Trở về truyện

Nhân Vật Phản Diện: Phản Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính!!! - Chương 10 Nhân Vật Phản Diện: Phản Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính!!!

Nhân Vật Phản Diện: Phản Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính!!!

10 Chương 10 Nhân Vật Phản Diện: Phản Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính!!!

Cao tầng Diệp Tuyết tập đoàn, tại nơi từng là phòng làm việc của Trần Du, giờ đã trở thành Thanh Tuyết văn phòng. Trong phòng, ngồi trước bàn làm việc, một mỹ nhân toàn thân mười phần mỹ lệ, tỉ lệ thuận với khuôn mặt cùng dáng người động lòng người của nàng, biểu cảm người lạ chớ tiến của nàng cũng là nàng đặc trưng.

Thanh Tuyết vừa xử lý xong sau cùng văn bản. Nàng ngồi vắt một chân lên đùi, một tay đỡ ly cà phê mà nàng thư ký đem đến trong một tay khác duỗi ra. Nàng nhắm mắt một chút, trong chốc lát, một vài khối vô định hình băng đá lơ lửng trên nàng tay.

"Vậy đây chính ta sức mạnh sao? Có chút ý tứ."

Nàng biết thế giới này có chút kẻ có sức mạnh đặc thù, dù sao kiếp trước nàng cũng gặp qua không ít kẻ xưng là võ giả cùng dị năng giả. Bọn hắn đều có những sức mạnh vượt quá nàng trí tưởng tượng. Chỉ là hiện tại nàng cảm thấy bọn hắn thật vô vị. Trần Du đã nói với nàng, trừ khi kẻ thù của nàng là võ đạo thần thoại trở lên, bằng không nàng đều có tùy ý dựa vào man lực mà miểu sát.

Đối với cảnh giới võ đạo thần thoại lại là cái khác vấn đề, bởi vì võ giả tại cảnh giới này đã có thể vận dụng chân khí để tăng cường bản thân, cũng chính là tương tự nàng linh lực. Trần Du cũng đã cho nàng công pháp để nàng tu luyện, chỉ cần nàng tu luyện có chút thành tựu liền có thể sử dụng linh lực trong cơ thể. Bởi vậy cả ngày hôm nay nàng ngoại trừ xử lý công việc lúc, còn lại chính là đang tu luyện.

Knock knock!

"Vào đi."

Nàng ném đám kia vô định hình băng đá vào ly cà phê rồi nói. Cánh cửa gỗ mở ra, thư kí Tiểu Chu bước vào với một xấp tài liệu lớn trên tay.

"Chủ tịch, đây là những gì ngài cần. Về việc chuyển hướng sang lĩnh vực công nghiệp quốc phòng, luật sư của chúng ta cũng đã thương lượng xong với các bên liên quan."

"Ân. Làm tốt lắm."

"Tuyết tỷ..."

"Ta hiểu ngươi suy nghĩ, nhưng đây là kế hoạch của chúng ta hai vợ chồng. Ta tin hắn có lý do để chắc chắn lần đặt cược này sẽ thành công."

"Ta hiểu rồi. Về mảnh đất mà ngài yêu cầu, ta cũng đã thương lượng với phía người bán, mảnh đất đó rộng đến 20km², nhưng hắn nhất quyết không muốn bán trừ khi chúng ta mua toàn bộ 20km². Hắn nói có thể mua toàn bộ thì hắn có thể bán với giá 10 ức vậy nên chúng ta đã mua lại nơi đó."

Muốn đặt dây chuyền sản xuất còn cần phải có đất. Thanh Tuyết rất nhanh tìm được một mảnh đất phù hợp. Một thương nhân đã đầu tư một mảnh đất lớn ngoại vi Ma Đô. Nhưng sau cùng đó là một thất bại vì nơi đó không chỉ không được chính phủ phát triển, thậm chí dân cư gần nơi đó cũng sớm đã dọn đi khiên mảnh đát này chính là một vùng đất hoang. Tất nhiên, điều này lại làm lợi cho Diệp Tuyết tập đoàn, bọn hắn không tốn quá nhiều tài chính liền có thể cầm xuống mảnh đất này.

