Trở về truyện

Ngươi không phải là thái giám? - Chương 37 Ngươi Không Phải Là Thái Giám?

Ngươi không phải là thái giám?

37 Chương 37 Ngươi không phải là thái giám?

Đa tạ đạo hữu hoadinh21 đã tặng 1000Tlt, Hai vị đạo hữu...có thể để bần tăng hiến thân theo lịch Chẵn,Lẻ được không? Cho dù bàn tăng đạo hiệu Thích Song Tu nhưng mà ba người...có vẻ hơi...quá sức a

...

Gần hai canh giờ sau, Ngụy Thiên Minh mới có thể từ trong tẩm cung của Sở Ninh công chúa đi ra. Hắn vừa đi hướng về viện tử của mình vừa lẩm bẩm: "Ba người một ngày thì có đạt đến tông sư cảnh cũng không thể chịu nổi a, phải nhanh chóng tìm thứ gì đó để tăng cường bản thân mới được."

Canh Tư hôm sau, khi Ngụy Thiên Minh vẫn còn đang trên giường, đã có một tiểu cung nữ tìm đến.

Cung nữ này đứng ở ngoài gõ cửa, nói: "Ngụy công, Tuệ phi nương nương kêu ngài qua đó một chuyến."

Ngụy Thiên Minh mơ màng rời khỏi giường, sau khi bước ra ngoài cửa liền nhìn tiểu cung nữ này một chút, rồi hỏi: "Tuệ phi nương nương tìm ta có chuyện gì?"

Mới hôm qua vừa gặp mặt nhau xong thì sớm hôm nay đã kêu cung nữ tới tìm, nội tâm Ngụy Thiên Minh hiện tại đúng là có chút im lặng. Chẳng lẽ Tuệ phi nhanh như vậy đã không chịu được tịch mịch?

Tiểu cung nữ này liếc Ngụy Thiên Minh một chút, mới mở miệng nói: "Ngụy công công, ta cũng không biết là chuyện gì, chỉ là Tuệ phi nương nương để cho nô tỳ tìm người qua thương lượng một việc trọng yếu."

Ngụy Thiên Minh nghe được tỳ nữ này nói như vậy thì trong đầu hắn liền cho rằng Tuệ phi sau lần ăn trái cấm đó thì nàng đã nhớ mãi không quên.

Ngụy Thiên Minh khẽ gật đầu, rồi ra hiệu cho đối phương: "Nếu Tuệ phi nương nương tìm ta có việc, vậy thì chúng ta liền đi qua!"

"Vâng, thưa công công!" Tiểu cung nữ hơi nhún người tỏ ý, rồi đi ở phía trước dẫn đường cho Ngụy Thiên Minh.

Lúc này sắc trời còn tương đối sớm, những nơi hai người đi qua đều chưa có một ai thức giấc. Vừa đến tẩm cung của Tuệ phi, Ngụy Thiên Minh liền buông tay buông chân.

Ngụy Thiên Minh sớm đã coi Tuệ phi là nữ nhân của chính mình, cho nên khi tới nơi này lá gan của hắn cũng lớn hơn khá nhiều. Tiểu cung nữ kia còn chưa kịp thông chi, thì Ngụy Thiên Minh đã bước luôn đến phía phòng ngủ của nàng.

Hiện tại ở trong phòng ngủ của Tuệ phi, cũng không có còn người nào khác ở đấy. chỉ có một mình nàng đang ngồi trên ghế, trong tay cầm lấy một khối ngọc bội, không biết là đang làm gì.

Ngụy Thiên Minh nhìn thấy Tuệ phi đang ngồi một ở chỗ đó, thì hắn cười hì hì bước qua, đồng thời nói: "Tuệ phi nương nương, Nguỵ Tử đã tới!"

Tuệ phi đang ngẩn người, khi nghe được thanh âm của Ngụy Thiên Minh, nàng không nhịn được mà nhất thời sững sờ.

Sau đó, Tuệ phi quay đầu nhìn về phía Ngụy Thiên Minh thở dài, nói: "Thiên Minh, ngồi đi!"

