Trở về truyện

Loạn Giao Cung Đình - Chương 14

Loạn Giao Cung Đình

14 Chương 14

- Chúng thần thiếp thỉnh an hoàng hậu nương nương, nương nương vạn phúc kim an.

Hoàng hậu liếc mắt nhìn một lượt hàng trăm phi tần hoa hoa lệ lệ kia, ngáp dài một cái liền phất tay:

- Miễn lễ, đều đứng lên cả đi!

Nàng vốn ngại phiền phức nên cũng không muốn mấy người này mỗi ngày đến thỉnh an làm phiền mình, bất quá nghi lễ là không thể bỏ vậy nên mới bảo bọn họ một tháng hẵng tới đây một lần.

Nào ngờ bọn họ đều xem ngày này như ngày hội, ai cũng ăn mặc trang điểm quyến rũ nhất có thể, cũng là bởi vì hoàng thượng hay tới tẩm cung của nàng. Xem ra là mục đích chính là gây sự chú ý, tranh chút sủng ái của hoàng thượng.

- Tạ hoàng hậu!

Các phi tần lục đục đứng dậy ngồi vào vị trí của mình, tình hình này chắc là muốn ở đây cắm chốt thật lâu chờ hoàng thượng tới rồi.

Nàng thở dài, mở miệng đuổi khéo.


- Các vị muội muội, ta hôm nay cảm thấy không khỏe cho lắm vì vậy không thể tiếp đãi các ngươi lâu nên có vấn đề gì thì nói luôn đi.

Lời vừa dứt đã thấy hoàng quý phi đứng dậy ân cần :

- Hoàng hậu tỷ tỷ nói như vậy chắc là hôm nay không thể hầu hạ được hoàng thượng, vị muội muội này sẵn sàng chia sẻ gánh nặng với người.

Hoàng hậu mặt không đổi sắc, cái ý định này quá rõ ràng rồi, nàng thản nhiên đáp lại :

- Vậy phải xem quyết định của hoàng thượng, có muốn đến chỗ muội hay không, việc này cũng không phải do ta quyết định.

- Việc này hoàng hậu tỷ tỷ không cần phải bận tâm, hoàng thượng dục vọng lớn như vậy, muội tin mình có thể thỏa mãn được người.

Hoàng hậu nhếch môi cười lạnh, muốn câu dẫn hoàng thượng ư? Phải qua cửa ải của ta.

- Vậy muội muội tại đây liền chứng minh cho ta xem một chút.


- Tỷ tỷ muốn ta chứng minh như thế nào ?

Phỉ Y Tư cắn môi, chỉ sợ ả ta dùng quyền hành gây khó dễ cho mình.

- Không khó, nghe nói dâm huyệt của muội đặc biệt nhiều nước, ta muốn xem trong vòng một canh giờ muội đem hoa cắm trong huyệt sao cho nó không bị héo. Nếu được như vậy tối nay ta liền bảo hoàng thượng qua đó.

Hoàng hậu vừa đưa ra yêu cầu, các phi tần đều dành một phút mặc niệm cho Phỉ Y Tư, đụng vào ai không đụng lại đụng phải hoàng hậu.

- Ta lần đầu tiên nghe qua cái hình thức kiểm nghiệm kì lạ này, dâm huyệt ta có nhiều nước hay không hoàng thượng ắt là người biết rõ nhất, nếu không tại sao lại cho ta phân vị cao như vậy?

- Nếu muội muội tự tin, vậy tại sao lại không cho các vị tỷ muội ở đây mở rộng tầm mắt.

Hoàng hậu ưu nhã mỉm cười, hơi cúi xuống để lộ bầu ngực trắng nõn đầy đặn khiến bao người ghen tỵ.


- Đúng đó, không lẽ hoàng quý phi thực không phải như lời đồn sao?

Lâm quý phi làm bộ như phát hiện ra chuyện gì đó, cùng với hoàng hậu chèn ép Phỉ Y Tư, nàng là người thức thời biết rõ nên theo bên nào.

- Các ngươi..... được hôm nay ta sẽ cho các ngươi mở rộng tầm mắt.