"Ân, hãy tập hợp những thứ cần mua trong danh sách ta đã đưa ngươi đến nới đó, khi nào hoàn thành chúng ta liền sẽ triển khai xây dựng."

"Vâng, thưa chủ tịch."

Thư kí Tiểu Chu lui ra khỏi văn phòng, khi này băng sơn mỹ nhân mới mỉm cười. Lần này nàng tất cả chỉ tốn khoảng 8 ức USD trái phải, hoàn toàn không đến 12 ức USD như hắn dự đoán để chuẩn bị hoàn tất. Nàng rất muốn biết nếu hắn nghe đến đây sẽ có biểu cảm gì. Nói không chừng hắn sẽ thưởng cho nàng đâu.

. . .

Trần Du lái xe đến trước Ma Đô đệ nhất cao trung. Hắn trên người cái kia Liễu Như Yên mùi nước hoa còn chưa tán đi hết.

Đậu xe ở bên đường, hắn ung dung bước đến cổng trường cao trung. Ngoại trừ hắn chỉ còn có một vài chiếc xe sang trọng cũng đang chờ bên đường, hẳn là của một vài danh gia vọng tộc đệ tử a.

Không lâu lắm, hàng hàng lớp lớp học sinh dần tan học. Hắn không chờ lâu, rất nhanh liền thấy một đám nam sinh vây quanh một nữ sinh cùng một tiểu nha đầu, là hắn nữ nhi cùng nàng "nữ hầu".

"Nha~ Là ba ba!!"

Nàng buông tay "nữ hầu" rồi chạy về phía Trần Du. Những cái kia nam sinh cũng tự động cho nàng mở đường. Nàng rất nhanh liền chạy đến Trần Du ôm ấp. Hắn bế lên Thanh Diệp, nhận lấy nàng cặp sách rồi cảm ơn một chút nàng đồng học cùng cái kia "nữ hầu" khiến nàng mặt đỏ bừng. Hắn bế theo Thanh Diệp về lại hân Toyota.

"Diệp nhi hôm nay đọc sách thế nào?"

Hắn ôn nhu ôm lấy nữ nhi, quan tâm hỏi nàng.

"Ta hôm nay tại kiểm tra số học, lão sư còn khen ta cao điểm nhất lớp đâu."

Thanh Diệp vừa nói, hai tay ôm lấy hắn cổ vừa tham lam hít lấy hắn mùi, rất nhanh nàng liền nhận thấy mùi lạ trên hắn cơ thể. Nàng buông tay ra khỏi hắn cổ, ngửa lưng một chút ra sau để nhìn lấy hắn khuôn mặt. Nàng lúc này nhìn hắn đầy u oán, giống như thê tử ngửi thấy trên người trượng phu mùi hồ ly tinh.

"Ba ba, ngươi hôm nay làm gì a?"

Nàng hỏi Trần Du, trong giọng còn mang theo chút tức giận cùng ghen tuông. Nghe được nữ nhi u oán chất vấn, hắn giật mình. Nữ nhi đây là thế nào?

"Ba ba hôm nay đi gặp đối tác quan trọng nha, Diệp nhi hôm nay sao lại quan tâm việc của ba ba nha?"

Buồn cười, chẳng lẽ hắn lại nói nguyên buổi sáng cùng buổi trưa hắn cùng cái khác nữ chủ lăn ga giường?

"Ngươi đối tác là nam hay nữ a, ba ba?"

Nhìn xem ánh mắt đầy u oán nữ nhi, nàng sao lại quan tâm cái này vấn đề? Sao ánh mắt giống như một cái tức phụ đang hỏi trượng phu ngươi có hay không đi chơi gái a???

"Là... Là nữ a... Chính là cái rất thông thường loại kia đối tác..."

Hắn chột dạ trả lời, giống một cái làm việc sai nam nhân đang giảo biện với hắn lão bà. Hiển nhiên là Thanh Diệp không tin hắn lời ma quỷ. Nhưng nàng không có hỏi thêm gì nữa, chỉ "Ân" một tiếng rồi tiếp tục ôm lấy hắn cổ.

