Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu - Chương 2 Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

2 Chương 2 Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

Nguyên Anh của Hàn Lập có tu vi Đại La cảnh, pháp tắc nắm giữ chính là Thời Gian pháp tắc, một trong ba loại chí tôn pháp tắc Tiên Giới.

Bây giờ trở lại với cơ thể phàm nhân, Hàn Lập chắc chắn không thể phát huy tu vi Đại La cảnh. Hắn chỉ có thể tu luyện lại từ đầu. Tuy nhiên không cần lo lắng bình cảnh, chỉ cần tích lũy đầy đủ pháp lực là có thể tùy thời đột phá.

Hàn Lập cầm trong tay Chưởng Thiên Bình dính đầy bùn đất, khóe miệng hơi cong lên.

Có Chưởng Thiên Bình, việc khôi phục tu vi chỉ là vấn đề thời gian.

Quay trở về nhà gỗ trong sơn cốc, Hàn Lập ngồi xếp bằng trên giường vận chuyển Trường Xuân Công. Một lát sau, hắn mở mắt, miệng kéo dài đến tận mang tai, trong lòng chửi ầm lên.

Thân thể hiện tại tư chất cũng quá kém, nếu muốn tu luyện lại e là gặp rất nhiều khó khăn.

Tư chất tu luyện rất quan trọng đối với tu sĩ giai đoạn đầu. Nó ảnh hưởng đến tốc độ hấp thụ linh khí của tu sĩ. Chỉ khi nào thoát ly phàm thể, độ kiếp phi thăng thành tiên mới có thể phá bỏ hạn chế về mặt tư chất.

Nhưng có rất nhiều tu sĩ vì tư chất kém một chút mà không thể đột phá Chân Tiên, thọ hạn dần dần cạn kiệt, ôm hận chết đi. Cho dù là Tiên Giới tràn ngập linh khí, tiên khí cùng các loại thiên tài địa bảo cũng không thiếu những trường hợp như vậy.

Hàn Lập dần dần bình tĩnh lại, sắp xếp suy nghĩ trong đầu, chải chuốt lại hướng tu luyện trong tương lai.

Hắn trước kia tu luyện nhiều loại công pháp tào lao dẫn đến căn cơ không sâu. Tuy thường vượt cấp giết địch nhưng đa số dựa là vào pháp bảo và mưu kế để thủ thắng. Lần này trùng tu, hắn nhất định phải đánh vững căn cơ, đường đường chính chính làm một tu tiên giả cường đại.

Kế hoạch này đã được hắn suy tính cả vạn năm, dĩ nhiên các loại công pháp, tiên pháp đều đã được lựa chọn kỹ càng.

Công pháp chủ tu là Thời Không Hỗn Độn Quyết, kiêm tu cả Thời Gian gian lẫn Không Gian pháp tắc, bao gồm 13 tầng ứng với 13 cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa, Chân Tiên, Kim Tiên, Thái Ất, Đại La, Đạo Tổ.

Công pháp luyện thể là Tinh Nguyên Phệ Thể Công, bản chất là không ngừng đả thông toàn bộ khiếu huyệt trên cơ thể và hấp thu huyết mạch chân linh, từ đó làm lớn mạnh nhục thể.

Luyện Thần Thuật: là công pháp làm lớn mạnh thần thức, người tu luyện nếu không thể kiểm soát sẽ dẫn đến thần trí hỗn loạn.

Ngoài ra còn có các loại tiên pháp như Truy Tung Tiên Thuật, Ẩn Thân Tiên Thuật, Độn Tiên Thuật, Tịnh Tâm Tiên Thuật, Huyễn Tiên Thuật, Nhiếp Hồn Tiên Thuật, Nhãn Tiên Thuật, Thính Tiên Thuật,…Tất cả đều là tinh phẩm tiên pháp ở Tiên Giới.

Công pháp như vậy xem như đủ?

Không không! Hắn còn dày công chuẩn bị m Dương Lục Dục Quyết, đây là đỉnh cao công pháp trong song tu đạo, bao gồm ba loại tình huống là hấp thu, song tu và sắc bổ.

Thứ nhất là hấp thu lục dục của con người mà làm lớn mạnh pháp lực tự thân.

Thứ hai là song tu làm tăng tiến tu vi cho cả hai người.

Thứ ba là sắc bổ khiến cho bản thân hút đi tu vi của đối phương .

Nếu đã quyết định trùng tu, Hàn Lập đương nhiên không từ thủ đoạn để trở lên mạnh nhất, đây vốn là tính cách của hắn!

Còn về thanh danh? Hắn cũng chẳng thèm quan tâm, dù sao có Lệ Phi Vũ chống lưng.

Kèo thơm Hàn Lập, kèo thối liền là Lệ Phi Vũ.

