Trở về truyện

Ngày Ấy Hoa Xoan Nở - Khổ Luyện Hoa Khai Cổ Nhật - CHƯƠNG 35: LÀM PHẢN? KẾT CỤC

Ngày Ấy Hoa Xoan Nở - Khổ Luyện Hoa Khai Cổ Nhật

39 CHƯƠNG 35: LÀM PHẢN? KẾT CỤC

Văn Quang chả hiểu mô tê gì đang diễn ra, sao trận một lại kết thúc nhanh như vậy, có âm mưu gì à, hay hai thằng này cá cược gì đó. Có thể bọn này lập một thuyết âm mưu cực kì đen tối để cuối cùng vô địch chia đôi giải thưởng chăng? (một đoạn ý nghĩ đen tối của con người Việt Nam :p)

Long Đạo cùng Thiếu Thiên ban đầu còn thắc mắc khó hiểu, sau khi Vô Kị rời võ đài thì cả hai mới thấu rõ mọi chuyện. Long Đạo hỏi Thiếu Thiên:

_tổng cộng chúng ta loại được bao nhiêu tên ở An Tây học viện

_ta nghĩ là 2, nhưng mà có vẻ 3 nhỉ

Thiếu Thiên đáp xong lại cười rộn lên, hắn nói:

_Ma Vô Kị thật ranh ma nha, nguyên nhân của sự việc này phải đổ dồn vào tên nam nhân bí ẩn theo sau Ma Vô Kị kia, hắn chính là người thứ 5 của An tây học viện, và hắn cũng chính là Ma Vô Kị

Long Đạo khó hiểu nhìn Thiếu Thiên, thì hắn lại nói tiếp:

_ẩn sinh thuật, hai sinh mệnh được gắn liền với nhau, trung chuyển linh lực cho nhau, một thuật cực kì cường đại. Nhưng nhược điểm, huynh thấy đấy, nếu đã tách ra làm hai người rồi thì chỉ có thể điều khiển được một mà thôi. Mà tên nam nhân đó mới là Ma Vô Kị, còn Ma Vô Kị kia chỉ là kí sinh thôi…


_a. Bảo sao hắn có thể sử dụng được Ma thuật hủy diệt mà không cạn hết linh lực, thì ra có đến hai nguồn linh lực vận chuyển qua lại a

Mọi người thì nghĩ vậy, nhưng tất cả đều nhầm lẫn, Ma Vô Kị thực chất chịu thua là do Phát hiện được khí chất Ngạo Thiên mà thôi, hắn khâm phục con người trước mặt…mà cho dù chiến đấu, Ma Vô Kị cũng không nắm quá 5 thành chiến thắng

Trọng tài ngây người một lúc rồi được BTC nhắc nhở, lên đã giật mình mà công bố kết quả:

_Trận đầu, Lôi Hưng của Lam Lôi Điện học viện giành chiến thắng

Tất nhiên không chỗ nào sung sướng bằng lượng fan và hậu phương. Ở Uy Nhị kinh thành thì cũng có một phần nhỏ là hô lên sung sướng, còn ở quê nhà của Lôi Hưng, Âu Hi Vu đế quốc thì đang hò reo ăn mừng như tết

Trọng tài lại tiếp tục mời nhóm trận hai lên tỉ thí. Đội đầu tiên Cuồng Long học viện lên đài với màn chào hỏi đặc sắc của Thiếu Thiên, một tràng lửa bùng cháy rữ dội vây quanh hắn rồi tỏ ra bốn phía

Quỳnh Hoa một mình lên trên võ đài, nàng ngó quanh, rồi nhìn về hướng Văn Quang, nói:

_ngươi, ngươi không lên à


Văn Quang ngạc nhiên đáp:

_ta có phải người của học viện đâu, lên làm gì?

