1 Chương 1: Nhà xác xuân sắc
Một âm thanh trong trẻo truyền vào tai Chu Cửu Giới.
Chu Cửu Giới chậm rãi mở mắt ra, trước mắt xuất hiện hai cô gái kiều diễm, một người 24 tuổi, một người hơn 20 tuổi, ăn mặc rất quái dị. Cô gái lớn tuổi thì dang nhíu chặt mày trầm tư gì đó. Nghe thấy vậy, nàng ngẩng đầu sững sờ nhìn Chu Cửu Giới, thần sắc lại không hề mừng rỡ.
Chu Cửu Giới thầm nghĩ: hai cô gái này là ai? Chẳng lẽ là thê thiếp của Thạch viên ngoại? Tất nhiên là đúng rồi. Nghĩ vậy, Chu Cửu Giới ngầm vận thần công, chuẩn bị xuất chưởng đánh ngã hai ả.
Đột nhiên, cô gái lớn tuổi nhào lên người hắn kêu lên: "Cửu Giới, anh ... Hóa ra anh không chết?"
Chu Cửu Giới thu thần công. Bởi vì hắn đã nhìn ra, hai cô gái mặc dù kiều mị nhưng đều là người bình thường, trên người không hề có trụ cột võ công.
Một mùi thơm mê người của cơ thể nhào chui vào mũi hắn.
Thơm quá! Chu Cửu Giới khoác tay phải lên trên tấm lưng mảnh khảnh của cô gái, chỉ cần hắn ấn nhẹ lòng bàn tay một cái, Lục Dương Thần Công liền có thể chấn nát lục phủ ngũ tạng nàng. Thế nhưng trong đầu hắn bỗng sinh ra một ý nghĩ đen tối: nếu tiểu nương tử này đã đưa tới cửa, sao ta không đội nón xanh cho Thạch viên ngoại chứ?
Chu Cửu Giới sờ soạng cô gái một chút. Thân thể thật non mịn, mẹ ôi, tiện nghi con chó viên ngoại kia quá, mặc dù ta háo sắc nhưng ngoại trừ lão bà, lại chỉ ngủ qua một cô bé, hắn thì lại thê thiếp thành đàn.
Cô gái sẳng giọng: "Anh yêu, chỗ này là nhà xác a..., không nên. . ."
"Nhà xác?" Chu Cửu Giới chấn động, đẩy cô gái ra rồi ngồi dậy. Chẳng lẽ là mật thất của tên viên ngoại? Chẳng lẽ mình đã hắn bao vây?
Hắn sải bước tới cửa nhìn thoáng qua bên ngoài, bên ngoài trống rỗng, cách đó không xa là một tòa cao ốc.
Lầu thật cao.
Chu Cửu Giới vỗ đầu, hắn không nhớ nhà Thạch viên ngoại có kiến trúc như vậy, lại thấy sau còn trẻ cô gái bụm mặt không dám nhìn mình, hắn bèn cúi đầu nhìn mới phát hiện mình hoàn toàn trần truồng, trên người chẳng có thứ gì.
Cô gái lớn tuổi cười nói: "Cửu Giới, anh cởi truồng thành cái dạng gì nữa, mau che cái thứ khó coi kia đi." Nói xong, cô gái cuộn ga giường lại che người cho hắn, rồi nàng nói với cô gái trẻ: "Đi lấy quần áo của tỷ phu đến đây."
Cô gái trẻ bật cười chạy ra ngoài.
Chu Cửu Giới nhìn qua nhà xác thầm nghĩ: ta đã ở trên mặt đất bao lâu rồi? Chẳng lẽ con chó viên ngoại mệnh ngắn, thế đạo thay đổi rồi sao? Không, ta tuyệt không thể khinh thường.
Nghĩ vậy, Chu Cửu Giới lườm cô gái lớn tuổi nói: "Cô tên là gì, là phòng phu nhân thứ mấy của Thạch viên ngoại?"
Cô nàng ngẩn ngơ, vội vàng nói: "Cửu Giới, anh... Sao anh lại nói vô vị như thế? Em là vợ của anh, Thường Nga đây...."
"Thường Nga?"
Chu Cửu Giới là người Thanh sơ Giang Bắc Thạch gia bảo, phụ thân hắn là lang trung trong vùng.
Chu Cửu Giới vốn tên là Chu Thạch, lúc mười sáu tuổi cưỡng hiếp một cô gái đến xin trị bệnh, từ đó không có ai cho hắn cầu hôn, phụ thân hắn bèn đổi tên thành Cửu Giới. Cửu Giới nghĩa là: nhất giới bất hiếu; nhị giới bất trung; tam giới sát sinh; tứ giới *; ngũ giới trộm cướp; lục giới giết người; thất giới bất nghĩa; bát giới tự cao; cửu giới bất chuyên. Đương nhiên, phụ thân thay tên cho hắn còn có một tầng ý nghĩa khác, bởi vì tên của hắn trùng với tên ác bá Thạch viên ngoại.