Phỉ Y Tư là người dễ bị kích động, liền cứ như vậy thỏa hiệp. Đám nữ nhân kia, thật có mắt như mù, hôm nay nàng sẽ cho bọn họ thấy thế nào là tuyệt mỹ dâm huyệt.

Không nói hai lời, Phỉ Y Tư liền nằm bò lên ghế dài, vén sa y chổng mông lên, lộ ra trước vô vàn ánh mắt là hai cánh hoa trắng nõn không một cọng lông, còn đang e ấp rỉ nước.

- Các ngươi, mang khóm hoa ta vừa hái lúc sáng vào đây.

Hoàng hậu mỉm cười phất tay ra lệnh, thấy hai tên thị vệ đem vào một bó hoa thật lớn.

Đám phi tần trầm trồ, liệu hoàng quý phi có thể chứa hết được không đây. Chỉ thấy Phỉ Y Tư nhăn mày một cái, nếu bây giờ rút lại lời nói khẳng định sẽ bị chê cười, mặc kệ, đâm lao thì phải theo lao thôi.

Hai tên thị vệ tiến tới dùng bàn tay thô ráp xoa đều ngoài cửa huyệt non mịn của nàng.

- A...... Các ngươi làm cái gì vậy?

Nàng trừng mắt nhìn hai người họ, hạ thân bất giác đong đưa theo nhịp tay tăng dần. Bọn họ càng to gan lớn mật hơn, đút hẳn hai ba ngón tay vào bên trong nàng moi cào.

- Nương nương chúng ta phải giúp người chảy nước trước đã nếu không cắm vào sẽ bị đau.


- Ân..... A.......

Phỉ Y Tư cắn răng bám lấy cổ bọn họ làm chỗ dựa, không để ý đến bao nhiêu ánh mắt đang nhìn đến, nàng ta nhún nhẩy càng kịch liệt để ngón tay cắm sâu vào trong hơn.

- Đủ rồi, cái ngươi mau cắm hoa vào đi.

Hoàng hậu phất tay cười lạnh, nàng đợi đến lúc Phỉ Y Tư đang sung sướng muốn chết liền kêu bọn họ rút tay ra khiến Phỉ Y Tư hụt hẫng một phen, hận nhưng không thể làm gì được.

Phỉ Y Tư ngoan ngoãn mà nằm xuống ghế dài, để hai tên thị vệ bẻ ra cánh hoa non mềm, đem từng cành hoa nhét vào. Cành hoa được cố tình cắt dài để chọc sâu vào bên trong, mỗi lần cắm vào Phỉ Y Tư chỉ có thể cong người đón nhận.

- Hô.....chọc đến tử cung của ta rồi......

Hơn nữa hoàng hậu cố tình chọn những cành hoa to nhất vì vậy mới cắm vào năm bông mà đã nhét chật nàng ta huyệt.

- Không được...... mau dừng lại ...........ta không chịu nổi nữa.....

Đám thị vệ dường như không nghe thấy tiếng nàng van xin, một bông lại một bông cắm vào, đem hoa huyệt kia căng đến cực đại, cũng vì một phần là chưa có lệnh của hoàng hậu nương nương, bọn hắn cũng muốn thử xem cái huyệt này có thực sự sảng?

Phỉ Y Tư cắn chặt răng, nén sự căng lạn phía dưới chứ nhất quyết không mở miệng cầu xin hoàng hậu.

- Bẩm hoàng hậu nương nương, hoa huyệt của nàng ta đã thực không thể nhét thêm được nữa.

Thị vệ cúi đầu bẩm báo, này cái vị hoàng quý phi này thật đúng là tao huyệt, người bình thường cùng lắm cũng chỉ nhét vừa bảy, tám bông hoa, vậy mà nàng ta lại có thể chứa đến mười bông.

Hoàng hậu liếc mắt nhìn cái tao huyệt ngập nước đã chen chúc đầy hoa, đám thị vệ cũng thật hiểu ý nàng đem hoa cắm đến chỉ chừa lại phần bông hoa phía bên ngoài. Hoàng hậu nhếch môi :

- Liền đem hậu huyệt nàng cắm thêm mười bông nữa.

