Trở về truyện

Phúc Diễm Tiêu Dao - Chương 63: Kiều Thê Bất Đắc Dĩ

Phúc Diễm Tiêu Dao

63 Chương 63: Kiều Thê Bất Đắc Dĩ

Hộp đêm vĩnh viễn là nơi để con người theo đuổi sự sa đọa, nổi loạn. Cho dù hiện tại mới chỉ là hơn bảy giờ đã bắt đầu lục tục có người đi ra đi vào.

Hắc ám có thể bị đè nén trong lòng mọi người rất nhiều, những thứ hắc ám đó là tính khí táo bạo, bực mình, tức giận, cùng hưng phấn. Có khi bọn họ lại không hiểu chính bản thân mà lại tự hỏi mình thực sự là con người như thế nào? Tại sao lại phải đè nén dục vọng vào sâu trong tim làm gì? Thật ra thì những tâm tình bị đè nén kia luôn có tác dụng kích thích, để người ta thèm muốn với lấy nó, thèm muốn được sử dụng nó!

Diệp Thần Linh căn bản cũng không có chú ý tới Diệp Hi, lại bỗng nhiên nói: "Ngươi hay là trở về đi thôi. Chưa đủ mười tám tuổi là không thể tiến vào."

Diệp Hi cười cười, vẫn theo đuôi Diệp Thần Linh đi vào. Mặc dù hiện tại thời gian lại rất sớm, nhưng đã có không ít người ở chỗ này. Lúc Diệp Hi cùng Diệp Thần Linh đi vào tiền điện, quản lý đại sảnh lý lập tức chú ý đến cặp đôi, bất giác để ý đến tiều hài tử kia.

Là quản lý trong hộp đêm của thành phố, hắn đương nhiên phải biết được hầy hết các gia đình quyền quý, vừ nhìn thấy Diệp Hi hắn lập tức xoay người sang chỗ khác, làm bộ như không có việc gì. Bất quá trong lòng hắn lại đổ mồ hôi lạnh: "Mẹ của ta ơi, tại sao lại tới một người nữa!".

Nghĩ đến đám công tử ở trong phòng kia, người quản lý này nhất thời cảm thấy tối này đặc biệt dài a. Lâu lắm hộp đêm của hắn mới đón tiếp nhiều trẻ trâu chưa vị thành niên thế này. Mà Diệp Thần Linh, nhưng căn bản cũng không đi quản Diệp Hi, một mình đi đến quầy bar thập phần vắng vẻ.

"Diệp Hi!"

Lúc Diệp Hi đang muốn đi tới theo cô cô lại nghe được phía sau mình truyền đến tiếng kêu. Cái thanh âm này thật sự là quá mức quen thuộc.

"Ngươi cái tiểu tử này sớm như vậy đã tới đây rồi?"

Diệp Hi quay lại nhìn tiểu nam hài tầm độ tuổi như mình, nói "Hiện tại cũng tám giờ rồi còn gì!"

Chu Thụy bỗng nhiên vỗ vai Diệp Hi,ánh mắt hướng về phía vị mỹ phụ đang ngồi trong quầy bar, trên mặt tràn đầy mập mờ: "Hắc hắc, Diệp tử ngươi rốt cục cũng khai khiếu. Chậc chậc, thục nữ đủ mùi vị a. Vóc dáng thật cay, cặp chân kia, cái mông này, bộ ngực này, a —— "

Chu Thụy còn chưa nói hết, liền thấy được một quả đấm vung đến trước mặt hắn. Diệp Hi nhìn chằm chằm hắn, trên mặt đã lộ ra tức giận vẻ mặt.

"Được! Được! Là ta sai lầm rồi không được sao."

Chu Thụy vội vàng phất phất tay, cười mỉa nói: "Ta sẽ không cùng ngươi tranh giành, đừng có dùng cái loại ánh mắt như muốn giết cả nhà ta ngó chừng ta có được hay không?"

Chu Thụy nói xong, vừa thấp giọng thầm nói: "Đều nói huynh đệ như tay chân, nữ nhân như y phục, không ngờ ngươi lại ngược lại, vì nữ nhân đánh ta."

"Ngứa da sao? Đây chính là cô cô của ta!"

Diệp Hi hiện tại tựa như muốn dùng lực bóp chết tên hồ bằng cẩu hữu này. Bất quá, bị hắn hiểu lầm... Diệp Hi lại đột nhiên cảm giác được, thân thể có chút lâng lâng.

"A? Ngươi, ngươi đang nói đùa sao?"

Chu Thụy trợn to đôi mắt nhìn Diệp Hi, hung hăng mà nuốt nuốt nước miếng, ôm bờ vai của hắn, cười nói: "Ha ha! Khó trách nàng đối với ngươi hờ hững a, mới vừa là ta sai lầm rồi., chúng ta vào trong phòng nói chuyện."

Nếu như muốn nói, ở thành phố Hoa Hải có thể cùng Diệp Hi so sánh bối cảnh, cũng chính là gã Chu Thụy này. Cùng Diệp Hi giống nhau, gia gia của Chu Thụy cũng là một trong mấy lão Đại ở Bắc Kinh. Gia gia của hắn là thuộc về phái trung lập, cũng theo Diệp gia có mấy phần giao tình.