Hành thiện tích đức Hàn Thiên Tôn, giết người cướp của Lệ Phi Vũ.

Ha ha ~

-----------------------------------

Một tháng sau.

Hàn Lập một bên tu luyện Thời Không Hỗn Độn Quyết, một bên đem linh dịch trong Chưởng Thiên Bình thúc đẩy mười mấy gốc phàm giới thảo dược.

Tuy tư chất hiện tại kém một chút nhưng lại thăng ở công pháp và thảo dược, hắn hiện tại đã đột phá đến Luyện Khí kỳ tầng ba, có thể sử dụng đa số thuật pháp và một số công kích cơ bản.

Mặc lão đi ra ngoài tình kiếm linh dược vẫn chưa trở về. Dù có trở về cũng không đáng để hắn chú ý, chỉ là một con kiến hôi mà thôi, một ngón tay liền có thể đè bẹp.

Hàn Lập hiện tại có hai lựa chọn,

Một là lợi dụng ký ức trước đây lặp lại nhân sinh

Hai là đi một đường nhân sinh hoàn toàn mới

Đắn đo suy nghĩ, hắn rốt cuộc quyết định lặp lại nhân sinh một lần nữa, chỉ cần dựa vào ký ức cũ đi tìm kiếm cơ duyên. Tất nhiên sẽ không có khả năng hoàn toàn giống hệt, dù sao tâm mắt đã thay đổi, nhiều thứ đồ vật sẽ không làm hắn vừa mắt.

Tại sao Hàn Lập không lựa chọn cách thứ hai sao?

Nếu lựa chọn đi một đường hoàn toàn mới, chẳng may chơi mất tính mạng của mình, hắn chẳng phải là lỗ vốn sao. Hàn lão ma đi đến một bước này đều là nhờ tính cách cẩn thận đấy!

-----------------------------------

Mặc lão trở về, Hàn Lập thi triển Nhiếp Hồn Tiên Thuật khống chế hắn, khiến hắn phục tùng. Tất nhiên, Hàn Lập không có sở thích gì kỳ quái đối với hắn, Hàn người nào đó dù là ma nhưng cũng không biến thái như vậy.

Tuy nhiên, vợ con của Mặc lão thì không xác định rồi!

Trương Thiết cũng không có bị Mặc lão luyện thành con rối. Dưới mệnh lệnh của Hàn Lập, Mặc lão đành phải lấy hết vốn liếng võ công của mình truyền cho Trương Thiết rồi thả hắn đi xông xáo giang hồ. Có thể phát triển như thế nào đành phải nhìn vận mệnh của tên Trương Thiết này.

Lệ Phi Vũ vì ham muốn sức mạnh mà sử dụng Trừu Tủy Hoàn, vốn không thể sống đến ba mươi tuổi. Nhưng nhờ có Hàn Lập chữa trị, hắn hoàn toàn có thể thoải mái sống thêm bốn năm mươi năm nữa.

Một chút bệnh phàm giới sao có thể làm khó hắn. Nên nhớ Hàn Lập cũng là một luyện đan sư Tiên cấp đấy. Nếu không thể chữa chút bệnh nho nhỏ này, hắn thà đập đầu vào ngực Nam Cung Uyển chết quách đi cho rồi.

Nhắc đến mới nhớ.

Uyển Nhi giờ này còn đang ở Yểm Nguyệt Tông làm Nam Cung tiên tử cao cao tại thượng.

Nghĩ đến Nam Cung Uyển gương mặt xinh đẹp, khí chất thanh lãnh, bộ ngực trắng tròn căng đầy mềm mại, gáy ngọc thơm tho, hơi thở như u lan, tính cách trẻ con hơn thua, dưới quần Hàn Lập lại độn lên một cái lều thật lớn.

Lúc trước tại Tiên Giới vì mải mê tu luyện mà không có nhiều thời gian cùng nàng lăn giường. Một thế này nhất định cho Uyển Nhi hưởng thụ khoái cảm nhân gian, dục tiên dục tử. Ánh mắt Hàn Lập chợt hiện lên vẻ ôn nhu hiếm thấy.

Ách!

Hàn người nào đó giật mình lấy lại tinh thần. Bất tri bất giác cảm thấy bên dưới ấm áp. Không biết tay của hắn đã cho vào trong quần cầm nắm côn thịt từ lúc nào.

“Quá mất mặt, thực sự là quá mất mặt!”

“Ta đường đường là Hàn Thiên Tôn quát tháo Tiên Giới nha!”

“Không mất mặt, có gì mà mất mặt chứ.”

“Chỉ là ta quá yêu thê tử của mình thôi.”

Hàn Lập trong đầu không khỏi đấu tranh suy nghĩ một hồi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.