Trở về truyện

Nhân Vật Phản Diện: Phản Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính!!! - Chương 47 Nhân Vật Phản Diện: Phản Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính!!!

Nhân Vật Phản Diện: Phản Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính!!!

47 Chương 47 Nhân Vật Phản Diện: Phản Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính!!!

Tại trên lớp học, Thanh Diệp ngồi tại cuối lớp, nàng ánh mắt nhìn ra cửa sổ. Nàng ban đầu còn ngồi tại bàn đầu tiên, nhưng lấy nàng hiện tại 1m67 chiều cao ngồi tại cuối lớp cũng có thể. Nàng nữ đế sư tôn tiểu mụ đã thay đổi cả cái tinh cầu này, liền trên hồ sơ nàng tuổi cũng biến thành mười sáu, vậy nên không ai cảm thấy nàng một tháng từ một cái tiểu oa nhi trở thành một cái tràn đầy thanh xuân thiếu nữ là có cái gì bất thường.

Nàng mặc dù ngồi ở cuối lớp, ánh mắt càng không đặt ở bài học nhưng giáo viên cũng không đối với nàng quở trách. Đối với giáo viên trong trường, nàng tôn này đại phật ngươi tốt hơn hết nên đi lấy lòng của nàng. Nhân gia nhà không chỉ rất giàu có không nói, nàng còn là một cái học thần, trong mắt giáo viên là một cái vô sự tự thông cái kia học thần.

Nhưng cái này vẫn chưa diễn tả nàng kinh khủng. Có mấy lần nàng liền thay bọn hắn đứng lớp, nàng giảng dạy thậm chí so bọn hắn mạnh hơn không thiếu. Thanh Diệp cũng không để ý đám này giáo viên ý nghĩ. Nói đùa, nàng đây đã là lần thứ ba luân hồi, hai lần trước mỗi lần đều là lấy học bá học thần danh xưng, Thanh Hoa lẫn Harvard nàng đều tốt nghiệp qua.

Đúng vậy, nàng chính là một cái đã sống qua ba đời người. Đời thứ nhất nàng là một cái sinh ở một quốc gia gọi Trung Quốc tại Trái Đất. Nàng là một cái công ty lớn lão bản nữ nhi, hiển nhiên nàng học vấn trình độ không thể thua kém. Hai mươi hai tuổi năm đó nàng tại đỉnh đỉnh danh tiếng Harvard đại học làm một cái ưu tú tốt nghiệp sinh viên, trở về quốc nội thay cha mẹ nàng quản lý nhà nàng công ty.

Nhưng nàng không thích cuộc sống như vậy, cha mẹ nàng ngoài từ nhỏ liền chỉ quan tâm nàng thành tích liền chưa từng hỏi qua nàng cảm thụ. Đời thứ nhất của nàng chính là sống như một cái khôi lỗi pàn hài lòng nàng cha mẹ. Đến năm nàng hai tám tuổi, cha mẹ nàng liền tai nạn giao thông qua đời.

Nàng ba mươi chín tuổi năm đó nhận nuôi một nha đầu từ trại trẻ mồ côi làm nữ nhi. Nàng năm mươi tuổi lúc liền vì bệnh tim mà qua đời, để lại mọi thứ cho nàng nữ nhi. Nàng cả đời không lấy chồng sinh con, duy nhất tiếc nuối là nàng chưa từng có cái hoàn chỉnh gia đình.

Nhưng tại kiếp trước sáu tháng tuổi thời điểm liền thức tỉnh đời thứ nhất ký ức. Nàng khi này đã xem như là một cái năm mươi tuổi lão nữ nhân sống trong cơ thể của đứa trẻ. Từ nàng có thể thông suốt suy nghĩ, nàng có thể đại khái nhận biết nàng gia đình tình huống. Cha mẹ nàng tình cảm ở giữa chỉ là một bên vô điều kiện trả giá, nàng mẹ đối với nàng mặc dù có chút tình cảm nhưng đối với nàng ba ab lại vĩnh viễn chỉ là xa cách.

Nhưng Trần Du cũng chưa từng trách qua Thanh Tuyết, thay vào đó hắn dành sự trả giá đổ lên người nàng. Mặc dù nàng cùng Thanh Tuyết đời trước tiếp xúc rất ít, nhưng Trần Du trả giá cũng làm Thanh Diệp không có như thế thiếu thốn tình cảm của cha, nàng xem như có một rất tốt gia đình, so đời trước đã là tốt hơn không ít.

