Trở về truyện

Sắc Ma Huyết - Chương 14 Sắc Ma Huyết

Sắc Ma Huyết

14 Chương 14 Sắc Ma Huyết

Không phải

Dương Thần một đường chạy đi không lâu đến nhà của mình , hắn liền nhanh nhẹn biến chở lại hình hài cũ chui qua lổ chó rồi đi lại cái kho nhốt mình , mở cửa đi vào rồi ngón tay từ ở trong dài ra khóa cửa lại , làm xong hết thẩy hắn mới chui vào cái góc cỏ khô mà nằm.

Còn Mai dẫn Dương Tĩnh Hân cũng không lâu thì cũng đã đi tới cửa nhà , nàng liền nhấn cái chuông cửa .

-" Tới liền đây "

Hàn Ngọc khuôn mặt thành thục xinh đẹp mặt một bộ đồ ngủ từ nhà bếp chạy ra .

Hàn Ngọc đi ra mở cửa nhìn lấy Dương Tĩnh Hân tóc tai rối bời. Trên đùi có vết bầm tím được một cô cảnh sát có khuôn mặt thanh tú với cơ thể mê người đỡ lấy. Theo sau còn có một trung niên nét mặt cương nghị lông mày như kiếm tự giới thiệu là lão liệt, một thanh niên lưng hùm vai gấu là Thắng và hai người khác, nàng giật mình mà hỏi .

-" Ahhhh , Tĩnh Hân con bị sao thế "

-" Kệ tôi "

Dương Tĩnh Hân nhìn lấy Hàn Ngọc hừ một tiếng nói .

-" Lão gia , Tĩnh Hân bị ai đánh rồi "

Hàn Ngọc đở lấy Dương Tĩnh Hân đi vào nhà , rồi kêu lên .

-" Cái gì "

Từ trên lầu vang lên tiếng bước chân đang chạy xuống và một tiếng quát to của một mỹ phụ .

Không lâu Dương Hối và Diệu Như cùng Dương Tĩnh Hà ba người chạy xuống tới , nhìn lấy khuôn mặt rối bời với phần đùi bầm tím của Dương Tĩnh Hân .

-" Đứa nào đánh con , nói ba sẽ đập đầu nó "

-" Ông xã nha , ông phải kêu người tìm ra thằng chó kia nha "

Diệu Như nhìn con gái của mình mà đi lại khóc lóc hướng lấy Ông Hối mà nói .

-" Tao biết rồi , còn ngươi đi luộc lấy trứng vịt tới "

Ông Hối đáp lời Diệu Như một tiếng , rồi quay đầu nhìn lấy Hàn Ngọc mà quát

-" Vâng "

Hàn Ngọc gật đầu một tiếng chạy vào bếp đi .

Ông Hối nhìn lấy mình con gái mặt âm trầm nói , ở xóm này Ông Hối giàu nhất mà vì đi làm ăn ở tĩnh huyện nên quen rất nhiều quan chức .

-“Bác hối xin hãy bình tĩnh. Kẻ đánh em là một tên sát nhân. Tối qua hắn đã giết một người là con bác Phùng.”

Nghe tới đây, cả nhà ông hối giẫy nảy

-“Mai, cháu nói thằng Nhí nó...”

-“Vâng ạ! Tuy không thấy xác nhưng có thể khẳng định.”

Nghe tới đây ông chợt thở dài.

-“Tội nghiệp ông Phùng. Ông ăn ở có đến nỗi nào đâu tại sao cái tai họa này lại rơi lên đầu ông ấy như vậy. Thật ông trời không có mắt. Kẻ đầu bạc phải tiễn kẻ đầu xanh.” Nói tới đây ông Hối nước mắt rưng rưng.

Hai nhà Dương-Phùng cùng là dân kinh doanh. Hai nhà kinh doanh hai mảng khác nhau nên bình thuờng không có sự chanh chấp nên quan hệ hai nhà cũng coi là được tạm. Lại thêm con Hân và thằng Nhí yêu nhau khiến quan hệ giữa hai nhà đôi chút tốt đẹp.

Mai nhẹ vỗ vỗ lưng ông an ủi:

-“Bác đừng quá đau buồn. Việc bảo vệ mọi người là công việc và trách nhiệm của bọn cháu. Dù ai đã gây ra tội ác thì những kể đó đều sẽ phải trả giá.”

-“Vây mọi người đã nghi ngờ ai chưa?” Nhẹ lau đi mấy giọt nước mắt hỏi

-“Dạ, bọn cháu đang điều tra. Có chuyện này cháu muốn hỏi bác”

Sắc mặt của mai chở nên nghiêm nghị lại.

-“ừ! Có gì cháu cứ hỏi”

-“nhà bác có phải còn một cậu con trai. Hồi nãy khi đưa em về, bọn cháu đụng độ tên sát nhân. Tĩnh Hân có nói hắn rất giống với con trai bác. Bây giờ em ấy đang ở đâu. Liệu bọn cháu có thể gặp e ấy được kông ạ?”