_ngươi…đi theo bảo vệ thái tử mà

Văn Quang nhìn nàng, cười một cách trào phúng:

_bảo vệ ư? Ta bảo vệ thì liên quan gì tới người của học viện chứ

_ngươi…- Quỳnh Hoa á khẩu, nàng quả thực không phản biện được gì cả, nàng quay sang phía Vĩnh Sinh rồi nói:

_sao đây, tên nô tài của ngươi nhát chết vậy thì đánh đấm kiểu gì


Vĩnh Sinh cười khổ, rồi nói với Văn Quang:

_ngươi sao không lên đi

_dạ, thái tử, tiểu nhân nghĩ bụng chỉ cần thái tử dùng thần công có thể đánh thắng bọn họ rồi đâu cần con tép như tiểu nhân chứ

Vĩnh Sinh nhíu mày nói:

_ta đã nói trước rồi, ta bị thương lên sẽ không thi đấu được

_wtf…vậy…ngài muốn mình tiểu nhân lên đánh á

_đâu phải, còn có Quỳnh Hoa nữa, ta tin nàng ấy cùng ngươi sẽ làm lên kì tích

Nhìn vào gương mặt cười động viên kia, Văn Quang chỉ muốn lao đến đập một phát cho bõ tức. Đm nhà nó chứ, đùa à, lên võ đài với 2 con quái vật kia á, chỉ sợ bị ăn hành chứ kì tích mẹ gì. Thằng thái tử này là chủ lực của học viện giờ lại bị thương là sao, định đùn hết trách nhiệm cho ta á. Mơ nha, không có lợi nhuận thì còn lâu lão đây mới vác xác lên

Văn Quang bơ lác lời nói của Vĩnh Sinh, khoanh tay tiêu sái mà đứng, ông đây cái gì cũng không màng. Thích thì nói hết ra, lộ mặt rằng hắn không phải được hoàng thượng gì đó phái đến bảo vệ…bây giờ mạng sống an toàn hơn mọi thứ…có mỗi một mạng xuyên đến đây, giờ chết lại xuyên trở lại chắc?

Vĩnh Sinh khó hiểu nhìn Văn Quang, tên này sao lại không nghe lời chứ, sắp đến giờ rồi mà hắn lại đổi ý à…hừ..

Quỳnh Hoa cũng hơi tức nói:

_Ngươi có lên đây không? Đừng trách ta xuống dùng cực hình


_ây nha, cô nương miệng mồm chua ngoa nha, ta đây đắc tội gì ư

_ngươi…ngươi thuộc phe bọn ta sao lại phản

Văn Quang cười rộ lên:

_haha…

Bốp

“á…đậu xanh đau vãi…”Văn Quang khụy gối ôm hạ bộ, răng cắn chặt môi, ánh mắt có vẻ mê li

Quỳnh Hoa hạ chân xuống rồi hừ lạnh nói:

_Ta cảnh báo rồi

Dứt lời nàng lại bay lên võ đài, sau đó là bóng lưng lù khù của Văn Quang, hắn bắt buộc phải vác xác lên, nếu không lại bị đánh tiếp là cái chắc, hix yếu hơn thì chịu thôi. Hắn bước lên võ đài mà chả có khí thế gì cả, khán giả xem bình luận:

_tên này làm sao mà đi cúi lưng vậy

_ài người của Uy Quyền mà chả có tí khí thế của Uy Quyền gì cả

_lạ nha, ta chưa gặp hắn bao giờ…

Ở bên trong sảnh điện của hoàng gia, Viễn Ngạc hoàng đế nghệt mặt chả hiểu vẹo gì đang diễn ra cả, sao đứa hoàng nhi của ngài lại không lên đài, mà tên nam nhân lạ mặt kia là ai

Bỗng một thái giám chạy đến nói nhỏ vào bên tai ngài

Viễn Ngạc mắt loé tinh quang, sau đó chầm ổn lại. Một tốc độ bình tĩnh đến đáng sợ, làm hoàng đế một đế quốc không chỉ cần uy nghiêm của hoàng vị mà cần cả sự bình tĩnh mọi lúc đến đáng kinh. Mọi sự suy đoán trong lòng ngài không ai có thể hiểu thấu, nét già dặn trong con mắt kia không ai có thể nhìn vào mà đoán được ngài đang nghĩ gì…

Trong linh cảnh

Long Đạo nhìn đội hình bên đối phương có hai người, hắn thắc mắc hỏi:

_Quỳnh muội, Vĩnh Sinh đâu?