Trên đường về nhà, nàng vừa đáp lời hắn quan tâm vừa suy nghĩ đến chủ nhân của cái kia mùi bởi nàng cảm thấy cái kia mùi vô cùng quen thuộc. Rất nhanh, một thân ảnh hiện lên trong đầu nàng, một cái tóc trắng ngân sắc con ngươi xinh đẹp ngự tỷ, Liễu gia duy nhất người thừa kế, Liễu Như Yên.

Nhưng rất nhanh suy nghĩ này bị nàng ném ra khỏi đầu. Cái kia Liễu Như Yên hiện tại hẳn là mới đảm nhiệm nàng gia tộc đế chế kinh doanh không bao lâu a, lấy đâu ra thời gian tiếp xúc hắn, chưa kể hiện tại Trần Du chưa đủ tư bản để tiếp xúc đến Liễu Như Yên a. Nhưng càng làm nàng khó chịu là ba ba hắn không nói thật với nàng a? Nàng không nói là không cho hắn mở hậu cung nha.

Trần Du liếc nhìn sang tại phụ lái ghế đang suy tư nữ nhi, nàng hôm nay thế nào, hôm nay nàng sao có chút lạ a. Đây là biểu cảm của một tiểu nha đầu năm tuổi chưa đến nên có sao? Cảm nhận được hắn ánh mắt, nữ nhi bạch mắt một mắt như thể muốn nói "Còn không phải tại ngươi!!".

Nữ nhi chính là đã đủ lông đủ cánh, uổng công hắn như thế sủng nàng, tâm hắn muốn bị thao nát rồi.

Hai cha con rất nhanh thì về đến nhà, hắn vẫn như cũ bế nàng vào nhà, mặc kệ nàng có hay không cho hắn tốt nhìn. Vào đến biệt thự, nàng nhảy xuống từ hắn lồng ngực, tự mình kéo lấy cặp sách về lại phòng của mình. Hắn nhìn nữ nhi cũng không biết nói gì cho phải, hắn căn bản không biết sao nữ nhi giận hắn nha.

"Ai, lát nữa làm nàng thích ăn nhất thịt kho tàu rồi dỗ nàng a. Ân? Hình như nếu muốn đưa Liễu Như Yên tiến vào cái này gia cần phải xin ý kiến của của nữ nhi nữa a? Hẳn là lát phải dỗ ngọt nàng, nàng chắc chắn sẽ muốn có thêm một cái xinh đẹp mụ mụ a."

Thế là hắn liền tháo bỏ trang phục, tìm lấy một bộ hưu nhàn quần áo, đeo lên tạp dề tiến nhà bếp. Vừa nấu ăn, hắn vừa xem lại những bước tiến của hắn trong tương lai.

Hiện tại cùng hắn một chiến tuyến chỉ có hắn lão bà cùng Liễu Như Yên, hắn không rõ Liễu Như Yên làm thế nào lại yêu thích hắn nhưng hắn cũng không quá quan tâm, dù sao hắn cũng cần nàng thế lực. Hắn cũng không phải loại kia cặn bã nam, chơi xong kéo quần biến mất, hắn cũng sẽ đối nàng phụ trách. Thanh Tuyết đã cho hắn mở đèn xanh, chính là chỉ cần nữ nhi đồng ý, hắn có thể thu những cái kia thế lực hùng hậu nữ chính vào hắn hậu cung, buộc cùng hắn một con thuyền. Việc này không chỉ giúp hắn lấy đi Diệp Phàm cơ duyên, còn để cho hắn có thêm thế lực chống lưng. Thậm chí còn hư hư thực thực chậm rãi xé xuống Diệp Phàm khí vận. Dù sao phản phái tiểu thuyết mạng chính là như thế hoạt động.

Hắn bước tiếp theo chính là cần tài chính cùng thế lực để có thể tiếp xúc với những cái kia Yến Kinh thế lực, còn những cái kia Giang đô nữ chính? Chính Diệp Phàm khi trở lại sẽ mang đến dâng lên hắn là được, dù sao các nàng cũng không mang lại cho hắn quá nhiều lợi ích. Để tiếp xúc với Yến Kinh các nữ chính cùng đám kia lão bất tử, cách đơn giản nhất là hắn giá trị phải buộc chặt với quốc gia này và ngược lại. Do đó hắn mới chọn việc sản xuất vũ khí vượt thời đại, việc này chắc chắn sẽ buộc cái này Long quốc phải thoả hiệp cùng hắn.

