Trở về truyện

Ngươi không phải là thái giám? - Chương 41 Ngươi Không Phải Là Thái Giám?

Ngươi không phải là thái giám?

41 Chương 41 Ngươi không phải là thái giám?

Nơi nương thân tốt nhất hiện tại của Ngụy Thiên Minh chính là Tuệ Hương Cung, bởi vì Tuệ phi là người một trong những người đáng giá tín nhiệm nhất của hắn. Và mọi người trong tẩm cung này cũng đã bị Lý Tiểu Hùng thu phục, trở thành thuộc hạ trung thành nhất.

Khi vừa đến Tuệ Hương Cung, cũng đã gần giữa trưa, đây là thời điểm mà Tuệ phi thường chuẩn bị dùng bữa.

Trải qua tẩy lễ sáng sớm hôm nay của Ngụy Thiên Minh, hiện tại mặt mũi Tuệ phi sáng sủa, môi hồng da trắng, hết sức diễm lệ chói mắt. Nàng còn chăm chút tỉ mỉ bề ngoài của mình để cho bản thân càng có thêm tư vị của nữ nhân hơn.

Tuệ phi ngồi ở đại sảnh đánh mạt chược với mấy người cung nữ. Khi thấy Ngụy Thiên Minh đang tiến đến, nàng liền tiến nhanh đến mà ôm lấy hắn nói: "Thiên Minh ngươi đã đến!"

Bởi vì Ngụy Thiên Minh mang lại cho nàng một số tư vị mới lạ, nên cách xưng hô với hắn cũng trở lên biến hoá. Dường như sau khi cá nước thân mật thì khoảng cách giữa hai người bọn họ đã kéo lên rất nhiều.

Tình cảnh hiện tại thì phi tử đã không còn là phi tử, thái giám cũng không còn là thái giám. Người nào không biết nhìn vào còn tưởng đây là một cặp phu thê sau tân hôn.

Trong lòng Tuệ phi hiện tại nổi lên rất nhiều ý nghĩ, mong chờ xem tối nay Ngụy Thiên Minh sẽ mang đến cho nàng tư vị mới lạ gì. Cho nên, Tuệ phi vừa thấy Ngụy Thiên Minh xuất hiện thì nội tâm liền cực kỳ vui vẻ. Tiếu ý trên mặt cũng không dấu đi được.

Bất quá Ngụy Thiên Minh lại không có nhiều ý nghĩ như vậy.

Hắn vừa được Tuệ phi ôm lấy, liền đáp trả cho nàng một nụ hôn thật sâu. Sau đó liền nói với đám người ở xung quanh: "Mấy người các ngươi, đều lui ra ngoài trước đi!"

Hắn vừa mở miệng, đám thái giám và tiểu cung nữ này, lập tức cung kính khom người rồi lui ra. Tuệ phi nhìn thấy Ngụy Thiên Minh cố ý bảo đám thái giám và cung nữ đều lui ra, liền biết hắn đang có chuyện muốn nói với mình.

Tuệ phi buông Ngụy Thiên Minh ra, nhìn hắn ôn nhu hỏi: "Thiên Minh, có phải đã xảy ra chuyện gì không? Sao nhìn biểu lộ của ngươi có chút không vui như thế."

"Ai…!"

Ngụy Thiên Minh hơi thở dài, sau đó mới chậm rãi nói ra: "Sơ Ảnh, chỉ sợ là chốn hậu cung này sẽ có giông bão nổi nên, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng mới được!"

Nghe xong lời này của Ngụy Thiên Minh, biểu lộ trên mặt Tuệ phi cũng lập tức có biến hóa. Nàng không nghĩ tới, hắn vừa đến đã mang tới cho nàng một cái tin tức rung động như thế.

Tuệ phi khẽ chau mày, nói: "Thiên Minh, lời này của ngươi là có ý gì? Gió bão nổi nên là vì sao?"

Ở trước mặt Tuệ phi thì Ngụy Thiên Minh cũng không giấu diếm việc này làm gì. Hắn thở dài một hơi, liền đem việc buổi sáng hôm nay mình ở chỗ Cẩn tổng quản cùng với hoàng hậu nói hết ra.

Dung phi nghe xong cũng vô cùng kinh ngạc, nàng đã trong trong thâm cung này cũng đã được mấy năm. Đối với thủ đoạn ở hậu cung tranh dành quyền lực, cũng có thể nói là minh bạch được bảy tám phần.

Cẩn công công muốn độc bá hậu cung và Hoàng hậu coi tổng quản hậu cung là cái đinh trong mắt thì nàng sớm đã biết.

Bất quá, để cho Tuệ phi không nghĩ đến chính là, cuộc tranh đấu giữa hai người bọn họ lại có thể kéo Ngụy Thiên Minh vào trong trung tâm được.

Vốn Tuệ phi còn suy nghĩ, sau này nàng sẽ cùng Ngụy Thiên Minh hưởng thụ cuộc sống yên bình của hai người, mặc kệ tranh đấu bên ngoài.. Không nghĩ rằng bây giờ lại xảy ra cái việc như vậy.

