Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Sắc - Chương 16: Biến Cố

Phàm Nhân Tu Sắc

16 Chương 16: Biến cố

Tiểu huyệt đã ướt sẵn rồi, Tuấn thâm nhập không khó khăn như tối qua nữa. Cứ thế, Tuấn thúc phành phạch từ phía sau cứ hai chậm, ba chậm rồi lại một cái nhanh khiến cho Nguyệt Hằng sướng điên người. Cây côn thịt hôm nay như tìm thấy sự khác lạ của tiểu huyệt nhỏ kia hay nói cách khác được xx chị Nguyệt Hằng từ phía sau lại thêm dòng nước ấm áp từ vòi sen hắt tới khiến cho Tuấn càng hưng phấn ra sức nhấp vào mạnh mẽ.- Uhm, ư... ư... chị thoải mái quá...Ahh...Anh ơi em sướng quá...anh làm em... Ahhhh... làm em ... mạnh quá...anh đâm em... chết mất.

Chị Nguyệt Hằng đã không còn xưng hô chị em nữa mà trong cơn dục vọng mê loạn chị gọi Tuấn là anh. Nghề những lời này của chị, Tuấn biết là chị đã gần lên đỉnh rồi.

Lại phạch... phạch... phạch.... Tuấn lấy hết sức đẩy mạnh ba cú liên tiếp, thúc đẩy cả 6 đường gân ma sát tiểu huyệt nhỏ ấm nóng của Nguyệt Hằng.

- Ahhhhh....Ahhhh .... chị... chị...

Nguyệt Hằng không kịp cho Tuấn biết là mình đã lên đỉnh nhưng cái gồng mình co bóp cây côn thịt của Tuấn và dòng nước ấm áp từ trong tiểu huyệt của Nguyệt Hằng đang trào ra bao bọc lấy côn thịt đủ để hắn biết chị cao trào. Tuấn giữ yên một phút, hắn bế chị Nguyệt Hằng đặt lên cái bàn đá chỗ có bồn rửa mặt và bắt đầu bú liếm cho chị lấy lại cảm giác. Chỉ năm phút sau, Nguyệt Hằng lại ôm ghì lấy cổ Tuấn và hứng lấy những cú thúc khi mạnh khi nhẹ của hắn. Hơi mỏi tay, Tuấn bắt đầu bế chị Nguyệt Hằng lên, côn thịt vẫn để trong tiểu huyệt và đi vào phòng ngủ. Lại tiếp tục, một đêm đáng nhớ của hai chị em. (TG-Xin phép lướt qua vì cảnh xx của Tuấn và chị Nguyệt Hằng khá nhiều rồi). Cứ thế suốt cả tuần, đêm nào hai chị em cũng vần nhau đến mệt lả mới thôi.

Lại nói về bạn gái chưa tán được của Tuấn, chị Thục Nhi đi làm ở công ty anh Dũng cũng đã được hơn một tháng. Chiều thứ sáu, mọi người đều tranh thủ làm nhanh về sớm. Thục Nhi thì ở lại trễ một chút vì anh Dũng hẹn cuối giờ làm việc đến phòng anh ấy nói chuyện. Xong việc, Thục Nhi rảo bước đến phòng giám đốc, cô gõ nhẹ vào cửa phòng.

- Vào đi- Tiếng Anh Dũng vang lên.

Mở cửa vào phòng, lần đầu tiên Thục Nhi đến phòng của anh Dũng, căn phòng có hai phần: khu vực bàn làm việc và khu bàn ghế sofa để tiếp khách. Dũng ra hiệu cho Nhi ngồi đợi anh rồi anh đi đến tủ lạnh lấy cho Thục Nhi một ly nước cam.


- Em uống nước đi rồi sang bên bàn làm việc anh hỏi mấy cái hợp đồng em soạn thảo chút.

- Dạ em làm sai gì ạ?

- Thôi được rồi, em mang ly nước này sang bên bàn làm việc luôn, vừa uống vừa nói chuyện cho đỡ mất thời gian_Anh Dũng đề nghị.

Sang chỗ bàn làm việc, Thục Nhi ngắm nghía thấy trên bàn trang trí khá tinh tế, gọn gàng. Một bảng tên " Trịnh Văn Dũng - Giám đốc Công ty LLC - chi nhánh Hồ Chí Minh" , một kệ để hồ sơ trình kí trong ngày và một kệ khác để các dụng cụ văn phòng, một laptop đang mở trước mặt anh nữa. Anh Dũng bắt đầu với một vài hợp đồng Thục Nhi soạn thảo trong tuần này, anh hỏi rất kỹ, rất chi tiết kể cả các vấn đề đơn giản nhất.

- Chà đúng là sinh viên giỏi của Đại học Ngoại Thương. Em làm tốt lắm Thục Nhi à. Em uống nước đi.

Nói chuyện một lúc, Thục Nhi cũng khát nước nên cô uống một ngụm nước cam. Tiếp đó, anh Dũng hỏi thăm về anh em trong phòng có giúp đỡ đối xử với Nhi tốt không. Rồi anh lại quay sang quan sát Thục Nhi trước khi đưa ra cho Thục Nhi thông tin về một dự án lớn mà công ty đang chuẩn bị thực hiện. Lúc này đây, Thục Nhi không hiểu sao những lời nói có vẻ như khá quan trọng của anh Dũng lại trôi qua tuồn tuột trong đầu cô, mọi thứ dần dần trống rỗng, cô chỉ cảm thấy cơ thể nóng lên, cảm giác nhột nhạt khắp cơ thể. Gương mặt Thục Nhi đã trở nên bừng bừng, hạ thân phía dưới ngứa ngáy khó chịu hơn cô muốn nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện này để về nhà ngay lập tức.
Dũng đã thấy những điều khác lạ ở Thục Nhi, hắn bắt đầu đứng dậy đi đến bên cạnh Thục Nhi.

- Em sao thế? Em bị cảm à?


Nói xong, Dũng sờ tay vào trán Thục Nhi, hắn cố tình cúi đầu thấp xuống gần gương mặt xinh đẹp trong trẻo của cô. Và không ngoài dự đoán của Dũng, Thục Nhi bất ngờ ôm lấy hắn và hôn lên môi của hắn. Đôi môi nhỏ nhắn anh đào được dẫn dắt bởi đôi môi của một con sói lão luyện dần hé mở. Lưỡi của Dũng luồn vào giữa hai hàm răng trắng bóng đều tăm tắp của Thục Nhi và tách nó ra, cái lưỡi ấy bắt đầu nhấm nháp đầu lưỡi non tơ của Thục Nhi. Như đạt được mục tiêu, Dũng bất ngờ đẩy khẽ Thục Nhi ra, hắn đi về phía ghế sofa. Nụ hôn vừa rồi như một mồi lửa đốt cháy cả người Thục Nhi, lý trí muốn kéo cô chạy ra khỏi căn phòng này nhưng đôi chân cô lại bước về phía Dũng.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.