Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Sắc - Chương 31: Hồ Tộc

Phàm Nhân Tu Sắc

31 Chương 31: Hồ tộc

5 phút chính là thời gian Hồng Ánh khiêu vũ giữa phong bạo, đột thứ sắc bén, đó cũng là thời gian nàng nắm giữ sức mạnh của Bì cảnh.- Những gì các ngươi cho ta vay mấy ngày trước giờ là lúc ta hoàn trả lại cả vốn lẫn lời.

Như trước đây có khi K1 sẽ đáp lại một câu gì đó để làm tăng sĩ khí đồng bọn hoặc nhụt chí đối phương nhưng thời khắc này hắn cảm nhận sức mạnh của Hồng Ánh đang kéo lên vùn vụt cộng thêm cái cách mà nàng dạo chơi giữa vòng vây 5 người khiến cho hắn vô cùng e dè.

- Tất cả mọi người chú ý. Đánh ra đòn uy lực nhất của mình đi đừng để lặp lại sai lầm.

K1 chỉ nói một câu rất thận trọng như vậy trước khi hắn nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng đẹp mắt.

- Phượng Vĩ Tán Hoa.

Giọng nói nhỏ nhẹ êm dịu của Hồng Ánh vang lên. Giữa bầu trời đêm tối xuất hiện một cây phượng vĩ đỏ rực tỏa sáng lung linh. Các cánh hoa xinh đẹp ấy chính là những ngọn lửa hay nói chính xác hơn là hoả linh khí. Trời không có gió nhưng những cánh hoa ấy vẫn bay rợp trời, từng cánh từng cánh bay về bốn phía xung quanh Hồng Ánh. Bọn sát thủ vội vàng vung tay chưởng ra đòn bảo mạng uy lực nhất có thể. Nhưng những cánh hoa phượng đỏ ấy không tan biến, chúng lượn lờ bay không theo một quỹ đạo nào cả, cứ thế mà rụng trên thân hình bọn sát thủ. Cây phượng vĩ đã tàn, dưới mặt đất đỏ rực, không phải màu của hoa phượng nữa mà là máu của đám sát thủ Trịnh tộc và những đốm Hoả linh khí đang cháy lập lòe. Cả bốn tên sát thủ chỉ còn lại bốn đống tro tàn mà thôi.

Phịch một cái, tên đội trưởng của Cù Lao Dong binh quỳ xuống cầu xin:

- Hồ tiểu thư xin tha mạng, tại hạ xin nguyện làm trâu bò, cả đời này phục dịch, ra sức vì Hồ tộc. Tại hạ còn có con nhỏ, mẹ già trăm tuổi. Hu...hu...hu...


- Ngươi biết được bao nhiêu về chiến dịch chặn cướp của Trịnh tộc hôm nay?

- Dạ chiến dịch này tại hạ chỉ được biết nhánh đường này thôi. Nhóm của tại hạ mở đầu để nắm bắt thực lực Hồ tiểu thư, nhóm mới bị tiêu diệt là nhóm truy đuổi và còn một nhóm nữa chốt chặn cuối cùng phòng khi hai nhóm đầu thất bại.

- Nhóm cuối thực thế nào?

- Tại hạ không biết?

- Thôi được ngươi có thể đi.

Nói rồi Hồng Ánh chụp xuống người hắn một bông hoa lửa.

- Bọn lính đánh thuê này vì tiền có thể làm tất cả nên không tin tưởng được, nếu giữ lại khi chúng gặp món lợi ích lớn sẽ phản chủ mà thôi. Cái này cho chàng. Nhớ nhỏ một giọt máu nhận chủ nhé.

Hồng Ánh đưa tay hút cái ví da của tên dong binh. Cầm cái ví trên tay, Tuấn thắc mắc:


- Nhỏ máu nhận chủ nghĩa là nó giống nhẫn trữ vật trong truyện phải không mợ hai?

Hồng Ánh cười tủm tỉm:

- Giờ này mà chàng còn gọi là mợ hai? Chỉ gọi như vậy khi có người ngoài thôi. Ta già lắm hay sao?

- Ơ dạ...A không Hồng Ánh nàng rất trẻ trung xinh đẹp.