Nhưng muốn để cái này tiêm kích tàng hình đưa đến tay những cái kia cao tầng, trung gian sẽ là không thể thiếu. Hắn cần sự trợ giúp của Tần gia cái kia lão bất tử cùng hắn tôn nữ thiếu tướng Tần Thanh Thanh. Hắn nhớ không lầm thọ yến của gia chủ Tần gia Tần Chính Doanh chính là vào ngày nào đó của tháng hai, khi này chỉ có các thành viên của tứ đại gia tộc cùng các nhân vật cao tầng của Ma Đô mới có tư cách tham dự. Đến lúc đó hắn nhóm đầu tiên tiêm kích hẳn đã hoàn thành.

Khi này Liễu Như Yên chính là chìa khoá để hắn tiếp cận cái này yến hội, chỉ cần hắn tiếp cận được lão đầu này, hắn chắc chắn chín thành sẽ thành công. Dù sao lão đầu này cũng hiểu rõ tầm quan trọng của việc cách biệt công nghệ, công việc sẽ tốn hàng thập kỉ lại được hoàn thành trong một ngày, ai lại có thể chối từ?

Hắn khoé miệng mỉm cười. Thật vậy, hắn cả đời trước cố gắng cả đời nhưng cũng không bằng sống lại một tuần này. Tương lai của hắn kể từ ngày đó chính là đã bước sang ngã rẽ khác. Hắn chưa từng nghĩ rằng đời trước hắn thê tử có thể toàn tâm toàn ý với hắn, hiện tại thì hắn đã có nàng tâm, còn thêm cả một cái mỹ lệ thiếu nữ tâm khác nữa, thậm chí sau này sẽ có càng nhiều hơn. Nghĩ tới đây hắn tâm tình trở lên thật tốt, nấu ăn tốc độ càng là tăng lên thật nhiều.

. . .

Diệp Phàm ngồi trên ngai vàng của hắn tại Long Vương Điện. Hắn không hiểu vì cái gì trong mấy ngày này hệ thống cho hắn nhiều như vậy nhiệm vụ. Thậm chí phần thưởng lại càng thái quá, kể từ khi hắn có hệ thống lúc 18 tuổi tất cả ban thưởng cộng lại cũng không bằng mấy ngày này ban thưởng.

Nhưng hắn từ đây cũng đã biết có sự tồn tại của cái gọi là tu tiên giới bởi hệ gần nhất hệ thống ban cho hắn chính là hỗn độn thể, thứ vốn không thuộc về phàm thế. Ban thưởng công lực trong võ đạo cũng bị thay thế bằng tu vi. Hắn Diệp Phàm hiện tại có thể coi là một cái tiên nhân, dù mới chỉ là luyện khí tầng một đỉnh phong nhưng cũng chính là tu tiên giả, so với những cái kia võ giả chính là tiên nhân cùng kiến tầm thường.

Hắn trên miệng nở lên một cái Long Vương miệng méo cười. Hắn chỉ cần dàn xếp hắn thế lực vài tháng nữ hắn sẽ quay về quốc nội, đến lúc đó sẽ là Trần Du kì tử. Hắn cũng thề sẽ phải để cho Thanh Tuyết quỳ xuống hắn dưới háng mà xin tha thứ. Nghĩ đến đây, hắn phất tay lên. Ngay lập tức, một cái dáng người trước sau lồi lõm che mặt nữ tử xuất hiện tại hắn trước mặt. Hắn ra lệnh gì đó với nàng, nàng chỉ gật đầu rồi biến mất.

