Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Sắc - Chương 17: Tên Khốn Nạn Trịnh Văn Dũng

Phàm Nhân Tu Sắc

17 Chương 17: Tên khốn nạn Trịnh Văn Dũng

Dũng ngồi trên ghế sofa, ngả người ra sau chờ đợi Thục Nhi tiến gần đến với mình. Hắn nở một nụ cười dâm đãng:

- Thục Nhi à, sao em lại quyến rũ anh vậy? Anh là người yêu của bạn em đó.

Miệng thì nói vậy nhưng tay hắn bắt đầu xé toang cái áo sơ mi đồng phục của Thục Nhi. Nửa thân trên trắng trẻo, thon thả của Thục Nhi lồ lộ trước mắt Dũng, hắn đã thèm khát cô từ khá lâu rồi. Thục Nhi lúc này đã ngấm thuốc rồi, cô không còn có thể làm chủ được mình nữa, nóng, cơ thể cô rất nóng. Cái áo bị xé toạc ra làm cô thấy mát mẻ, thích thú hơn, vô thức Thục Nhi kéo tuột cả áo ngực ra cho thoải mái. Oanh...Dũng thích thú giữ hai tay của Thục Nhi lại để ngắm nhìn cho thỏa thích đôi thỏ ngọc căng mịn hồng hào kia. Đôi bầu vú này mấy hôm trước cả bọn háo hức nhưng không được ngắm nhìn. Đẹp quá, dù là tay chơi sành sỏi nhưng Dũng vẫn thấy mê đắm hai bầu ngực cao vút của Thục Nhi đang phập phồng kia, cân đối, hoàn hảo lại mang theo một vẻ tinh khiết vô cùng. Gầm lên khoái trá, Dũng bắt đầu vuốt ve mơn trớn bầu ngực Thục Nhi, cô khẽ rùng mình, một ít ý thức của Thục Nhi muốn chống lại con ác thú trước mặt, cô sợ hãi nhưng cơ thể thì lại đang cho thấy một biểu hiện khác. Đi cùng với việc vuốt ve, nhào nặn cặp tuyết lê, Dũng kéo Thục Nhi ngồi hẳn lên hai chân của hắn rồi vục đầu vào giữa ngực cô để liếm láp. Hai bầu ngực trở nên căng hơn, hạt đậu nhỏ hồng tươi đang ngày một se cứng lại.

- Không buông tôi ra-Thục Nhi cắn thật mạnh vào môi của mình để tỉnh táo hơn.

Nhưng trước một con ác thú đang say mồi thì sự chống cự của con mồi sẽ càng làm nó trở nên khát máu hơn, hung hăng hơn. Dũng buông Thục Nhi ra để cô đứng dậy, nhưng ngay lập tức hắn đẩy cô ngã nhào xuống ghế sofa, hắn lôi tuột cái váy ngắn ngang đầu gối của cô ra khỏi hai chân để lộ cặp đùi non mịn màng và đôi chân thon dài. Thục Nhi co rúm người lại theo bản năng. Dũng càng thích thú hắn ôm đè lấy người Thục Nhi để cô duỗi thẳng hai chân ra và chỉ chờ có thế, tên khốn nạn đã xé toang chốt phòng thủ cuối cùng trên người Thục Nhi. Lúc này cô đã hoàn toàn khỏa thân trước mặt hắn. Liếm mép một cái, Dũng bắt đầu trói hai tay của Thục Nhi bằng chính cái quần lót mà hắn vừa xé toạc ra khỏi người cô. Trói được hai tay của Thục Nhi, lúc này đây Dũng mới từ từ cởi quần áo của mình để cẩn thận sang một ghế bên cạnh. Một con đỉa to lủng lẳng đen trũi giữa hai chân hắn như muốn ăn tươi nuốt sống Thục Nhi, cô đã không còn phản ứng nữa, một phần vì sức lực đã mệt, một phần cô biết càng chống cự càng làm hắn thích thú. Thấy Thục Nhi nằm yên lặng trong khi cây côn thịt mà hắn vẫn tự hào chưa phản ứng gì, Dũng bực bội ngồi trên người của Thục Nhi, hai tay ép chặt hai bầu ngực căng đầy của cô lại và bắt đầu dùng nó như một món đồ chơi. Hắn nhét côn thịt vào giữa ngực Thục Nhi và bắt đầu sục, cây côn thịt dần dần cứng lên, vươn dài ra. 18 cm đây chính là niềm tự hào của hắn và cũng chính là nguyên nhân vì sao khi ở Vũng Tàu, Cát Tường chẳng mấy hứng thú khi ngắm nhìn cây côn thịt 14 cm của Tuấn. Thấy Thục Nhi vẫn lặng yên, Dũng hơi tức giận vỗ hai phát thật mạnh vào mông của cô làm Thục Nhi cong người lên. Lập tức hắn nhấc hai chân Thục Nhi lên cao và ấn côn thịt vào cái khe nhỏ nhắn. Mặc dù cơ thể của Thục Nhi đã phản ứng theo tác dụng của thuốc kích thích nhưng mà côn thịt của hắn quá lớn khiến cô đau đớn vô cùng.

- A..a..đau quá...

Dũng là người sành sỏi hắn lập tức rút côn thịt ra và lấp đầy khoảng trống bằng cái lưỡi của hắn. Cái lưỡi điêu luyện này của hắn đã từng chinh chiến với hàng chục cô gái nên nó biết cách tác động lên những nơi cần đến. Khoảng năm phút sau, Thục Nhi đã không kìm được mình nữa, cô thở hổn hển, môi mím chặt bỗng bật lên một tiếng

- Uhm... ư....


Tiểu huyệt của Thục Nhi đã ướt đẫm rồi. Dũng biết là hắn đã thắng.

- Ha...ha..ha... yên tâm đi Thục Nhi em sẽ còn thích hơn nữa.

Rồi hắn lại đẩy nhẹ đầu khấc đỏ bầm vào khe suối nhỏ ướt át. Bỗng hắn khựng lại và cười như điên

- Ha ha ha ha ha đầu tư chuyến đi Vũng Tàu thật lợi quá, những tưởng hôm đó cô em thuộc về tên nhóc kia rồi. Ha ha ha cảm ơn mày nha Tuấn, mày để dành món tuyệt vời nhất cho tao.

Hắn đã chạm vào nơi trinh nguyên nhất của Thục Nhi, cây côn thịt khủng bố của hắn chuẩn bị phá hủy một điều thiêng liêng của người con gái.

Sau tràng cười ấy, hắn ôm chặt lấy Thục Nhi và gồng mình thúc thật mạnh

A.....a.....a..... Thục Nhi cảm thấy cơ thể mình bị xé toang ra đau thấu tim gan. Cô cắn thật mạnh vào vai tên khốn nạn Trịnh Văn Dũng nhưng chẳng mảy may làm hắn xước một miếng da. Miếng cắn của Thục Nhi làm Dũng thêm hứng thú, hắn bắt đầu nhấp nhả thật mạnh thật nhanh. Đau quá, Thục Nhi chỉ biết chảy nước mắt mà thôi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.