Trong lòng Tuệ phi nổi nên một chút khẩn trương, nàng nhìn Ngụy Thiên Minh một chút, nói: "Thiên Minh, vậy ngươi dự định làm như thế nào a?"

Ngụy Thiên Minh đã làm ra quyết định của mình, Hắn khẽ híp ánh lại, nói: "Trong khoảng thời gian này, ta muốn tăng thêm mâu thuẫn giữa hai người họ. Để cho Hoàng hậu và Cẩn tổng quản tự tranh lẫn nhau còn chúng ta chỉ cần bo bo giữ mình là được!"

Ngụy Thiên Minh không nói cho nàng kế hoạch cụ thể và thế lực mà hắn đang nắm giữ, cũng không phải là không tin tưởng Tuệ phi.

Chỉ là, nếu như để cho nàng biết thì cũng chỉ làm suy nghĩ nhiều thêm mà thôi, hiện tại Ngụy Thiên Minh chỉ cần để Tuệ phi biết rằng mình có thể bảo vệ tốt cho nàng trong hậu cung này là đủ.

Tuệ phi không có quá nhiều do dự, nàng cũng gật đầu theo: "Ừm, Tốt! cứ dựa theo ngươi nói mà làm!"

Sau đó, Tuệ phi lại nói thêm: "Thiên Minh, nhìn ngươi gần đây cũng thật vất vả, ta định để Ngự Thiện Phòng bên kia chuẩn bị cho ngươi một ít canh nhân sâm để bồi bổ cơ thể."

Ngụy Thiên Minh nghe nàng nói như vậy liền giật mình nói: "Sơ Ảnh, Không được! ngươi về sau đừng có làm như vậy, nếu mà để cho người hữu tâm để ý đến thì sẽ thật sự không tốt. Chuyện ta là một nam nhân không được để truyền ra khỏi tẩm cung này."

Tuệ phi cũng hiểu ra, gật đầu lên tiếng: "Ngươi nói có lý, về sau ta sẽ chú ý hơn!"

Tuệ phi muốn bảo Ngự Thiện Phòng làm canh bồi bổ cho hắn, cũng bởi vì dạo này thân thể của nàng rất muốn bị Ngụy Thiên Minh chiếm lấy. Tuệ phi lo lắng rằng một thời gian dài như vậy thì thân thể của hắn sẽ không chịu được.

...

Giữa trưa, Ngụy Thiên Minh ngồi dùng bữa cùng với Tuệ phi nương nương. Sau khi xong, hắn liền ra khỏi tẩm cung để đi tìm Cẩn tổng quản.

Ngụy Thiên Minh muốn ở trước mặt Cẩn công công nói cho hắn một ít hành động gần đây của Hoàng hậu, tiện thể tường thuật lại những lời nói của nàng sau lưng lão. Quả nhiên, Chiêu thức này vẫn là cực kỳ hữu dụng.

Ngụy Thiên Minh để Cẩn công công nghĩ lầm rằng Hoàng hậu đã trừ khử cái tai mặt kia của hắn, đồng thời Hoàng hậu cũng đang lên kế hoạch ám hại và độc chiếm lấy hậu cung.

Đối với Cẩn công công mà nói, thì đây cũng không phải tin tức gì tốt đẹp cả. Vì thế, Cẩn tổng quản cũng quyết định chuẩn bị ra tay đối Hoàng hậu.

Hai bên thế lực đã dần dần ngưng tụ thành trận doanh, khiến cho một số người cũng bắt đầu thu liễm lại. Hậu cung đột nhiên rơi vào khoảng lặng hiếm có, nhưng mọi người đều biết ở trước cơn giông bão sẽ là khoảng trời bình yên.

Nhưng trong thời gian này, tưởng chừng như Dạ phi đang còn an tĩnh dưỡng bệnh thì lại đột nhiên quật khởi. Nàng ỷ vào mình có hoàng thượng chuyên sủng, ở trong cái hậu cung này, không ngừng khuếch trương thế lực của mình.

Không qua bao lâu nàng đã lôi kéo được vài vị phi tần khác về phe của mình, cung nữ và thái giám cũng lên đến vài trăm người.

Nhiều người còn mơ hồ thấy được cục diện của hậu cung đã trở thành thế chân vạc. Chỉ riêng Tuệ phi là mặc kệ tất cả mọi sự tình phát sinh ở bên ngoài, buổi tối hai người bọn họ thường tầm hoan tác nhạc, vui vẻ vô cùng.

Bởi vì hai người bọn hắn đều rất rõ ràng, trật tự mới ở trong hậu cung này sắp được hình thành. nếu như hiện tại ai mà bị dính vào thì chỉ có thể trách bản thân mình không may.

Mà tình thế hiện tại, cũng do một tay Ngụy Thiên Minh làm ra. Nếu không có hắn thì Hoàng hậu và Cẩn tổng quản, nói không chừng cũng sẽ không nhanh như vậy mà kịch liệt với nhau.