Sau khi nàng biến mất, Diệp Phàm biểu cảm liền trở nên không vui. Nữ nhân khi nãy chính là kẻ từng tranh hắn Long Vương Điện ngai vàng, nàng khi đó đã là Võ đạo thần thoại trong khi hắn chỉ mới bước vào Đại tông sư. Chỉ là dưới Diệp Phàm mưu kế, nàng liền không thể trở thành Điện chủ mà Diệp Phàm hắn lại có thể. Về sau khi buộc phải về dưới trướng Diệp Phàm, nàng cũng chưa từng coi trọng hắn vậy nên nàng vĩnh viễn là hắn cái gai trong mắt.

Nhưng kể cả bây giờ hắn đã là Luyện khí tầng một đỉnh phong, hắn vẫn không dám đối với nàng động thủ, bởi hắn vẫn kiêng kị nàng sư tôn. Đứng trước cái kia thần bí nữ tử cho dù hắn cũng đều cảm thấy nàng tùy tay cũng có thể để hắn thần hồn câu diệt. Nhưng hắn rất nhanh liền khôi phục ban đầu tâm trạng. Hắn Diệp Phàm là ai? Chính là có hệ thống nam nhân, hắn hiện tại không đánh lại nàng, sau này còn không đánh lại sao? Đợi đến lúc hắn thực lực siêu việt nàng, hắn nhất định sẽ để cho hai cái này thầy trò tại hắn dưới háng làm tình nô. Càng nghĩ, hắn bên dưới tiểu kê kê trở nên có chút cứng cáp.

. . .

Thanh Tuyết mở ra biệt thự môn, nàng đưa tay ra sau tùy ý cởi ra đôi kia giày cao gót. Góc ngọc cùng chỉ đen nhẹ nhàng chạm lên sàn gỗ. Nàng hôm nay trở về sớm hơn thường lệ, vừa vào cửa liền đã nghe thấy mùi thơm của đồ ăn. Các nàng biệt thự quả thật cũng không lớn, cũng chỉ liền 250 bình, chủ yếu xung quanh đất trống chính là để đặt cây xanh cùng hồ nước. Nàng nhẹ nhàng tiến xuống phòng ăn, chỉ thấy tại trước bếp một cái nam nhân mặc hưu nhàn quần áo cùng hồng phấn tạp dề đang chăm chú nấu ăn.

Nàng chậm rãi không một tiếng động bước ra sau hắn. Hai tay nàng vòng ra hắn phía trước người, ôm lấy hắn. Trần Du đang chăm chú thể hiện trù nghệ liền giật nhảy mình, nhưng trong phút chốc, hắn liền nhận ra cái này đôi tay ngọc.

"Lão bà, ngươi thực sự kém chút hù chết ta, ta nếu là chết ai sẽ đau các ngươi a? Ngươi có biết ngươi đây chính là mưu sát thân phu hay không."

"Ân? Cùng lắm ta cùng ngươi chết a, dù sao cũng không phải chưa từng."

Nàng ôm lấy hắn phía trước. Nàng liền cao 175cm, vốn so với thông thường nữ tử cùng một số nam tử cao, nhưng đứng trước 190cm Trần Du, nàng liền không có như thế cao, ngược lại chính là có thể dựa vào hắn lưng. Chỉ là tay nàng không có chạm đặt tại hắn eo, mà lại có chút hạm hắn hạ thân. Chỉ thấy bên dưới hắn liền có chút cứng cáp. Cảm thấy dưới tạp dề truyền đến tay nàng cảm giác cứng cáp, nàng liền có chút lúng túng, mặt liền đỏ ửng lên.

"Ai, ngươi cái này dâm nữ, hiện tại không được nha. Nếu ngươi muốn một hồi ăn xong ta liền cho ngươi, nhưng ta hiện tại chính là đang làm việc, ngươi cũng không nên như thế tao a."

Cảm nhận trên lưng truyền đến nóng nảy nhiệt độ, hắn liền biết cái này da mặt mỏng nữ nhân đang tại ngượng ngùng, liền mở lời trêu trọc nàng khiến nàng càng thêm xấu hổ.

"Chán ghét, ngươi liền chỉ biết khi dễ nhân gia."

Nàng hai cái mềm mại tay ngọc thành quyền uy vào hắn cái kia lưng.

