Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Sắc - Chương 8: Lần Đầu Tiên Của Tuấn

Phàm Nhân Tu Sắc

8 Chương 8: Lần đầu tiên của Tuấn

Mọi người lục tục kéo nhau về phòng ở lầu trên, chỉ còn Tuấn và Thục Nhi ở lại. Cả hai ngượng ngùng mặc quần áo vào. Thục Nhi mặt ửng hồng lên nói khẽ:- Cảm ơn em vì đã giúp chị trong tình huống vừa rồi nhé.

- Dạ bình thường mà chị. Thôi chị em mình dọn dẹp và nghỉ ngơi đi.

- Ừ chị sử dụng toilet trước nhé, khi nào xong chị sẽ gọi em.

Nói rồi Thục Nhi đi vào phòng. Tuấn ngồi trên ghế sofa cố gắng điều chỉnh cơ thể và cảm xúc để cây bút máy trở lại trạng thái mềm nhũn. Một lúc sau thì Thục Nhi ra hiệu cho Tuấn sử dụng toilet được rồi. Tuấn rửa mặt mũi và đánh răng xong thì ra nằm trên sofa. Bỗng chị Thục Nhi mở cửa phòng, chị ôm theo một cái gối đến chỗ Tuấn.

- Gối của em nè.

Tuấn ngồi dậy cầm lấy gối. Bỗng Thục Nhi cúi xuống hôn lên má Tuấn một cái chụt.

- Chúc em ngủ ngon.

Nói xong, Thục Nhi mắc cỡ chạy vụt vào phòng. Tuấn thì vẫn ngỡ ngàng như đang nằm mơ. Đèn xanh đã bật, mình có nên vào phòng không? Tuấn đứng dậy đi chầm chậm về phía phòng ngủ, đưa tay lên gõ cửa. Thục Nhi giật thót mình. Mình đã làm gì sai lầm sao? Em ấy muốn vào phòng à? Bình tĩnh, bình tĩnh...Nhi móc cái dây xích cửa lại và hé cửa ra.


- Gì đấy Tuấn.

- À em...em.. Tuấn ấp úng hắn thấy chị Thục Nhi gắn xích cửa liền biết rằng mình đã hiểu lầm. Trong đầu xoay chuyển thật nhanh Tuấn nói

- Em định rủ chị sáng mai dậy sớm ra biển ngắm mặt trời mọc. Mấy anh chị kia chắc không đi đâu. Nên em chỉ biết rủ chị thôi.

- Okie em, chị cũng chưa bao giờ ngắm mặt trời mọc trên biển.

- Dạ vậy sáng mai em gọi chị. Chúc chị ngủ ngon.

Sáng hôm sau, Thục Nhi mặc một bộ bikini hồng đi cùng Tuấn ra biển. Phải công nhận là dù tối qua đã nhìn thấy chị Thục Nhi trong bộ đồ lót rồi nhưng Tuấn vẫn không thể kìm chế được cái lều trại trong quần lại dựng đứng. May mà có cả quần lót và quần bơi thêm vào đó là trời còn tối nên chị Thục Nhi không thấy. Ra đến bãi biển trời đã hơi ửng hồng, hai chị em ngồi bên cạnh một đống cát to mà ai đã đắp từ tối qua rồi cùng nhìn về phía xa xa. Những tia nắng đầu tiên của ngày mới dần ló dạng, mặt biển đen ngòm bỗng trở nên lóng lánh hơn. Một khoảnh khắc thật tuyệt vời mà ai cũng muốn trải nghiệm trong đời. Tuấn bỗng đặt tay lên bàn tay chị Thục Nhi. Thục Nhi vẫn để yên tay và nói

- Quê chị, có những buổi đi làm nương rẫy sớm cũng sẽ thấy mặt trời mọc, nhưng mặt trời khi ló dạng qua khỏi núi là nắng gay gắt, một cái nắng khó chịu. Không như mặt trời mọc ở đây, trước mặt biển mênh mông vô tận kia, mặt trời như hiền hòa hơn nhiều, từng ánh nắng đang xua tan dần những cái lạnh giá của màn đêm, của nước...

Tuấn yên lặng ngồi nghe chị Thục Nhi trò chuyện, hắn cảm giác như mình đang ở trong một giấc mơ được ngồi bên bờ biển với nàng tiên cá.


Chỉ 10 phút sau, mặt trời đã lên cao, Tuấn mới hỏi:

- Chị Nhi ở trên Gia Lai có biết bơi không?

- Lần đầu tiên chị đi biển thì sao biết bơi.

- Vậy thì hôm nay em sẽ dạy bơi cho chị miễn phí. Em là dân miền sông nước chính hiệu đây.

Lúc sáng dậy từ Villa đi ra biển, Tuấn đã lấy theo một cái phao ở hồ bơi. Thế là Tuấn để chị Thục Nhi ngồi trên phao và bắt đầu đẩy ra xa... Tuấn bắt đầu dạy cách Thục Nhi đứng nước. Hắn lặn xuống cầm hai chân Thục Nhi chỉ từng động tác. Nhìn đôi chân thon dài kia Tuấn chỉ muốn ngoạm lấy một miếng thôi. Nhưng hắn nhanh chóng xua tan ý nghĩ đó. Hai chị em tập bơi khoảng 1 tiếng đồng hồ đến 6g30 thì về Villa.

Vì chỉ có một nhà tắm nên Tuấn lại nhường cho Thục Nhi trước. Hắn lại ra hồ bơi phía trước bơi mấy vòng. Lúc này, mấy anh chị kia cũng đã dậy và kéo nhau xuống hồ bơi. Các chị ấy không thích tắm ở biển vì nước muối làm ảnh hưởng đến da dẻ. Mọi người lại vừa bơi vừa chơi đùa cùng nhau, mặc dù thiếu Thục Nhi nhưng 7 người vẫn chia 2 đội chơi ném bóng.

Tuy là nói chơi cho vui nhưng mọi người khá cay cú ăn thua hay nói đúng hơn là quá nhiệt tình. Nam nữ đều ôm lấy nhau, ngăn chặn nhiệt tình. Các chị Mỹ Dung, Hồng Nhung và Cát Tường đều chẳng ngại ngùng gì khi để các anh chạm vào mình. Các chị cũng không ngần ngại gì trả miếng. Dường như họ quá quen với những trò chơi thế này. Chỉ có Tuấn cảm thấy thiệt thòi khi lần lượt bị các chị nắn bóp cây bút máy khiến cho nó cứ vươn cao như cây thiết bảng của Tôn ngộ không. Chơi chán một lúc, mọi người lên bờ sưởi nắng, uống cafe, sữa... thì cũng là lúc chị Thục Nhi tắm xong. Tuấn thấy ba cặp kia lại sáp vào nhau thì vội lấy cớ đi tắm để tránh cho chị Thục Nhi khó xử.
Tuấn đang thả lỏng cơ thể dưới làn nước mát của vòi sen thì bỗng cửa phòng tắm ở phía phòng chị Thục Nhi mở ra. Hắn giật mình lấy tay che côn thịt và xoay người lại nhìn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.