Ngụy Thiên Minh nhìn thấy biểu lộ của Tuệ phi có chút không đúng, không nhịn được liền hỏi: "Sơ Ảnh, lần này ngươi tìm ta tới thật sự là có chuyện quan trọng muốn nói với ta sao?"

Tuệ phi gật đầu, nói: "Đúng Vậy, hiện tại ta tìm ngươi đến, là muốn bảo ngươi cẩn thận đề phòng Cẩn công công và hoàng hậu. Hình như giữa hai bọn họ sắp nổi lên xung đột gì đó!"

Chỉ cần ở trong cái hậu cung này một thời gian, thì mọi người đều có thể biết. Hoàng hậu và Cẩn công công đã như thế nước với lửa.

Vốn ban đầu hậu cung là do Hoàng hậu quản lý. Nhưng Cẩn công công lại ỷ vào chính mình là người do Tiên Hoàng lưu lại, cho nên ở hậu cung có thể nói là hành sự ngang ngược. Hắn còn tính kế Hoàng hậu ở khắp mọi nơi để kéo nàng xuống ngựa. Rồi sau đó tự mình bồi dưỡng lấy một phi tử dưới trướng để cai quản hậu cung.

Mà gần đây Hoàng hậu cũng muốn lật đổ Cẩn công công, sau đó cho một nội quan phe nàng lên làm ở vị trí tổng quản.

Cứ như thế ở giữa hai người bọn họ, luôn làm ra rất nhiều âm mưu quỷ kế. Trong cái cuộc minh tranh ám đấu này đã không biết có bao nhiêu người đều chết ở trong tranh đấu của bọn hắn. Nhưng bất quá cái sự tình kiểu này ở trong hậu cung, cũng đã nhìn mãi quen mắt không còn có gì lạ cả.

Ngụy Thiên Minh nghe được Tuệ phi nhắc nhở như vậy thì đôi mi cũng hơi nhíu lại, ngay sau đó hắn nói: "Ý của Tuệ phi nương nương là ta và Cẩn công công phải giữ gìn một khoảng cách sao?"

Hiện tại Tuệ phi đã là người của Ngụy Thiên Minh cho nên những sự tình rối rắm ở phía trên này, nàng đều nói hết cho Ngụy Thiên Minh biết.

Thần sắc của Tuệ phi bắt đầu ngưng trọng, nhẹ giọng: "Ta chính có ý đó, Cẩn công công là người có thủ đoạn độc ác, có khả năng hắn cũng chỉ là đang lợi dụng ngươi mà thôi. Mấy ngày gần đây ngươi thường hay lui tới chỗ của cẩn công công, ta khẳng định là bên Hoàng hậu cũng đã chú ý đến. Gần đây ngươi nhất định phải hành sự cẩn thận hơn mới được."

Đối với với Ngụy Thiên Minh ở thời điểm hiện tại thì Tuệ phi là thật lòng quan tâm đến hắn. Rốt cuộc thì mấy năm này đều chỉ có một mình hắn quan tâm đến nàng, còn không kể đến quan hệ giữa hai người nữa, nếu mà bị dính đến vụ tranh đấu kia thì thật đúng là hết đường để đi.

Ngụy Thiên Minh gật đầu, đưa tay ôm Tuệ phi vào trong ngực, nói ra: "Yên tâm đi, nam nhân của ngươi là một người rất có bản lĩnh a. Mấy ngày trước ta đã chọn ra vài người trung thành ở trong tẩm cung để cho bọn họ rèn luyện rồi, nếu lỡ không may mà bị bại lộ thì chúng ta vẫn còn đường lui."

Nói xong, ánh mắt Ngụy Thiên Minh nhìn xuống thân hình của Tuệ phi, cười nói: "Mới cách một ngày thôi mà chỗ kia của ngươi lại lớn thêm không ít a."

Tuệ phi đương nhiên hiểu Ngụy Thiên Minh đang ám chỉ là cái gì. Nàng hơi liếc hắn một chút, nói: "Cái tên nô tài không đứng đắn nhà ngươi, bổn cung gọi ngươi đến để bàn chính sự. Vậy mà ngươi còn có tâm tình ở đó mà trêu đùa được."