"Ngươi cái này tiểu mỹ nhân, cũng chưa phải chưa trải qua a, làm sao còn như thế thẹn thùng."

"Hừ, không cùng ngươi nói lý."

Nàng bĩu môi tỏ vẻ giận dỗi, chính là rất khó dỗ tốt cái kia chủng loại.

"Vâng, vâng, ta lão bà đại nhân, ngươi nói gì thì chính là cái gì. Là ta sai, có hay không hảo."

Hắn một mặt đem đồ ăn bày trí, một mặt xu nịnh Thanh Tuyết, ai bảo nàng là hắn lão bà đâu.

Rất nhanh, toàn bộ bàn ăn bị phủ đầy bằng đầy màu sắc thịnh yến, mùi thức ăn bay khắp cả căn nhà, liền cái kia đang giận dỗi tiểu khả ái cũng không thể nhịn được mà chạy xuống.

"Oa nha, ba ba, thật thơm a."

Cả hắn nhà liền có một cái thật ấm áp bữa cơm, rất nhanh liền quét sạch cái kia bàn ăn. Thanh Diệp ôm lấy một bụng căng tròn ngồi trên ghế, một mặt thoả mãn đời không còn gì đáng tiếc.

Hắn lấy khăn ướt lau nàng cái kia đẫm dầu miệng nhỏ rồi bóp bóp nàng khuôn mặt.

"Diệp Nhi, ngươi có hay không muốn có thêm một hay thậm chí nhiều cái mụ mụ?"

Hắn bất thình lình hỏi câu này. Liền Thanh Tuyết cùng Thanh Diệp đều phải ngẩn ra.

"Lão công không lẽ ngươi cầm đã cầm xuống nàng?"

Thanh Tuyết có chút không tin vào tai hỏi hắn.

"Chính là. Ngươi thấy ngươi lão công có hay không lợi hại?"

"Chính xác rất lợi hại, liền cái kia cao cao tại thượng tiểu thư cũng liền có thể cầm xuống. Xem ra, nếu ngươi không phải cưới ta, sợ rằng bên cạnh ngươi sẽ có rất nhiều nữ nhân ưu tú."

Nàng nói, ban đầu có chút bình tĩnh nhưng câu sau nói ra nàng lại có chút thất lạc. Hắn cũng nhìn ra nàng tâm trạng, một tay xoa lấy nàng trứng ngỗng khuôn mặt có chút mềm mại má, một tay xoa lên nữ nhi đầu.

"Nói gì chứ? Ngươi chính là ta động lực sống. Lấy được ngươi người cùng ngươi tâm chính là ta lớn nhất kiêu ngạo. Đâu phải ai cũng có thể cho Ma đô đại học đệ nhất giáo hoa vì mình sinh nữ nhi a?"

"Hừ, miệng lưỡi trơn tru."

Thanh Tuyết ra vẻ tức giận đạo.

"Thế nào, Diệp nhi, ngươi có hay không muốn thêm mấy cái mụ mụ?"

Thanh Diệp nhất thời không biết nói gì, dù sao chỉ cần hắn muốn nàng sẽ không phản đối, nhưng trong lòng vẫn có chút khó chịu a. Nhưng nhớ đến bản thân hiện tại năm tuổi vẫn chưa tới, nàng chỉ đành gạt đi suy nghĩ trong lòng, nở một cái ngây thơ nụ cười.

"Ba ba, thật không? Ta sẽ có thêm cái mụ mụ?"

"Đúng a, ngươi có muốn hay không?"

"Ta đương nhiên muốn!"

Nàng vừa nói vừa cười nhìn có hơi miễn miễn cưỡng cưỡng, cái tuổi này đã học được nói dối không chớp mắt, quá ngưu!!

"Phải không? Vậy mai ta đem về cho ngươi thêm một cái xinh đẹp mụ mụ a?"

"Ân!"

Hắn không quá để ý đến biểu cảm của nữ nhi, nếu hắn tinh tế để ý hắn sẽ thấy nữ nhi cười có chút miễn cưỡng. Nhưng hắn giờ này chỉ có một ý niệm, đó là cả nữ nhi và hắn lão bà đều đồng ý, hắn thu hậu cung kế hoạch... Khụ khụ... Hắn thu thập thế lực kế hoạch có thể toàn lực triển khai.