-“được! Mặc dù ta rất ghét nó nhưng phải thú thật, lần này ta chắc không phải nó đâu. Hôm kia ta nhốt nó trong nhà kho. Các cháu có thể ra xem.”

Nói rồi ông sai Hàn Ngọc đi lấy chìa dẫn mọi người ra cái nhà kho cũ. Chỗ Dương Thần đang bị nhốt.

Hàn Ngọc mặt một thân người làm đi ra mở cửa , làm cho ba tên phường nhìn đều lé mắt .

Cả nhóm đi vào gặp ông Hối và vợ con ổng làm cho ba người trong phường trong lòng đều chửi thầm lấy , xấu mập mà có vợ con đều xinh đẹp như vậy , đúng là có tiền cưới vợ như tiên đều được .

Cả nhóm người đều đi đến cái kho nhốt Dương Thần , nhìn cái kho bốn cái bức tường và một cánh cửa bị khóa lại , thì biết nếu bị nhốt bên trong , không được bên ngoài mở ra thì đừng hòng ra được .

Ông Hối lấy ra chìa khóa mở ra cánh cửa cả nhóm nhìn vào bên trong , thấy được một thằng nhóc gầy mà ốm đang co ở một đám cỏ khô mà ngủ .

-" Ê thằng nhóc , mẹ mày còn không dậy ra ngoài muốn ta nhốt luôn trong đó à "

Ông Hối đang bức nhìn lấy Dương Thần càng tức đi lại cho Dương Thần một đạp quát .

-" Khụ "

Dương Thần giả bộ kêu đau một tiếng đứng lên vì hắn một bộ áo thun quần ngắn lộ cái một cái chân què , hắn đứng lên mà từng bước cà thọt đi ra ngoài .

-" Thế nào " Người đàn ông có vẻ mặt nghiêm nghị với đôi lông mày như kiếm nói nhỏ với Mai.

"" Chú Liệt , không phải , thân cao chắc chắn, chân hắn rất bình thường và nhanh nhẹn mà mắt tên kia đỏ rực rất dễ biết , tên này cà thọt như thế làm sau mà chạy được khỏi con "

Mai nhìn Dương Thần một cái lắc đầu nói .

Dương Thần đi ra ngoài cúi đầu liếc hết những người xung quanh , ở trong tận trong con mặt hiện ra tia âm lạnh .

-" Hơi ~ , vậy ông Hối có gì cố gắng hỏi con Hân dùng , nếu có chi tiết thì thông báo dùng tôi nha "

Ông Liệt thở dài một tiếng nói với ông Hối .

-" Được rồi , tôi cũng mong ông là cố gắng đều tra thằng đánh con tôi , đừng làm tôi điện thoại lên tĩnh để nhờ người khác "

Ông Hối trả lời nhưng trong lời nói có chút uy hiếp .

Ông Liệt và cả nhóm trong phường mặt đều âm trầm lấy rời

-" Còn con Hà nữa , sau này không được đi chơi đêm "

Ông Hối nhìn lấy Dương Tĩnh Hà nghiêm mặt nói .

-" Dạ "

Dương Tĩnh Hà cũng sợ rồi nhìn lấy chị mình bị đánh nên cũng không dáng .

Như thế đợi Hàn Ngọc đem trứng vịt lên tha cho Dương Tĩnh Hân xong , Dương Tĩnh Hà đở lấy Dương Tĩnh Hân về phòng của mình cùng ngủ , còn mấy người ai về phòng nấy mà ngủ .

Ông Liệt và Ông Hối nói chuyện một tý , rồi quay người rời đi.

Ra khỏi nhà ông Hối. Thắng lúc này đi lên mà nói .

- "Tôi nghe nói , thằng đó sinh ra một mắt mà cũng nghe kiểu như là quái vật , không được xóm yêu thích mà cả nhà ông Hối đều ghét thường chửi và hay đánh đập. Không thể hiểu được thàng sinh ra nó đâu ccos được quyền lựa chọn. Thân nó như vậy đã quá tội nghiệp rồi. Cớ sao con đầy đọa nó như vậy. "

Nghe nói vậy, người đàn ông trung niên được gọi là ông triêu kia ngắt lời:

-“thiên hạ này kiểu ngụy quân tử như lão Hối kia rất nhiều. Chúng ta tuy là cảnh sát, trách nhiêm của chung ta vì trật tự chung. Không thể lo cho một người đơn lẻ được. Ông hối lão ta đối sử với thàng bé như vậy tụ sẽ có qua báo. Chúng ta làm tốt phần mình là được.”

-------------------

hôm nay mk viết tới đây. hen mọi người chủ nhật nhé!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.