Quỳnh Hoa lắc đầu nói:

_Trọng thương, lên khó mà tiếp tục

“Trọng thương? hay có gì đó không ổn” Thiếu Thiên nhíu mày nghi vấn

Văn Quang nhăn mặt còng lưng, bộ phận bên dưới bị tổn thương dẫn đến những bộ phận bên trên tha hồ hỏi thăm. Nhị đệ bị đau, thân làm ca ca như Văn Quang sao có thể bỏ qua chứ, nhưng kẻ làm bị thương lại cường đại vậy thì trả thù kiểu gì, hix thôi thì cố nhịn nghe lời vậy, nhị đệ đã anh dũng hi sinh thì đại ca không thể bỏ mạng vô ích nữa

Văn Quang nuốt nước bọt mà cố đứng thẳng lên, hắn bây giờ rất rất muốn cưỡng gian đứa con gái mất dạy kia, đánh vào đâu không đánh lại vào đúng chỗ ấy chứ. Nói đùa chứ, đau lắm chứ bộ, không đau em cứ bé luôn. Ai ui đau quá

Quỳnh Hoa liếc nhìn hắn, nàng nhoẻn miệng cười như hoa, nói:

_hihi, sao vậy?

Văn Quang lườm nàng, hắn cố gắng kìm cơn bùng nổ lại, hít thở đều đều, mãi mới mở giọng được:

_nhờ ơn phúc của tỷ tỷ mà tiểu nhân mới có cảm giác phiêu bồng chốn nhân gian

Quỳnh Hoa dùng bàn tay xinh che miệng, thốt lên:

_thực sự làm như vậy khiến ngươi sung sướng ư? Ta cứ tưởng sẽ làm ngươi đau cơ chứ. Nếu ngươi không bị sao thì ta an tâm rồi

“beep mẹ con qủy cái” Văn Quang nhắm mắt cố quên đi nỗi khổ, nói chuyện với nữ ác qủy có ngày tự đột qụy mà không hay, lúc thì như sư tử lúc thì như thiên thần…không thể hiểu nổi đâu là con người thật của nàng

_Quỳnh Hoa, muội nói chuyện xong chưa, tên nam nhân này là ai vậy, sao ta chưa gặp bao giờ?

Thiếu Thiên nở nụ cười soái ca hỏi nhưng trong lòng thì toàn sói ca cắn, hắn bây giờ bắt đầu thấy sự nguy hiểm của Văn Quang rồi, Vĩnh Sinh không biết lí do gì mà xin ngừng cuộc thi, dành toàn phần còn lại cho tên này. Có vẻ như từ lúc hắn ta xuất hiện đến lúc kết thúc đều lặng thầm, hừ tên này hắn biết ẩn thân, quá giỏi…

Không phải một mình Thiếu Thiên đến giờ khắc này đoán được điều đó, hầu như những cao thủ nơi đây đều đặt dấu hỏi chấm lên đầu Văn Quang từ lúc xuất hiện đến lúc này đây dấu hỏi đó đã chuyển sang dấu chấm than cộng thêm một dấu hỏi cực kì to nữa

Hắn là ai? Sao có thể vào được nhóm Uy Quyền học viện? Hắn có gia cảnh gì? Bí mật gì cần được giải đáp đây?

Có thực hắn là át chủ bài dấu cuối cùng không?

***

Cuồng Long đại đế quốc – Thần Hầu phủ

_Quang Huy, Minh Qúy đệ đệ che dấu thực lực thật tốt a

Nếu Văn Quang ở đây sẽ dễ dàng đoán được người nói câu này chính là Diệp Lan mỹ nữ tỷ tỷ

Quang Huy không đáp, mà một giọng nói già nua đáp lại:

_Diệp tiểu thư biết hắn à, Ô có vẻ nhân tài đây a

Lão nhân nói xong gật gật cái đầu, rồi nhấp một chén trà suy tư “có vẻ cần tìm hiểu một chút rồi đây”

***

Văn Quang ở trong linh cảnh thì không thể biết được thân phận hắn đã bị lộ tẩy. Mà bị lộ tẩy một cách buồn cười, chỉ vì…Vĩnh Sinh không thể chiến đấu, đội Uy Quyền có thêm Văn Quang…và Văn Quang là mục tiêu bị xem trọng. Họ cứ ngỡ hắn là một bí mật cần khai phá trong giải đấu này

Trọng tài hỏi bên phía Uy Quyền học viện, cụ thể là Quỳnh Hoa:

_một thí sinh nữa của học viện đâu và thí sinh này có phải người của học viện không?