Bữa ăn đã kết thúc, hắn dọn dẹp còn nàng sẽ cho nữ nhi đi tẩy, còn bồi nữ nhi chơi đùa một chút. Rất nhanh, mọi thứ cũng hoàn tất, ban đem hạ xuống chính là hai người bọn hắn riêng tư thời gian.

Hắn theo cầu thang lên phòng, vừa hay gặp hắn lão bà cũng từ nữ nhi phòng trở ra. Nàng toàn thân OL sáo trang vẫn chưa đổi, toả ra mê người ngự tỷ khí tức.

"Ngươi đêm nay có thể qua phòng ta sao?"

Nàng có chút thẹn thùng hỏi.

"Ân! Ta tẩy một chút liền sẽ qua."

"Ta cũng chưa tắm, nếu không thì ta và ngươi...cùng tắm được không, dù sao ta phòng tắm cũng có chút lớn~"

Trân Du sững sờ. Hình như hắn và nàng chưa từng cùng nhau tắm chung a, nghĩ đến hình ảnh nàng trần truồng nằm trong bồn tắm làm hắn có chút khô nóng. Hắn vội gật gật đầu biểu thị đồng ý.

"Có...Có thể a, chờ một lát ta chọn một bộ đồ liền sẽ qua ngươi phòng."

Nói đùa gì chứ, mỡ dâng đến miệng mà không húp, dù là sắt thép thẳng nam cũng phải biết lựa chọn a. Hắn chạy vào hắn phòng, không bao lâu liền chọn ra được một bộ quần áo đơn giản sau đó liền tiến Thanh Tuyết phòng.

Trong phòng, Thanh Tuyết sớm đã không thấy, hẳn là nàng tại trong phòng tắm, một chút OL sáo trang liền đã tại trong máy giặt tại bên ngoài phòng tắm. Hắn nhìn một chút phòng tắm, chính là hoàn toàn bằng kính nhám, bên trên một cái có lỗi có lõm bóng đen đang bước qua lại bên trong.

Hắn cởi xuống trên người quần áo, cả người không mảnh vải che thân tiến phòng tắm. Cửa kính mở ra, bên trong cái kia toàn thân trắng như tuyết mỹ nhân bại hoại đang chuẩn bị bồn tắm. Bồn tắm không lớn, cũng không nhỏ, bên trong đổ đầy lấy các loại xà bông cùng sữa tắm. Nàng quay sang nhìn hắn tiến vào, cả hai trần truồng thân thể bại lộ trước mắt nhau.

"Ngươi chờ chút a, nước cũng sắp xong rồi a."

Nàng cái kia ban ngày cao lãnh giọng nói giờ lại đầy ôn nhu nói với hắn. Hắn chỉ cười cười rồi nói "Hảo" một tiếng rồi tiến ra sau nàng. Hắn cũng không thích rảnh rỗi, chờ nước đầy bồn tắm không bằng trêu chọc nàng một chút a.

Thanh Tuyết đang chăm chú quan sát bồn tắm liền cảm thấy hai cái đại bạch thỏ của mình bị trảo, tất nhiên nàng biết còn ai ngoài cái kia xú nam nhân.

"Đừng làm rộn, lão công. Một lát liền làm a, ngươi sao lại cứ như thế gấp gáp."

"Còn không phải ngươi quá mê người, ngươi cảm nhận một chút a, ta bên dưới sớm đã bị ngươi làm cứng dậy."

Hắn tại bên tai nàng không ngừng nói, tay cũng không dừng lại nắn bóp cự nãi. Hắn chỉnh một chút để dương vật của mình kẹp giữ lão bà cái kia đầy đặn đùi trắng, quy đầu theo khe hở không ngừng ma sát cùng nàng cặp đùi cùng âm thần.

Note: Hôm qua đi chơi cùng tương lai lão bà nên không gõ chữ, ta biết hơi muôn nhưng chúc các vị một năm mới vui vẻ và phát tài.

19:32 02/01/2024

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.