406 Chương 406 Người Mẹ Giáo Sư Thuỳ Mị
Những tiếng rên rỉ này truyền vào trong tai Tề Phong, trên mặt Tề Phong hiện lên ghen ghét, sắc mặt dữ tợn: "Đm, tôi nói làm sao tôi mọi cách lấy lòng mà bà vẫn không thèm để ý đến tôi, hoá ra là thèm con của mình! Dâm huyệt! Dâm huyệt! Hôm nay tôi liền thay con trai hầu hạ bà thật thoải mái! Về sau ông đây chính là của ba của nó ha ha! Mỗi ngày mặc lẳng lơ như vậy lắc lư trước mặt ông đây, đã sớm muốn đ-t chết bà rồi! Hôm nay ông đây sẽ đ-t chết bà! "
" mày... vô sỉ..."
Nghe được lời nói của Tề Phong, mẹ đã sắp mất đi thần chí không biết làm sao lại thanh tỉnh lại, sắc mặt bà trắng bệch, gồng mình đẩy Tề Phong ra, giãy giụa từ trên giường bò dậy liền thất tha thất thểu chạy về phía cửa ra vào, nhìn thấy tôi đang đứng ngoài cửa, không khỏi vui mừng quá đỗi, lập tức trong đôi mắt đẹp đã có thần thái, kinh hoàng nói: " Con... Con trai... mau cứu cứu mẹ... Tiểu Phong.. nó... nó..."
Tôi đứng ở ngoài cửa, thật không thể tin nhìn cảnh tượng trước mắt, tôi lúc đó chỉ cảm thấy huyết dịch toàn thân đều chạy lên não, không khỏi kinh sợ nảy ra, điên cuồng hét lên: "Tao đ-t con mẹ mày! ! ! Tề! ! Phong! ! Mày dám làm nhục mẹ tao! ! Tao đánh chết mày! "
Trong phòng, Tề Phong không nghĩ tới mẹ sẽ chạy trốn, nghe được giọng nói của tôi, thân thể nó run lên, quay đầu lại trông thấy tôi đứng ở cửa ra vào, sắc mặt nó biến đổi, hơi có vẻ bối rối mà nói: " Phàm...... Phàm ca, thực...... Thực xin lỗi là...... Là do dì.. dì ấy đột nhiên ôm em, lại còn hôn em...... rồi còn cởi quần áo...... anh cũng biết em thích dì mà...... em nhịn không được...... Liền...... Liền......"
" Tao đ-t mẹ mày! Mày còn dám nói lung tung! "
Nhìn thấy sắc mặt thằng này, lửa giận của tôi đã đạt tới đỉnh điểm, lui về phía sau hai bước, bay lên đá một cước vào trên cửa phòng " kẽo kẹtzz" Một tiếng, ngay lúc đó cửa phòng đã bị đạp bung ra, tôi đi nhanh vào phòng, ôm cổ mẹ nâng bà ra tới cửa ra vào, lại hai bước đi đến trước mặt Tề Phong, đá một cước vào trên bụng của nó, nó bị đạp ngã xuống đất trước bàn sách.
Tề Phong tựa hồ là không nghĩ tới tôi có thể nhanh như vậy chạy vào, bị tôi đạp sắc mặt trắng bệch, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ nói: " Phàm ca, Phàm ca, đều là hiểu lầm, anh nghe em nói đã! "
Tôi tức đến khó thở, lại đá một cước làm nó lại lần nữa ngã xuống mặt đất, vừa quay đầu nhìn thấy máy tính để trên bàn sách, trong nội tâm càng cảm thấy uất ức, chính mình vậy mà vì một cái máy tính mà để cho thằng chó này này tiếp cận mẹ!
Tôi thuận tay vơ lấy máy tính, muốn đập lên trên người nó, nào biết đâu máy vi tính này vẫn chưa tắt nguồn, lúc tôi cầm máy tính lên đã giật đứt dây điện nguồn kết nối với thân máy, trong nháy mắt một dòng điện chạy qua toàn thân, trên người của tôi nổi lên dòng điện màu xanh lam lập loè, tôi chỉ cảm thấy cả người run rẩy, gục xuống mặt đất, muốn nhúc nhích lại không thể cử động, muốn nói chuyện lại một xíu âm thanh đều không phát ra được, nhìn xem bên cạnh vẻ mặt kinh ngạc Tề Phong và đứng cửa ra vào sắc mặt đại biến mẹ, ý thức của ta chậm rãi lâm vào vô biên hắc ám......
