Trở về truyện

Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta - Chương 3: Tao Chia Làm Tục Tao Cùng Nhã Tao.

Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta

3 Chương 3: Tao chia làm tục tao cùng nhã tao.

- Nhân viên thu ngân siêu thị?

C nữ yếu ớt nói.

- Tô Noãn Noãn, không nên hỏi ta! Ta làm sao biết ngươi đang làm cái công tác gì? !

Nữ nhân đầu bên kia điện thoại nghe xong vô cùng không muốn nói.

- A, chính là lễ tân tiếp đãi các loại, ngẫu nhiên thay ca làm thu ngân viên.

C nữ nói.

- 211 tốt nghiệp đại học, liền làm cái việc này?

- Tỷ, không nên đánh giá thấp lễ tân. Mạnh Vãn Chu, con gái của tổng giám đốc Nhậm Chính Phi tập đoàn Hoa Vi, Đồng Văn Hồng đối tác Alibaba đều đã làm qua lễ tân. . . . .

- Bọn họ sẽ không bởi vì ngực ngươi lớn, liền để cho ngươi đi làm lễ tân a?

Nữ nhân đầu bên kia điện thoại nghi ngờ nói.

- Ngực ta rất lớn sao?

C nữ hỏi ngược lại.

- Ngươi như vậy mà cũng không gọi lớn, vậy tỷ tỷ ta tính là gì? Vượng tử bánh bao nhỏ?

Nói xong, nữ nhân trong điện thoại lại nhịn không được phàn nàn nói:

- A a, thật là gặp quỷ rồi, vì cái gì cùng một mẹ sinh ra, bộ ngực nhỏ này chênh lệch nhiều như vậy? Không muốn nói với ngươi, cúp máy!

Sau đó, trong điện thoại liền truyền đến 'Tít tít' thanh âm.

Ngay thời điểm Đào Bảo âm thầm tán thưởng C nữ đơn thuần, thanh âm C nữ lại vang lên.

- Hì hì, sử dụng chiêu này thật tốt, mỗi lần nói tới bộ ngực, tỷ tỷ sẽ chủ động cúp điện thoại.

Đào Bảo tặc lưỡi, nghe giọng điệu này, có chút xấu bụng cảm giác a.

Thật không tưởng, nữ nhân kia nhìn như thuần khiết kỳ thật là cái nữ xấu bụng.

- Ai! Nữ nhân bây giờ, không cởi sạch y phục, thật là không nhìn rõ bộ mặt thật. . . . .

Lúc này, C nữ tựa hồ lại đang nói một mình:

- Hì hì, ngày hôm nay cái trạch nam sinh xem bộ dáng cũng dễ lừa gạt, thưởng cho ta mấy ngàn khối, chỉ vì theo ta ăn bữa cơm. Hì hì, tiền trạch nam hiện tại lừa gạt thật dễ.

- A.... .

Đào Bảo nhìn nhìn thanh niên hèn mọn bỉ ổi đang ngồi ở cạnh bàn ăn.

Nhưng nhìn hồi như vậy, trong mắt Đào Bảo lướt qua một tia ám muội.

Bởi vì, hắn nhìn thấy người thanh niên kia thừa dịp trong thời gian C nữ đi buồng vệ sinh, trong chén cà phê của nàng thả một gói thuốc.

Bằng kinh nghiệm phán đoán, xem chừng là thuốc mê.

Căn bản là thanh niên kia cũng không phải tới cùng nàng ăn bữa cơm đơn giản như vậy, từ lúc bắt đầu hắn liền lòng dạ khó lường.

Nữ nhân kia cho rằng là mình lừa người ta, nào ngờ, nàng mới là người bị lừa.

Đào Bảo đối với tâm tư nữ nhân xưa nay không có hảo cảm gì.

Nhưng vẫn là đồng tình với C nữ.

Bởi vì, nữ nhân kia mặc dù có chút xấu bụng, nhưng hiển nhiên đẳng cấp không cao, thuộc loại mới nhập môn, cảm giác có chút ngốc manh.