- Đây chỉ là một ví không gian nhỏ mà thôi, nó cũng có chức năng như nhẫn trữ vật nhưng không gian không nhiều. Từ xa xưa tu chân giới từ muốn chế tạo những không gian chứa vật đều dùng da của các loại Yêu thú có hình thể khổng lồ. Tuy nhiên yêu thú này ít nhất cũng phải đạt đến trình độ Thủy cảnh tức là linh khí đã hòa nhập vào máu thành một thể thống nhất, khi đó lớp da yêu thú vừa bền chắc không bị phá hủy vừa có độ mềm dẻo để chế tác. Nhật Bản là nước sản xuất hàng đầu các loại không gian trữ vật như vậy, họ thường săn bắt cá voi ở các vùng linh cảnh giữa đại dương. Thế nhưng loài này cũng thường đáp trả bằng các đợt sóng thần hay bão táp lên Nhật Bản. Tương tự như vậy, các loài yêu thú sẽ săn bắt nhân loại khổng lồ để chế tạo không gian trữ vật. Ngày nay trình độ của nhân loại đã phát triển hơn rất nhiều nên các Không gian đại sư không cần dùng quá nhiều da yêu thú, họ đã chế tạo ra các loại vật liệu thay thế có độ bền chắc tương đương và lại có không gian rộng lớn hơn. Tuy nói là vậy, nhưng thử tính toán sẽ biết, một nhẫn trữ vật có không gian như một con cá voi có giá 5 thượng phẩm linh thạch tức là bằng 5 triệu USD. Một năm Nhật Bản tạo ra được 1000 cái khoảng 5 tỷ USD không thấm vào đâu so với nhu cầu của các thị trường như Hoa Hạ và Mỹ những nơi có GDP lên đến 20.000 tỷ USD. Các không gian đại sư cũng chỉ có thể làm ra số lượng gấp đôi Nhật Bản mà thôi. Do vậy loài người của chàng vẫn luôn ức hiếp bọn ta để săn bắt.

Tuấn nghe xong gãi gãi đầu:

- Ta vẫn chưa biết cụ thể cái ví này là thế nào?


- Nó là da của một con kỳ đà chế tác thành, cũng chỉ có không gian khoảng 1 mét khối mà thôi.

- A vậy sao không chứa vật trong không gian chiến đấu?

- Không gian chiến đấu chỉ là một hình chế tạo đơn giản, bất kì một Kết Đan tiền bối nào cũng có thể tùy ý cắt ra hàng ngày cái từ trong linh cảnh. Trừ khi người chiến đấu mạnh mẽ hơn người tạo không gian thì mới bị phá vỡ nhưng loại này không chứa vật được chỉ che chắn với người bình thường.

Nói rồi Hồng Ánh thủ không gian chiến đấu lại và đưa cho Tuấn, đồng thời nàng cũng ngậm một viên đan dược trị thương và hôn lên môi Tuấn, dùng lưỡi đưa đan dược vào. Chọc ghẹo Tuấn xong nàng tiếp tục:

- Khi nãy vốn dĩ ta có thể giúp chàng ngay từ đầu nhưng nếu làm vậy chàng sẽ không có cơ hội chiến đấu, cũng không thể có được kinh nghiệm xử lý đối sách. Nếu từ đầu chàng hạ gục nhanh chóng 3 tên kia và dồn toàn lực cầm chân tên K1 thì có lẽ không bị thương nặng như vậy. Cách dây dưa kéo dài thời gian với những tên yếu thế không thể qua mặt được những kẻ lão luyện. Và cuối cùng quan trọng nhất vẫn là tăng cường thực lực, chỉ có thực lực tuyệt đối mới có quyền quyết định.
Hồng Ánh cho ghe ngừng lại:

- Còn khoảng 1 tiếng nữa trời mới sáng, chàng tranh thủ chữa thương đi. Bởi vì không biết tên dong binh kia nói thật hay giả nhưng chúng ta sẽ chậm rãi tìm cách về Thất Sơn linh cảnh, cố gắng tránh được chiến đấu là tốt nhất vì nhiệm vụ của chúng ta không phải giết địch mà là bảo đảm cho Hoả Mai về đến Hồ tộc. Đợt này có tất cả 4 nhóm mang về, không biết các nhóm kia thế nào nữa.

Chờ cho trời sáng, Hồng Ánh cho ghe chạy về hướng Sa Đéc, lúc này thương thế của Tuấn cũng khỏi hẳn nhờ đan dược tốt và sức hồi phục của Quang linh khí. Hồng Ánh ghé qua chợ mua một bộ đồ bà ba màu xanh da trời. Lúc này nàng đã trở thành một cô thôn nữ miền Tây dịu dàng đằm thắm, Tuấn thì vốn dĩ ăn mặc đúng chất miền Tây rồi. Theo kế hoạch của Hồng Ánh, cả hai nắm tay nhau dạo bước quanh làng hoa Sa Đéc, sắm đầy ghe hoa Tết rồi mới tiếp tục xuôi về An Giang. Nhìn cặp đôi này như hai vợ chồng mới cưới có chút vốn liếng qua Đồng Tháp mua hoa về bán Tết. Cứ thế cặp vợ chồng ấy trót lọt về đến Thất Sơn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.