-----------------------------
" Đây là nơi nào, mình đã chết rồi sao? Mẹ như thế nào rồi? "
Không biết qua bao lâu, tôi tỉnh lại ở trong bóng tối vô biên vô tận, trong nội tâm có vô hạn áy náy và hối hận, tôi hẳn là quan tâm mẹ, bảo vệ mẹ, có tôi thủ hộ bên cạnh mẹ, bà sẽ không bị đồ con rùa Tề Phong kia bắt nạt, bây giờ tôi cũng sẽ không biến thành cái dạng này, sau khi tôi mất mẹ chắc sẽ rất đau lòng! Nếu như... Nếu như có thể cho tôi một cơ hội nữa...
" Ta đã nghe được tiếng lòng của ngươi, ngươi muốn nhận được cơ hội một lần nữa sao?" Một âm thanh cổ xưa truyền vào đáy lòng của tôi, mặc dù tôi cũng không biết vì cái gì có thể nghe ra cổ xưa cảm giác từ âm thanh này, nhưng là thanh âm này nghe xác thực rất cổ xưa, từng lời nói ra giống như đã trải qua vô số năm tang thương, bao hàm vô hạn trí tuệ.
" Ngươi là ai? ? Đây là nơi nào? ? " tình huống quỷ dị như này không khỏi làm cho tôi có chút khẩn trương.
" Có thể gọi ta là dục vọng, ta sinh ở thế giới giả tưởng, là ngươi đã thả ta ra, ta có thể cho ngươi thêm một lần cơ hội, cùng với ngươi đi thế giới hiện thực, nhưng là ta dùng hết lực lượng sẽ lâm vào ngủ say, ngươi muốn phụ trách lại lần nữa tỉnh lại ta"
" Dục vọng... Dục vọng..."
Trong nháy mắt tôi nghĩ tới trò chơi sắc tình đó, nghĩ tới tôi bị máy tính giật chết, chẳng lẽ... Chẳng lẽ là dưới cơ duyên xảo hợp tôi đã sinh ra liên hệ với loại tồn tại nào đó? Mặc dù cái này rất không khoa học, nhưng hiện tại tôi đã chết, chuyện sau khi chết lại có thể như bây giờ, khoa học cũng không thể giải thích, mặc kệ việc này có phải thật hay không, hiện giờ cơ hội đang ở trước mắt, như thế nào cũng muốn thử một lần.
Làm một phen tâm lý kiến thiết sau tôi cẩn thận mở miệng hỏi: " Nếu như ta muốn trọng sinh, ta yêu cầu trả giá cái gì? "
" khoá lại với ta, cung cấp năng lượng cho ta, tỉnh lại ta. " Cổ xưa âm thanh như trước bình thản
" Nếu như sau khi ta trọng sinh, không tỉnh lại ngươi, hoặc nếu như ta lại chết thì sao?" Tôi phát triển tinh thần “có vấn đề liền hỏi” tiếp tục truy vấn.
" Sau khi trọng sinh ngươi ta nhất thể, không tỉnh lại ta, ta không có biện pháp cung cấp năng lượng cho ngươi, ngươi không có lực lượng bổ sung cũng rất nhanh sẽ chết đi, cung cấp năng lượng cho ta, tỉnh lại ta, ta không chết, ngươi bất tử"
" Ngươi cần năng lượng gì, muốn bổ sung như thế nào?"
" Sắc dục, nguyên thủy nhất lực lượng, trong lúc ta ngủ say hệ thống sẽ phụ trợ ngươi"
" Sắc dục? ? " Như thế nào đột nhiên cảm giác cái này dục vọng có chút không đứng đắn, nhưng là ngẫm lại cái này vốn là một trò chơi sắc tình, cũng liền có thể tiếp nhận .
" Tốt, ta tiếp nhận, nhưng..." tôi vừa định nói có thể để tôi trở lại lúc Tề Phong chưa tới nhà của tôi hay không, còn muốn hỏi hệ thống là chuyện gì, trước mắt đã tối sầm, lại lần nữa mất đi ý thức, vẫn chưa kịp làu bàu thêm câu nữa.