Trở về truyện

Sau Ánh Hào Quang - Chương 97

Sau Ánh Hào Quang

97 Chương 97

– Anh đưa tôi về Khu Apartment – 270 Nguyễn Văn Trỗi. – Trúc nói với người lái taxi.

Nàng nhíu mày suy nghĩ, rồi bấm số điện thoại rồi áp lên tai.

– Tôi muốn gặp cô tối nay, tại chỗ cũ, lúc 19h00.

_______________________

– Anh ký giúp em cái này.

Cô nhân viên hai má đỏ hồng, mắt long lanh, đặt tờ giấy đặt hàng đến trước mặt Bắc. Anh đọc lướt qua rồi ký, trả lại cho cô ta kèm theo một nụ cười thật tươi.

Bắc được mệnh danh là thần tượng thăng tiến của cty Poison. Sau 3 tháng anh từ một nhân viên quản lý website bước lên vị trí Trưởng Bộ phận bán hàng Online. Phương án xây dựng một website bán hàng tương tác được khách hàng nhiệt liệt ủng hộ. Doanh số bán hàng online tăng nhanh chóng mặt. Ban Giám đốc Cty họp đánh gía, rút kinh nghiệm từ phương án của Bắc. Họ nhận xét, phương án này đã đáp ứng nhu cầu khách hàng nữ và cả nam vì tiện lợi và đặc biệt đánh đúng tâm lý e ngại xấu hổ của khách hàng khi bước chân vào shop bán đồ lót khêu gợi. Thế là anh được đề bạt. Bắc được rất nhiều nhân viên nữ độc thân trong cty ngưỡng mộ trộm nhớ, vì anh cao lớn, khỏe khoắn, khuôn mặt rất đàn ông và đặc biệt thân thiện.

Bắc nheo mắt nhìn icon màu đỏ lấp lóe dưới góc màn hình của mình. Anh nhìn quanh, rồi click lên nó.


“Lại một giao dịch mới” – Anh lưu xuống, rồi tắt ô cửa sổ đi.

Ba tháng qua, anh thành công đột nhập vào hệ thống nội bộ của Cty, thông thường chỉ cấp quyền cho Ban Giám đốc. Anh phát hiện được rất nhiều điều lạ. Nhiều khoản tiền từ tài khoản lạ ở nước ngoài chuyển vào tài khoản Cty, được hạch toán vào tài khoản bán hàng, sau đó nhiều đơn hàng được lập khống, nhằm hợp thức hóa nó. Anh nghi ngờ đây là một hình thức rửa tiền. Nhưng mấu chốt của sự việc là nguồn tiền từ đâu tới?

Anh dậm chân tại chỗ suốt hai tháng trời. Cho đến tháng trước, một lần tình cờ, Bắc phát hiện ra việc làm gian dối của Tuyến. Hắn là thư ký riêng của Kenny, cũng là cháu ruột của ông ta. Hắn luôn được Kenny tin tưởng giao phó trách nhiệm lưu trữ những thông tin giao dịch bí mật của Poison, sử dụng một chiếc laptop không bao giờ nối mạng. Hắn muốn anh chỉnh sửa lập trình phần mềm báo cáo kế toán trong chiếc laptop đó, bớt đi một đơn vị tiền tệ nhỏ nhoi trong bảng quy đổi ngoại hối. Cách đó rất thông minh, sẽ chẳng ai chú ý đến sự chênh lệch nhỏ đó, nhưng với tổng số tiền ồ ạt đổ vào Poison, lợi ích hắn bỏ túi không hề nhỏ. Nhưng hắn đã sai lầm chết người khi đánh gía thấp Bắc là một người chỉ biết kỹ thuật không hiểu gì về kế toán tài chính. Dù trực tiếp thực hiện trước mặt hắn, nhưng Bắc cũng đã thành công làm một màn ảo thuật tinh xảo, cài vào chiếc laptop đó một con bug thu thập dữ liệu. Bây giờ anh chỉ chờ cơ hội thu lại nó.

__________________________

– Ưmmmm….

Diễm Phương ngữa mặt lên trời rên dài một tiếng, móng tay cô ta bấu chặt lưng Kenny, quần quện những vết đỏ ngang dọc. Cô ngã người lên ngực Kenny, hai mắt nhắm chặt, má đỏ bừng. Dương vật ông ta tuột ra khỏi âm hộ cô, một dòng tinh dịch chảy xuống, đóng vũng trên nệm giường.

– Dạo này nghe nói bên anh làm ăn khấm khá lắm phải không? Đến nổi lười qua em? – Diễm Phương nũng nịu.