Hiển nhiên nàng cũng cố gắng không làm Trần Du thất vọng, ít nhất tại trên học tập phương diện. Nàng một cái Harvard tốt nghiệp ưu tú sinh viên tại học phương diện này chính là tục xưng học bá, liền mười hai tuổi tốt nghiệp Thanh Hoa cái kia kinh khủng đại học.

Nhưng rồi đến một ngày, có một cái nam nhân gọi Diệp Phàm xuất hiện. Hắn không chỉ phá nát nàng gia đình nhỏ, hơn nữa còn giết đi nàng yêu nhất ba ba. Kể từ Trần Du chết một ngày kia, nàng duy nhất mục đích sống là thay hắn báo thù. Nàng từ mười bốn tuổi năm đó theo nàng sư tôn tiểu mụ tu luyện, sau bốn năm chính là nàng tự tay giết Diệp Phàm sau đó tại Trần Du trước mộ tự sát.

Nàng lần thứ ba sống lại lúc chính là một tháng trước, hơn nữa không phải đầu thai chuyển kiếp mà là trùng sinh, trùng sinh đến nàng trước khi nhập học cao trung ngày đó. Nàng lúc này đối với hắn tình cảm đã biến chất, vậy nên ngày hôm qua nàng mới có thể đối với hắn xuống tay.

Nàng nghĩ về Trần Du buổi sáng biểu cảm, trong lòng không thể nào nói không chua xót. Nhưng vì đại cục nàng chỉ có thể nhẫn, trong lòng chỉ có thể đổ lỗi lên đầu của hắn. Ai bảo hắn cứng đầu đâu? Nếu hắn không bảo thủ mà đón nhận nàng tình cảm thì đâu có xảy ra chuyện này? Ân! Chính là lỗi của hắn.

Bỗng nàng điện thoại rung lên, nàng cũng không để ý đến lão sư trên bảng có hay không biết nàng dùng điện thoại, liền lấy ra cái kia mới nhất mà hồng Myphone 15 Pro Max mở lên. Nàng thiết lập hình nền càng là Trần Du cởi trần hình ảnh hiện ra, bên trên xuất hiện một cái thông báo, chính là Liễu Như Yên phát cho nàng tin nhắn. Nàng mở lên xem xét, sau khi lướt qua, hai mắt nàng mở lớn, cẩn thận từng chữ để chắc chắn nàng không đọc sai.

Nàng hai bàn tay giữ chặt hắn mua cho nàng khối điện thoại kia, trên mặt chính là tràn đầy phấn khích cùng vui vẻ. Nàng sau đó trên miệng không tự chủ nở một cái cực kỳ xinh đẹp nụ cười, phối nàng một bên răng mèo lộ ra càng xinh đẹp. Ngồi ở bàn cuối mấy cái nam sinh vô tình nhìn thấy nàng lúc này khuôn mặt liền si ngốc. Bọn hắn cảm thấy mình biết yêu rồi a.

Thanh Diệp không để ý đám này tiểu tử biểu cảm, nàng trong lòng hiện tại chính là đang cười lớn. Liễu Như Yên phát nàng tin nhắn chính là nói cho nàng Trần Du đã thoả hiệp, buổi tối nay chính là nàng sau cùng đòn chốt hạ. Nàng thắng, hay càng nói nàng ngay từ đầu đã là trăm phần trăm chiến thắng, Trần Du sẽ không bao giờ muốn làm nàng thương tâm, vậy nên nàng chỉ có thể thắng và sẽ luôn thắng.

Tại Thanh Diệp đang vui vẻ lúc, trên bảng đang giảng bài toán học lão sư nhìn nàng không chỉ không chú ý hắn bài giảng mà còn dùng điện thoại trong giờ học liền có chút tức giận. Hắn một tháng này bị cái này tiểu nha đầu chọc tức cũng không phải một hai lần, hắn không hiểu vì cái gì nàng chỉ một tháng liền từ một cái nhu thuận hiếu học học sinh lại có thể trở lên như thế, sẽ không phải do yêu sớm a? Hắn xem ra phải cùng nàng phụ huynh gặp mặt. Nếu hắn biết nàng không chỉ yêu sớm, đối tượng càng là nàng cha thì hắn sẽ có biểu cảm gì a?