Trọng tài chỉ vào Văn Quang thì Quỳnh Hoa gật đầu đồng ý, rồi không thèm mở lời trả lời câu hỏi thứ nhất mà chỉ tay về phía sau. Nơi Vĩnh Sinh đang ngồi bệt xuống đất

Văn Quang nhìn trọng tài đi xuống nói chuyện gì đó với Vĩnh Sinh, một lúc sau lại đi lên, tuyên bố cuộc thi bắt đầu. Văn Quang nhanh nhẹn lùi lại vài ba bước rồi ra một động tác nhường đường dẹp nối cho Quỳnh Hoa, hắn cổ động nói:

_mời cô nương xuất thủ thành công

Quỳnh Hoa không thèm để ý hắn, nàng rút kiếm ra, lập tức thanh kiếm loé kim quang, y phục bồng bềnh trước gió, mái tóc được cột lên cho dễ dàng di chuyển chiến đấu. Gương mặt nghiêm túc nhưng sao thể che được nét xuân tuổi 17, mỹ nữ gương mặt ngọc, làn da tuyết, tóc tiên. Nàng quả thực toát lên khí thế cứng cỏi mà đầy phần xinh đẹp động lòng người

Kiếm khẽ nâng, tạo thủ thế kiếm của nữ như, chân phải nâng vuông góc, kiếm chỉ về phía trước, tay còn lại khẽ chạm vào má hồng. Nàng nghiêm túc trong trận đánh này, hai nam nhân này đều xuất chúng thế lên không thể xuất ra sơ hở

Hoàng Thiếu Thiền cùng Dương Long Đạo từ nãy tới giờ đều im lặng, cả hai hết nhìn Văn Quang rồi sang Vĩnh Sinh, chả hiểu hai đứa này có âm mưu gì mà một tên chủ lực lại xin loại, còn một tên vô danh ở đâu lại đến thế chỗ

Long Đạo là người động thủ trước, kiếm trong tay hắn khẽ quét xuống đất, một kình khí nặng ngàn cân chém đến

Quỳnh Hoa quát một tiếng lấy khí thế rồi lộn một vòng trên không lẽ kiếm khí, sau đó lựa thời đạp đất lao vút đến



Keng

Kiếm đối kiếm tạo ra âm thanh, nàng lui lại rồi bất ngờ vung ngang kiếm xuống dưới chân Long Đạo

Hắn không chùn bước, chống mạnh kiếm xuống đất để lấy đà nhảy về phía sau Quỳnh Hoa, vừa lúc né được kiếm vừa có thể một kiếm chém trả

Quỳnh Hoa như có mắt thần sau lưng, nàng sau khi chém hụt, nhanh chóng lấy lại tinh thần, ngả lưng về phía sau, uốn dẻo một đường cong, đến nỗi ngón chân nàng chỉ điểm hẳn xuống mặt đất

Vừa hay đỡ lại kiếm của Long Đạo, sau đó kiếm khẽ lóa sáng

Long Đạo cũng phát hiện ra, thường ngày hắn đi kiểu ái ái nhưng giờ khắc này lại nhanh nhẹn bay đẩy ra sau

Ở vị trí vừa nãy của Long Đạo ngay lập tức cây cỏ bị ngàn nhát kiếm cứa qua, khiến chúng đổ rạp

Văn Quang khâm phục hai người kia, đúng là cao thủ cùng lứa tuổi với nhau có khác. Đang khen ngợi bỗng bên cạnh phát ra một giọng nói khiến Văn Quang xanh mét mặt lại

_đỡ chiêu nè

“đù mà, cắn trộm”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.