– Đâu có. Tại vì anh bận một số việc khác thôi. Cty dạo này rất ổn đó. Không biết xui khiến thế nào hắn chui vào Cty anh, đòi phát triển bán hàng Online. Thế mà thành công. Doanh thu tăng nhanh lắm. Giờ đây anh không còn kiêng dè nhiều vì các món tiền vào quá nhiều mà chứng minh đầu ra thiếu… Anh chàng đó liền được thăng chức. Hiện nay đang làm hotboy của Cty anh đó… Ha ha… – Kenny vui vẻ kể.


– Anh may mắn vậy. Cậu ta đẹp trai không? Tên gì? – Diễm Phương nhắm mắt hỏi cho có chuyện.

– Bắc… Xuân Bắc… Tên nghe cứ như danh hài ngoài Hà Nội .. Nhưng trẻ và đẹp trai hơn nhiều… – Kenny mỉm cười nhìn Diễm Phương, cô ta ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn mình. – Sao thế? Nghe đẹp trai không cầm lòng được ah? Muốn anh giới thiệu cho em không?

– Hi hi… Anh nghĩ em dâm như vậy sao? Được, bữa nào anh giới thiệu cho em đi! Chắc anh sẽ có trò vui xem đấy. – Diễm Phương nhếch miệng cười bí ẩn.

___________________________

Trúc nhìn đường phố Sài Gòn về đêm. Đã sát Lễ Giáng sinh, khắp nơi đều kết đèn lung linh rực rỡ.

“Bằng chứng của cô không đủ để buộc tội Diễm Phương, chứ đừng nói chạm được đến Kenny. Thế lực của Kenny rất mạnh. Cô nên tìm bằng chứng rõ ràng hơn. Những con số này… đơn lẻ không có ý nghĩa gì hết. Nếu có phần nào cần tôi giúp, cứ gọi.”

Lời nói của Nhật Vy còn văng vẳng trong đầu nàng. Trúc buồn bã biết rằng mình thật vô vọng, nàng không biết phải làm gì tiếp.


“Phải chi lúc này có anh bên cạnh. Anh sẽ định hướng cho nàng bước kế tiếp. Nàng đã trách lầm anh về đoạn phim đó. Nhưng quả thật anh cũng đã xúc phạm nàng thật nặng nề. Liệu anh có còn yêu nàng?”

– Anh cho tôi đến đầu đường CMT8, gần vòng xoay Dân chủ. – Trúc nói với tài xế taxi.

Chiếc xe rẽ vào con hẻm quen thuộc ngày nào, chiếc cổng xanh với hàng bông giấy rũ. Cảnh vật không có gì thay đổi chỉ có con người là thay đổi.

Trúc ngồi yên trên xe, không bước xuống. Anh tài xế cũng không biết nàng làm gì, nhưng anh ta nhận biết thân phận của nàng. Anh ta chỉ im lặng, tắt máy xe, kiên nhẫn chờ đợi.

Cánh cổng rung nhẹ, rồi bật mở. Hình bóng quen thuộc ngày nào. Anh bước ra, tươi cười dắt xe cho một cô gái khá đẹp. Cô ta mỉm cười hạnh phúc, bất ngờ hôn nhẹ lên má anh, rồi cúi đầu xấu hổ chạy vù ra hẻm.

Tim Trúc nhói đau. Mắt nàng nhòe đi. Thế là hết.

– Thôi… Đi đi anh… – Giọng nàng run run.

Bắc nheo mắt nhìn theo chiếc taxi trắng vừa chạy ra. Anh cảm thấy dường như có việc gì đó rất quan trọng liên quan đến mình. Anh lao vào nhà, lấy xe máy, rú ga đuổi theo. Anh muốn biết người trong xe có phải là nàng không? Có lẽ chỉ cần biết là nàng còn nhớ đến anh. Thế là đủ.

Bắc dáo dác nhìn khắp nơi, chiếc taxi trắng đã mất bóng, chỉ có dòng người ùn ùn đông đúc mua sắm dịp cuối năm.

__________________________

Trúc cắn chặt hàm răng, cố kiềm nén tiếng nấc của mình, nước mắt nàng trào ra ướt cả ngực áo.

“Khóc gì chứ! Mình và anh ta đã từ lâu không còn gì.”


Bao nhiêu lần nàng thầm nói trong đầu, nhưng trái tim nàng vẫn thổn thức nức nở khôn nguôi.

Nàng rút tiền trả taxi, chẳng buồn nhìn đến đồng hồ tính cước và nhận tiền thối.

Trúc chán nản lê bước đến lối đi thang máy, bóng nàng đổ dài dưới ánh trăng thật cô độc.

____________________

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.