"Thanh Diệp đồng học!"

Thanh Diệp bị toán học lão sư tiếng gọi kéo lại thực tế, nhưng nàng cũng không có cất điện thoại đi ý tứ.

"Ngươi xem ra đã biết mọi thứ a? Không bằng lên đây thay ta giảng hôm nay bài học?"

Thanh Diệp không có nhận túng như hắn tưởng mà là chỉ trả lời "Ta có thể!" rồi sau đó đi lên bảng. Sau đó dưới ánh mắt không thể tin của toán học lão sư, nàng thế mà trực tiếp thay hắn dạy học cho đám học sinh, hơn nữa so hắn cách dạy càng thêm hiệu quả. Chỉ là hắn không thể nào nghĩ đến trước mắt nữ sinh chính là hai lần tốt nghiệp qua đại học, dù sao nàng học thần giáo hoa danh xưng đâu phải tự nhiên mà có.

. . .

Nam Cung Nhược Điệp từ 【3812】kho dữ liệu bên trong lấy ra một cái không phân cấp không gian công pháp gọi 【 Tốc độ ánh sáng bội số tăng thêm】, chính là đốt linh lực để tăng tốc. Nàng mất vài hơi thở để học sau liền dùng nó để tìm đến Bạch Lăng. Mặc dù nàng di chuyển với vận tốc vài vạn năm ánh sáng mỗi giờ, nhưng vẫn phải mất một ngày thời gian mới tìm đến Bạch Lăng.

Tại vô tận tinh không bên trong, hai cái xinh đẹp không gì sánh nổi mặt đối mặt. Bạch Lăng toàn thân bạch y, trên tay nàng xinh đẹp trường kiếm đang nhuộm lấy nàng linh lực. Nàng xuống phàm giới chính là nhục thân buông xuống, khác với Nam Cung Nhược Điệp là phân thân buông xuống.

Bạch Lăng dùng chính nàng nhục thân hạ phàm mặc dù có ưu điểm chính là không gì sánh nổi nhục thân, nhưng cũng đồng dạng linh lực có thể tùy ý bạo phát vì chỉ cần linh lực vượt qua Đại Thừa Kỳ, nàng liền sẽ bị trục xuất khỏi phương này thế giới.

"Bạch Lăng ngươi thế mà lại nhục thân buông xuống! Ngươi không sợ mất cả chì lẫn chài sao?"

Nam Cung Nhược Điệp khó tin nhìn Bạch Lăng, nàng không nghĩ đến cái này vô tình nữ nhân sẽ là nhục thân hạ phàm.

"Hừ! Cũng không phải chỉ mình ngươi có thể nhìn đến thiên cơ. Nếu như thực sự có thể xảy ra việc đó, ngươi cũng không tốn nhiều sức như vậy để bám víu lại mảnh này thế giới. Lại nói hắn là ta tương lai tướng công, cái này chứng minh hắn đã đáp ứng đủ ta yêu cầu, hơn nữa còn có thể để ta đi ra khỏi Vô Tình Đạo, cái này đến sớm mọt chút cùng đến muộn một chút có gì khác nhau?"

Chưa kể đến nàng cũng hiếu kì chỉ bằng ân ái cũng có thể để nàng bỏ đi nàng đạo tâm sao? Nàng cũng muốn thử xem để nàng trong tương lai phải gọi bằng "tướng công" hai chữ có bản lĩnh gì.

"Ngươi... Xem như miệng lưỡi lợi hại. Ngươi tốt nhất đừng nên tổn thương hắn, bằng không đừng trách ta."

Nam Cung Nhược Điệp bị Bạch Lăng đạo lý vặn đến á khẩu, nàng chỉ có thể để lại ngoan thoại.

"Ngươi nơi nào nhìn thấy ta sẽ tổn thương hắn a? Lại nói ngươi trong thiên coe nhìn không đến hắn như thế nào sẽ sủng ta?"

"Hừ!"

Nam Cung Nhược Điệp không tiếp tục cùng nàng đấu khẩu, liền đưa cho nàng lam tinh vị trí, sau đó để nàng dùng trường kiếm cắt ra không gian vết nứt. Hai cái nữ nhân theo vết nứt lên đường trở về làm tinh.

. . .

