Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Sắc - Chương 30: Khổ Chiến

Phàm Nhân Tu Sắc

30 Chương 30: Khổ chiến

Cảm nhận được sự nguy hiểm ập đến, Tuấn dồn hết tất cả linh khí vào hai cánh tay tung ra đòn mạnh mẽ nhất của mình- Hổ Ngạc Binh Quyền Phong Hỏa chưởng

Một con hoả hổ nơi tay phải, một phong sấu nơi tay trái ầm ầm lao về phía cơn lốc xoáy đen kịt.

Uỳnh uỳnh uỳnh tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, Tuấn văng ra xa hơn chục thước, khẽ loạng choạng đứng dậy phun ra một búng máu. Chênh lệch gần một giai đúng là không thể san lấp được. Siêu nhân cấp 7 tùy tiện một đòn chắc chắn là không phải 10 thành, một Tam Dị Nhân như hắn lại thêm Âm Dương Kinh bảo vệ trước ngực vẫn không thể chống đỡ nổi.

- Hắn bị thương không nhẹ đâu, ta cho bà người các ngươi 5 phút để kết liễu hắn. Nếu như không làm được thì các ngươi không cần về gia tộc nữa _ K1 gằn giọng nói.

Ba tên kia nghe thấy thế liền gào thét xung phong.

- Mịa nó, đã muốn chết sớm thì tao đây chiều

Tuấn gầm lên một tiếng, lần này hắn không thèm phòng thủ hay tránh né nữa. Dùng mạng đổi mạng, dùng thương tích đổi thương tích. Lãnh hai chưởng từ phía K6, K8, Tuấn dồn tên K7 phải đỡ lấy một cú đớp của cá sấu với hàm răng sắc nhọn hình thành từ những lốc xoáy nhỏ. K7 cũng biết là Tuấn bị dồn vào đường cùng nên hắn không dám chậm trễ tung hết tất cả linh khí vào trong đòn đón đỡ. Nhưng Tuấn đã quyết tâm nhận thương tích để đổi mạng K7 thì đâu để nó đơn giản phá giải như vậy, ẩn mình sau con cá sấu chính là một hoả hổ thu mình chờ đợi. Tiếng ầm ầm vừa vang lên là tiếng gầm vang của hổ đi kèm đó là tiếng xương gãy vang lên. K7 văng ra xa, cổ xoay 180 độ và tất nhiên không còn thở nữa. Tuấn cũng không khá hơn, một chưởng vào lưng, một cú đá vào tay phải khiến hắn lại trào máu nơi khóe miệng, tay phải buông thõng xuống. Còn hai tên nữa, nén đau Tuấn xông về phía tên K8, chứng kiến cái chết của K7 nên K8 hơi lùi lại. Lập tức Tuấn ra đòn, K6 thấy vậy liền áp sát tấn công Tuấn từ phía sau nào ngờ Tuấn xoay người lại đưa ngực hứng trọn cú đấm của hắn đồng thời hai tay của Tuấn đánh ra hai trảo xé toạc lồng ngực K6. Đổi lại Tuấn cũng hứng một chưởng sau lưng nhưng chưởng này vốn là để phá đòn tấn công của Tuấn nên uy lực kém hơn so với đòn chủ động tấn công. Vừa vận chuyển Quang linh khí chữa trị các nội thương, Tuấn vừa châm chọc.

- Thủ lĩnh của các ngươi lúc nãy nói nhầm lẫn hay sao nhỉ? Hình như hắn định cho ta 5 phút để kết liễu ba cái bị thịt nhà ngươi mới đúng.


Tuấn tiến về phía tên K8 còn lại, tinh thần tên này đã mất sạch sau hai cái chết thảm thiết của đồng bọn nên Tuấn tiến một bước, hắn lùi một bước.

- Lũ ăn hại, gia tộc càng ngày càng đào tạo ra một đám bỏ đi.