Xú nữ nhân, không cắm hỏng nàng ta, nàng ta nhất định sẽ dùng dâm huyệt tranh sủng với nàng

- Diêu Tinh Y, ta không có đồng ý với ngươi sẽ cắm hoa vào cúc huyệt..... A~~

Phỉ Y Tư nổi giận gọi thẳng tên hoàng hậu, giãy giụa chống cự nhưng không thoát khỏi hai cánh tay rắn chắc của tên thị vệ.

- Được rồi, hôm nay tới đây thôi, các vị muội muội đều giải tán đi.

Hoàng hậu phất tay ra lệnh, đợi cho các phi tần về hết, nàng mới chậm rãi bước đến chỗ Phỉ Y Tư.

- Ở chỗ của bản cung, ngươi có thể phản kháng sao?

Hoàng hậu nâng khuôn mặt nàng ta lên, đe doạ :

- Khuôn mặt xinh đẹp như vậy, khiến ta muốn cào nát nó.

- Ngươi không thể động vào ta, nếu không ta xem ngươi làm sao ăn nói với hoàng thượng, với phụ hoàng ta.

- Về phía hoàng thượng, không biết ngài sẽ nghe ta hay nghe ngươi .

Phỉ Y Tư cắn chặt môi, nàng ta không chắc trước mặt hoàng hậu, hoàng thượng có bảo vệ nàng ta không nữa hoặc là vốn dĩ phân lượng của nàng ta trong lòng hoàng thượng vốn không bằng hoàng hậu, nàng ta không cam tâm.

- Cho dù vậy, ngươi cũng sẽ không thể làm gì quá đáng với ta......Á.......

Phỉ Y Tư cong mông đón ý hùa với hai ngón tay tên thị vệ đang đùa bỡn hoa huyệt, nàng nằm bò trên ghế như một tiểu mẫu cẩu so với hoàng hậu uy nghi kia có một chút hèn mọn.

- Đúng là ta không dám làm gì quá đáng với ngươi. Hai người các ngươi......

Hoàng hậu liếc mắt nhìn hai tên thị vệ đã sớm cương cứng.

- Tự xử rồi bắn hết vào người ả, nhịn lâu sẽ không tốt lắm đâu.

- Không.....không được.....

Phỉ Y Tư giãy giụa, nàng ta thân thể ngọc ngà lại có thể để cho những tên lính dơ bẩn này bắn vào người sao.

- Hoàng quý phi, đắc tội rồi....

Tên thị vệ cười gian hai tiếng, nắm lấy hai vú nàng ma sát với côn thịt của hắn, khẽ rãnh chật hẹp mê người bao vây côn thịt hắn làm hắn thật sự muốn bắn.

Một tên thị vệ khác liền cầm côn thịt chà xát lên cái lưng trơn bóng của nàng, làn da nhẵn mịn tinh tế làm cho dục vọng hắn tăng vọt, mới ma sát bên ngoài đã như vậy, nếu như được vùi sâu trong dâm huyệt kia, khẳng định sảng muốn chết.

- Ô, ô,.... Các ngươi.... sẽ phải hối hận.....

Ngoài miệng phản kháng nhưng toàn thân Phỉ Y Tư càng ngứa ngáy khó chịu, dâm huyệt chảy nước ròng ròng, mong muốn được côn thịt nhồi đầy rồi thô lỗ va chạm, mấy bông hoa kia căn bản không có tác dụng gì, chỉ làm nàng thêm khát vọng đối với nhục dục.

- Nương nương, nơi này muốn ăn côn thịt của ta không?

Tên thị vệ to gan hơn, luồn tay xuống hạ thân nàng, trêu đùa hạt đậu nhỏ.

- Ân... Ư......

Dường như lí trí đã không còn, nàng thế nhưng vội gật đầu.

- Các ngươi không được cắm vào, hoàng Quý phi thật sẽ không tha cho các ngươi.

Hoàng hậu cười lạnh, thứ nàng ta muốn, nàng càng không để cho nàng ta đạt được.

Phỉ Y Tư dường như bỏ hết sĩ diện, nàng ta giờ đây không quan tâm đến thứ gì, chỉ cần côn thịt của nam nhân đến thỏa mãn dâm huyệt. Nàng ta chổng mông lên cầu hoan :

- Mau cắm vào đi... Ô ô... Xin các ngươi......

Chương kế tiếp

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.