Trần Du dưới mấy cái nữ nhân lời nói đã tự nhận lỗi về phần hắn. Hắn muốn phải cho Thanh Diệp xin lỗi, vãn hồi nàng tâm, bởi vậy hắn tự mình vào bếp nấu cho nữ nhi nàng yêu thích nhất cháo thịt nạc. Nữ nhi hôm nay chỉ học buổi sáng, buổi trưa cùng buổi chiều liền sẽ trở về nhà.

Hắn nhìn một chút thời gian, không sai biệt lắm nữ nhi nàng cũng sẽ sớm trở về. Coi như một cái "tội đồ", hắn trước tiên phải hối lỗi, sau đó lấy lòng nàng và cuối cùng là đáp ứng nàng bất kỳ cái gì yêu cầu. Nghe thật hèn hạ cùng tiện, nhưng vì nữ nhi hắn thấy cũng không phải cái gì to tát chuyện.

Không lâu lắm hắn cũng làm xong một nồi cháo nhỏ, đây là hắn đặc biệt nấu riêng cho Thanh Diệp. Thanh Diệp lúc này cũng xảo hợp trở về. Nàng vừa mở cửa liền ngửi thấy mùi thơm, chính là nàng yêu thích nhất cháo thịt nạc. Nàng biết đây chính là Trần Du đang nấu cho nàng để lấy lòng nàng, dù sao trước đây mỗi lần hắn chọc nàng giận thì hắn đều nấu món này để dỗ nàng.

Hắn hỗ trợ người làm nhóm bày biện đồ ăn, còn đặc biệt chuẩn bị riêng cho Thanh Diệp một chén cháo. Hôm nay trong nhà cũng chỉ có hắn cùng nữ nhi ăn trưa, những cái khác nữ nhân còn có riêng phần mình cần giải quyết chuyện, các nàng cũng không muốn bị Thanh Diệp coi là bóng đèn vậy nên buổi trưa cũng không trở lại.

Trong vô tình, hắn ánh nhìn chú ý đến đứng ở trước cửa Thanh Diệp, ngay lập tức, khuôn mặt hắn lộ lên một vẻ khó xử.

"Ha ha, tiểu Diệp, ngươi chừng nào thì về a... Tới, ta đặc biệt nấu cho ngươi yêu thích nhất cháo thịt nạc a."

Hắn có chút lúng túng, hắn còn chưa biết phải cùng nàng như thế nào mở lời a. Nàng không nói gì mà chỉ ngồi vào bàn ăn, sau đó giống như không để ý đến hắn mà ăn. Hắn xem ra nàng vẫn còn đang đối với hắn sinh khí, liền chỉ có thể để nàng trước tiên ăn xong rồi lại cùng nàng tâm sự.

Không lâu lắm, hai cha con cũng ăn xong. Hắn còn giúp nàng đem nàng cặp sách lên phòng của nàng. Đến khi hắn định quay người ra khỏi phòng của nàng, Thanh Diệp không biết từ đâu xuất hiện trước mắt hắn. Nàng đóng lại sau lưng cửa lớn, ánh mắt ý vị thâm trường nhìn hắn.

"Ba ba không muốn cùng ta nói cái gì sao?"

Trần Du nhìn Thanh Diệp rồi nuốt một ngụm nước bọt. Hắn không biết phải cùng nàng như thế nào mở lời, rõ ràng chỉ sáng hôm qua nàng còn là một cái ngây thơ tiểu nha đầu, nhưng bây giờ nàng giống như một cái cá nhân hoàn toàn khác.

"Ta..."

"Nếu ba ba ngài không có gì muốn nói thì xin ngài rời đi a, ta hiện tại không muốn gặp ngài."

Trần Du nghe nữ nhi không muốn nhìn thấy hắn liền như có vạn tiễn xuyên tâm, hắn ánh mắt có chút thất lạc. Hắn không biết như thế nào mở lời với nàng, nhưng nếu hắn không làm gì thì giữa hắn cùng nữ nhi cảm tình chắc chắn sẽ xuất hiện vết nứt không cách nào sửa chữa.

"Tiểu... Tiểu Diệp, ba ba thật xin lỗi ngươi... Tất cả là lỗi của ta, chỉ cần ngươi tha thứ ta, ta nguyện ý làm bất kỳ cái gì ngươi muốn, ngươi muốn mắng ta, đánh ta đều có thể, chỉ cần ngươi đừng sinh khí có hay không hảo?"