Ngốc manh cũng là một trong những thuộc tính Đào Bảo thích.

Hơn nữa, dù sao đây cũng là một vị C nữ nha.

Đối với fans bóng đá mà nói, C>B>A, đây là chân lý cấp vũ trụ.

Nếu như một nữ nhân cup C cùng một nữ nhân cup B đồng thời rớt xuống biển, chỉ có thể cứu một cái.

Đào Bảo không chút do dự chọn cứu C nữ.

Lúc này, nữ nhân gọi là Tô Noãn Noãn từ phòng vệ sinh ra, mặt ngoài vẫn như cũ thuần khiết vô cùng, khóe môi nhếch lên mỉm cười ngọt ngào.

Đào Bảo hiểu.

Thời điểm này, nàng nhất định đang suy nghĩ, con cá này lừa gạt thật dễ.

Nhưng nàng cũng không biết, nàng mới là con cá kia.

- Thật xin lỗi, để cho ngươi chờ lâu.

Tô Noãn Noãn mỉm cười nói.

- Không, không quan hệ.

Thanh niên xem như rất khẩn trương, tựa như lần đầu tiên hẹn hò cũng với nữ sinh ngưỡng mộ trong lòng.

- Oa, biểu diễn kỹ xảo a.

Nếu không phải vừa nãy Đào Bảo bắt gặp động tác thanh niên hạ dược cùng với vẻ mặt nham hiểm, coi như là Đào Bảo thân kinh bách chiến e rằng đều bị hắn lừa.

Tô Noãn Noãn hiển nhiên không hề phát giác ra ý đồ xấu của thanh niên, nàng cầm lấy tách cà phê trước mặt sau đó đưa lên miệng.

Thanh niên thì nhìn chằm chằm vào động tác Tô Noãn Noãn.

Ngay tại thời điểm Tô Noãn Noãn sắp uống được cà phê, Đào Bảo đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ, hắn một tay đoạt tách cà phê Tô Noãn Noãn chén, sau đó ném xuống đất, phẫn nộ quát:

- Tô Noãn Noãn! Không nghĩ tới ngươi lại là loại nữ nhân như vậy! Ta mới là bạn trai ngươi, ngươi cùng nam nhân hèn mọn bỉ ổi đến nơi này làm gì? ! Hẹn hò sao? !

Tô Noãn Noãn có chút mộng.

Qua thoáng chốc, nàng kịp phản ứng, nhìn nhìn thanh niên kia liếc một cái, mãnh liệt đứng lên, trừng mắt Đào Bảo:

- Ngươi. . . Ngươi. . .

- Ta cái ta gì? Trách ta theo dõi các ngươi sao? Ha ha! Chẳng lẽ ngươi chột dạ, sợ ta theo dõi?

Đào Bảo cười lạnh nói.

Nói xong, Đào Bảo lại một tay đem thanh niên kia nhắc tới, phẫn nộ quát:

- Còn có ngươi! Vừa rồi ngươi bỏ thuốc gì vào trong tách cà phê của bạn gái ta!

Cái gì? !

Sắc mặt Tô Noãn Noãn cùng thanh niên kia đều nháy mắt đại biến.

- Ngươi, ngươi, ngươi nói bậy bạ gì đó!

Thanh niên rất kinh hoảng.

- Còn ngụy biện!

Đào Bảo trực tiếp lấy ra một mảnh giấy bạc từ trong túi thanh niên kia:

- Bên trên này hẳn là còn sót lại chút tàn phấn dược vật, có muốn hay không báo cảnh sát đến kiểm nghiệm!

Thanh niên lại càng là sắc mặt đại biến, hắn há mồm mãnh liệt táp tới Đào Bảo.

Định mệnh!

Chó a!

Đào Bảo vội vàng đem thanh niên hất ra.

Thanh niên kia bị Đào Bảo quăng trên mặt đất, sau đó hốt hoảng vô cùng chật vật chạy trốn rồi.