Mẹ ôi. Chu Cửu Giới mê đắm nhìn Thường Nga, đột nhiên lấy một tay đè nàng trên giường để xác. Chu Cửu Giới vốn là quỷ hồn nhập thể bao nhiêu năm, đâu thèm quan tâm đến nhà xác gì.
"Anh muốn làm gì?" Thường Nga kêu sợ hãi một tiếng.
"Hắc hắc." Chu Cửu Giới dùng hành động thay thế câu trả lời.
"Đừng, Cửu Giới, chúng ta mau về nhà đi. . ."
"Về nhà... Ta không đợi được nữa."
Nói xong, Chu Cửu Giới đã giật xuống Thường Nga đồ lót. xem tại y
Nhất thời, nhà xác đầy cảnh xuân sắc.
Nguyên lai, nhà xác này chính là huyệt mộ mai táng Chu Cửu Giới năm đó.
Phụ thân Chu Cửu Giới y thuật cao siêu. Lúc ấy, Thạch viên ngoại phong lưu thành tính, nạp mấy tiểu thiếp cũng không thỏa mãn được, phàm là những cô gái trẻ trong khoảng hai mươi tuổi, tư sắc xuất chúng liền bị hắn cướp về. Dân chúng chung quanh tiếng oán than dậy đất. Chu Lang Trung mới phối một liều thuốc đưa cho Thạch viên ngoại ăn vào bất lực, hắn tức giận sát hại cả nhà vợ chồng Chu Lang Trung, vợ chồng Chu Cửu Giới tổng cộng một nhà năm miệng, chôn ở mảnh đất phía sau. Lúc ấy, Chu Cửu Giới chỉ mới 28 tuổi, con trai hắn Tiểu Thạch chỉ có ba tuổi.
Chu Cửu Giới vốn là một tên háo sắc, sau khi chết hồn phách không tiêu tan. Chờ đợi trong huyệt mộ hơn ba trăm năm, nhàn rỗi liền lật xem những thứ sách thuốc phụ thân hắn lưu trữ, bỗng đâu tìm được một bộ bí tịch thần công"Lục Âm Lục Dương". Qua hơn ba trăm năm, Chu Cửu Giới chẳng những đã luyện thành món gia truyền "Nhất Châm Độ Kiếp" cùng "Diệu Thủ Hồi Xuân" mà còn luyện thần công "Lục Dương Lục Âm" đến tầng thứ 9.
Nhoáng một cái đã đến năm 2009.
Huyện A, thì ra là năm đó Thạch gia lâu đài phụ cận, tại cùng một chỗ đã xảy ra một vụ án ly kỳ.
Người chết là Chu Cửu Giới, 28 tuổi, thầy thuốc ngoại khoa bệnh viện huyện, bởi vì một bác sĩ nữ phụ khoa chuyển đi, Chu Cửu Giới hôm trước vừa gửi báo cáo xin chuyển đến phòng phụ khoa, không ngờ hôm nay xác đã nguội lạnh.
Cái chết của Chu Cửu Giới rất quái lạ, toàn thân không có một vết thương, công năng nội tạng cũng rất bình thường, chỉ có điều là trái tim đã ngừng đập.
Nhà xác vừa vặn xây dựng ngay trên mộ huyệt nhà Chu Lang Trung.
Bởi vì hai Chu Cửu Giới cùng một tuổi, tên cũng giống nhau, giờ sinh cũng giống nhau, bởi vậy, Chu Cửu Giới mới có thể mượn xác phục sinh được.
Lại nói muội muội Thường Nga, cũng chính là cô gái trẻ Thường Nguyệt, sau khi đến phòng bệnh lấy quần áo tỷ phu, vừa trở lại nhà xác liền thét lên.
Thường Nguyệt đã hai mươi mốt tuổi, tuy chưa có bạn trai nhưng đã từng thực từng thừa dịp tỷ tỷ và tỷ phu không ở nhà mà xem lén mấy chiếc đĩa thể loại đó giấu trong tủ đầu giường.
Thường Nguyệt tính cách hoạt bát, chứng kiến một màn như vậy tất nhiên khó tránh khỏi thét thành tiếng.
Chu Cửu Giới quay đầu trông thấy Thường Nguyệt, thầm nghĩ: nha đầu kia còn thanh thuần hơn tỷ tỷ của nàng, quyết không thể bỏ qua được. Nghĩ vậy, Chu Cửu Giới liền đưa tay về phía Thường Nguyệt, một lực hút tuôn ra từ trong lòng bàn tay kéo Thường Nguyệt tới. Thường Nguyệt đang muốn quay đầu đi nhưng hai cái chân lại không tự chủ được mà chuyển đến trước giường.
"Tỷ phu, ngươi muốn làm gì...." Thường Nguyệt kêu to.
Chu Cửu Giới cười tà một tiếng, đặt nàng trên giường rồi thò tay cởi y phục của nàng. Thường Nguyệt vung tay lên tát hắn, thừa dịp Chu Cửu Giới sững sờ bèn ném quần áo rồi chạy ra ngoài.
Chu Cửu Giới nhìn qua Thường Nguyệt, xì một tiếng khinh miệt: "Giả bộ cái gì mà giả bộ."