hương vị chua ngọt của quả dương mai.

Nghiêm Kỷ cảm thán lưỡi của cô vừa nhỏ lại còn rất mềm.

Đầu óc Mộc Trạch Tê mê muội trước sự thân mật đột ngột của Nghiêm Kỷ, tim đập nhanh hơn, rượu xông thẳng lên đầu, bên môi cô còn tràn ra nước bọt dây dưa của hai người.

Cô bất lực túm vạt áo trước của Nghiêm Kỷ thừa nhận nụ hôn này: "Ưm... "

Nghiêm Kỷ ngày càng muốn hấp thụ vị ngọt của cô, hương vị chua ngọt của quả dương mai quấn quýt giữa môi răng của hai người, hơi thở mờ ám càng lúc càng mãnh liệt.

Thứ xúc cảm mới lạ mà tuyệt vời ấy lan tỏa giữa môi lưỡi đang quấn quýt với nhau của đôi trai gái, từng đợt tê dại như có như không, làm rung động trái tim con người.

Nghiêm Kỷ hôn xong một lần, lại càng muốn thăm dò nhiều hơn.

Anh đang tuổi tinh lực dồi dào, cộng thêm bộ ngực đầy đặn mềm mại cứ áp vào ngực anh mãi như thế này.


Anh nhìn thấy bộ ngực trắng nõn kia, đã muốn sờ soạng, xoa nắn, thậm chí càng muốn thao thao Mộc Trạch Tê.

Nhưng bây giờ vẫn chưa được, không thể vì chút thịt nhỏ mà mất đi thịt lớn, cuối cùng thì anh muốn có hết tất cả.

Một nụ hôn mất kiểm soát.

Khi Nghiêm Kỷ buông Mộc Trạch Tê ra, giữa môi hai người đều là sợi tơ trong suốt.

Khi nãy còn hơi mơ hồ, nụ hôn tràn đầy tình cảm mãnh liệt kia đủ để cho Mộc Trạch Tê mê muội.

Khuôn mặt nhỏ nhắn vì say rượu mà hơi đỏ của cô biến thành đỏ bừng, hai mắt đẫm lệ mông lung, đôi môi đỏ mọng thở gấp.

Nghiêm Kỷ thấy Mộc Trạch Tê như vậy, cảm thấy bản thân mình sắp bị hấp dẫn đến mức điên rồi, bụng dưới nóng rực đau đớn, anh hơi nhích ra khỏi thân thể mềm mại của Mộc Trạch Tê, nếu không anh sợ bản thân mình sẽ không nhịn được mà xé toạc quần lót của Mộc Trạch Tê rồi hung hãng làm.


Anh vươn ngón tay cái ra chạm vào đôi môi đỏ mọng của Mộc Trạch Tê, dùng lý lẽ đáp lại bằng chất giọng khàn khàn: "Bây giờ hai chúng ta hòa nhau."

Mộc Trạch Tê: “ ??? ”

Nghiêm Kỷ buông Mộc Trạch Tê ra, để cô dựa lại vào ghế: "Vừa rồi cậu ngủ quên mất, cứ luôn vặn vẹo cơ thể rất nguy hiểm , nên tôi chỉ có thể ôm cậu."

Đầu óc Mộc Trạch Tê đang lơ mơ, cơ thể mềm nhũn, cô chưa bao giờ gần với Nghiêm Kỷ như vậy, lại bị hôn tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, đầu óc choáng váng đến mức chỉ có thể gật đầu.
Sắc mặt của anh không thay đổi, không có nghĩa là anh không có cảm giác, phía dưới đã căng trướng đến phát đau.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.