Ngốc một lúc lâu, Trần Du mới đem những lời này nói ra. Xem như một cái sống ba đời người, hắn cũng chưa từng trải qua chuyện này, đây xem như rút sạch hắn dũng khí mới có thể nói ra.

Thanh Diệp nhìn xem thành khẩn Trần Du thì trong lòng chính là cười lớn. Hắn như thế hèn mọn còn không phải đã là nàng vật trong túi? Chẳng phải nói nàng bây giờ muốn đưa ra cái gì điều kiện liền có thể sao?

"Tha thứ? Cũng được, ta chỉ có thể tha thứ cho ba ba, nhưng ngươi phải đáp ứng ta ba việc."

Hắn ánh mắt mở lớn, không chút do dự gật đầu đáp ứng, chỉ cần nàng không như trước đối với hắn sinh khí thì làm cái gì hắn cũng nguyện ý.

"Đừng nói ba việc, liền bao nhiêu việc ta cũng sẽ nghe tiểu Diệp ngươi."

Nàng ngồi xuống ghế, rót cho hắn một ly nước, để hắn uống. Hắn nhận lấy từ tay nàng ly nước, nhấp một ngụm rồi đặt xuống. Thanh Diệp sau đó khoé miệng mỉm cười, nàng ngồi trên ghế dùng tay chống cằm, có một bộ nữ vương phong phạm.

"Cái thứ nhất việc, ta muốn ba ab không thể như trước không để ý ta. Kể từ lúc bên cạnh ba ba nữ nhân ngày càng nhiều, ngươi dành cho ta thời gian ngày càng ít. Ta không ngăn cản ba ba ngươi tìm kiếm bên ngoài nữ nhân, nhưng cũng không được phép bỏ mặc ta."

Hắn không chút do dự đáp ứng nàng: "Hảo, ta đáp ứng ngươi! Về sau ta sẽ dành thời gian cho ngươi nhiều hơn."

"Việc thứ hai, ta muốn làm ngài nữ nhân, có thể a?"

Trần Du bị nàng cái thứ hai điều kiện làm cho giật mình. Hắn mặc dù trải qua mấy cái lão bà tẩy não, nhưng lý trí cũng không phải không có.

"Cái này ta có thể tạm thời không đáp ứng sao? Ngươi hiện tại còn nhỏ, vẫn chưa tìm thấy thuộc về mình tình yêu! Ta hứa, đợi ngươi trưởng thành hơn một chút, khi đó ngươi vẫn chưa tìm thấy thuộc về chính mình tình yêu, lúc đó ta sẽ đáp ứng ngươi làm ta nữ nhân, có thể sao?"

"Ba ba, ta chỉ muốn ngươi trả lời có hoặc không. Nếu ngươi không đáp ứng thì liền xem như ta chưa từng hỏi ngươi. Ta cũng không muốn thấy ngươi, sau này cũng... Cũng sẽ không muốn nhìn thấy ngươi."

Thanh Diệp càng nói càng xúc động, hai mắt cũng nóng lên, nước mắt như muốn chảy ra, cùng với nàng trương kia mỹ thiếu nữ khuôn mặt, cái này chính là đánh vào trong Trần Du tâm khảm. Hắn không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể đáp ứng Thanh Diệp, bằng không nữ nhi sẽ vĩnh viễn không muốn nhìn hắn.

"Tốt, tốt, ngươi đừng sinh khí, ta đáp ứng ngươi chính là. Còn kiện thứ ba, ngươi muốn ta làm gì?"

Trần Du lời nói chính là Thanh Diệp muốn, nàng ngay lập tức thu hồi lại ủy khuất bộ dáng. Nàng chính là đang tại trang, nhưng Trần Du chính là ăn bộ này. Nàng đưa tay lên miệng, biểu cảm như đang suy nghĩ, một lúc sau nàng lắc lắc đầu.

"Ta còn chưa nghĩ ra, lúc nào ta nghĩ ra liền nói với ba ba ngài."

"Được chưa, cô nãi nãi."

Hắn thở dài, sau đó xoa lấy nàng màu lam mái tóc. Thanh Diệp cảm nhận trên đỉnh đầu truyền đến bài tay hắn nhiệt độ, hai má đỏ bừng lên. Sau đó nàng nắm lấy hắn tay.