Nhưng trên thực tế thì Tuệ phi gọi Ngụy Thiên Minh đến sớm như vậy, thì làm sao lại không có cái loại kia ý nghĩ kia cơ chứ. Nàng đã bỏ lỡ vài năm thanh xuân rồi, hiện tại đương nhiên là muốn tìm lại nó trên người Ngụy Thiên Minh.

Ngụy Thiên Minh cười hắc hắc, nói: "Chính sự thì nam nhân của nàng người đã lo ổn thoả, vả lại hôm nay ta còn có một thứ đồ tốt muốn đưa cho người. Cái này được gọi là tất ren a."

Vừa nói hết câu Ngụy Thiên Minh liền ôm ngang Tuệ phi tiến về phía đằng sau của hậu viện.

Đôi tay của Ngụy Thiên Minh giống như ẩn chứa ma lực vậy, Tuệ phi chỉ cần vừa bị hắn ôm lấy thôi thì cả người đã vô lực phản kháng rồi. Cũng chỉ có thể tùy ý để cho y phục trên người mình từng kiện rơi ra, nũng nịu nói: "Coi như đời này bổn cung liền bị hủy trong tay của ngươi rồi, tối nay nhất định ngươi phải bù đắp lại hết tất cả tổn thất a."

Sau một thoáng…

Tuệ phi nhìn lại trên người, thì chỉ thấy thân thể mình còn mặc mỗi một cái yếm và đồ vật được gọi là tất chân kia. Khiến trong lòng nàng dâng lên một trận xấu hổ, nhưng còn chưa kịp gỡ xuống thì đã bị Ngụy Thiên Minh như một con sói đói nhào đến.

Sau gần hai canh giờ thì tiếng cầu xin tha thứ của Tuệ phi và tiếng y phục bị xé rách ở trong phòng mới bắt đầu dịu đi.

Sau một trận đánh nhau kịch liệt, Ngụy Thiên Minh quay lại gian viện tử của mình mới cảm thấy cả người đều có chút mỏi mệt.

Hắn còn định tìm thử trong cửa hàng của hệ thống xem có đồ vật gì để có thể phụ trợ hắn được hay không. Nhưng hiện tại Ngụy Thiên Minh vẫn còn phải qua chỗ của Cẩn công công một chuyến, vì từ hôm qua ở bên ngoài cung trở về vẫn còn chưa giao phong thư cho hắn xử lý.

Có nhiều lúc Ngụy Thiên Minh không muốn đi gặp Cẩn công công, nhưng hắn vẫn còn một số việc nhất định phải bàn giao. Đem phong thư mà Diệp Thủy Lan đưa cho mình cầm lấy cẩn thận, Ngụy Thiên Minh liền đi đến cung điện của Cẩn công công. Hắn đã nhiều lần tới qua nơi này nên tự nhiên cũng biết rõ đường đi như thế nào.

Còn có mấy cái kia tiểu thái giám vốn là ỷ lại vào Cẩn công công kia, đã từng rất lớn lối, nhưng thái độ ở hiện tại mà bọn họ đối Ngụy Thiên Minh, cũng coi như là co không tệ.

Có thể là bởi vì Cẩn công công đã có phân phó, muốn bọn họ đối mình phải tôn trọng một chút.

Đến khi Ngụy Thiên Minh nhìn thấy Cẩn công công, thì hắn vẫn giống như những ngày ngày thường khác. Đang tựa ở trên ghế đó với một bộ dáng cực kỳ nhàn nhã.

Nhìn thấy Cẩn công công như thế khiến cho, Ngụy Thiên Minh rất hiếu kỳ. cái tên Cẩn công công này không cần phải làm việc gì sao, suốt ngày cứ nằm như thế, cũng không sợ nhàm chán đến chết.

Trên thực tế, Cẩn công công này không cần làm việc, đến cấp bậc này của hắn, kêu đi xử lý người khác còn có thể. Chứ còn công việc nhiều nhất có lẽ là phục thị một chút cho hoàng thượng.

Nhưng hoàng thượng muốn thượng triều, cũng không cần đến Cẩn công công phải đi theo hầu hạ.

Mọi việc đều đã có các thái giám khác đi làm..

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.