Sự tình trong thời gian ngắn phát sinh biến hóa mấy lần, Tô Noãn Noãn có chút mộng.

Đào Bảo trực tiếp đưa tay ôm lấy eo Tô Noãn Noãn, nói:

- Còn đứng ngây đó làm gì? Đi thôi!

Nói xong, Đào Bảo nắm lấy eo nhỏ Tô Noãn Noãn nghênh ngang rời đi quán cafe.

Tất cả mọi người trong quán cafe cũng được nhìn một hồi trò hay, đều tại chỗ bàn luận say sưa.

Thật lâu về sau, rốt cục có người kịp phản ứng.

- Á đòu! Tên kia uống cà phê còn không có đưa tiền đó! Vậy mà quang minh chính đại quịt nợ! Hèn hạ, vô sỉ!

Một bên khác, sau khi rời đi quán cafe rất xa, Tô Noãn Noãn rốt cục lấy lại tinh thần.

Phát giác được bàn tay heo Đào Bảo tựa hồ đang chiếm tiện nghi bản thân, Tô Noãn Noãn thẹn quá hoá giận, dương tay muốn vung qua.

Nhưng mà Đào Bảo nhẹ nhõm tránh ra.

- Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai? !

Thoáng kéo dãn khoảng cách với Đào Bảo, Tô Noãn Noãn cả giận nói.

Chuyện đối phương biết tên mình, Tô Noãn Noãn ngược lại không ngoài ý.

Bản thân tạm thời cũng coi như là nhân vật công chúng a? ? ?

- Ngươi hẳn là nữ Streamer không quá nổi a?

Đào Bảo mở miệng nói.

Tô Noãn Noãn khóe miệng giật giật:

- 'Không quá nổi' ba chữ này hoàn toàn dư thừa!

- A..., vậy ngươi nói cho ta biết, có cái nữ Streamer nổi danh nào chỉ vì mấy ngàn khối tiền mà chấp nhận một mình cùng fans hâm mộ đi uống cà phê? Uy uy, quá xem thường giá nữ Streamer a. Không thấy tin tức sao? Một cái đại gia vung tay cho nữ Streamer đấu cá thưởng trên trăm vạn, kết quả ngay cả giường cũng không có.

Tô Noãn Noãn trừng mắt:

- Lão nương không phải là bán thịt, cho dù có người cấp cho ta phần thưởng 10 triệu, ta cũng sẽ không cùng hắn lên giường!

Dừng một chút, nàng có chút uất ức nói:

- Bất quá, ngươi nói không sai, ta đích thực là một cái nữ Streamer không có nhân khí.

- A.... . .

Đào Bảo nhìn Tô Noãn Noãn từ trên xuống dưới :

- Biết tại sao không?

- Tại sao?

- Bởi vì ngươi không có khí chất, nói một cách khác, ngươi cũng không rõ ràng nam nhân muốn nhìn cái gì.

Đào Bảo nói.

Tô Noãn Noãn theo bản năng xem xét ngực của mình, hai tay hướng ngực che lại, ánh mắt cảnh giác:

- Ta nói, không bán thịt!

- Ai! Trẻ con không thể dạy.

Đào Bảo thở dài, lắc đầu:

- Khí chất chia làm tục tao cùng nhã tao. Tục tao chính là như ngươi nói, dựa vào bại lộ thân thể tới hấp dẫn nam nhân. Mà nhã tao. . .

Đào Bảo dừng một chút:

- Một mỹ nữ nằm dựa ở trên giường, mặc đồ ngủ, đeo một cặp kính viền đen chăm chú đọc sách, đây là một loại nhã tao. Gian phòng bố trí, ăn mặc phối hợp, cũng có thể xuất ra khí chất nhã tao con mẹ nó luôn.

Đào Bảo giảng giảng đạo lý rõ ràng, Tô Noãn Noãn nghe xong mặt mũi tràn đầy sùng bái.

- Anh đẹp trai, ngươi đi theo ta một chuyến a.

Tô Noãn Noãn nói.

- Đi đâu?

- Nhà trọ!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.