"Ba ba, ta biết kiện thứ ba điều kiện là gì rồi!"

"Ân?"

Nàng mỉm cười, khả ái răng mèo hơi lộ ra.

"Ta muốn sinh ngươi mấy cái tiểu Diệp Diệp!!!"

Trần Du chấn động ánh mắt, hắn biết kiểu gì nữ nhi cũng sẽ trèo lên hắn, nhưng hắn lại không cách nào thẳng thắn từ chối, chỉ có thể chậm rãi khuyên bảo nàng.

"Tiểu Diệp, tuyệt đối không thể, ngươi không thể cùng ta sinh con , đó là cận huyết sinh sản, tuyệt đối không thể!!!"

Thanh Diệp hai tay ôm ngực, một mặt ngạo kiều.

"Ngươi đừng lừa ta! Các nàng đã cùng ta nói rồi, chính là cho dù ngươi có giao phối cận huyết, sinh ra hài tử cũng không có cái gì vấn đề!"

"Các nàng làm thế nào lại.."

Hắn đang định nói gì đó, cả người bỗng nhiên vô lực ngã xuống. Hắn không ngất đi, chỉ là cơ thể không còn có thể vận động, giống như một cái đứt dây con rối mà ngã xuống, nhưng Thanh Diệp đã đỡ được hắn.

"Cơ thể ta..."

Trần Du không biết cơ thể hắn bị gì, lúc hắn đỡ được nàng, hắn liền nhìn thấy ly nước, hắn đại khái đoán được hắn tại sao lại thế rồi, đại khái Thanh Diệp đã động tay với nước a.

"Cái này ngươi không phải đã đáp ứng mọi chuyện đều nghe ta sao? Với lại... Cái này cũng không phải ngươi định đoạt. Đừng lo, ba ba, ta tuyệt đối sẽ yêu thương ngươi~"

Nàng ấn đầu Trần Du vào nàng ngực nhỏ. Một cái cao gần 1,9m đại nhân bị một cái 1m67 thiếu nữ ôm trong cơ thể, nhìn thế nào cũng thấy không hợp lý.

"Coi như là ba ba van ngươi được không? Chúng ta tuyệt đối không thể làm thế. Ngươi còn trẻ, còn chưa thể nhận thức được mình hành động, ngươi phải nghe ba ba... Cái này cũng vì tốt cho ngươi."

Trần Du khuôn mặt bị Thanh Diệp ép tại nàng trong ngực khó khăn phát ra tiếng, sau đó lại tham lam hít vào không khí có lẫn Thanh Diệp cơ thể mùi thơm.

"Nha a, ba ba, ta đời trước cũng đã hai mươi tuổi, còn chưa kể trước đó ta cũng đã sống qua... Không nói nữa, ta cũng không phải trẻ con, luận kinh nghiệm sống ta tự tin không thua kém ở ngài, vậy nên ngài có thể yên tâm rồi."

Thanh Diệp chính là không bị Trần Du lừa gạt, nàng mặc dù vẫn để Trần Du tựa vào ngực, tay lại chậm rãi thoát hắn y phục. Nàng khi nãy quỷ không biết thần, chẳng hay cho vào trong ly nước chính là nàng từ Nam Cung Nhược Điệp nơi đó lấy được tán lực đan, ước chừng từ giờ đến đêm thời gian hắn mới có thể vận động trở lại.

Cái này đan dược chính là nhắm vào mạch máu, làm cho cả cơ thể trở lên mất khả năng hoạt động. Nếu hắn là tu sĩ, hắn có thể dùng linh lực từ đan điền để luyện hoá dược hiệu, nhưng hắn không phải tu sĩ a. Cái này đan dược nhanh chóng phân tán đi hắn toàn cơ thể, hắn chakra lại không có cái kia công dụng, bỏi thế hắn hiện tại chính là cá nằm trên thớt mặc Thanh Diệp bày bố.

Chỉ vài giây, Thanh Diệp lột sạch hắn quần áo rồi nàng ném hắn lên trên nàng hồng phấn giường lớn. Nàng chậm rãi bước về phía hắn, mỗi bước đi của nàng là lại có một món đồ rơi xuống mặt đất, đến khi trên người. Đến lúc nàng đến bên cạnh hắn, trên người nàng chỉ còn lại một bộ lam sắc phối bạch sắc nội y.