"Lão Chu, ta hỏi ngươi, sớm như vậy tựu tới nơi này, không phải là muốn làm gì mờ ám đó chứ?" Diệp Hi thật giống như vô cùng quen thuộc gã đồng học này.

"Cho xin đi! Ta luôn là công dân biết tuân thủ pháp luật a!"

Chu Thụy nắm vai Diệp Hi, cười mỉa nói: "Ngươi nhưng chớ nói lung tung, nếu để cho mẹ của ta biết, nàng còn không bẻ gảy cổ của ta! Đến đây đi, hôm nay sinh nhật một huynh đệ của ta, vừa vặn không muốn đi KTV cho nên mới tới nơi này. Dù sao chúng ta là được miễn phí!"

"Gia gia ngươi là chính khách của trung ương, ba ba của ngươi quan hệ với bọn họ cũng không mỏng, bọn họ dám lấy tiền của ngươi sao?" Diệp Hi nhất thời liếc mắt, ánh mắt lại như vô tình hữu ý rơi về phía quầy Bar.

"Răng rắc " một tiếng, Chu Thụy mở cửa phòng ra, "Hắc hắc! everybody! Xem một chút, chúng ta có thêm một bằng hữu, a, thật đúng là hi hữu a!", vừa nói hắn vừa cười vỗ vỗ lưng Diệp Hi.

"Á..." Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Chỉ thấy trong phòng đều là nam hài đầu tóc nhuộm màu sắc rực rỡ, nhìn số tuổi cùng Diệp Hi không sai biệt lắm, nhưng trên miệng phì phèo khói thuốc để cho Diệp Hi trong lòng bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác chán ghét.

"Diệp thiếu gia, ngồi đi, uống chút rượu chứ?". Một tiểu tử tóc đỏ dựng đứng lên vội vàng chạy tới bên cạnh Diệp Hi cười nháy mắt.

Diệp Hi ngồi ở trên ghế salon thập phần xa hoa, hai mắt quét một vòng, bỗng nhiên cười nói: "Đem thuốc đi đi, không nên ép ta đánh cho ngươi không thể sinh hoạt tình dục được nữa!"

Chén rượu này có vấn đề gì, Diệp Hi như thế nào lại không biết đâu!

"Được rồi, các ngươi thiệt là, không biết Diệp tử hắn không thích đồ chơi này sao?"

Chu Thụy giống như có một chút muốn nổi giận, hắn vội vàng cười nói: "Hiện tại đã gần đêm, chúng ta tối nay tìm chút kích thích, như thế nào?"

"Cái dạng gì mới là kích thich?" Diệp Hi hỏi ngược lại.

"Hắc hắc, Diệp tử, ngươi sẽ không phải lại là xử nam chứ?"

"..."

Trước của hộp đêm, lúc này một mỹ nhân mặc một bộ áo gió lớn đang dừng cước bộ của mình, run rẩy tiến về phía cánh cửa. Nhưng là, Từ Lâm lúc này lại đang kinh hoảng, nếu mình đi qua cánh cửa này, như vậy vĩnh viễn cũng không thể quay đầu lại!

Vì con gái của mình, nàng phải bán đứng thân thể của mình? Điều đó có đáng giá không?

Đáng giá!

Thân là mẫu thân, trong lòng của nàng luôn luôn có một thanh âm như vậy vang lên. Nhưng nếu phản bội trượng phu, như vậy thân thể của mình tựu vĩnh viễn cũng không thể trở về trước đây nữa!

"Thình thịch, thình thịch..."

Trái tim nàng đang kịch liệt mà run rẩy, nàng đến cùng làm như vậy là đúng hay không, đến hiện tại nàng vẫn mâu thuẫn. Nhưng là khi nàng lựa chọn đến nơi đây, không phải nàng đã chuẩn bị thất thân, không phải sao?

Tối nay Từ Lâm ăn mặc tương đối bảo thủ. Một cái quần jean màu trắng đem đùi đẹp thon dài bao lấy, lại làm cái mông tròn trịa đầy đặn vểnh cao lên. Trên người là áo sơ mi có cổ, nếu thoạt nhìn căn bản không thấy xuân sắc bên trong!

Chẳng qua, không người nào biết ở bên trong bộ quần áo mộc mạc đó tồn tại một cơ thể thiếu phụ thướt tha thành thục, gợi cảm đến tận xương tủy!

Vào giờ khắc này, ở trong đầu Từ Lâm bỗng nhiên hiện lên gương mặt khả ái của nữ nhi. Nữ nhi chữa trị rất tốn kém, trong nhà mình mặc dù không phải là giàu có, nhưng nữ nhi lại thủy chung cũng không có để cho phụ mẫu phải lo lắng, nàng lại bằng vào thành tích của mình trúng tuyển học bổng của trung học Hoa Long. Nơi đó là nơi tụ tập phần lớn con cháu quan lớn!

"Ai."

Cuối cùng, Từ Lâm thật sâu thở dài một hơi, thân thể run rẩy, chầm chậm bước tiếp. Nàng bây giờ chỉ có hy vọng duy nhất là mình có thể nhận được một khoản tiền lớn, sau đó có thể đem con gái của mình chữa hết! Về phần tối nay, Từ Lâm hạ quyết tâm nhất định không thể để cho lão công của mình và nữ nhi biết! Nếu không, gia đình của mình chắc chắn tan vỡ!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.