Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Sắc - Chương 1: Lên Thành Phố

Phàm Nhân Tu Sắc

1 Chương 1: Lên Thành Phố

Vũ Anh Tuấn năm nay 18 tuổi, hắn thi đỗ trường Đại học Luật và được má dẫn lên thành phố ở nhà cậu hai của hắn. Cậu hai hắn là một nhà báo, cũng đồng thời là một MC trong một vài chương trình giải trí. Nhà cậu hai ở trong một khu dân cư quy hoạch với các dãy nhà thiết kế liền kề giống nhau. Cậu chỉ có một cô con gái là chị Cát Tường năm nay là sinh viên Ngoại Thương năm thứ ba, hơn Tuấn hai tuổi.

Tuấn là một con một sách chính hiệu. Mà không làm mọt sách thì hắn cũng chẳng biết làm gì bởi chỉ cao 1m57, người đen đủi, gầy gò chả có mấy bạn thân nói chi đến bạn gái. Lên thành phố, sau vài ngày làm quen với gia đình cậu hai thì những ngày tiếp theo của hắn là chửi đầu vào các hiệu sách cũ.

Một hôm hắn lang thang trên đường Trần Huy Liệu thì thấy một hiệu sách cũ nằm lọt thỏm giữa hai cửa hàng lớn, trời nắng chang chang nên hắn cũng lười đi tìm tiếp bèn xuống xe vào xem sách.

Hiệu này chung quy cũng không có sách gì mới lạ cho lắm. Mải tìm kiếm sách, không may tay hắn quẹt vào một cái đinh nhô ra khỏi kệ. Oái! Hắn vội nặn giọt máu ra và vẩy vào đống sách cũ. Bất chợt một quyển sách lóe sáng rồi vụt tắt. Hắn tưởng mình hoa mắt nên cũng chẳng để tâm chọn được 1-2 quyển sách cũ về luật phong kiến rồi về.

Đêm ấy, hắn ngủ và mơ thấy mình lạc vào thư viện khổng lồ nhưng lại không có sách. Lạ lẫm hắn đi mãi đến căn phòng cũ nát, lạ kỳ thay lại có khá nhiều sách. Căn phòng cũ kỹ, mạng nhện và bụi phủ đầy. Vốn yêu sách nên hắn vớ lấy cây chổi quét dọn sạch căn phòng, đột nhiên những quyển sách trên kệ tự động sách lòa lên và các chữ trên bìa sách đang chuyển động. Một lúc sau tất cả các chữ kỳ lạ này đã chuyển thành tiếng Việt. Nào là Ngũ hành kinh, Thiên Thư kinh, Nhất kiếm, Thiên Đao, Nhật Nguyệt Thiên Địa kinh.... những cái tên mà hắn thường xuyên gặp trong tiên hiệp. Nhìn hồi lâu hắn thấy lại quyển sách lúc sáng. Giờ trên bìa nó có dòng chữ Âm Dương Kinh. Cảm thấy mình có duyên với quyển sách này, Tuấn bèn cầm lấy nó. Đột nhiên một giọng nói vang lên: người có duyên vạn năm mới đến được Bổ Thiên Các, cũng là có duyên với quyển sách mình chọn. Giọng nói vừa dứt thì tất cả biến mất.

Tuấn giật mình tỉnh dậy, lạ kỳ thay, trên tay hắn là quyển sách Âm Dương Kinh. Hắn thử nhéo mình một cái mới biết đây là thật. Tò mò, hắn mở sách ra xem, thấy toàn giấy trắng. Tuấn nghĩ, mịa nó gặp ma. Vừa nghĩ xong, trong sách hiện lên dòng chữ: là âm dương kinh, không phải ma. Má ơi kinh gì ko có chữ? Lập tức một dòng chữ hiện lên rồi chui tọt vào đầu hắn. Thì ra đây là cách luyện tập hấp thu Linh khí giống trong tiên hiệp.

Tuấn lập tức làm thử. Vô số những chấm trắng nhỏ li ti trong phòng tụ dần về phía hắn. Wow chắc hẳn mình bị tẩu hỏa nhập ma vì ham đọc truyện quá. Nhưng mà các đốm trắng càng lúc càng nhiều chui vào thân thể hắn, tích thành một tia linh khí mờ ảo. Thích thú, Tuấn luyện tập cả đêm ấy. Hắn cuối cùng cũng tụ tập được một sợi linh khí bằng sợi tóc bạc. Có điều là không giống trong truyện, sợi linh khí này bỏ qua đan điền mà chạy tọt xuống hòn bi bên trái dương vật của hắn. Con mẹ nó không biết có làm củ khoai to lên được không nữa. Kẻo lại phí công.

Cả đêm không ngủ nhưng Tuấn lại thấy vô cùng khỏe khoắn. Hắn cứ tiếp tục luyện tập một tháng cho đến ngày nhập học. Trong buổi khám sức khỏe đầu năm, Tuấn không tin vào mắt mình nữa, hắn cao lên thành 1m60 tức là hơn 3 cm. Chiều đó về nhà hắn vội vàng lên sân thượng trộm cái quần lót của chị Cát Tường và trốn vào toilet sục củ khoai lên xem sao. Hy vọng là dài thêm 3cm. Sặc thất vọng tràn trề nhưng vẫn chưa phải tuyệt vọng:11cm tức là tăng 1 cm rồi. Phải cần cù hơn nữa.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.