"Tiểu Diệp, ngươi... A a a a!"

Hắn còn muốn nhiều lời liền bị nàng dùng nàng vừa cởi ra quần lót nhét vào bên trong miệng, hắn khi này chỉ có thể phát ra "a a a" âm thanh. Trần Du nhìn nữ nhi cởi xuống trên người nàng cuối cùng vật che chắn, một cái 1m67 tuyệt mỹ cơ thể lộ ra trước mắt hắn.

Hắn nhớ từng nhìn thấy Thanh Tuyết tại 15 tuổi bộ dáng, nàng khi đó mới bước lên 10 ban cao trung, ngực cùng Thanh Diệp kích cỡ nhỏ hơn nhiều lắm lắm, chỉ là A cup bộ dáng, nhưng chỉ bảy năm sau liền có thể đạt đến bò sữa G cup kích thước, hiện tại nàng đang mang thai, hắn đoán tại nàng sau sinh nói không chừng còn có thể đạt đến H cup.

Thanh Diệp thừa hưởng của nàng gene, tại nàng năm đó độ tuổi nhưng lại có thể đạt đến B cup, nói không chừng tại nàng trưởng thành lúc sẽ vượt qua Thanh Tuyết đâu. Trần Du nhìn nữ nhi thân thể thì cổ họng có chút khô, nữ tính hương vị từ trong miệng hắn màu lam quần lót cùng với vị mặn mặn của cái nào đó sền sệt chất lỏng lan toả trong hắn khoang miệng làm hắn bên dưới không tự chủ cương lên.

"Xem ra ba ba cũng không thể chờ được a? Vậy ta sẽ để cho ngài thật thoải mái."

Nàng cầm thấy hắn dương vật, dùng nàng nhỏ nhắn tiểu huyệt chà sát hắn quy đầu sau đó dùng nàng thiếu nữ tiểu huyệt nuốt trọn hắn dương vật. Trần Du hai mắt mở lớn, chính là cái này cảm giác, chặt đến khó tả. Lại thêm hắn đã mất đi cơ thể quyền khống chế, tại hắn dương vật đâm vào nàng hoa tâm thời khắc, một dòng nóng bỏng tinh dịch liền trào ra, mặc dù cũng không phải là xuất tinh, nhưng chỉ mố cắm vào liền đã có thể hút ra hắn tinh dịch là cỡ nào thoải mái, chỉ sợ nàng có thể cùng "trá tinh đại năng" Chu Uyển so sánh a.

"Nga~ Vào rồi, chính là cái này căng tràn cảm giác~ Ta hôm qua còn chưa tận hứng liền bị ba ba ngài phát hiện, hôm nay ngươi phải hảo hảo bồi thường tiểu Diệp a~"

Tại Tiểu Diệp ngân dài một tiếng, đồng dạng Trần Du trong não, 【3812】thanh âm cũng vang lên.

【Chủ nhân, hôm qua ngươi vừa đạt hai cái tân thành tựu nhưng ta chưa kịp cùng ngươi nói, hiện tain liền bổ túc!】

【Chúc mừng ngài nhận được 【Huyết thống giao phối】cùng 【Thực thể cấp cao giao phối】thành tựu!!!】

Tại bọn hắn cùng nhau hoà làm một thể thời khắc kia, một cái khó tin ánh mắt đang theo dõi hai người từ bên ngoài cửa. Sở Ấu Ngư dùng tay che lấy nàng miệng để không phát ra bất cứ cái gì âm thanh, một tay lại để vào nàng bên dưới tiểu huyệt.

Nàng đã theo dõi hai cha con Trần Du kể từ lúc hắn lên phòng của Thanh Diệp. Nàng ban đầu còn muốn quét dọn Thanh Diệp phòng, thật không nghĩ đến có thể thấy như thế đặc sắc tràng cảnh, làm cho nàng quần lót hiện tại cũng đã có chút ướt át.

Note: Tuần đang thi nên viết không nhiều, nhưng vẫn sẽ 1~3 ngày 1 chương cho ae.

Nếu ai muốn ủng hộ tác thì đôn nết tại:

Momo: 0964971153.

MBbank: 4419082004.

Cảm ơn 【Nhất Đao Vô Sinh】 đạo hữu đã ủng hộ tác!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.