Dứt lời, K1 chưởng một phát vào lưng K8 kết liễu hắn.

- Còn ngươi cũng chết đi

K1 quay sang nhìn Tuấn và chưởng ra một đòn như bạn nãy lại là Sơn Lâm Phong Bạo nhưng lần này hắn đánh ra với 8 thành công lực. Lại uỳnh một tiếng vang lên, khói bụi tản ra mù mịt. Tuấn vẫn đứng yên tại chỗ.

- Đối thủ của các ngươi là ta đây.

Hồng Ánh đứng khoanh tay nhìn đám sát thủ còn lại. Hai quả đào tiên hé mở một nửa lại được hai cánh tay khoanh trước ngực của nàng ép sát vào như muốn phá tan chiếc áo croptop thun mỏng mà ra. Tuấn đưa tay lên quệt mũi. Mịa không trúng đòn mà lại chảy máu mũi.

- Bao vây lấy ả, lần này không được phép sơ suất để ả chạy trốn như lần trước.


Bốn tên sát thủ và tên đội trưởng của Cù Lao Dong binh đoàn lập tức tạo thành vòng vây quanh Hồng Ánh. Vèo một cái, Hồng Ánh quyết định tấn công ngay vào mắt xích yếu nhất của vòng vây, nàng lướt tới đá một cước thật mạnh về phía tên đội trưởng của Cù Lao Dong binh đoàn. Váy ngắn, chân dài lại tung lên đá mạnh, tên kia không khỏi khựng lại liếc nhìn chiếc quần lót ren mỏng manh màu hồng phấn. Chỉ cần có thế, mất tập trung chỉ trong 1/10 giây thôi, hắn lĩnh trọn một cước vào bụng, kèm theo đó là một quả cầu lửa ập tới trước mặt. Luống cuống, hắn vội vàng đưa tay lên kết ấn phóng ra một mộc thuẫn che chắn. Rầm rầm rầm, tên đội trưởng của Cù Lao Dong binh đoàn lùi xa cả chục bước, tóc tai bù xù cháy xém. Không có thời gian xem kịch vui, cả bốn tên sát thủ Trịnh tộc xông lên phóng ra những đòn đánh uy lực. Trịnh tộc đa phần là chuyên tu Phong thuộc tính, gió lốc từ bốn phía ập đến vị trí của Hồng Ánh, nàng nhẹ nhàng di chuyển tránh né những cơn phong bạo đồng thời đánh trả với những quả cầu lửa uy lực. Đứng ngoài quan sát, Tuấn cảm tưởng như Hồng Ánh đang khiêu vũ giữa thảo nguyên nơi những cơn gió cuộn tròn từng đợt xoay quanh nàng nhưng lại chẳng mảy may chạm được vào nàng. Có chăng chúng chỉ làm chiếc váy ngắn của nàng tung bay phất phới mà thôi. Tên dong binh cũng nhanh chóng nhập cuộc, các nhánh cây được hắn tạo ra để cản trở Hồng Ánh không hề tạo nên một sự uy hiếp nào cả bởi những ngọn lửa từ đầu ngón tay nàng đã nhanh chóng thiệu rụi chúng. Đây có lẽ chính là sự chênh lệch về giai: Khí Linh Nhân so với Siêu Nhân cách xa nhiều quá. Nếu như Dị Nhân và Siêu Nhân là bước khởi đầu thoát khỏi người bình thường nhưng chung quy cũng chỉ là mượn dùng linh khí mà thôi. Còn với Bì cảnh (từ nay sẽ gọi tắt cảnh giới Khí Linh Nhân là bì cảnh nghĩa là Linh khí trên da vì Khí Linh Nhân khá dài dòng) thì linh khí đã là một phần cơ thể, linh khí thẩm thấu vào da thịt, bảo vệ bên ngoài lớp da của người tu chân. Đây mới chính là bước vào tiên đạo thực sự.

TruyenC

Copyright © 2025 TruyenC.