Một ngày này, Ngụy Thiên Minh vẫn như thường lệ tới chỗ Cẩn tổng quản, hướng hắn kể một ít tình huống gần đây của Hoàng hậu.

Đoạn thời gian này, Ngụy Thiên Minh đã không ít lần ra vào nơi ở của Cẩn tổng quản cùng với Hoàng hậu, dựng chuyện nói xấu lẫn nhau giữa hai bọn họ. Đương nhiên, những lời này thật giả lẫn lộn khiến cho hai người kia cũng khó mà phân biệt.

Bên trong cung điện của Cẩn tổng quản, đang đứng mười mấy tên tiểu thái giám, bọn họ đều là tâm phúc của Cẩn công công. Mỗi lần đi tới, Ngụy Thiên Minh đều thấy bọn họ ở nơi này, hôm nay cũng không ngoại lệ.

Ngụy Thiên Minh tiến vào bên trong điện, đã nhìn thấy Cẩn tổng quản đang nằm nghiêng ở trên ghế dài, hắn liền chắp tay cung kính mà hành lễ.

Cẩn công công thấy là hắn thì vung tay lên nói: "Được rồi, ở chỗ này của ta ngươi không cần đa lễ. Hôm nay ở bên chỗ kia của Hoàng hậu có động tĩnh gì, ngươi cứ thành thật nói ra."

Ở trước mấy ngày, Ngụy Thiên Minh đã bị Cẩn tổng quản xem như tai mắt, sắp xếp vào chỗ của hoàng hậu. Mà Cẩn công công lại không biết, Hoàng hậu cũng coi Ngụy Thiên Minh là làm nằm vùng, xếp vào bên này của hắn.

Có thể nói, Ngụy Thiên Minh là một tai mắt của hai người, đều cài ở bên cạnh của đối phương. Nhưng đến cùng, Ngụy Thiên Minh là vì người nào? Muốn giúp ai? Thì chỉ có mình hắn mới có thể biết được.

Đi đến trước mặt Cẩn tổng quản, Ngụy Thiên Minh làm ra bộ mặt hơi bất an nói: "Cẩn tổng quản, chỉ sợ là đại sự không có ổn. Hôm nay Hoàng hậu đã ở trước mặt hoàng thượng mà hướng người vu khống a. Nàng ta đưa một ít bằng chứng ngài nhận hối lộ, rồi còn nói ngài ở hậu cung hoành hành ngang ngược, vô pháp vô thiên. Muốn giữ quyền lực tuyệt đối, thậm chí ngay cả nàng đều không để vào mắt. Còn nói…còn nói.. Một ngày nào đó… liền ngay cả hoàng thượng ở trước mặt cũng không có sợ!"

"CÁI GÌ!!!" Cẩn tổng quản vừa nghe thấy những lời này thì khuôn mặt trở lên giữ tợn, đứng bật dậy mà gào lên.

Cẩn công công hừ lạnh, lớn tiếng nói: "Ngụy Thiên Minh, lời nói này là sự thật. Con ả tiện nhân kia lại dám ở trước mặt Hoàng Thượng nói như vậy thật sao?"

Bởi vì hắn đối với Hoàng hậu cực kỳ căm hận, cho nên Cẩn tổng quản đều nói luôn nàng ta thành tiện nhân.

Đương nhiên bởi vì nơi này toàn là người do Cẩn công công quản lý, cho nên hắn mới dám nói những lời như vậy.

Ngụy Thiên Minh không chút do dự gật đầu, nghiêm túc nói: "Cần tổng quản, những lời tiểu nhân nói đều là thật, nếu như có nửa câu hoang ngôn, thì ta sẽ bị trời đánh thánh phạt."

Ở cổ đại, mọi người đều rất ít khi thề, bởi vì bọn hắn cảm thấy rất linh nghiệm. Mà Ngụy Thiên Minh lại không quan tâm cho lắm, hắn đến từ hậu thế cho nên biết sét đánh là do đâu, đồng thời Ngụy Thiên Minh cũng là một kẻ đi theo chủ nghĩa thuyết vô thần. Nên chỉ cần có thể lừa gạt được Cẩn tổng quản, thì phát thệ đã là cái gì.

Quả nhiên, sau khi nghe Ngụy Thiên Minh thề xong, sắc mặt của Cẩn công công đại biến. Hai viên ngọc quý hắn nắm trong tay cũng bị bóp cho nát vụn, đồng thời nổi giận đùng đùng nói ra: "Tiện nhân đáng chết, ta nhất định phải cho nàng ta đẹp mặt!"

Ân oán giữa hai người đã lên tới một cái cấp độ mới, chỉ có ngươi chết ta sống thì mới có thể giải quyết xong được tất cả.

Cho nên, Cẩn công công cũng không sợ ở trước mặt thủ hạ của mình làm ra bất kính với Hoàng Hậu..

TruyenC

Copyright © 2025 TruyenC.