409 Chương 409 Người Mẹ Giáo Sư Thuỳ Mị
Đã đáp ứng mẹ phải học tập thật giỏi cầm đến hạng nhất, nhưng là ban ngày ở trường học tôi cũng vẫn luôn không thể tĩnh tâm tập trung, đành bắt đầu âm thầm cân nhắc nên ứng phó Tề Phong như thế nào, buổi chiều sau khi tan học tôi không sốt ruột về nhà, mà là đi dạo chợ bán thức ăn mua chút đồ ăn mà mẹ thích, mới chậm rì rì về nhà, lúc ở trường học tôi đã nghĩ kỹ rồi, mẹ vẫn là thiên vị tôi, tôi chỉ cần quan tâm mẹ nhiều hơn, không cho Tề Phong có ở hội ở một mình với mẹ, có thể hữu hiệu giảm xuống hảo cảm của mẹ với Tề Phong, hơn nữa tôi hồi tưởng lại lần đó giữa mẹ và Tề Phong, trạng thái của mẹ rõ ràng không đúng, khả năng rất lớn là bị thằng chó kia bỏ thuốc gì, không phải vậy nó làm sao không dễ dàng đắc thủ như vậy, lần này chỉ cần tôi không cho nó cơ hội xuất thủ, vậy nó cũng không gây nên sóng gió gì được!
Đạt được một phần hảo cảm dược tề liền có nghĩa là tôi có thể tăng hảo cảm độ tăng của mẹ lên tới 80, đó chính là quan hệ yêu đương!
Chỉ cần nghĩ thôi đã khiến cho tôi kích động không thôi, ha ha, nhưng là nhiệm vụ này hẳn là cái nhiệm vụ lâu dài, thằng oắt Tề Phong kia không dễ đối phó như vậy, chẳng qua nghĩ lại trong quá trình chắc sẽ còn có nhiệm vụ chi nhánh, cũng không biết sẽ có ban thưởng gì!
Tôi một đường từ chợ bán thức ăn đi bộ về nhà, đi ngang qua cửa hàng bán hoa ở cửa tiểu khu, cửa hàng bày đặt mấy bồn hoa tươi nở rộ, hoa tươi tựa hồ vừa mới được tưới qua nước, trên bông hoa lưu lại từng giọt bọt nước, dưới ánh đèn lờ mờ trong cửa hàng lóe ra ấm áp hào quang, tăng thêm ba phần màu sắc cho đóa hoa vốn là thập phần xinh đẹp kia, tôi đột nhiên nghĩ đến, đã lớn như vậy rồi tựa hồ tôi chưa từng tặng mẹ bông hoa nào, chủ cửa hàng là một bác gái hơn 40 tuổi, thấy tôi đứng ở cửa vội vàng mời tôi vào: "Chàng đẹp trai mua hoa đi, tùy tiện nhìn một cái, tặng bạn gái hay là tặng người khác nha?"
" cháu... Không phải đưa bạn gái, là muốn mua mấy bông hoa tặng cho mẹ cháu..." bác gái quá nhiệt tình làm cho tôi có chút không thói quen.
" Tặng mẹ cháu sao, vậy đưa hoa cẩm chướng hoặc là hoa bách hợp, trong cửa hàng đều có, soái ca chọn loại nào, thật hiểu chuyện, con của cô nếu có thể hiểu chuyện bằng một nửa của cháu cô phải vui muốn chết! " bác gái vừa bảo tôi đi vào trong cửa hàng đi vừa khen tôi.
" Hoa bách hợp trắng a, giúp cháu gói mười bông đi, bà chủ, cô gói đẹp đẹp chút cho cháu đấy" tôi đi quanh cửa hàng nhìn một chút, vẫn tương đối ưa thích hoa bách hợp màu trắng, thuần khiết cao nhã.
" Được rồi, cháu chờ một lát. " bác gái vui vẻ nhanh nhẹn mà bắt đầu chọn hoa gói lại.
Trong cửa hàng chủng loại hoa rất nhiều, tôi vừa nghĩ một lát nữa về nhà làm như thế nào tặng hoa cho mẹ, vừa không có mục đích mà nghiêng mắt nhìn hoa bốn phía chung quanh, ánh mắt bỗng nhiên bị mấy bó hoa hồng màu tím hấp dẫn, bông hoa màu tím đang tận tình nở rộ, lộ ra cao quý mà thần bí gợi cảm, cùng khí chất của mẹ có chút tương tự, tôi vừa nhìn đã thích.
" Bà chủ, giúp cháu gói thêm năm bông hoa hồng màu tím này nữa" tôi lập tức nói bác gái bán hoa.
" Được rồi, " bác gái mặt mày hớn hở, " nhưng mà cái đó 30 đồng một cành đấy nhớ..."
" cô cứ gói lại là được! " tôi lấy điện thoại cầm tay ra bắt đầu chuẩn bị quét mã, hoàn toàn không có phát giác chính mình đã bị làm thịt rồi.
" Tổng cộng 250 đồng, hoa của cháu đây, hoan nghênh soái ca lần sau lại đến nha" rất nhanh bác gái đã gói xong hoa.
(* Tỷ giá tiền Việt-Trung là: tầm 3500 VNĐ = 1 đồng (hay 1 nhân dân tệ CNY)
Tôi nghe xong con số làm cho người xấu hổ này, lập tức mặt mũi tràn đầy xám xịt, vội vàng trả tiền rời đi.
(*250: Ở Trung Quốc, hầu như mọi người đều rất ghét con số 250 (èrbǎi wǔ) bởi nó đồng nghĩa với sự sỉ nhục, mang ý nghĩa mắng chửi người đối diện. Họ thường gọi một kẻ ngu ngốc hoặc nói chuyện không đứng đắn, làm việc không nghiêm túc, hành xử một cách tùy tiện là 250.)
Chờ đến khi tôi về đến nhà thì phát hiện mẹ đã về rồi, đang ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách nói chuyện với một đứa bé trai, không cần đoán tôi cũng biết ngay đó khẳng định chính là Tề Phong.
" Dì à, ngày bình thường dì bảo dưỡng như thế nào vậy, mẹ cháu trẻ hơn dì vài tuổi mà cảm giác làn da cũng không tốt như dì, nếu hai chúng ta cùng nhau đi trên đường người khác khẳng định sẽ nghĩ rằng chúng ta là chị em đó! "
" đứa nhỏ này, dì sắp bốn mươi rồi, làm sao mà bằng được mẹ cháu chứ, mẹ cháu mà nghe thấy cháu nói thế là không vui đâu..."